Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 274: Người Này Quá Kém Thông Minh

Chương 274: Người Này Quá Kém Thông Minh
"Đã rời khỏi danh sách?"
Lãnh tiên tử hơi nghi ngờ: "Chuyện xảy ra bao giờ?"
"Chắc hẳn là một năm trước." Đối phương không dám do dự, vội vàng trả lời.
"Một năm?" Chu Thiền suy nghĩ, nói:
"Vậy là trước khi ta tới?"
Đối phương lúng túng gật đầu.
Lãnh tiên tử không để ý những điều này mà hỏi vấn đề mấu chốt:
"Nói cách khác, Lâm Tri không cần rời khỏi tông môn?
Là ai làm?"
Đối phương do dự một lúc mới nói thật:
"Là Nhai chủ."
Điều này làm mấy người đều hơi bất ngờ.
Nhai chủ Đoạn Tình nhai lại có thể đích thân nhúng tay à?
Ba người không ở lại nữa.
"Sư tỷ, sư huynh vừa rồi từng gặp sư tỷ à?" Sau khi rời khỏi đó, Chu Thiền lộ vẻ nghi ngờ.
Nàng nhớ từ sau khi nàng nhập môn, sư tỷ rất ít khi ra ngoài.
"Không biết." Lãnh tiên tử bình thản nói:
"Chẳng qua, hắn cảm nhận được tu vi của ta."
Chu Thiền gật đầu, nàng cũng từng cảm nhận được, cảm giác này giống như trời sập vậy.
Cực kỳ khủng khiếp.
"Lâm Tri có gì đặc biệt vậy?" Lãnh tiên tử tò mò hỏi.
"Tu vi ổn định?" Chu Thiền nói.
"Hắn có gặp phải chuyện gì kỳ lạ không?" Lãnh tiên tử lại hỏi thăm.
"Thỏ Gia, ta nhớ hắn từng nhắc qua, nhưng không nói tỉ mỉ." Triệu Khuynh Tuyết nói.
"Thỏ Gia?" Chu Thiền suy nghĩ thật lâu, sau đó mới nói:
"Đoạn Tình nhai hình như có một con thỏ linh sủng."
"Là của sư huynh lợi hại nào vậy?" Triệu Khuynh Tuyết vui vẻ nói.
"Là sư đệ Giang Hạo, cũng chính là sư đệ dẫn Lâm Tri nhập môn." Chu Thiền giải thích.
Triệu Khuynh Tuyết nghe vậy, vẻ mừng rỡ lập tức biến mất, có chút mất mát.
Nàng vốn tưởng là được sư huynh lợi hại nào coi trọng,
Không ngờ được chỉ là sư huynh nội môn bình thường.
"Nếu không có vấn đề gì, vậy sau này Triệu sư muội có thể yên tâm tu luyện rồi. Tu vi của ngươi nâng cao nhanh, nhưng căn cơ không chắc.
Ngươi muốn làm gì, điều kiện trước tiên là tu vi của ngươi cũng đủ đã.
Ở trong tông môn cũng có không ít người có thiên phú thượng thượng đẳng như vậy, có thể đi xa bao nhiêu vẫn phải dựa vào sự cố gắng của chính mình.
Có người có thiên phú thượng thưởng đẳng có thể trở thành đệ tử chân truyền, có người thiên phú thượng thưởng đẳng trở thành đệ tử bình thường.
Sư muội phải nhanh chóng nhận rõ chuyện này." Lãnh tiên tử nhìn hai người, bình thản nói:
"Các ngươi trở về đi."
Chu Thiền từ biệt Lãnh sư tỷ, dẫn theo Triệu Khuynh Tuyết trở lại.
Lúc này, Lãnh tiên tử mới đi vào trong Đoạn Tình nhai, lo chuyện của mình.
...
...
"Hai vị tiền bối có việc gì sao?"
Trong Linh Dược viên, Giang Hạo nhìn người của Thi Thần tông cung kính nói.
"Đạo hữu nói đùa rồi, chúng ta vẫn xem nhau như đạo hữu thì hơn." Cố Thành cười gượng nói.
Hắn cẩn thận suy nghĩ rất lâu, sư muội Phương Cẩm chắc chắn không đắc tội người khác, chỉ đắc tội duy nhất đệ tử có dáng vẻ không đẹp trước mắt này.
Buổi tối đề nghị lấy máu cung cấp nuôi dưỡng Thi Giới Hoa, sư muội Phương Cẩm đã bị giết hại tàn nhẫn.
Nói hoàn toàn không có liên quan tới người này, vậy là không có khả năng.
Đương nhiên, không phải nói người trước mắt này ra tay, khả năng lớn là vì đối phương mới ra mặt.
Cho dù hắn có chướng mắt đối phương, cũng không thể biểu hiện ra ngoài.
Đây cũng là chuyện trưởng lão Hàn Vũ đã căn dặn.
Tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng trưởng lão Hàn Vũ bị đại diện chưởng môn Thiên Âm tông mời đi, sau đó đã thay đổi thái độ.
Bảo bọn họ có bất mãn, có xem thường mấy đi nữa, cũng phải giấu đi.
"Vẫn nên gọi như vậy đi, vãn bối cũng quen hơn." Giang Hạo lắc đầu.
Cảm giác ưu việt của những người này không thể biến mất, hắn không muốn lại chọc vào rắc rối gì nữa.
Lần trước, nếu hắn kiên trì gọi là tiền bối, có lẽ sẽ tốt hơn rất nhiều.
Thân là Nguyên Thần, không mấy người chịu làm bằng hữu với Trúc Cơ.
Tông môn khác nhau, lại dễ đón lấy những phiền phức không cần thiết.
Nhất là sơn môn được Sơn Hải Truyền Ký gọi là tông môn lớn.
Tông môn lớn là gì?
Giang Hạo xem kỹ quyển sách kia, tông môn trên tông môn lớn lại được gọi là Tiên môn.
Ví dụ như Hạo Thiên tông, Minh Nguyệt tông.
Thiên Âm tông chỉ miễn cưỡng tiến vào hàng đầu trong mấy chục năm gần đây, là tông môn thiếu nội tình.
Như vậy, lấy cái gì so với đối phương?
Theo Liễu Tinh Thần nói, Minh Nguyệt tông dùng một tay có thể đánh cả Huyền Thiên tông, Lạc Hà tông, Phong Lôi tông, Thiên Âm tông vân vân.
Mà những tông môn này cộng lại, đại khái chỉ có thể đánh qua đánh lại với Thi Thần tông.
Cụ thể thế nào thì khó có thể nói được.
Nhưng, nếu đệ tử của Thiên Âm tông đi phương bắc, một khi bị biết được, chắc hẳn có đi không về.
Cho nên, nếu có thể không phát sinh xung đột thì đừng phát sinh xung đột, sẽ thỏa đáng hơn.
Giang Hạo như vậy, Cố Thành cũng không có cách nào.
"Lần này, chúng ta tới tìm Giang đạo hữu thật ra là vì chuyện Thi Giới Hoa."
"Thi Giới Hoa? Là muốn nuôi dưỡng sao?"
Giang Hạo hỏi.
Lại là vì chuyện này?
Bởi vì không chỉ đơn giản là lấy máu, tinh khí thần cũng dễ bị Thi Giới Hoa hấp thu.
Chuyện này tuyệt đối không được.
Hắn sắp thăng cấp, một khi tinh khí thần xuất hiện hao tổn, sẽ dễ thăng cấp thất bại.
"Không, không, không." Cố Thành vội vàng giải thích nói:
"Vì qua một thời gian ngắn nữa, Thi Giới Hoa sẽ nở, có lẽ Giang đạo hữu cũng muốn đi vào đó.
Chúng ta tới dạy đạo hữu một vài trận pháp để tiện ứng phó với tình huống bên trong.
Tình huống khác thì phải chờ sau này sẽ báo lại."
"Thi Giới Hoa sắp nở à? Ta phải đi vào sao?" Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Cái trước là giả vờ kinh ngạc, cái sau là thật sự để ý. Chỗ nguy hiểm như vậy, hắn đi vào sẽ có nguy cơ rất lớn.
"Chúng ta nhận lệnh hành sự." Một vị tiên tử bên cạnh khẽ nói.
Nàng vẫn đứng ở bên cạnh, tu vi Kim Đan viên mãn.
Trông thanh tú, dáng người cân đối, giống như tỷ tỷ nhà bên.
"Đúng vậy, chúng ta chỉ nhận lệnh hành sự, đạo hữu vừa khéo ở trong danh sách, cho nên chúng ta mới tìm tới." Cố Thành giải thích.
Tuy Giang Hạo nghi ngờ nhưng không nói gì thêm.
Hắn phải đi hỏi thăm sư phụ về chuyện này.
Sau đó, bọn họ đi tới căn nhà gỗ trong Linh Dược viên.
"Đầu tiên, đạo hữu cần phải biết một đại trận, trận này tên là Tam Nguyên Trận, trận này lớn vô biên, khó có thể phân tích.
Nó được tạo ra bởi ba phần Thiên Nguyên, Địa Nguyên, Nhân Nguyên.
Chúng ta thật sự cần học là phần Nhân Nguyên.
Ta vẽ trận pháp cần thiết ra trước, sau đó giảng giải cho đạo hữu.
Cả ngày hôm nay, hy vọng đạo hữu có thể tìm hiểu sơ qua." Thanh Du tiên tử vừa giải thích vừa vẽ trận pháp trên mặt đất.
Giang Hạo vẫn chưa hỏi gì, chỉ im lặng lắng nghe.
Dần dần, hắn cũng hiểu được một chút.
Trận pháp này là một phần lối đi của Thi Giới Hoa.
Học được những trận pháp này, lại có thể khống chế được điểm dừng chân.
Cho dù xuất hiện nguy hiểm, cũng có thể mượn trận pháp bảo vệ thân bản thân.
Nếu không chuẩn bị gì mà đi vào, sẽ bị ngẫu nhiên đưa đến chỗ nào đó.
Trong quá trình xảy ra vấn đề, có khả năng rất lớn sẽ không có cách nào trở về được.
Thi Thần tông đã phải trả giá lớn mới tổng kết ra được những điều này.
'Xem ra ta có tư cách bước vào Địa giới đặc biệt. Nhưng vì sao ta có tư cách này?'
Người của Thi Thần tông không phải Kim Đan viên mãn chính là Nguyên Thần, thậm chí còn có cả Luyện Thần.
Một Trúc Cơ hậu kỳ bước vào làm gì?
Hắn không vội hỏi thăm, mà nhìn trận pháp cố gắng hiểu rõ.
Đáng tiếc, quá trúc trắc khó hiểu.
Trong quá trình dạy, trong lòng Thanh Du tiên tử có phần bất đắc dĩ.
Thiên phú như thế quả thật bình thường, hoặc nói là quá bình thường.
Cho dù thiên phú trận pháp kém , nhưng thiên phú tu luyện cao cũng sẽ dẫn tới linh hoạt, rất dễ hiểu được một số trận pháp cơ sở.
Nhưng người trước mắt này, quá bình thường.
Không linh hoạt khéo léo.
Bởi vậy có thể thấy được thiên phú tu luyện của người này cũng không cao.
Nàng không rõ, vì sao lại muốn người này đi.
Không phải nàng khinh thường Trúc Cơ, mà đối phương thật sự quá tệ.
Với thiên phú của đối phương, có lẽ Kim Đan chính là cực hạn.
Đi Thi Giới Hoa quá lãng phí chỉ tiêu.
Đương nhiên, nàng dạy cũng mệt.
Giống như phụ đạo một học sinh kém thông minh.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận