Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 310: Ngươi Không Xứng

Chương 310: Ngươi Không Xứng
Chương 310: Ngươi Không Xứng
Dưới ánh trăng.
Thượng An đạo nhân ngã xuống đất, thương thế trên người nghiêm trọng.
Lúc này, trong đầu hắn vẫn nghĩ tới cảnh tượng xuất hiện xung quanh.
Hắn hình như nghe được tiếng nói của sư phụ, đang cố gắng trả lời, tiếng thì thào tiếng ra:
"Sư... Sư phụ, ta không bỏ xuống được, không bỏ xuống được."
Mị Thần ngây người nhìn.
Ánh mắt Giang Hạo bình tĩnh, dường như không hề dao động.
Lúc này, sư phụ của Thượng An thở dài, nói:
"Cả đời sư phụ trục lợi, gây ra vô số thù hằn nhưng chưa từng quan tâm, hết lần này tới lần khác lại thu nhận một đồ đệ như ngươi.
Tính tình yếu ớt lại cố chấp, ngươi bảo sư phụ phải làm thế nào cho phải chứ?"
"Đệ tử sẽ thay sư phụ đón nhận tất cả những kẻ thù địch, sẽ không để cho sư phụ có việc gì." Thượng An đạo nhân liên tục đập mạnh đầu xuống đất.
Lão già mỉm cười, ngồi xuống nói:
"Sư phụ không phải nói chuyện này.
Thượng An, ngươi không nên bái ta làm sư phụ, ngươi đáng lẽ phải đi tới Hạo Thiên tông.
Tương lai của ngươi sẽ cực xa, sư phụ không cầu mong gì khác, chỉ hy vọng lúc còn sống có thể nhìn thấy ngươi bước lên đỉnh tu chân giới.
Cho nên bất kể ngươi có thể oán sư phụ hay không, sư phụ cũng phải đi Hạo Thiên tông một chuyến.
Ngươi không chịu chém nàng, vậy sư phụ lại phải dạy ngươi làm người, tiếp tục dạy ngươi."
"Sư… sư phụ, ta không đi, không đi Hạo Thiên tông." Thượng An bị thương nặng suy yếu nói.
Lúc này, trong cảnh tượng kia, lão già có phần bất đắc dĩ nói:
"Thượng An, ngươi gặp quá ít người.
Cho nên mới tưởng nhầm nàng thật sự thích ngươi. Chờ ngươi đi tới Hạo Thiên tông, nhìn thấy nhiều tiên tử.
Như vậy chung quy sẽ gặp được một người thật sự hiểu rõ tâm tư của ngươi.
Đến lúc đó, nàng sẽ tới gần ngươi, tiếp nhận tất cả mọi thứ của ngươi.
Tới khi đó, ngươi sẽ phát hiện, tình cảm chân thành không phải là dục vọng cơ thể. Ngươi tin tưởng sư phụ đi, chỉ cần có người có thể hiểu rõ ngươi, như vậy nàng sẽ biết ngươi ưu tú tới mức nào, không tầm thường tới mức nào, ngươi giống như một hào quang chói lòa.
Sư phụ nuôi lớn ngươi, hiểu rõ ngươi nhất.
Bây giờ, người trong Thi Giới kia để ý ngươi, chỉ là đá mài đao rèn luyện ngươi, nàng không phải người cuối cùng của ngươi.
Sư phụ có thể hại người khắp thiên hạ, duy nhất chỉ không hại ngươi."
"Thượng An!" Lão già đột nhiên đi tới trước mặt Thượng An đạo nhân, lớn tiếng nói:
"Tính cách của ngươi quyết định tương lai của ngươi, nó nhấp nhô, tuyệt vọng, bất lực, đau khổ.
Nhưng bất kể có bao nhiêu khổ, bao nhiêu khó khăn, ngươi đều phải kiên trì sống sót.
Nhớ, nhất định phải sống tiếp, chỉ phải sống sót, tương lai của ngươi nhất định sẽ là hào quang vạn trượng.
Thượng An, nhất định phải sống sót!"
Ầm!
Hình ảnh vỡ nát.
Cũng vào lúc này, Thượng An đạo nhân hít sâu một hơi, hình như tỉnh táo lại, đang cố gắng duy sức sống của trì bản thân.
Nhưng nhìn như vẫn không kiên trì được bao lâu.
"Sư phụ…" Hắn giơ tay về phía Giang Hạo:
"Giúp ta."
"Ngươi muốn ta giúp ngươi thế nào?" Giang Hạo bước một bước về phía trước, đứng ở trước mặt Thượng An đạo nhân.
"Giúp ta đưa, đưa Tiểu Mị ra ngoài." Trong lúc Thượng An đạo nhân hấp hối, lẩm bẩm nói:
"Ta… ta đã chuẩn bị trận pháp, ít nhất có thể đưa… đưa một người ra ngoài.
Giúp ta đưa… đưa Tiểu Mị ra ngoài.
Sư phụ, cầu xin sư phụ."
Tiểu Mị ở phía sau nghe vậy thì cắn môi, những lời sư phụ của Thượng An vừa nói đã khiến nàng rất đau đớn.
Trái tim chân thành thật sự không phải giống như nàng.
"Được." Giang Hạo gật đầu:
"Mở ra trận pháp, ta đưa nàng ra ngoài."
Nghe được câu trả lời, Thượng An đạo nhân hình như an tâm, không ngừng nói: "Cảm ơn sư phụ, là đồ nhi bất hiếu, là đồ nhi bất hiếu."
Giờ phút này, trên người Thượng An đạo nhân phát ra một tia sáng, là phù văn trận pháp.
Khi phù văn sáng lên, xung quanh lập tức có rất nhiều cột ánh sáng phóng lên cao.
Trận pháp khổng lồ bắt đầu hội tụ thành hình.
Nhân Nguyên Trận lúc trước vốn yên tĩnh cũng có phản ứng.
Ầm ầm!
Một tia sáng tiến vào trong Nhân Nguyên Trận, đánh ra vòng xoáy nhỏ, chỗ đó đi thông với bên ngoài Thi Giới.
Là thế giới bình thường.
Giang Hạo có thể cảm giác được rõ ràng, chỉ cần Mị Thần ra ngoài, sẽ nhận được tự do, một lần nữa sống lại.
Hắn ngồi xổm bên cạnh Thượng An đạo nhân, đút cho đối phương một ít linh dược.
Sau đó đứng dậy:
"Có thể sống sót hay không, lại dựa vào bản thân ngươi."
Giang Hạo vừa dứt lời, giơ tay ra thi triển Chưởng Trung Càn Khôn.
Chỉ trong nháy mắt, Thượng An đạo nhân đã bị Giang Hạo phong ấn ở trong lòng bàn tay.
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phía vòng xoáy.
Tàng Linh Trọng Hiện, mở ra!
Trong nháy mắt, thực lực của Giang Hạo tăng lên đến đỉnh cấp, tử khí theo đó quay xung quanh.
Ngay sau đó, hắn giơ tay về phía vòng xoáy xuất hiện trên Nhân Nguyên Trận.
Vèo ~
Hạt châu màu tím bị hắn ném ra ngoài, lấy tốc độ cực nhanh lao về phía vòng xoáy.
Hắn phát hiện trận pháp đang hộ tống hạt châu này.
Tốc độ cực nhanh, vượt xa Nguyên Thần.
Đây là thủ đoạn của Thượng An, đại khái là chuẩn bị cho Mị Thần.
Mãi đến khi Thượng An đạo nhân bước vào vòng xoáy, Giang Hạo mới thở phào nhẹ nhõm.
Lần này, tất cả những gì Thượng An đẫ làm đều hóa thành hư ảo.
Giang Hạo biết, mình làm cho Thượng An thất bại trong gang tấc.
Chuyện này tốn sức không được cám ơn, nhưng...
Hắn chỉ muốn làm chuyện mình cho là đúng.
Chờ tất cả lắng xuống, xác định xung quanh không có người nào tới gần, hắn mới nhìn sang Mị Thần:
"Ngươi hình như không bất ngờ."
Lúc này, Mị Thần nhìn lên trên không trung, nàng nhìn Thượng An đạo nhân rời đi.
Chờ Giang Hạo hỏi thăm, nàng mới thu hồi ánh mắt, cười thảm nói:
"Bởi vì ta biết ngươi sẽ không cứu ta, ngươi vốn không phải là người bình thường.
Thượng An cũng vậy. Ta chưa từng biết Thượng An nắm giữ tư chất như vậy, tốc độ hắn thăng cấp quá nhanh.
Nhanh đến mức làm ta sợ hãi.
Thiên kiêu tuyệt thế này lại có thể ở bên cạnh ta, còn liều mạng cứu ta.
Ta cho rằng thực lực của Thượng An không có tăng bao nhiêu, không thể mang theo ta, bởi vì ta biết có bao nhiêu khó khăn.
Nhưng... Tất cả vượt quá sức tưởng tượng của ta."
Giang Hạo không để ý mấy điều này, hắn nhìn chằm chằm vào đối phương hỏi:
"Tất cả tu chân giới có nhiều người trời sinh mị thể không?"
"Không nhiều." Mị Thần lắc đầu, đáp lại:
"Nhưng vẫn có thể tìm ra một ít."
"Người phóng đãng không biết cách kìm chế có nhiều không?" Giang Hạo lại hỏi.
"Rất nhiều." Mị Thần gật đầu.
"Nói cách khác, thật ra có rất nhiều người có thể khiến cho Thượng An cảm thấy thật lòng với hắn?" Giang Hạo bình thản nói không mang theo cảm xúc:
"Nhưng Thượng An lại chỉ có một.
Chỉ là ngươi may mắn gặp được Thượng An."
Mị Thần nghe vậy thì ngây người, nàng muốn mở miệng phản bác vài câu, tỏ rõ sự đặc biệt của mình, nhưng... lại không nói được một từ nào.
"Giống như sư phụ Thượng An đã nói vậy, một ngày nào đó trong tương lai, sẽ có người thật lòng hiểu được Thượng An, do đó ngưỡng mộ hắn.
Vậy ngươi có hiểu rõ Thượng An không?" Giang Hạo đi tới bên cạnh quan tài bằng đá, lạnh lùng nói:
"Ngươi không xứng với Thượng An.
Trở về đi, trở lại trong sơn động kia đi.
Tiếp tục vòng luân hồi của ngươi, đi thích người kế tiếp, đi dịu dàng với người khác."
Giang Hạo vừa dứt lời, không để ý tới Mị Thần đang chấn động, giơ chân đá một phát:
"Đáng tiếc không phải ai cũng giống như Thượng An, thật sự liều mạng vì ngươi."
Phù!
Quan tài bằng đá bay đến trong mỏ quặng. Trong nháy mắt, Giang Hạo cảm giác có vô số bàn tay máu nắm lấy quan tài bằng đá, điên cuồng kéo vào bên trong.
Giang Hạo nhìn mỏ quặng, cảm thấy rất kỳ lạ.
Trong bóng tối, hình như có rất nhiều người máu đang nhìn chằm chằm vào chỗ này.
Khi Thượng An ở đây, bọn họ hình như không có dấu hiệu ra tay. Nhưng Thượng An vừa đi, mỗi người đều hưng phấn.
Giang Hạo không hiểu điều này.
Tuy nhiên, hắn cũng không để ý.
Hắn từng định giết Mị Thần, nhưng lo lắng vừa mở quan tài ra, nàng sẽ tỉnh lại.
Thực lực đối phương đã có dấu hiệu khôi phục. Hắn càng không muốn mạo hiểm.
Hơn nữa, giết Mị Thần cũng sẽ rước lấy phiền phức cho mình.
Hắn đành loại bỏ ý định này.
Giang Hạo xử lý xong chuyện này, lại quay đầu nhìn về phía có ánh sáng màu lục.
Vừa rồi có động tĩnh lớn như vậy, những người này đều không đến.
Nói vậy, bọn họ chắc hẳn không có cách nào phân thân.
Có thể đi nhìn lén một chút.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận