Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 179: Ta Thành Công Cụ Hình Người

Chương 179: Ta Thành Công Cụ Hình Người
Trở lại tuyến phòng thủ.
Dạ Cơ đi ở phía trước, chợt quay đầu cười một tiếng:
"Sư đệ có thể tìm ta bất cứ lúc nào."
Giang Hạo gật đầu đồng ý, thuận tiện mở giám định ra.
Hắn muốn xem tình huống cụ thể của vị sư tỷ này một chút.
【 Dạ Cơ: Đệ tử nội môn Yên Vân Phong, ti vi Kim Đan sơ kỳ, trên đường đi đã sử dụng mười tám lần mị thuật đối với ngươi, muốn bắt tâm của ngươi làm tù binh trong lúc vô hình, để ngươi mê muội vì mỹ mạo và nhân cách của nàng, sau đó cam tâm tình nguyện đi theo nàng tiến vào bên trong Ma Quật, che chắn nguy hiểm cho nàng, thậm chí vì nàng mà chết. Nếu như người không thể trở thành công cụ mà nàng có thể sử dụng thì nàng sẽ muốn hủy đi. 】
"Ngày mai chắc sẽ có kết quả, ý định của ta vẫn là muốn đi mạo hiểm cùng."
Giang Hạo nói rõ.
Hắn đúng là muốn đi vào, sau khi đi vào hắn lại mất tích, liền có thể một mình đối mặt với nguy hiểm nơi này.
Không có những người khác đi cùng, muốn sống đợi đến lúc tông môn trợ giúp là một chuyện rất dễ dàng.
Hơn nữa, thỉnh thoảng còn có thể đi tìm Ma Nhân Nguyên Thần hoặc là Kim Đan, thu thập một chút bọt khí.
Có lợi mà không hại.
Chuyện duy nhất cần để ý là đừng để bị người phát hiện.
"Được, ngày mai chúng ta đợi tin tức của sư đệ." Dạ Cơ bình tĩnh nói.
Sau khi tiễn Dạ Cơ, Giang Hạo liền trở về một mình.
Còn về kết quả giám định thì lại vô cùng bình thường.
Đúng, bình thường.
Người có loại suy nghĩ này mới là đệ tử Ma Môn bình thường.
Có thể lợi dụng liền lợi dụng, không thể lợi dụng thì chẳng khác nào không có giá trị.
Hủy đi vật không có giá trị thì cũng không có gì.
Điều khiến cho Giang Hạo cảm thấy nghi ngờ là, mười tám lần mị thuật.
Hắn lại không có cảm nhận được một chút nào.
"Xem ra cần phải đọc một chút sách liên quan tới mị thuật, biết được cách thi pháp, hình thức vận chuyển lực lượng, như thế lại phối hợp với Vô Danh Bí Tịch liền có thể biết được ai đang thi triển mị thuật đối với ta. Có đôi khi cũng tiện tương kế tựu kế."
“Công pháp Mị thuật, lần trước đoạt của Luyện Đan Sư nhiều như vậy, hình như cũng có mấy quyển."
Giang Hạo trở lại chỗ ở, kiểm tra trữ vật pháp bảo.
Phát hiện đúng là có ba quyển thư tịch liên quan tới mị thuật.
Hắn vốn định mở ra xem, lại phát hiện Thạch Bản hình như có chút phản ứng nhẹ.
Hắn liền lấy Thạch Bản ra và bắt đầu quan sát.
Lúc này hình tượng bên trong, vẫn có người đang nói chuyện.
Vẫn là mấy người trước đó.
Nhưng mà Mật Ngữ Thạch Bản lúc này có phản ứng yếu ớt, Giang Hạo cảm nhận một chút, phát hiện là có người để hắn tiến vào khu vực công cộng, thời gian là giờ Tý đêm nay.
"Xem ra là tồn tại cao hơn mà Hồng Vũ Diệp nói tới, hẳn là Thạch Bản có quyền hạn vượt qua ba hợp một."
Sau khi do dự một chút, hắn quyết định đêm nay sẽ vào xem.
Dù sao thì hắn cũng phải tham dự vào trong, nếu không thì không có cách nào làm nội ứng được.
Lúc này hắn nhìn nói chuyện của hai người kia một chút.
Là "Quỷ" và "Tinh".
Quỷ: Con cự mãng mà ta truy đuổi thật lâu đã chạy mất. Đáng chết, cũng sắp bắt được rồi, nhưng mà nó cũng đừng mong trốn được quá xa. Nó trúng nguyền rủa của ta, thực lực sẽ càng ngày càng yếu, chờ ta tìm được nhất định sẽ lột da của nó. Súc sinh này, đồ của ta mà cũng dám tùy tiện ăn.
Tinh: Càng ngày càng yếu thì như thế nào? Ngươi cũng không nhất định sẽ tìm được, không phải ngươi nói nó có thiên phú che đậy thiên cơ hay sao?
Quỷ: Đúng thế, chờ ta tìm kiếm quan hệ, xem ta dùng một tay bóp nát nó.
Giang Hạo nhìn bọn hắn nói chuyện phiếm, câu chuyện xoay quanh một con cự mãng.
Dường như là đồ quan trọng của "Quỷ" bị ăn, trước mắt đang tìm kiếm con cự mãng kia khắp thế giới.
Nhưng cự mãng mang theo thần thông, hết lần này tới lần khác đều không tìm thấy người.
"Thần thông che đậy thiên cơ?"
Giang Hạo nhất thời có chút hâm mộ.
Sau chuyện cự mãng, bọn hắn lại trò chuyện về chuyện đêm nay.
Quỷ: Tiền bối Đan Nguyên đêm nay sẽ đến, không biết sẽ có mấy người rảnh.
Tinh: Chỉ cần không phải là quá bận rộn, chắc là sẽ đến không ít.
Quỷ: Người mới kia khẳng định đang nhìn chúng ta nói chuyện phiếm, không đêm nay biết hắn có tới hay không.
Tinh: Chắc là có, nếu không hắn cầm Thạch Bản còn có ý nghĩa gì?
Giang Hạo lại nhìn một hồi, sau đó cất Thạch Bản vào.
Đúng thật, trước mắt mình cầm Thạch Bản cũng không có tác dụng quá lớn, tác dụng duy nhất chính là nội ứng.
Tìm ra người phía sau Thạch Bản.
Nhưng cần mở rộng tác dụng của Thạch Bản thì cần dung nhập vào trong.
Dù là tăng tiến độ nội ứng thì cũng không thể đứng ngoài quan sát.
"Đan Nguyên? Không biết là tên hay là danh hiệu nữa."
Giang Hạo suy tư một hồi, cũng không có kết luận gì.
Đến lúc đó gặp là biết thôi.
Danh hiệu sẽ xuất hiện.
Hiện tại xem một chút Mị thuật đã, rồi chờ đến giờ Tý đêm nay.
Đi làm một nội ứng.
——
——
Tuyến phòng thủ.
Chỗ ở của Kim Đan.
Bên trong có ba người ngồi xếp bằng.
Dạ Cơ tiên tử ngồi ở bên trái, bên phải là một vị nam tử với sắc mặt trầm thấp.
Ở giữa là nam tử có thân thể cường tráng với chiếc cự thuẫn.
"Mời Trúc Cơ hậu kỳ?" Sắc mặt Lam Phong trầm thấp, giọng nói có chút khinh thường:
"Người này còn không đủ làm bia đỡ đạn? Đi vào cùng thì được cái gì?"
"Lỡ như có thể bán mạng vì ta thì sao?" Dạ Cơ mỉm cười, nói:
"Hắn rất nhạy cảm, lúc phát hiện nguy hiểm có lẽ sẽ có thể chết vì ta cũng nên."
"Đoạn Tình Nhai, Giang Hạo?" Kim Long ở giữa nhắc nhở:
"Tên của người này còn đang treo ở Chấp Pháp Đường, các ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút."
"Chúng ta cũng sẽ không động thủ với hắn." Dạ Cơ cười nói.
"Đoạn Tình Nhai, Giang Hạo, cái tên này thật đúng là quen thuộc." Lam Phong cũng cười.
Kim Long không nói về Giang Hạo nữa, mà chỉ nói:
"Ma Nhân có rất nhiều bảo vật, nhưng mà khu vực này không nhất định sẽ có, nếu các ngươi muốn thì ta sẽ không ngăn cản. Nhưng muốn ta tùy ý thả người, các ngươi tốt nhất nên cố sức phá hết đồ đi."
"Đương nhiên, nếu thành công thì sẽ lập được công lớn. Dù sao ta nhất định sẽ là người sống đến cuối cùng." Dạ Cơ nói.
Lam Phong cũng không mở miệng phản bác, chỉ là cười lạnh.
"Cười đã chưa?" Dạ Cơ hỏi.
"Không buồn cười." Lam Phong nói khẽ:
"Không phải là ta xem thường người đi cùng ngươi, không nói đến cái khác, một Trúc Cơ hậu kỳ như Giang Hạo kia thì có thể làm được cái gì?
Ta biết một chút tình huống của hắn, gặp được kỳ ngộ nên tu vi mới tăng lên, trốn ở linh dược viên khoảng thời gian dài, chưa thấy qua việc đời gì cả.
Nhưng trên người hắn có lẽ có pháp bảo đặc thù, hoặc là công pháp, dù sao hắn cũng có nhiều kỳ ngộ như vậy."
Thấy Dạ Cơ trầm mặc, Lam Phong tiếp tục nói:
"Ngươi nói xem hắn chết rồi, trữ vật pháp bảo sẽ thuộc về ai?"
"Ta bảy ngươi ba." Dạ Cơ đáp.
"Ta sáu ngươi bốn." Khí thế của Lam Phong bỗng trở nên kinh người.
"Vậy thì dựa vào bản lĩnh đi." Dạ Cơ cũng không yếu thế chút nào.
"Được thôi." Lam Phong cũng không sợ hãi.
Kim Long không tham dự vào, hắn khác với những người khác.
Hắn muốn mượn nhờ trận pháp phòng ngự ở chỗ này.
Chuyện này là ổn thỏa nhất đối với hắn, tỉ lệ sinh tồn cao nhất.
Nhiều người ngưng tụ như vậy, hắn có thể kéo đến cuối cùng.
Tất cả mọi người đã bị vây ở chỗ này, vậy đành phải nghĩ tất cả biện pháp để sống sót thôi.
Trước giờ Tý.
Giang Hạo khép thư tịch về Mị thuật lại, hắn lĩnh hội không đủ nhiều.
Xem xét trước mặt, chỉ có thể nhìn ra Mị thuật được phát động thông qua động tác tay chân và ngôn ngữ ánh mắt.
Ngoài ra còn có lực lượng hiệp trợ, có thể khiến người ta vô thức phát hiện ra vẻ đẹp của đối phương, từ đó lún sâu vào trong.
Tương đương với việc phóng đại ưu điểm một cách vô hạn.
Nếu như trời sinh Mị thể thì đó chính là vũ mị tự nhiên, động tác ngôn ngữ tùy tiện cũng dễ dàng khiến cho người ta trầm luân.
Vẻ đẹp, có đôi khi chỉ là một câu đơn giản, một cái quay đầu, một nụ cười.
Nếu như một cái quay đầu cộng với một nụ cười, thuận tiện lại nói một câu, như vậy có thể sẽ tạo thành lực sát thương to lớn.
Có thể khiến người ta triệt để yêu đối phương.
Quay đầu nhìn, mỉm cười rung động lòng người.
Màu sắc nhân gian tựa như bụi bặm.
"Khó trách Vân Nhược sư tỷ có nhiều người thích như vậy, nhiều người muốn báo thù vì nàng như vậy, thậm chí vì giết ta mà không tiếc từ bỏ tiền đồ tốt đẹp, tự mình chạy tới làm nội ứng."
Thì ra mình đã đánh nát giấc mộng tốt đẹp nhất của bọn hắn.
Có chút hành vi quá kích là chuyện không thể tránh được.
Chỉ là lâu như vậy rồi mà vẫn có người không chịu buông xuống.
"Hiện tại Dạ Cơ sư tỷ cũng muốn để cho ta trở thành loại người này, đáng tiếc, Mị thuật không có một chút tác dụng nào đối với người trúng Thiên Tuyệt Cổ Độc như ta."
Hắn cũng không biết là nên cao hứng hay là khó chịu nữa.
Lúc này, Thạch Bản lại xuất hiện chút phản ứng.
Giờ Tý đã đến.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận