Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1286: Tuyệt Tiên Là Phần Cuối Đại Đạo Sao? 2

Chương 1286: Tuyệt Tiên Là Phần Cuối Đại Đạo Sao? 2
Giang Hạo vốn đang khai thông đường sông chợt dừng lại, quay đầu nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy thân ảnh màu đỏ bên hồ trước đó chẳng biết đã không thấy từ lúc nào. Nhìn một lát, Giang Hạo lấy lại tinh thần, tiếp tục mở đường sông.
Thiên m Tông vượt qua nguy cơ, nhưng cũng bị hao tổn nghiêm trọng.
Phía sau rất dễ dàng xảy ra vấn đề, mình cũng nên tìm hiểu tình huống một chút, sau đó ổn định khu vực của mình.
Linh Dược Viên phải khôi phục nhanh một chút.
Như thế mới có thể tĩnh tâm tu luyện, chuyện bên ngoài cũng có thể chống cự một hai.
Mặc kệ là Thiên Linh tộc hay là Thiên Thánh tộc, hay là Tiên Tộc thì đều có hận ý cực lớn đối với mình.
Thuận tiện hỏi thăm Thiên Tiên đánh tới lần trước rốt cuộc là ai, tình huống như thế nào.
Hắn có còn tới trong thời gian ngắn hay không, điều này cực kỳ quan trọng đối với Thiên m Tông. Ngoại trừ chuyện này còn có tình huống của Chưởng giáo.
Dẫn xuất sông Tử Tịch, Thiên Tiên bị thương, Chưởng giáo hẳn là cũng không dễ chịu. Cũng không biết Chưởng giáo vừa mới xuất hiện có phải là sẽ bế quan lần nữa hay không. Lần này nếu là trọng thương thì sẽ không dễ dàng khôi phục. Trước đó có đại thế, dù là trọng thương thì cũng có thể mượn đại thế để khôi phục tu vi. Bây giờ liền không được.
Đường sông khai thông rất nhanh, chỉ là vì làm tốt hơn một chút nên đã dùng hơi nhiều thời gian.
Xế chiều hôm đó.
Giang Hạo mới hoàn thành việc đào đường sông.
Bởi vì không chỉ muốn đào đến chỗ ở của mình, phía sau cũng cần phải đào.
Nếu không thì không xác định được sông đổ về nơi nào, có thể gây thêm phiền phức cho những người khác.
Làm tốt những chuyện này, hắn mới đi đến được Linh Dược Viên.
Lúc này Linh Dược Viên đã bị hao tổn hơn phân nửa. Nhưng là người lại không có chuyện gì.
Trong dự liệu.
Nơi này có Sơn Hải Ấn, ít nhiều có thể bảo vệ một số người.
Mặt khác có Băng Tinh, chỉ cần uy thế không phải quá lớn thì không đả thương được người nơi này.
Nói một cách tương đối, nơi này an toàn hơn những nơi khác rất nhiều.
Tiểu Li và con thỏ nhiều ít cũng có chút tác dụng.
"Sư huynh." Trình Sầu nhẹ nhàng thở ra.
Sư huynh trở về liền tốt. Mọi người cũng có chỗ dựa tinh thần.
"Mục Khởi sư huynh có tới không?" Giang Hạo hỏi.
Hắn muốn hỏi một chút xem sư phụ như thế nào.
Vừa mới khai thông đường sông, hắn cảm giác một chút, sư phụ không ở Đoạn Tình Nhai. Trong lòng thật ra có chút ý nghĩ không tốt. Tuy nói bình thường, nhưng mà hắn không hi vọng như thế. Không nói tới việc sư phụ đối với hắn tốt bao nhiêu, nhưng khẳng định là không xấu. Chuyện ó thể giúp đỡ thì đối phương đều giúp. Mặc kệ là truyền thụ thuật pháp, hay là giúp mình xuống khỏi bảng danh sách, hay lày xử lý chuyện Thiên Hoan Các. Dù không phải là không tiếc mọi giá, nhưng cũng là tận tâm tận lực.
Thân ở Ma Môn, điều này rất khó được.
Cho nên tại Đoạn Tình Nhai, mặc dù có một ít đồng môn khó xử, nhưng cũng an ổn hơn những mạch khác một chút.
"Không có." Trình Sầu lắc đầu, sau đó lại nói:
"Nhưng mà Diệu sư tỷ hôm nay chắc là sẽ tới."
Giang Hạo gật đầu, mặc dù Diệu sư tỷ khiến người ta đau đầu, nhưng quả thật cũng có thể hỏi ra một vài thứ.
Mặt khác, bên phía Mục Khởi sư huynh thật ra rất an toàn, lúc trước vì bảo vệ tốt Thánh Chủ mà bên kia có không ít Sơn Hải Ấn Ký.
Dưới Tiên Nhân hoàn toàn không cách nào tạo thành tổn thương.
"Linh Dược Viên thế nào rồi?" Giang Hạo lúc này mới hỏi tình huống nơi này.
"Bởi vì có bạn bè trên đường của thỏ gia hỗ trợ, chỗ chúng ta mặc dù có chút chuyện, nhưng cũng không có thương vong gì. Chỉ là linh điền bị hủy hơn phân nửa, linh dược cũng gần như bị diệt." Trình Sầu đáp.
"Không người đến sao?" Giang Hạo hỏi.
"Ừm, gần một tháng, vẫn không có đệ tử chân truyền hoặc là chấp sự nào tới chủ trì đại cục." Trình Sầu nói.
Giang Hạo gật đầu.
Xem ra, sư phụ, Bạch Dịch sư huynh, Ninh Tuyên sư tỷ, Mục Khởi sư huynh đều dữ nhiều lành ít.
Linh Dược Viên bình thường chính là Ninh Tuyên sư tỷ và Mục Khởi sư huynh thay phiên nhau coi chừng.
Bạch Dịch sư huynh thì sẽ trù tính chung cho toàn bộ Đoạn Tình Nhai lúc sư phụ không có mặt. Bọn họ đều không đến, nói rõ đều không thể tới.
Có ít người mình đã lâu rồi không gặp, có lẽ đã gặp một lần cuối.
"Trước tiên tập trung linh dược lại, sau đó bắt đầu khôi phục linh điền, mặt khác người bình thường cần che gió che mưa, phân ra một nửa người để bọn hắn dựng chỗ ở trước. Bên phía nhà ăn bên thì thế nào?" Giang Hạo hỏi.
"Bị hủy." Trình Sầu nói.
"Cũng không có người trùng kiến sao? Phong Dương sư đệ đâu?" Giang Hạo hỏi.
"Trốn ở chỗ quy định, nhưng chỗ này lại bị công kích, Phong Dương sư huynh bị trọng thương." Trình Sầu rũ mắt thở dài.
Lần này tông môn nhận tổn thương cực lớn. Nếu không phải bọn hắn có thỏ gia trợ giúp thì tuyệt đối không thể bình yên vô sự.
Giang Hạo gật đầu: "Vậy trước tiên cứ xử lý chuyện của Linh Dược Viên và chỗ ở của bọn hắn, mặt khác Phong Dương sư đệ trước mắt đang ở đâu?"
Sau khi đạt được đáp án, Giang Hạo liền bắt đầu quan sát linh dược, thuận thế chờ đợi Diệu sư tỷ đến, sau đó sẽ đi gặp Phong Dương sư đệ.
Nếu có thể giúp một chút thì sẽ giúp một chút. Nếu không thì chuyện ăn cơm của Tiểu Li sau này sẽ có chút phiền phức. Hiện tại không thấy Tiểu Li, đại khái là đang bôn ba vì miếng ăn.
Quả nhiên.
Trước khi trời tối, Tiểu Li cùng con thỏ và mấy người Lâm Tri trở về. Mang về thật nhiều cá.
Là Tiểu Li bắt. Nàng chỉ biết bắt cá.
Lúc ở thôn cũng sẽ bắt cá trở về.
"Cần chia ra để ăn, nếu không thì mọi người sẽ đói bụng, cái này giữ lại cho Phong sư huynh. Phong sư huynh bị bệnh không làm được đồ ăn, chúng ta đến đưa cho hắn." Tiểu Li đứng ở trong đám người, nghiêm túc nói.
Giang Hạo chỉ quan sát, cũng không nói chuyện.
Lúc trước Tiểu Li từng nói không thích Phong Dương sư đệ, bây giờ lại chủ động đưa cơm cho đối phương ăn.
Sau đó, Giang Hạo nhìn thấy Tiểu Li hái được một đống quả đào tới, không ngừng chia cho những người khác.
Giang Hạo nhìn quen mắt, đây không phải là bàn đào trong sân của hắn sao? Bởi vì đại thế, bàn đào đã thành thục.
Chỉ là hắn từ đầu đến cuối không có tiến hành lần niết bàn cuối cùng.
Chưởng giáo trở thành một loại uy hiếp, không biết thái độ của nàng, không dám làm loạn, sẽ dễ dàng dẫn tới phong ba.
Mặt khác niết bàn có tỉ lệ thất bại rất cao.
Tình huống tạm thời còn tốt, có thể chờ một chút.
Sắc trời tối, Giang Hạo rốt cuộc đã đợi được Diệu sư tỷ.
"Sư đệ ngươi cuối cùng cũng xuất hiện?" Diệu Thính Liên có chút hưng phấn nói:
"Lòng ta có cảm giác, cảm thấy thiên mệnh chân nữ của ngươi ở ngay Thiên m Tông, chỉ là còn chưa gặp được, chờ ta tiến bộ lớn hơn chút nữa sẽ có thể tìm ra nàng."
Giang Hạo chỉ lắng nghe.
Tâm tình của sư tỷ không tệ, nói rõ Mục Khởi sư huynh không có việc gì.
"Sư tỷ lần này tới Linh Dược Viên chắc là có việc đúng không?" Giang Hạo hỏi.
Diệu Thính Liên nhìn Linh Dược Viên rồi nói: "Lúc đầu có việc, nhưng mà sư đệ đã tới liền không sao."
Giang Hạo có chút nghi hoặc.
"Nơi này vốn do sư đệ quản lý, sư đệ không đến Mục Khởi liền để ta nhúng tay trước. Còn về tại sao biết hôm nay sư đệ sẽ đến…" Diệu Thính Liên nhìn qua người trước mắt, nói: "Sư đệ chẳng lẽ không có loại tự giác này sao? Ngươi đã là đệ tử chân truyền Nguyên Thần hậu kỳ, thực lực mạnh, đã vượt qua không ít người. Hơn nữa, sư phụ vẫn luôn để ngươi ở lại nơi này, đệ tử tầm thường ai không có việc gì lại dám khoa tay múa chân? Đương nhiên, người có chút quen thuộc với Linh Dược Viên cũng không có cách nào tới."
Nghe vậy, Giang Hạo hỏi: "Lần đại chiến này Đoạn Tình Nhai thương vong nghiêm trọng không?"
"Nghiêm trọng." Diệu Thính Liên gật đầu, thở dài nói: "Nghe nói mạng sư phụ đang như ngàn cân treo sợi tóc, bây giờ đang ở Vô Pháp Vô Thiên Tháp, không biết có thể cứu về được hay không. Bạch Dịch sư huynh mất tích, người Chấp Pháp Phong đang tìm kiếm. Những sư huynh sư tỷ khác không phải là mất tích thì chính là trọng thương. Mục Khởi cũng bị trọng thương, cảnh giới đều rơi xuống, may mà chỉ cần tu dưỡng nửa năm liền sẽ không có chuyện gì."
Giang Hạo gật đầu, Mục Khởi sư huynh thật ra chỉ cần trốn ở chỗ ở thì sẽ không có việc gì. Nhưng mà tông môn không có khả năng để cho tất cả mọi người đều trốn tránh, nhất định phải ra ngoài giao chiến với kẻ địch, cho nên cũng sẽ trọng thương.
Sau đó, Diệu sư tỷ trở về, nói muốn chăm sóc Mục Khởi.
Giang Hạo gật đầu.
Lúc này mấy người Tiểu Li đã làm xong cơm tối. Giang Hạo cầm lấy phần của Phong Dương sư đệ, dự định đi qua một chuyến.
Do dự một chút, hắn cũng cầm cho Mục Khởi sư huynh một phần.
Những người khác có thể không đi, nhưng bên phía Mục Khởi sư huynh và Diệu sư tỷ thì vẫn phải đi một chuyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận