Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 878: Nữ Ma Đầu: Muốn Biết Dáng Vẻ Của Ngươi Trong Mắt Ta Sao

Chương 878: Nữ Ma Đầu: Muốn Biết Dáng Vẻ Của Ngươi Trong Mắt Ta Sao
Chương 878: Nữ Ma Đầu: Muốn Biết Dáng Vẻ Của Ngươi Trong Mắt Ta Sao
Đầu tháng hai.
Từ lúc Giang Hạo trở về từ Tây Bộ đã được bốn tháng.
Trong phần lớn bốn tháng này, hắn đều đang tu luyện Nghịch Đại Thiên Tinh Thần Pháp. Hiện nay hắn đã có thể trực tiếp phân biệt được thành viên của Đại Thiên Thần Tông.
Dùng để đối phó Phong Hoa đạo nhân quả thật cũng không tệ, nhưng mà vẫn không có cách nào tìm được bản thể của đối phương. Chuyện này cần Thiên m Tông đi làm.
Có lẽ không bao lâu nữa sẽ có thể tìm thấy đối phương, một khi bắt được Phong Hoa đạo nhân vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp, đó chính là lĩnh vực mà mình am hiểu, sớm muộn gì cũng có thể khiến cho đối phương mở miệng.
Một ngày này, Giang Hạo tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa, thuận tiện nhìn xuống bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Ba mươi chín 】
【 Tu vi: Vũ Hóa sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại 】
【 Khí huyết: 95/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 93/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】
"Ba mươi chín tuổi."
Nhìn xem tuổi tác, Giang Hạo có chút cảm khái.
Còn nhớ rõ lần đầu tiên Hồng Vũ Diệp xuất hiện ở nơi này, chính mình mới mười chín tuổi. Thời gian hai mươi năm lại cứ trôi qua như vậy.
Bất tri bất giác mình cũng đã trở thành một người tuổi trung niên.
Nghĩ như vậy, hắn đi vào Linh Dược Viên.
Đã một tháng, mấy người Trình Sầu cũng nên trở về rồi. Không biết có mang theo phiền phức trở về hay không.
"Giang sư đệ." Một vị nam tử đi tới.
Nhìn thấy hắn, Giang Hạo cảm thấy hơi quen mặt.
Suy tư một lát mới nhớ ra, là Liên Đạo Chí sư huynh. Kim Đan viên mãn, xem ra sắp tấn thăng Nguyên Thần. Có liên quan với đối phương, chủ yếu là bởi vì Khổ quả.
Đám con thỏ cướp Khổ quả của bọn hắn.
"Liên sư huynh, đã lâu không gặp." Giang Hạo khách sáo nói.
"Đúng là đã lâu không gặp." Liên Đạo Chí mỉm cười nói:
"Vô sự không đăng tam bảo điện, lần này tới là có chút chuyện muốn nói cùng sư đệ, chủ yếu là có việc muốn nhờ."
"Sư huynh mời nói." Giang Hạo khách khí nói.
"Sư đệ còn nhớ Khổ quả không?" Liên Đạo Chí hỏi thăm.
"Còn nhớ." Giang Hạo gật đầu, chỉ là không rõ tại sao đối phương lại hỏi như vậy.
"Gần đây Khổ quả lại chín, người chúng ta đã trông thật lâu, đương nhiên cũng như lần trước, đều do tài nghệ không bằng người." Liên Đạo Chí khổ sở nói.
Nghe vậy, Giang Hạo sững sờ. Trong lòng có một loại cảm giác hoang đường.
"Con thỏ lại đoạt Khổ quả của sư huynh?" Hắn hỏi.
"Sư đệ nói quá lời, cũng không phải là đoạt, đây là hành động của năng giả. Lần này tới chủ yếu là muốn mua một chút Khổ quả từ chỗ của sư đệ. Không dối gạt sư đệ, vi huynh đang sắp đột phá, cần Khổ quả phụ trợ." Liên Đạo Chí đắng chát cười nói.
Nghe vậy Giang Hạo đương nhiên là đồng ý, nói qua mấy ngày sẽ đích thân đưa qua.
Sau ba ngày, con thỏ trở về.
Tiểu Li lục lọi trên người hồi lâu, đưa một đống Khổ quả cho hắn.
Nhìn hai người, Giang Hạo thầm thở dài trong lòng.
Cuối cùng, hắn hỏi thăm Trình Sầu. Hắn nói con thỏ và Tiểu Li đột nhiên cảm thấy quả này không tệ, liền đi cướp đoạt. Bởi vì con thỏ quá mạnh, những người kia thậm chí không thể kịp phản ứng. Nếu không phải con thỏ tự giới thiệu, bọn hắn có lẽ cũng không biết là ai ra tay.
Giang Hạo nghe xong càng bất đắc dĩ hơn, tập tính báo danh này đúng là không tốt một chút nào. Sau này mà phóng sinh sẽ rất dễ gây phiền toái cho hắn.
Cần nghiêm khắc cảnh cáo một chút, sau khi xuống núi không cho phép nhắc đến tên hắn, cũng đừng nói với bên ngoài là hắn nuôi dưỡng con thỏ. Như này thì dù chọc tới người nào cũng không có quan hệ gì với hắn.
Sau khi cầm được Khổ quả, Giang Hạo đi Chúc Hỏa Đan Đình, tự mình đưa cho Liên Đạo Chí. Đối phương lần này không đưa linh thạch, mà là cho hai trăm hạt giống linh dược thượng phẩm.
Nói đó là linh dược thượng phẩm của bọn hắn, cho Giang Hạo thử nghiệm, xem có trồng được hay không.
Rất nhiều người đều muốn thử cảm giác trồng linh dược mới, như này bọn hắn sẽ có thể lý giải thấu triệt hơn, cũng có chỗ tốt đối với kỹ thuật trồng.
Đối phương nói rõ, chỉ là luyện tập, cũng không cần quá lo lắng cái gì.
"Đa tạ sư huynh." Giang Hạo cảm kích nói.
Cái này tốt hơn linh thạch rất nhiều.
"Vẫn là phải cảm tạ sư đệ, nếu như Khổ quả bị người khác đạt được thì vi huynh coi như gặp phiền toái rồi." Liên Đạo Chí cũng là cảm kích.
Như thế hai phe đều vui vẻ.
Giang Hạo thì mang hai trăm hạt giống về.
Không biết xác suất ra bọt khí màu lam là bao nhiêu.
Chắc là không quá cao.
Bỏ ra hai ngày giám định, đều là cần nửa năm mới có thể mọc rễ nảy mầm, hơn nữa còn tốn không ít linh thạch. Nếu như không dùng linh thạch thì cần một năm.
Giang Hạo tính toán đại khái, đại khái cần ba vạn.
Hiện tại thời gian đang gấp, nhưng mà hắn sợ tông môn đột nhiên hạ nhiệm vụ, rời đi nửa đường, như vậy sẽ thất bại trong gang tấc.
Cho nên vẫn phải hao phí linh thạch.
Hai tháng sau.
Đầu tháng tư.
Giang Hạo đi vào trong sân thì nhìn thấy bọt khí màu lam.
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết +1 】
Sau đó, hắn nhìn bảng.
【 Khí huyết: 100/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 100/100(có thể tu luyện) 】
Sau đó, hắn mang theo con thỏ tiến về Linh Dược Viên để quản lý linh dược.
Chạng vạng tối, Giang Hạo trở về.
Sau khi kiểm tra tình huống xung quanh, tất cả không có gì khác thường, hắn bắt đầu tiến vào tu luyện.
Sau khi nhắm mắt, hắn bắt đầu rút tu vi ra.
Giữa trưa ngày hôm sau.
Tử khí xung quanh Giang Hạo tán đi, lúc này lực lượng của hắn cường hãn trước nay chưa từng có. Mỗi một chỗ trên thân thể đều tràn ngập lực lượng để cho người ta khó mà nhìn thẳng. Cảm nhận được thân thể biến hóa, Giang Hạo mới nhẹ nhàng thở ra.
"Vũ Hóa trung kỳ."
"Cảm giác thân thể biến hóa rất lớn, lực lượng hùng hậu hơn rất nhiều, hiện tại nếu như gặp lại Thánh Chủ thì chắc là sẽ rất thong dong."
Trước đó, giao chiến cùng Thánh Chủ cũng không dễ vượt qua, hiện tại thì khác, không cần liều mạng giống trước đó nữa.
"Quả nhiên vẫn nên tăng cao tu vi trước, sau đó lại đi đối mặt với kẻ địch, như này là an toàn nhất."
Nghĩ như vậy, Giang Hạo mới đi vào trong sân, dự định tưới nước.
Mỗi ngày đều muốn làm những việc này, một khi thiếu một ngày thì những chuyện làm trước đó sẽ có khả năng thất bại trong gang tấc. Hắn muốn thu hoạch được bọt khí cũng không dễ dàng như vậy nữa.
Không làm việc hoặc là không thể kiên trì thì cũng không chiếm được.
Nhất là bây giờ, bọt khí màu lam ngày càng khó hơn, màu trắng thì đang còn tốt.
Vừa mới đặt chân vào sân, hắn đã ngửi thấy một mùi thơm mát không thuộc về sân. Một thân ảnh màu đỏ xuất hiện ở trước mặt hắn. Là Hồng Vũ Diệp ngồi dưới tàng cây, đang thưởng thức trà.
"Xin ra mắt tiền bối." Giang Hạo cúi đầu cung kính nói.
"Ngươi đột phá?" Hồng Vũ Diệp quay đầu nhìn Giang Hạo một chút, hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu, chân thành nói:
"Vãn bối đã đột phá Kim Đan hậu kỳ."
Hồng Vũ Diệp nhìn nam tử trước mắt, nhếch miệng cười: "Ngươi bao nhiêu tuổi?"
"Ba mươi chín." Giang Hạo đáp.
"Ba mươi chín tấn thăng Kim Đan hậu kỳ, đây là trình độ gì?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Chí ít sẽ không phụ sự bồi dưỡng của tiền bối." Giang Hạo đáp.
Ba mươi chín Kim Đan hậu kỳ, thật ra đã rất mạnh rồi, chỉ chậm hơn Thiên Đạo Trúc Cơ vài chục năm.
Một người hai mươi mấy tuổi, một người ba mươi mấy tuổi.
"Ngươi tu luyện cái gì?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
Nghe vậy Giang Hạo sững sờ, có chút không rõ ràng cho lắm.
"Xem ra ngươi chỉ lo tu luyện, hoàn toàn không rõ ràng dáng vẻ của mình." Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười.
Giang Hạo cẩn thận cảm giác mình, có chút kinh ngạc.
Không có phát hiện gì.
"Muốn biết dáng vẻ của ngươi trong mắt ta không?" Hồng Vũ Diệp nhìn chằm chằm Giang Hạo, hỏi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận