Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 973: Lừa Nữ Ma Đầu Ngủ

Chương 973: Lừa Nữ Ma Đầu Ngủ
Đoạn Tình Nhai.
Bên trong Linh Dược Viên, Diệu Thính Liên chau mày.
"Sao thế?" Mục Khởi hỏi.
"Mính Y sư muội lại tìm ta." Diệu Thính Liên thở dài một tiếng nói: "Nàng chắc là giống như ta, thấy ta không sao nên muốn hỏi thăm một chút."
"Đúng vậy, gần đây Thiên Thánh Giáo lại bắt đầu sinh động, nhưng mà cũng không có giống như lần thứ nhất." Mục Khởi gật đầu.
"Ngươi nói xemm có nên nói cho nàng hay không?" Diệu Thính Liên hỏi.
"Khó mà nói được." Mục Khởi thở dài một tiếng nói:
"Nếu như sư đệ ở đây thì có thể đi hỏi một chút, dù sao thần hồn cũng có thể mang đến chỗ tốt. Đáng tiếc hắn không ở đây."
"Vậy ngươi nói xem người kia có ở đây hay không?" Diệu Thính Liên nhìn xung quanh một chút.
"Nếu như đối phương để mắt tới thì có lẽ có." Mục Khởi đè đầu Diệu Thính Liên lại, nói.
Diệu Thính Liên tránh thoát khỏi tay Mục Khởi, thở dài một tiếng, nói:
"Đáng tiếc, Tiểu Li đi Ma Quật chấp hành nhiệm vụ tông môn rồi, con thỏ cũng đi theo. Nếu không đã có thể thử thăm dò bọn hắn."
Nhưng mà, bọn hắn có thể hỏi thì sẽ hỏi, không thể hỏi đương nhiên không có cách nào khác. Nói cho Mính Y càng là chuyện không thể nào.
Chỉ có thể nhìn một chút xem người sau lưng có ở đây hay không, lại có cảm thấy hứng thú với thần hồn hay không.
"Nói đến đây, Tiểu Li đã làm nhiệm vụ lần thứ mấy rồi?" Diệu Thính Liên có chút tò mò.
"Hình như là lần thứ ba." Mục Khởi cũng không xác định.
"Cũng không biết lúc nào mới trở về, ta gần nhất lại phát hiện một số sư muội, muốn tìm bọn họ tham mưu một chút." Diệu Thính Liên có chút buồn rầu.
Trước kia nàng còn có thể tìm Mục Khởi. Nhưng mà Mục Khởi không tích cực đối với chuyện này cho lắm. Sau đó, nàng đành tìm tới con thỏ và Tiểu Li.
Mặc dù Tiểu Li không vui, nhưng sẽ lựa chọn ra các khuyết điểm. Đây cũng là điều rất quan trọng.
"Thật ra ta lúc đầu từng cân nhắc qua Mính Y sư muội, dáng vẻ nàng thanh thuần, nhu thuận động lòng người, thiên phú cực phẩm, là lựa chọn tốt nhất." Diệu Thính Liên vừa nhớ lại vừa nói:
"Chỉ là sau khi ta quan sát nhiều lần, phát hiện nội tâm của người này rất cao ngạo, thiếu ý vị nhân tình, bất kỳ người nào ở trong mắt nàng đều là công cụ để đạt được mục đích. Tiếu lý tàng đao. Loại người này không thích hợp với Giang sư đệ. Nhất là khi nàng không phải là người an phận, hoàn toàn xung đột với người chỉ biết trồng linh dược như sư đệ."
Mục Khởi cũng không kinh ngạc về những chuyện này, chỉ là không khỏi lắc đầu thở dài. Sao ngươi lại không nhìn ra Giang sư đệ không cần đạo lữ chứ?
Phụ nữ quả nhiên luôn biết lừa mình dối người.
Diệu Thính Liên đưa ra đáp án là:
"Không phải là sư đệ không muốn yêu, mà là còn chưa gặp được chân ái.”
Mục Khởi hơi dừng lại, sau đó tiếp tục bước đi.
“Ai nha, chờ ta một chút! Thật mà, sư đệ chắc chắn rất khát vọng đạo lữ, nào có đạo lý người trẻ tuổi không thích phụ nữ."

Giang Hạo tiến vào cánh cửa lớn.
Hắn không biết lão giả có còn đứng ở bên ngoài nữa hay không, cũng không biết đối phương rốt cuộc là nghĩ như thế nào.
Bởi vì Hồng Vũ Diệp, hắn không tiện trực tiếp giám định.
Sau khi xác định xung quanh không ai, Giang Hạo mới nói:
"Xem ra nơi này cũng không tìm thấy lai lịch của Thương Uyên Long Châu."
Lần này tớiLlong quật, chủ yếu vẫn là bởi vì Hồng Vũ Diệp. Nàng muốn hỏi thăm tin tức liên quan tới Long tộc và Thương Uyên Long Châu.
"Tiếp tục tìm rồng hỏi thăm." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo gật đầu.
Lão giả nói hắn không phải rồng, có lẽ cần là Chân Long mới có thể biết.
Sau đó, hắn bắt đầu xem xét bốn phía.
Phía sau cánh cửa là một không gian mênh mông, nơi này được xây dựng từ các tảng đá lớn màu trắng. Phía trung tâm chính là một cây pháp trượng. Phía trên ẩn ẩn hào quang nhỏ yếu.
Nhìn thẳng một lát sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến thân thể, hoặc là Nguyên Thần.
Lúc này Giang Hạo đang trong trạng thái Nguyên Thần.
Cửu Thiên Chiến Giáp hiện ra, con mắt thứ ba nơi mi tâm mở ra.
Thần Uy trấn thủ Nguyên Thần.
Như thế mới thanh trừ được ảnh hưởng trước đó.
Mà Hồng Vũ Diệp thì không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.
Lúc này Tiểu Uông đã sinh động hẳn lên, nó bắt đầu nhảy loạn bốn phía, cắn xé một vài thứ.
Giang Hạo có thể phát hiện được, là Đại Thiên Tinh Thần.
Dùng Nghịch Đại Thiên Tinh Thần Pháp liền phát hiện xung quanh pháp trượng có Đại Thiên Tinh Thần.
Đại Thiên Tinh Thần chạy về phía pháp trượng như là nguồn nước, sau đó hướng lên phía trên, phân bố các nơi.
"Đây chính là bảo vật khiến cho Đại Thiên Tinh Thần khó bị phát hiện ra sao?"
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Pháp trượng nhìn có chút cổ xưa, chắc là đã rất lâu rồi không có người lau.
Có lẽ mình có thể.
Chỉ là mình cũng không tiện tới gần, phía trên có một đạo lực lượng kỳ quái, không giống bình thường.
"Thiên Cực Mộng Cảnh Châu ảnh hưởng sao?" Giang Hạo không khỏi cảm khái.
Sau khi tới gần, phát hiện bên cạnh khắc một chút văn tự, chính là chữ viết của Long tộc.
Giang Hạo cũng không nhận ra, hắn quay đầu nhìn về phía Hồng Vũ Diệp.
Người kia bình thản nói: "Nhập mộng có thể thấy được bảo vật Long tộc."
Giang Hạo nghe vậy có chút ngoài ý muốn, thế mà còn có trân bảo.
"Tiền bối muốn vào xem một chút không?" Hắn nhẹ giọng hỏi thăm.
"Ngươi thì sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi lại.
"Đương nhiên là muốn." Giang Hạo gật đầu.
"Vậy liền vào xem."
Bên người Hồng Vũ Diệp xuất hiện cái bàn, nàng chậm rãi ngồi xuống.
Giang Hạo bắt đầu pha trà, thuận thế lấy một chút bánh ngọt ra. Mặc dù là Nguyên Thần, nhưng chắc là có thể ăn.
Một lát sau.
Hồng Vũ Diệp uống trà, một tay chống cằm, khép hờ đôi mắt.
Giang Hạo nhắm mắt theo.
Một giây sau.
Hô hấp của Hồng Vũ Diệp trở nên nhẹ nhàng, thân thể giống như bị không gian bao phủ.
Giang Hạo lúc này mới mở mắt ra.
Sau đó nhẹ giọng kêu: "Tiền bối?"
Lại kêu hai tiếng, xác định không có trả lời hắn mới yên tâm.
Trân bảo dù lợi hại cũng không có tác dụng với hắn. Hắn không cần những cơ duyên này.
Hắn chỉ muốn lau món bảo vật này, nhìn xem bọt khí có thể xuất hiện hay không.
Hắn lăng không tới gần pháp trượng, nhìn thấy trên cùng có một cái lỗ khảm, trước đó chắc là chỗ để đặt hạt châu.
"Giám định."
Xem trước tình huống cụ thể một chút đã.
【 Thác Thiên Long Trụ: Bị Long quật trấn áp ở đây, là Long Trụ pháp trượng đã từng chứa Thiên Cực Mộng Cảnh Châu, bị nhiễm đặc tính của Thiên Cực Mộng Cảnh Châu, có thể hấp thu thần hồn, thành lập không gian Nguyên Thần. Nhiễm khí tức của pháp trượng sẽ khiến thần hồn có thể ẩn nấp, càng lâu càng bí mật. Bên trong chứa bảo vật Long tộc, chìm vào giấc ngủ có thể vào trong đó, dựa vào năng lực có thể thu hoạch được bảo vật tương ứng. Muốn có được Long quật, nhất định phải phá hủy nó. Bị cường giả Đại Thiên Thần Tông để lại lạc ấn, một khi bị công kích, đối phương sẽ lập tức phát hiện và giáng lâm. 】
"Như lão giả nói, chỉ là nhiều thêm một dấu ấn."
Cường giả Đại Thiên Thần Tông từng tới nơi này, hơn nữa còn muốn lợi dụng món bảo vật này để thiết kế cạm bẫy. Mặt khác, hắn cảm nhận một chút, lấy thực lực của mình chắc là không cách nào phá hủy nó.
Hiện tại vẫn nên lau sạch sẽ trước.
Còn về cạm bẫy…
Mỗi người đều có lựa chọn của mình, những người kia sẽ chịu trách nhiệm đối với lựa chọn của mình.
Sau đó, hắn lấy khăn lau chuyên dụng ra, bắt đầu lau.
Đúng là có một ít tro bụi rơi xuống.
Mà rơi xuống theo tro bụi còn có hai bọt khí.
【 Tu vi +1 】
【 khí huyết +1 】
Trong nháy mắt nhìn thấy cái này, khóe miệng Giang Hạo có chút giương lên, đến đúng chỗ rồi. Long quật quả nhiên có rất nhiều cơ duyên.
Hắn không có suy nghĩ nhiều, bắt đầu lau pháp trượng.
Pháp trượng này cao bằng hai người, có thể lau không ít thời gian.
Không biết có thể tới gần Đăng Tiên hay không.

Bên trong Long quật, Đại Thiên Thần Tông đang ẩn nấp đột nhiên cảm giác được chỗ sâu có người đến.
Trong lúc nhất thời, bọn hắn lập tức trở nên khẩn trương.
Chỗ kia cũng không tiện tiến vào, nhưng bây giờ dù khó cũng phải tiến vào một lần.
"Không cần phải gấp, biến hóa không có khoa trương như vậy, nói rõ đồ còn rất an toàn. Chỉ là không biết rốt cuộc là ai tiến vào, lại có mục đích gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận