Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 757: Vừa Quay Đầu Đã Lại Đã Mười Năm

Chương 757: Vừa Quay Đầu Đã Lại Đã Mười Năm
Chương 757: Vừa Quay Đầu Đã Lại Đã Mười Năm
Nhìn tư liệu về Thi Giới, Giang Hạo cau mày.
Suy đoán nơi này đều có chút không tầm thường, nhưng mà suy đoán dù sao cũng chỉ là suy đoán.
Còn nữa, cho dù là suy đoán nào đều không có ảnh hưởng đến hắn.
Mặc kệ là thế giới khác hay là động phủ của người nào, tạm thời đều không có liên quan đến cường giả.
Như vậy mình có thể đi vào lúc tránh né kiếp nạn.
Như này là đủ rồi.
Tư liệu bên ngoài cũng không có ích lợi gì, ít nhất là không cách nào xác định được sau khi mình tiến vào sẽ xảy ra chuyện gì.
Sau đó, hắn tiếp tục nhìn xuống:
Thi Giới ngăn cách với ngoại giới bởi Thiên Địa Nhân Đại Trận, trận pháp vô cùng quỷ dị, phía dưới đại trận chứa một khu vực không muốn người biết.
Căn cứ theo lời nói của một số người Thi Thần Tông, đó có thể là một vùng biển, không thể nhìn thấy phần cuối, khó mà vượt qua.
Mấy người của Bắc Bộ cũng có cách nói này, nhưng tại Tây Bộ lại có người nói nhìn thấy sông băng.
Dùng tu vi Phản Hư tiến vào Thi Giới, có xác suất gặp được những thứ này. Nhưng mà muốn quan sát được lại cực kì khó khăn, bởi vì sau khi nhìn thấy đại khái sẽ rơi vào trong đó.
Thứ khó hiểu nhất tại Thi Giới chính là Thiên Bia Sơn.
Có năng lực hành động tự chủ, có vô tận đạo pháp ẩn tàng trong đó.
Thần bí nhất vẫn là bia đá trên cùng.
Thiên Bi lưu ảnh, nghe nói có thể nhìn trộm một bên khác của Thi Giới.
Chỉ là không ai đi làm chuyện này cả.
Điều khiến người sáng lập Thi Thần Tông tiếc nuối nhất chính là không thể lưu ảnh ở trên Thiên Bi.
Nhưng căn cứ theo ghi chép của hắn, có tìm được biện pháp ở lại Thi Giới.
Vì để có thể nhìn trộm bí mật của Thi Giới, hắn tiến vào Thi Hải.
Thiên Linh tộc có lẽ là biết rất nhiều chuyện liên quan tới Thi Giới, nhưng trong tộc bọn họ lại không có ghi chép liên quan.
Nếu như muốn thực sự hiểu rõ Thi Giới, có thể đến bên bờ Thi Hải, tìm kiếm người sáng lập kia.
Có lẽ hắn còn sống.
Nhìn nội dung đại khái, Giang Hạo rũ mắt suy tư.
Giống như Trang Vu Chân nói, tu vi cao đi vào sẽ dễ nhìn thấy thứ khác.
Nhưng mà chỗ này nhiều hơn một loại khả năng, đó chính là nhìn thấy sông băng.
Thứ Trang Vu Chân nhìn thấy chính là biển.
Mà điều làm cho người ta để ý nhất, vẫn là người sáng lập Thi Thần Tông.
Hắn đang ở bên trong Thi Giới, hơn nữa còn có khả năng sống sót.
Chỉ là bờ Thi Hải ở đâu?
Có liên quan tới vùng biển mà Trang Vu Chân nhìn thấy hay không?
Mấy chuyện này đều là ẩn số, Giang Hạo cất thư tịch vào, tạm thời không cách nào xác định được nên chỉ có thể để sang một bên.
Chờ đến lúc Thi Giới Hoa nở rồi lại nói.
Hắn đã đi xem qua, hoa dường như không có nở nhanh như vậy.
Người Thi Thần Tông không giống như lần đầu, không có bất kỳ người nào ương ngạnh nữa.
Giang Hạo cũng vui vẻ gặp mặt.
Chỉ là qua vài ngày nữa, nghe nói có người của Thiên Môn Tông muốn tới bái phỏng Thiên m Tông.
Thiên Môn Tông, đại tông Nam Bộ.
Là tông môn còn lợi hại hơn cả Huyền Thiên Tông, có thể nói là số một số hai tại Nam Bộ.
Có lẽ là bởi vì chuyện Đại Địa Hoàng Giả quật khởi đã kích thích đến bọn họ, nên mới muốn làm chút chuyện gì đó.
Mà bây giờ, bọn họ lại đến vào lúc Thi Giới Hoa sắp nở.
Không cần nói cũng biết mục đích trong đó.
Giang Hạo đối cũng không hiểu rõ về tông môn này, nhưng cẩn thận là chuyện tất nhiên.
Đều là tông môn Nam Bộ, Thiên m Tông chỉ có thể coi là nhất lưu, mà Thiên Môn Tông lại cao hơn nhất lưu.
May mà bọn hắn không có tới sớm như vậy.
Sau đó, Giang Hạo khôi phục lại tháng ngày bình thường.
Chuyện tụ hội đã không cần suy nghĩ nhiều, tông môn cũng không có chuyện gì cần hắn làm.
Phong Hoa đạo nhân và mấy người khác đều đã yên tĩnh lại, tất cả mọi người đang tu dưỡng hoặc là nâng cao bản thân.
Hắn cũng không cần để ý cái gì nữa.
Chuyện duy nhất cần hỏi thăm, đại khái cũng chỉ có Lâm Tri và Sở Xuyên, bọn hắn đã ra ngoài rất lâu, vẫn chưa thấy trở về.
Thời gian sau đó quả nhiên là yên tĩnh lại, đông đi xuân tới, thời gian dần trôi.
Mà theo thời gian dần trôi, có nhiều thứ sẽ gia tăng theo.
Bọt khí của Giang Hạo chính là một trong số đó.
Mỗi một ngày đều sẽ có bọt khí màu trắng, mỗi bảy ngày đều sẽ có bọt khí màu lam.
Thời gian khác thỉnh thoảng sẽ xuất hiện.
Đầu tháng năm.
Trong năm tháng này không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra cả, người trong tông môn cũng bắt đầu nhiều hơn.
Người thu hoạch được kỳ ngộ trước đó lần lượt xuất quan, sức sống mới rót vào tông môn.
Ngày này, Giang Hạo mở mắt ra từ trong tu luyện.
Hắn thở phào một cái, sau đó nhắm mắt lần nữa.
Giữa trưa, hắn mở mắt ra lần nữa, đôi mắt thâm thúy mà trầm ổn.
Thần quang nội liễm, khí tức bình ổn.
Sau đó, hắn mới nhìn thoáng qua bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Ba mươi sáu 】
【 Tu vi: Phản Hư viên mãn 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại 】
【 Khí huyết: 3/100 (không thể tu luyện) 】
【 Tu vi :0/100 (không thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 1/3 (không thể thu được) 】
"Ba mươi sáu tuổi."
Nhìn tuổi tác, Giang Hạo hơi xúc động.
Năm mười chín tuổi gặp Hồng Vũ Diệp, cuộc sống của mình trôi qua không bình tĩnh chút nào.
Tu vi cũng bắt đầu đột nhiên tăng mạnh vào thời điểm đó.
Chỉ mười bảy năm ngắn ngủi, từ Trúc Cơ sơ kỳ nhảy lên Phản Hư viên mãn.
Trước bốn mươi tuổi chắc là có thể bước vào Vũ Hóa.
Nếu như cứ tiếp tục quản lý linh dược như vậy, đại khái có thể thử tấn thăng vào năm ba mươi tám tuổi.
Buổi chiều, Giang Hạo thay thế Tàng Linh Trọng Hiện là hai đạo đao pháp trên cổ tay.
Như thế hắn mới khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Ngày này, hắn mang theo con thỏ tới Linh Dược Viên.
"Mấy người Lâm Tri trở về chưa?" Giang Hạo hỏi.
"Trở về, một người bị đánh cho không còn hình người, một người đột phá Trúc Cơ hậu kỳ." Con thỏ nói.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, hỏi thăm chuyện cụ thể.
"Bọn hắn nói trên đường đi gặp được tiên nhân chính đạo, sau đó đánh lên, bị truy sát hơn nửa năm, thật vất vả mới về được. Một người thì chỉ có thể chịu đánh, một người càng đánh càng mạnh." Con thỏ lắc đầu thở dài:
"Bọn hắn bị như vậy chính là vì không có báo tên thỏ gia, nếu không thì bạn bè trên đường đều sẽ cho một chút tình mọn, không đến mức bị truy sát nửa năm."
Giang Hạo lườm con thỏ một cái, không nhiều lời nữa.
Không ngờ Lâm Tri lại gặp phải trải nghiệm như này.
Nếu không có con thỏ đi theo thì chắc là đang còn bị đuổi giết.
Cũng may còn tốt, cũng coi như đạt được cơ hội lịch luyện, hiểu rõ sự tàn khốc của Tu Chân Giới.
Như này, bọn họ cũng có thể biết được nặng nhẹ lúc xuống núi.
"Hạt châu của Tiểu Li như thế nào rồi?" Giang Hạo hỏi tới Cửu U.
"Rất cho thỏ gia mặt mũi." Con thỏ vừa ăn cà rốt vừa nói.
Giang Hạo gật đầu, xem ra Cửu U còn rất nghe lời.
Nhưng mà vẫn phải nhốt chú một chút, tránh việc xảy ra vấn đề.
Phải xem nhìn phong ấn có yết đi hay không, nếu có thì đã nói lên nó đang có không ít tâm tư.
Trên đường đi, Giang Hạo nhận được đưa tin.
Là sư phụ gửi tới, nói là có người muốn tham quan Linh Dược Viên, để hắn chuẩn bị thỏa đáng một chút.
"Người nào muốn tham quan Linh Dược Viên?" Giang Hạo có chút không hiểu.
"Gần đây có người nào tới Thiên m Tông sao?" Hắn hỏi con thỏ.
Con thỏ dùng cổ chuyển vòng cổ, nói: "Có, gọi là Thiên Môn Tông, không phải bạn bè trên đường, chủ nhân phải cẩn thận. Nhưng mà cũng có thể thử báo tên thỏ gia. Mọi người đều biết thỏ gia nổi tiếng ở bên ngoài, có lẽ bọn hắn đã nghe qua, cũng sẽ cho một chút tình mọn."
"Người Thiên Môn Tông đến rồi sao." Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Mấy ngày nay hắn chỉ chú ý bọt khí, dù sao cũng đang ở biên giới tấn thăng.
Không nghĩ tới người của Thiên Môn Tông đã tới.
Mặc dù kẻ đến có thiện hay không, mình chỉ cần làm tốt chuyện thuộc bổn phận là được.
Sau khi tham quan xong chắc là sẽ không có giao tiếp gì với bọn họ cả.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận