Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1700: Ngươi Vừa Ý Người Tên Là H...

Chương 1700: Ngươi Vừa Ý Người Tên Là H...Chương 1700: Ngươi Vừa Ý Người Tên Là H...
“Sư đệ.” Chu Thiền cười nói: “Ngươi đến rồi? Sư phụ bảo ta ở đây đợi ngươi.”
“Sư tỷ vẫn đang canh cửa?” Giang Hạo hỏi.
Chu Thiền là cường giả đăng tiên đài, không bao lâu nữa đã thành tiên rồi. Với thực lực này, hẳn là có thể tranh đoạt vị trí thủ tịch rồi.
Chỉ xem thực chiến của nàng như thế nào. “Thỉnh thoảng thay ca, họ đều phải tu luyện, dù sao dưới thời đại lớn tiến triển rất nhanh.” Chu Thiền cười dẫn đường phía trước: “Đúng rồi, nghe nói sư đệ sắp thành thân rồi?” Thành thân?
Chẳng phải nói là cầu hôn sao?
Vì sao lại thành thành thân rồi?
“Không có khoa trương như vậy.” Giang Hạo giải thích. “Không có sao? Ta thấy sư phụ đều đang cùng Khổ sư thúc thảo luận điều kiện, một trong những điều kiện là bắt sư đệ giảng đạo thuyết pháp một tháng.” Chu Thiền cười nói.
Giang Hạo: “.”
Cũng không ai nói cho mình biết.
“Nhưng hình như sư phụ vừa mới biết được tên, sau đó trở về bảo người thông báo cho ngươi đến, người đó tên là gì?” Chu Thiền tò mò hỏi.
Rất nhiều người chỉ biết có người đã gặp mặt Giang Hạo, người này là của Bạch Nguyệt Hồ.
Nhưng ở Bạch Nguyệt Hồ, không ai biết là ai đã gặp mặt Giang Hạo.
Thậm chí hỏi từng người một, cũng không ai biết. Điều này không bình thường.
Chẳng lẽ trong tối vẫn còn người của Bạch Nguyệt Hồ?
“Hồng Vũ Diệp.” Giang Hạo thành thật trả lời.
Liễu Tỉnh Thần đều biết rồi, những người này thế nhưng vẫn chưa biết tên. “Hồng Vũ Diệp?” Chu Thiền suy nghĩ một lát nói: “Ta ở Bạch Nguyệt Hồ nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe thấy cái tên này.” “Vậy sao?” Giang Hạo có chút chột dạ.
Trước đây hắn cũng không biết Hồng Vũ Diệp rốt cuộc là ai.
Dù sao cũng không dám nghĩ đến chưởng giáo. Bây giờ cũng không dám nghĩ nhiều.
Luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.
Vì vậy, mọi chuyện bị đẩy đến bước này một cách khó hiểu, hắn có chút khó lòng tiếp nhận được.
Cảm thấy không phù hợp với lẽ thường. Ngay cả bản thân hắn còn như vậy, nếu Bạch chưởng môn biết thân phận của Hồng Vũ Diệp, nghĩ đến chắc chắn càng như vậy. Bà ấy chắc không hiểu nổi. Bản thân hắn cũng không hiểu nổi.
Vì sao lại đột nhiên cầu hôn rồi.
“Được rồi, đến rồi.” Chu Thiền tiếc nuối nói: “Ta sẽ không vào gặp sư phụ, bà ấy nghe nói Hàn Minh sư đệ thành tiên rồi, ta chưa thành tiên, bà ấy có chút tức giận.”
Giang Hạo: “.”
Nên như vậy, trước đây họ cùng một cảnh giới.
Hơn nữa thiên phú của Chu Thiền không hề kém Hàn Minh.
Tuy nhiên đối phương đã đột phá đăng tiên đài, nhưng Chu Thiền vẫn chưa bước ra bước này. “Sư tỷ cách tiên rất gần, chắc là không lâu nữa đâu.” Giang Hạo nói. “Đang đợi sư đệ giảng đạo thuyết pháp, nhớ giảng kỹ một chút.” Chu Thiền nghiêm túc nói.
“Một số ý kiến vụng về, mong sư tỷ đừng thất vọng.” Giang Hạo khiêm tốn nói.
Nhìn Giang Hạo tiến vào, Chu Thiền kích động nói: “Hồng Vũ Diệp, cuối cùng ta cũng biết tên rồi. “Sư tỷ các người đâu? “Nhanh nhanh tra xem có vị sư tỷ nào từng dùng đạo hiệu như vậy.”
Nói rồi nàng nhanh chóng chạy về phía xa.
Bên đó đã tụ tập không ít người.
Thậm chí Lãnh Vô Sương cũng ở trong số đó.
Thái độ của sư phụ rất kỳ lạ, nên họ đều rất tò mò, rốt cuộc người này là ai. Nên chỉ có thể để Chu Thiền đi dò hỏi.
Dù sao người có quan hệ tốt nhất với Giang Hạo, chính là Chu Thiền.
Lúc này, Giang Hạo đã tiến vào tiểu viện của Bạch chưởng môn.
Hắn hít sâu một hơi.
Có cảm giác chột dạ như bị phát hiện bí mật.
Thấy Bạch chưởng môn đang âm trầm, Giang Hạo cúi đầu cung kính nói: “Bái kiến chưởng môn.”
Nghe vậy, Bạch Chỉ hơi nhướng mày, nhìn người phía trước, giọng nói mang theo chút nghỉ hoặc: “Giang Hạo?”
“Đệ tử đây.” Giang Hạo đáp.
“Ngươi vừa ý người tên là Hồng Vũ Diệp, có đúng không?” Bạch Chỉ hỏi. Giang Hạo: “.” Thẳng thắn như vậy sao? Vừa ý, hay là không vừa ý? Cuối cùng Giang Hạo thở dài, cắn răng gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận