Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1517: Ác Niệm Cố Kim Thiên Khiế... Ỉ

Chương 1517: Ác Niệm Cố Kim Thiên Khiế... ỈChương 1517: Ác Niệm Cố Kim Thiên Khiế... Ỉ
 
 Ánh sáng khí vận nở rộ, thân ảnh kia đạp không mà lên, xung quanh Thiên m Tông có trận pháp mạnh mẽ ngoi lên không.
 
 Lúc này, kẻ yếu căn bản là không có cách nào tiên vào trận pháp cường đại này.
 
 Trận pháp này không chỉ có thể ngăn cản kẻ yếu, còn có thể chưởng không một phương, có lực lượng cường đại gia trì, phòng ngừa nội bộ xuất hiện hôn loạn. Đương nhiên cũng là vì phòng ngừa Huyết Trì kéo dài.
 
 Bọn hắn nhất định phải đảm bảo. Huyết Trì sẽ không ảnh hưởng đến Thiên Đạo Trúc Cơ. Nhưng mà không ai xác định được Huyết Trì sẽ xuất hiện ở nơi nào. Một khi xuất hiện ở dưới chân bọn hắn thì gần như là xong đời. Cho nên, người tham gia trận pháp gần như đều là dùng mạng để phòng thủ Huyết Trì. Lúc này, Bách Hoa Hồ.
 
 Giang Hạo ngồi khoanh chân ở trong bách hoa, quanh người hãn có khí tức vận rủi lưu chuyển.
 
 Thần thông Nhân Quả Quy Khư cũng được vận chuyển vào lúc này. Mà nhân quả khuấy động, ảnh. hưởng tới phương hướng Huyết Trì kéo dài.
 
 Thiên Cực Ách Vận Châu ở ngay _ trong tay Giang Hạo, hãn đang cần thận từng li từng tí câu thông. Hắn không dám có liên quan thực sự, nêu không sẽ dê dàng tiêp nhận áp lực của vận rủi.
 
 Ánh sáng màu đỏ như máu phát ra quanh người Giang Hạo, như là vận rủi vô tận.
 
 Mùi thơm ngát của trắm hoa lưu. chuyển theo gió, chậm rãi xua đuổi vận rủi.
 
 Trong đình, Hồng Vũ Diệp vừa uống trà vừa quan sát.
 
 Sau khi cảm nhận Thiên Cực Ách Vận Châu, Giang Hạo cuồi cùng đã nhận ra phương hướng Huyết Trì kéo dài, hơn nữa còn sắp tới. Tốc độ rất nhanh, còn không phải là kéo dài bình thường, tuyệt đôi có sức mạnh quấy phá ở trong đó.
 
 Ác niệm Cổ Kim Thiên.
 
 Cảm giác được hết thảy, Giang Hạo lập tức mở mắt ra, sau đó nhìn về phía bầu trời.
 
 Sở Tiệp đã bước lên trời, đối diện với vô tận khí vận thiên địa. Nàng. thành tiên khác với người khác, cần nạp đủ khí vận thiên địa trước, sau đó mới mở tiên lộ.
 
 Nhưng có một vấn đề lớn, Huyết Trì đang kéo dài tới ngay dưới chân nàng. Đối phương cũng hướng về phía đại khí vận.
 
 Giang Hạo cảm giác có chút khó giải quyêt, chỉ có thể nói lại với Hồng Vũ Diệp.
 
 "Ngươi không phải có thể di chuyển vị trí sao?" Hồng Vũ Diệp nói.
 
 "Cần vận dụng Thiên Cực Ách Vận Châu, lần này sẽ liên quan đến sâu hơn một chút, đền lúc đó vận rủi trên người nhât định không ít. Mặc dù có Thiên Cực Chi Thuật trảm ảnh hưởng của hung vật Thiên Cực, nhưng mà trong lúc đó nêu có người đến gần có lẽ sẽ bị ảnh hưởng nhất định. Tiển bối phải cẩn thận một chút." Giang Hạo nói rõ. Từng tránh thoát khỏi vòng xoáy Thiên Cực, hắn hôm nay sẽ Ít có khả năng bị cuồn vào bên trong đó. Hơn nữa còn có Thiên Cực Chi Thuật, rất dê dàng chém rụng ảnh hưởng, nhất là khi bây giờ tu vi của hắn cũng không tệ lãm.
 
 Đương nhiên, hắn cũng không dám có chút thư giãn nào. Đây chính là hung vật Thiên Cực. Chỉ cần trực tiếp tiếp xúc, mình khả năng sẽ chết ngay lập tức.
 
 "Ngươi dự định chuyển qua chỗ nào?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 "Không cách nào chuyển đi quá xa, nhiều nhất là bên ngoài sông Tử Tịch." Giang Hạo đáp.
 
 Dứt lời, Giang Hạo bước ra một bước, biến mất tại chô. Hắn cần chờ đợi ở bên ngoài sông Tử Tịch từ trước để bảo đảm Huyết Trì sẽ không xảy ra vần để gì.
 
 Nếu không, Huyết Trì mà trực tiếp xuất hiện ở nội bộ tông môn thì có chút phiến phức. Chuyện này liên quan đền quá nhiều người, dê dàng tác động đến căn cơ của Thiên m. Tông. Đến lúc đó, mình muốn trồn ở nơi này cũng không dê dàng. Đương nhiên, nếu như đã xuất hiện thì phải thay đổi sang một thân phận khác.
 
 Dùng Cổ Kim Thiên không thích hợp, dù sao có khả năng sẽ xuât hiện một ác niệm Cổ Kim Thiên. Vậy liền dúng Tiếu Tam Sinh đi. Đệ nhất cổ kim chết rối, nhưng Tiểu Tam Sinh vĩnh viên tại thê.
 
 Giang Hạo đứng ở bên ngoài sông Tử Tịch. Vừa mới xuất hiện, trên bầu trời đã truyền tới tiềng nổ vô tận.
 
 "Ha ha hai Đại khí vận, quả nhiên là đại khí vận. Nhóc con, ngươi không cẩm được vận khí này đâu, giao cho chúng ta đi. Ha hal"
 
 Lúc này, một người khổng lồ đi ra. Thiên Tiên viên mãn.
 
 Giang Hạo ngẩng đầu nhìn lại, cảm giác đôi phương có chút tự tin: "Cũng không biết bọn hăn thức tỉnh lúc nào nữa."
 
 Sau đó lại xuất hiện một người khống lổ khác. Hai Thiên Tiên viên mãn.
 
 "Các ngươi cũng dám?" Lúc này, Bạch Chỉ đứng ở trên không, lạnh giọng mở miệng.
 
 Thân là Chưởng môn đại diện, nàng nhất định phải đứng ở vị trí này. Dù cho hiện tại người Minh Nguyệt Tông đã chiềm cứ tất cả chiến lực cao cấp của Thiên m Tông, nhưng nàng vẫn phải đứng ở chô này. Chỉ cần hợp lý, Minh Nguyệt Tông có thể sẽ nghe hiệu lệnh của nàng. Dù sao thì nơi này cũng là tông môn của nàng.
 
 Đây chính là mặt mũi mà Tiên Tông dành cho Thiên m Tông.
 
 Bạch Chỉ khẩn trương, nàng đứng ở trên không, nhìn xuống từ trên cao. Nếu không phải Chưởng giáo bảo nàng không cần lo lắng, nàng thật sự không dám đứng ở chô này, cũng không dám chỉ huy người Minh Nguyệt Tông.
 
 Nhưng mà Minh Nguyệt Tông đúng là dễ nói chuyện, lợi ích đưa ra cũng nhiều. Vì tông môn, nàng cũng chỉ có thể kiên trì đứng ở chỗ này, hi vọng mầy vị cường giả phía sau sẽ bảo vệ nàng.
 
 "Chúng ta không dám?"
 
 Lúc này, Cự Linh tộc vừa mới xuất hiện cười nói: "Đại thể mở ra mới có mây chục năm ngắn ngủi, bây giờ vẫn là Chân Tiên hành tẩu thiên địa. Mà chúng ta không phải Chân Tiên, mà là tổn tại bao trùm Chân Tiên. Ngươi nói xem chúng ta có dám hay không? Một Nhân Tiên mà cũng dám nói chuyện với chúng ta như thể, đúng là không muôn sông."
 
 Giọng nói rơi xuống, một người khổng lồ đi ra, hoa văn đại đạo _ phun trào, hưởng thằng đến chỗ Bạch Chỉ, giết chết đối phương rồi lại nói.
 
 Bạch Chỉ cứ đứng nhìn như vậy, trong lòng không khẩn trương là chuyện không thể nào. Nếu như công kích kia đụng trúng nàng thì nàng chắc chắn sẽ phải chết.
 
 Thực lực chênh lệch quá lớn. Nhưng mà, nàng lập tức nhớ lại vẻ mặt của Chưởng giáo. Trong đôi mắt mang theo vẻ lạnh nhạt, nhìn đôi phương như là nhìn đệ tử. Chưa từng xem trọng, cũng chưa từng xem nhẹ, phẳng phât đều là như nhau.
 
 Mạnh yếu ở trong mắt nàng đều là giồng nhau.
 
 Ánh mắt này càng chọc giận người khống lổ: "Đúng là vô tri. "
 
 Lúc này, Bạch Chỉ mới mở miệng nói: " Âu Dương tiển bồi, giao cho ngài. "
 
 Lúc người khổng lồ công kích đến, một nam tử trung niên xuất hiện ở trước mặt Bạch Chỉ, một tay ngăn cản công kích của người khổng lổ. Hắn nhẹ giọng nói: "Bạch Chưởng môn yên tâm, mây người này cứ giao lại cho tại hạ. "
 
 u Dương đạo nhân nhìn về phía trước, sau đó hoa văn đại đạo trên người chợt hiện, vòng quanh Cự Linh nhất tộc, tiền về phía trước, mở chiến trường.
 
 Biến cố bất thình lình này khiến cho Cự Linh tộc hơi kinh ngạc, nhưng vân là tức giận.
 
 "Muốn chết, cùng cảnh giới còn dám..."
 
 Ẩm!
 
 Lời còn chưa nói hết đã bị u Dương tiền bồi dùng một bàn tay đập bay, răng cũng bay ra ngoài. Điều này khiển cho cường giả Cự Linh tộc vừa sợ vừa giận.
 
 Giang Hạo ở phía dưới quan sát, có chút cảm khái: "Không nghĩ tới Cự Linh tộc lại là người đi đấu. "
 
 "Đạo hữu không đi lên xem sao?" Phía trước đột nhiên truyền tới một giọng nói.
 
 Nơi đây vô thanh vô tức nhiều thêm người của ba phe.
 
 Một bên là một người mặc áo bào đen, có khí tức Hắc Long.
 
 Một bên là một nam một nữ, có khí tức Thiên Linh tộc.
 
 Bên cuối cùng là hai nam tử, Nhân tộc, có khí tức Đại Thiên Tỉnh Thần Pháp.
 
 Những người này đều là tu vi Chân Tiên, không đơn giản.
 
 "Người của Đại Thiên Thần Tông cũng có Chân Tiên sao?" Giang Hạo nhìn đổi phương, có chút hiểm lạ. Hắn hôm nay cũng là tu vi Chân Tiên.
 
 Quá yếu thì lo lắng phiển phức quá nhiều, quá cao lại lo lãng những người này không dám ra ngoài, mình còn phải đi tìm.
 
 "Ngươi biết chúng ta?" Nam tử trung niên Đại Thiên Thần Tông cười nói:
 
 "Vậy ngươi hẳn phải biết chúng ta không dê chọc mới đúng. Dù sao ngươi vĩnh viên cũng không biêt được ta có bao nhiêu phân thân, muốn giết ta lại cần nỗ lực lớn bao nhiêu. Không băng mang bọn ta hướng vào trong, thể nào?"
 
 Giang Hạo nhìn về phía trước, nói: "Lúc đầu các ngươi muốn đi vào ta không quản, nhưng mà hiện tại không được. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận