Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1258: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cần Phải Ẩn Nấp Cho Kỹ

Chương 1258: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cần Phải Ẩn Nấp Cho Kỹ
Xoạt!
Dòng nước lưu động, tuyết lớn cũng không mang đến cho dòng sông bất kỳ biến hóa nào. Nhưng bên trên nhà gỗ lại bị tuyết lớn đắp lên một tầng thật dày.
Ầm!
Đột nhiên có một tiếng vang tuyền tới từ trong sân.
Trong sân, Giang Hạo bị đau tới mức đứng thẳng.
Vừa mới cảm nhận được lực lượng mênh mông, trong lúc nhất thời bị đánh bay. Nhưng mà cũng không mang đến bất kỳ vết thương nào, chỉ là có chút đau nhức.
Hồng Vũ Diệp sau khi nói xong câu lớn gan liền động thủ.
Quá mức đột nhiên, Giang Hạo không có chuẩn bị tâm lý thật tốt.
"Gan lớn, thân thể lại hoàn toàn chênh lệch trước đây" Giọng nói của Hồng Vũ Diệp truyền tới.
Giang Hạo rũ mắt, đúng là như thế. Mình gần đây động một chút chính là bị thương.
Không phải là bởi vì ba hạt châu, chính là bị người khác làm cho trọng thương, hoặc là bị thương do lĩnh ngộ đao pháp.
Sau khi đứng dậy, Giang Hạo lại quay lại bên cạnh bàn. Hắn quan sát tuyết xung quanh lại đưa mắt nhìn về phía con thỏ bị treo lên. Lúc này, trên người con thỏ có khí tức huyền ảo phun trào, chắc là thu được cơ duyên không nhỏ.
Giang Hạo nâng chung trà lên nhấp một ngụm, cung kính mở miệng: "Tuyết đại khái lúc nào sẽ ngừng?"
"Không lâu nữa, sẽ ngừng trong năm nay, đến lúc đó ngươi đi ra sẽ phát hiện các nơi đều xuất hiện biến hóa to lớn. Sang năm sẽ là bội thu." Hồng Vũ Diệp nhìn về phía bầu trời, nói:
"Nhưng mà sẽ xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, bởi vì phong ấn sẽ biến mất, bội thu đồng thời mang ý nghĩa sẽ có các loại tai hại. Có thể giữ vững được sự bội thu hay không thì không được biết."
Giang Hạo rũ mắt, ít nhiều có chút lý giải.
Người người đều đang cố gắng thành tiên, một số ma đạo tà đạo cũng sẽ lần lượt xuất hiện, vật tà ác tầng tầng lớp lớp. Đến lúc đó, còn chưa hái trái cây bội thu đã triệt để trở thành lương thực của người khác.
Kỳ ngộ nhiều, nguy hiểm cũng nhiều.
"Ngươi muốn ra ngoài sao?" Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng mở miệng: "Ra ngoài, lấy chiến dưỡng chiến, ngưng tụ vô địch chi tâm của ngươi, thành tựu người mạnh nhất thời đại."
"Quá nguy hiểm." Giang Hạo đáp.
"Vô số năm qua cường giả đều bộc lộ tài năng từ trong ma luyện, cho dù là phú quý trong thế tục thì cũng cần phải cầu ở trong hiểm ác mới được."
Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo, nói: "Ngươi bảy mươi sáu tuổi Nguyên Thần hậu kỳ, thiên tư có thể xem là không tệ, có tư cách đuổi theo mạnh nhất thời đại mạnh."
Giang Hạo nhìn chén trà trong tay, thở dài một tiếng rồi nói: "Muốn lên từ trong lòng, tham lam hướng bên cạnh cầu sinh, cầu phú quý trong nguy hiểm, cũng biến mất ở trong nguy hiểm, chỉ cầu một phần mười, ném mười phần chín, được không bù mất."
Hồng Vũ Diệp tò mò hỏi một câu: "Tên lưu vạn cổ, ngươi không động tâm?"
Giang Hạo lắc đầu: "Vãn bối chỉ là muốn tiếp tục sống sót."
Tiếp tục sống sót.
Người khác lưu tên vạn cổ, điều hắn muốn là mình đi qua vạn cổ, quay đầu có lẽ không thấy bất luận kẻ nào, cúi đầu vạn cổ chi danh tán đi.
Hồng Vũ Diệp khẽ cười một tiếng, nói: "Vậy ngươi cần phải ẩn nấp cho kỹ, sau khi tuyết ngừng dù là Thiên m Tông cũng khó mà giữ được.”
"Nguy hiểm như vậy sao?" Trên mặt Giang Hạo lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Hồng Vũ Diệp đều nói như vậy, vậy thì đúng là nguy hiểm.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo hi vọng trạng thái vị Chưởng giáo kia còn rất tốt, như thế sẽ có thể giữ vững Thiên m Tông hơn. Một mình Bạch Trưởng lão có chút khó mà kiên trì.
Sau khi hắn khôi phục liền thấy được chùm sáng thành tiên.
Người của các mạch khác chắc là đều sắp thành tiên, cho nên Thiên m Tông xác suất lớn sẽ có mười hai vị tiên nhân. Nhưng mà những tông môn khác sẽ càng nhiều hơn.
Một khi bị vây công, căn bản là khó mà chống cự được. Đến lúc đó, Thiên Hương Đạo Hoa cũng sẽ bị chú ý. Mình cũng rất nguy hiểm.
"Có không ít người nhìn chằm chằm vào Thiên m Tông, mà lại bản thân Thiên m Tông vốn đã có rất nhiều tai hoạ ngầm, nhiệm vụ của ngươi không phải cũng là nhằm vào Thiên m Tông sao?" Hồng Vũ Diệp cười khẽ mở miệng.
Giang Hạo hiểu rõ nhiệm vụ mà đối phương nhắc tới, là nhiệm vụ sông Tử Tịch, Đông Cực Thiên. Xem ra, nơi này xác thực rất nguy hiểm.
Phải suy nghĩ một chút biện pháp, mình Chân Tiên hậu kỳ, ít nhiều có thể giúp đỡ giảm bớt một chút áp lực. Nhưng mà ra ngoài quá nguy hiểm, có rất nhiều người nhằm vào hắn. Nhất là Đọa Tiên tộc. Hiện tại bọn hắn chắc là đã khôi phục trở thành Tiên Tộc.
Thiên Linh tộc, Thiên Thánh Giáo, Đại Thiên Thần Tông đều không phải là đèn đã cạn dầu.
Trong sân của mình còn có Nhất Diệp Chướng Mục và rất nhiều bí pháp, nếu ra ngoài sẽ ít đi rất nhiều, không có an toàn như vậy.
Lại hàn huyên một chút, Hồng Vũ Diệp giống như cười mà không phải cười nói một câu: "Nếu không giữ được hoa của ta thì ngươi nhớ chuẩn bị tâm lý cho thật tốt."
Sau đó liền biến mất.
Giang Hạo cũng không vội rời khỏi, mà là sửa sang lại thương thế của mình. Những thứ khác cũng cần chải vuốt một lần.
Đại thế đến, cố gắng để cho mình mạnh lên, ít nhất phải khôi phục lại đỉnh phong trước.
Cửu Thiên Chiến Giáp cũng cần sửa lại một chút, phải bớt chút thời gian đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến mới được.
Hiệu quả của Sơ Dương Lộ vô cùng tốt, Giang Hạo cảm giác thân thể của mình có một dòng nước ấm đang nhanh chóng xoa dịu thân thể.
Nửa tháng sau.
Đầu tháng bảy.
Giang Hạo cảm giác mình đã khôi phục không sai biệt lắm.
Đạo đao ý trong cơ thể kia cũng không hề biến mất, có đạo đao ý này, mỗi một đao của hắn đều được gia trì. Nếu gặp lại Ngũ Ma chắc là sẽ thoải mái hơn một chút.
Lần đại thế này mình cũng coi như là có thu hoạch không nhỏ. Đáng tiếc vẫn hoàn toàn không biết gì cả về Đại La Thiên.
Trong nửa tháng này, hắn đều thường xuyên xem xét Mật Ngữ Thạch Bản, bên trong không có một người nào. Điều này nói rõ tất cả mọi người đều đang hấp thu cơ duyên đại thế.
"Những này người chắc là có thể mạnh lên rất nhiều." Giang Hạo có chút cảm khái.
Bất tri bất giác, mình hình như đã mạnh hơn những người này một chút. Nhưng mà cũng không thể phớt lờ, có lẽ bất tri bất giác mình cũng sẽ bị bọn hắn đuổi kịp.
Sau khi xác định ba hạt châu không có vấn đề gì, Giang Hạo liền thu đồ vào sau đó đi ra khỏi sân. Con thỏ vẫn bị treo ở nơi cửa. Bởi vì đạo khí cho nên nó cũng đang tiếp nhận cơ duyên.
Giang Hạo đi ra khỏi cửa, phát hiện mặc dù tuyết phía ngoài không nhỏ, nhưng không như trong sân. Không biết có phải là do Thiên Hương Đạo Hoa hay không.
Nửa năm trôi qua, mình cũng không có đi ngoại môn hoàn thành nhiệm vụ, không biết là có vấn đề gì hay không có. Chủ yếu là do chuyện đột nhiên xảy ra, không thể đi giải thích cùng sư phụ.
Đi vào chỗ ở của sư phụ, Giang Hạo phát hiện sư phụ còn đang thành tiên, cũng không cách nào hỏi thăm.
Sau đó, hắn lại đi tìm Bạch Dịch sư huynh, nhưng mà Bạch Dịch sư huynh cũng đang bế quan. Như thế hắn cũng chỉ có thể đi Chấp Pháp Phong.
Người nơi này cũng cực ít.
Chỉ có một số ít đang duy trì sự vận chuyển bình thường, nhất là trận pháp.
Giang Hạo đi tới chỗ nào đều có thể nhìn thấy ánh sáng trận pháp trên trời cao. Trận pháp này rất cao thâm, hắn không biết.
Dù sao chỉ cần là trận pháp cấp độ cao một chút thì hắn đều xem không hiểu, như là Trúc Cơ đối mặt với Nguyên Thần và tiên nhân, khác biệt không lớn, đối phương giết mình chẳng qua chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Tùy tiện hỏi thăm, Giang Hạo đạt được đáp án là mình có thể tiến về ngoại môn, không đi cũng không sao.
Do dự một chút, Giang Hạo vẫn đi đến ngoại môn, phải tiếp tục bổ sung danh sách nội ứng, sau đó giải quyết hết.
Nhân dịp hỗn loạn mà giải quyết bọn hắn, tránh khỏi việc tạo thành càng nhiều ảnh hưởng. Nếu như Liễu Tinh Thần ở đây, đại khái lại sẽ hoài nghi lung tung.
"Không biết hắn như thế nào rồi." Giang Hạo thở dài trong lòng.
Lâu như vậy không thấy, sợ là dữ nhiều lành ít.
Lúc đi về phía ngoại môn, hắn đột nhiên nhìn thấy phía trước xuất hiện một thân ảnh. Đối phương nhìn mình, vẻ mặt mỉm cười, chỉ là trong mi tâm có một vết thương. Khí tức trên người không được ổn định cho lắm, có bốn đạo khí tức lưu chuyển.
"Sư đệ, đã lâu không gặp." Liễu Tinh Thần đi tới vừa cười vừa nói.
Giang Hạo có chút kinh ngạc, không ngờ rằng thế mà lại gặp được Liễu Tinh Thần ở chỗ này.
Trên người đối phương cực kì không ổn định, nhưng mà bên trong có một loại cảm giác cực kỳ rộng lớn. Xem ra là đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận