Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 747: Nữ Ma Đầu Cuối Cùng Đã Đến

Chương 747: Nữ Ma Đầu Cuối Cùng Đã Đến
Chương 747: Nữ Ma Đầu Cuối Cùng Đã Đến
Giang Hạo đi trên đường, cường độ Ma Nhân cũng không lớn, đều không sống được quá lâu dưới đao của hắn.
Cũng may không có mạnh hơn, nếu không hắn cũng không tiện ra tay đánh giết.
Mà Đoạn Vũ theo ở phía sau có chút kinh ngạc, hắn lần đầu tiên cảm giác được thế nào là quét ngang tất cả.
Vô địch cùng cấp.
Kim Đan trung kỳ này làm cho lòng người thấy sợ hãi.
Còn cũng hắn là người biết thời thế.
Nếu như những ngày qua hắn mà nhằm vào Giang Tiểu Li thì hậu quả khó mà lường được.
Trên đường đi, không có bất kỳ Ma Nhân nào có thể đỡ được đao của Giang Hạo. Đám người bọn họ cứ đi trong rừng cây như vậy, hơn nữa không biết tại sao, bọn hắn rõ ràng chỉ đi lên phía trước, nhưng thứ nhìn thấy đã không còn là rừng cây và bầu trời không thay đổi như trước nữa.
Mấy người Trịnh Thập Cửu biết, bọn họ hiện tại đang đi trên con đường chính xác.
Mặc dù không rõ tại sao Giang Hạo có thể biết được con đường này, nhưng đây chắc chắn là một chuyện tốt. Xem ra bọn họ thật sự được cứu rồi.
Đoạn Vũ chấn kinh, cũng không có mở miệng. Hắn không ngừng theo sát, sợ tụt lại phía sau.
Ma Nhân xuất hiện liền bị đánh giết, trên đường đi không hề dừng lại một chút nào.
Hoặc là nói, bọn hắn đều cảm nhận được một tia cấp bách.
Sau một lát, bọn hắn trong lúc bất tri bất giác đã đi ra khỏi rừng cây, giống như nhận được cuộc sống mới.
Không bao lâu sau, bọn hắn nhìn thấy bốn người khác.
Bốn người tách ra, đối phó với Ma Nhân cùng cảnh giới, đều không ngoại lệ, toàn bộ đều bị nghiền ép, quét ngang.
Giờ phút này, bọn hắn mới hiểu được, người tiến vào lần này đều là người xuất sắc trong cùng cảnh giới.
Mà nhìn thấy Giang Hạo dẫn người tới, đám người Thời Khương có chút ngoài ý muốn.
Vị sư huynh này thế mà đi cứu người.
Khó trách có người nói hắn là Nguyện Huyết Đạo, đều nói Nguyện Huyết Đạo là người tốt giả, nhưng thứ người khác nhận được lại chân thực như vậy. Đây chính là giả bộ tốt bụng sao?
"Thời sư muội, bọn hắn sẽ theo các ngươi, ta muốn đi vào điều tra đầu nguồn. Nếu như ta quá lâu không đi ra, lại thấy tình huống nơi này không đúng, các ngươi liền rút lui." Giang Hạo nói xong lại cường điệu một lần nữa:
"Nhớ là phải quan sát bốn phía, dự trữ đủ khoảng cách, phòng ngừa việc tiến vào biên giới rừng cây."
"Được." Thời Khương đáp.
Nàng cảm thấy rất kỳ quái, vị sư huynh này hình như không phải đang đùa giỡn.
Hắn thật sự muốn vào chỗ sâu, hơn nữa cũng thật sự hi vọng bọn họ có thể rời đi, cũng không phải là cố làm ra vẻ.
Thấy thế, nàng đương cũng phải chăm chú đáp lại.
Trước khi đi, Giang Hạo nhìn về phía con thỏ.
Nó vỗ vỗ bộ ngực, tỏ vẻ chủ nhân cứ yên tâm.
Thấy thế, Giang Hạo mới nhanh chóng rời đi, hắn muốn tới Huyết Trì trước, xem Cổ Kim Thiên một chút.
Hồng Vũ Diệp mãi vẫn không đến, chỉ có thể thử nhờ Cổ Kim Thiên giúp đỡ, hắn chắc là sẽ biết rất nhiều.
Không thể cứ ngồi chờ chết được.
Hắn thật ra có chút hối hận, lúc trước nếu như mình không tò mò tiến vào chỗ sâu Huyết Trì và nhìn thấy Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Ít nhất thì chuyện này cũng không xảy ra sớm như thế.
Mà đám người Thời Khương nhìn Giang Hạo, trong lòng không khỏi cảm khái, thật sự là một người kỳ quái.
Mấy người Trịnh Thập Cửu cũng cảm thấy ngoài ý muốn, lúc này còn đi vào, có chút nguy hiểm.
Tiểu Li thì vẫy tay tạm biệt.
Giang Hạo rời đi, sau đó trực tiếp hướng vào bên trong.
Tu vi của những người kia quá thấp, chỉ có thể dừng lại ở bên ngoài, cũng may tất cả mọi người đều là người tiếc mệnh, không ai đi vào theo.
Đây chính là chỗ tốt của Ma Môn.
Nếu là Tiên Môn, chắc chắn sẽ có người tinh thần trọng nghĩa.
Ngươi có thể hi sinh, tại sao ta lại không thể?
Người như vậy không có gì sai nhưng sẽ hạn chế hắn hành động.
Nếu như quả thật gặp được, hắn sẽ đánh người ta ngất xỉu rồi hành động một mình.
Hắn lập tức chuẩn bị xong, mở con đường hướng tới Huyết Trì.
Đoạn đường này đi rất nhanh, may mà nơi này không bị ảnh hưởng gì.
Qua mộc lúc sau, Giang Hạo lần nữa nhìn thấy Cổ Kim Thiên. Hắn nhắm mắt, vẻ mặt mang theo một chút thống khổ.
Trong chốc lát, đối phương mới mở mắt ra.
"Ngươi lại tới?" Cổ Kim Thiên nhìn qua Giang Hạo, cười nói: "Vì biến hóa bên trong?"
Giang Hạo gật đầu.
"Ngươi không xử lý được, mueMivoAVeỜốn hỏi ta?" Cổ Kim Thiên lại hỏi.
Giang Hạo vẫn gật đầu.
"Ta không biết tình huống cụ thể, nhưng mà ta có thể phát hiện ra Huyết Trì đang bị thứ gì đó bên ngoài ảnh hưởng, thậm chí đến sắp mất đi khống chế ."
Cổ Kim Thiên nhìn Giang Hạo, nói nghiêm túc:
"Mà thứ có thể ảnh hưởng tới Huyết Trì, cũng chỉ có mấy loại. Một, Thiên Cực Ách Vận Châu. Hai, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu. Ba, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu. Bốn, Thái Cổ m Dương Ma Bàn. Năm, năm thì không nói, cũng không có khả năng. Như vậy là cái nào trong bốn cái trước?"
"Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu.” Giang Hạo đáp.
Hắn chưa từng nghe nói về Thiên Cực Mộng Cảnh Châu, Thái Cổ m Dương Ma Bàn. Mà cái thứ năm, đối phương thậm chí không nói, không biết là cái gì.
Hắn không thèm để ý đến những thứ này, bởi vì đời này có lẽ đều không gặp được, không cần phải tò mò.
"Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, vậy thì còn tốt, có biện pháp nhằm vào." Cổ Kim Thiên thở phào nhẹ nhõm, nói:
"Nếu như là Thiên Cực Ách Vận Châu và Mộng Cảnh Châu sẽ khó khăn, nhất là Ách Vận Châu, rất khó giải quyết. Thứ gì đều có thể bộc phát, duy chỉ có Thiên Cực Ách Vận Châu là không thể bộc phát."
"Nhưng ta vẫn chưa tìm thấy lối vào phong ấn Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu." Giang Hạo nói.
“Ta chưa từng thấy Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, cho nên không biết cụ thể. Ngươi tốt nhất nên đi tìm một vị cường giả, có lẽ có thể nghĩ ra biện pháp. Ta không cách nào rời khỏi nơi này, nếu không đã đi qua rồi. Nhưng mà lực lượng cá nhân luôn có hạn, ngươi cần trợ giúp.” Cổ Kim Thiên nói nghiêm túc.
"Trợ giúp như thế nào?" Giang Hạo hỏi.
Cổ Kim Thiên cười nói:
"Ta sao có biết được? Chỉ có gặp được mới có thể biết. Nhưng mà trợ giúp này nhất định không thể thoát khỏi tông môn như Hạo Thiên Tông. Làm sao để bọn hắn trợ giúp cũng là một vấn đề. Nhưng mà ta có thể giúp ngươi giải quyết Thiên Văn Thư Viện.”
Giang Hạo rũ mắt, nếu như muốn tìm Tiên tông hỗ trợ, còn có thể tới kịp không?
Nhưng mà, hắn vẫn cần đối phương trợ giúp.
"Nói tên một quyển sách cho viện trưởng hiện tại, ừm…hắn cũng có thể không phải là viện trưởng. Nhưng ngươi cứ nhớ kỹ tên của hắn là được, hắn tên là Cảnh Đại Giang." Nói xong Cổ Kim Thiên lại nói ra tên một quyển sách.
Nghe thấy tên sách, Giang Hạo sửng sốt một chút.
Tên sách này cũng không có gì đặc biệt cả.
« Kính hoa thế giới ».
Không biết đại biểu cho cái gì.
"Nhớ kỹ, nhất định phải nói cho hắn biết tên sách." Cổ Kim Thiên nhắc nhở một câu.
Giang Hạo gật đầu.
"Hiện tại ngươi tốt nhất nên đi tìm một cường giả, ảnh hưởng hiện nay rất lớn, cửa vào cũng đã xuất hiện." Cổ Kim Thiên nhắc nhở.
Giang Hạo rũ mắt, nếu như vận dụng Thiên Cực Ách Vận Châu, liệu có thể thả đối phương ra hay không?
Nhưng mà…
Quá mạo hiểm, Cổ Kim Thiên như hiện tại có lẽ là tốt nhất.
Ai mà biết được thả Cổ Kim Thiên sẽ có ảnh hưởng gì?
Nếu như hắn có ác ý, không phải sẽ càng nguy hiểm hơn sao?
Đến lúc đó, mình có lẽ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, không thể gửi gắm hi vọng ở chỗ này được.
Cuối cùng, hắn vẫn quyết định chờ Hồng Vũ Diệp.
Cho đến trước mắt, người duy nhất có thể tin tưởng chỉ có một người này.
Hắn lui ra khỏi Huyết Trì, bỗng ngửi thấy một mùi thơm.
Mùi thơm vô cùng quen thuộc.
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh màu đỏ xuất hiện sau lưng hắn.
Hô ~
Giang Hạo thở phào một cái.
Cuối cùng đã đến.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận