Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 344: Hắn Sẽ Coi Trọng Cái Gì Của Ta

Chương 344: Hắn Sẽ Coi Trọng Cái Gì Của Ta
Chương 344: Hắn Sẽ Coi Trọng Cái Gì Của Ta
Bạch Chỉ tiếp nhận tin tức Chấp Pháp Đường đưa tới, nhìn một chút.
Một lát sau, đôi mắt đẹp của nàng khẽ động.
Sau đó đưa tin tức của nữ tử áo bào đen.
Nàng xem xong thì kinh ngạc nói: "Đối phó với nằm vùng?"
Bạch Chỉ khẽ gật đầu, nói: "Là nằm vùng gì mà phải dùng đến Phương Thốn Đài thế?"
"Thủ hạ đi nghe ngóng chi tiết."Nói xong, nữ tử áo bào đen lui ra ngoài.
Bạch Chỉ an tĩnh ngồi ở trong viện, mái tóc nhẹ nhàng lắc lư, mùi thơm nhàn nhạt khuếch tán theo.
Qua một lúc, nữ tử áo bào đen quay về trong sân.
"Đã hỏi rõ ràng."
Nghe vậy, Bạch Chỉ mới nhìn lại, nói nghiêm túc:
"Tình huống cụ thể như nào?"
"Nói là có người Chấp Pháp Đường hoài nghi một vị đệ tử nội môn. Hắn xin dùng Thiên Nguyên Kính, chiếu vào đối phương, cố gắng tìm ra một chút manh mối.
Sau đó phát hiện thế mà không thể chiếu ra được gì về đối phương cả. Hắn đưa ra kết luận, nếu không phải đối phương có mang theo bí bảo thì chính là tu vi cao cường. Sau đó, bọn hắn cố gắng tìm hiểu, nhưng cũng không có quá nhiều tin tức.
Chấp Pháp Đường kết luận, đối phương là nằm vùng đến từ nơi khác, không cần tra xét thêm. Nhưng mà trên người đối phương đại khái có bí bảo, cần phải kiềm chế hành động, cho nên phải vận dụng Phương Thốn Đài." Nữ tử áo bào đen nói lại toàn bộ quá trình.
Bạch Chỉ cười lạnh:
"Khó trách lại chạy tới hồi báo, thì ra là lo lắng chọc tới cường giả, không đảm đương nổi."
Nhìn tình huống trước mắt, cho dù bọn hắn nói như thế nào cũng có một mối nguy đó là đối thủ chính là cường giả.
"Có dấu hiệu này." Nữ tử áo bào đen gật đầu, chợt mở miệng lần nữa:
“Ý của Bạch Trưởng lão là?"
"Ai phát hiện ra người này?" Bạch Chỉ đột nhiên hỏi.
"Chấp Pháp đường Liễu Tinh Thần." Nữ tử áo bào đen nữ tử trả lời.
Bạch Chỉ gật đầu, cũng không hỏi nhiều.
Nàng chợt nói:
"Vậy thì để bọn hắn tìm thời gian thích hợp để động thủ đi, ngươi đi theo.”
"Vâng." Nữ tử áo bào đen gật đầu đáp.
Bạch Chỉ nhìn đối phương rời đi, rủ mắt.
Thật ra chuyện tìm kiếm nằm vùng gần đây không được thuận lợi, nàng cần một nằm vùng tương đối có trọng lượng.
Nếu như người này là nằm vùng thì tốt nhất, nếu không thì có thể nghĩ biện pháp đạt được bí bảo.
Nếu như đối phương không phải là nằm vùng, cũng không có bí bảo, vậy chính là thực lực của bản thân mạnh mẽ.
Nhưng mà có thể bị phát giác, nói rõ bản thân xuất hiện chút vấn đề.
Bắt lại cũng có thể kiếm được một khoản.
Nếu như thực lực vẫn còn, vậy thì đàm phán cũng được.
Chẳng qua là loại xác suất này rất thấp, nếu không Chấp Pháp Đường cũng không dám động thủ.
---
Sau khi xử lý xong linh dược, Giang Hạo thuận thế đi tìm sư huynh quản lý gửi nuôi, kết thúc việc gửi trồng.
Mặc dù đối phương cảm thấy nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi thăm nguyên do.
Rõ ràng là đã nghe được chút tiếng gió.
Giang Hạo cũng không thèm để ý chuyện này, bây giờ hắn cần giữ được tính mạng.
Hắn không biết khi nào Cổ Thanh sẽ động thủ, cũng không biết tiến độ của Liễu Tinh Thần như thế nào rồi.
Biện pháp duy nhất đó là nghĩ biện pháp tránh né nguy hiểm.
Lúc rời khỏi Linh Dược Viên, phía sau lưng hắn truyền đến một giọng nói thanh thúy.
"Sư huynh, Giang sư huynh chờ một chút."
Giang Hạo dừng chân quay đầu, vừa nhìn trong lòng lập tức phát lạnh, Cổ Thanh đang đi về phía hắn.
Nhìn đối phương tới gần, hắn thậm chí rất muốn rút lui, một khi đối phương động thủ ở đây, có thể đánh chết hắn tại chỗ
Thực lực cách xa, ngay cả chút khả năng phản kháng đều không có.
Nhưng hắn vẫn cố kiềm chế e ngại trong lòng, lộ ra vẻ mỉm cười:
"Cổ sư muội có việc gì sao?"
"Sư huynh phải đi về à?"Cổ Cầm mở to hai mắt, to hỏi.
"Ừm, đi ngoại môn nhìn một chút, sau đó trở về tu luyện." Giang Hạo gật đầu nói.
"Bên phía ta còn phải bận rộn một hồi, thế nhưng có một vài vấn đề muốn hỏi thăm sư huynh một chút. Đêm nay sư huynh có rảnh không? Sau khi ta làm xong sẽ đi tìm sư huynh. Bởi vì có chút riêng tư, cho nên không thể hỏi ở đây." Nói xong, Cổ Cầm cúi đầu bày ra vẻ mặt ngượng ngùng.
Đã nói là tu luyện rồi, Giang Hạo cười nói:
"Được, đêm nay ta sẽ chờ sư muội."
Nghe vậy Cổ Cầm cao hứng nhảy lên, hai tay đặt sau lưng, lúm đồng tiền như hoa:
"Vậy sư huynh đêm nay nhớ chờ ta."
Giang Hạo gật đầu, nhìn Cổ Cầm chậm rãi trở lại Linh Dược Viên.
Sau đó Giang Hạo mới quay đầu rời đi.
Sắc mặt hắn lập tức trầm xuống.
Hắn không hề nghĩ nhiều, lập tức đi tới ngoại môn.
"Chủ nhân, sao ngài lại tới đây?"Con thỏ nhìn thấy hắn đầu tiên.
Thuận tiện nhắc nhở Tiểu Li không được nói lung lung.
"Giang sư huynh."Tiểu Ly ngoan ngoãn đứng yên, vẻ mặt khẩn trương.
Nhìn dáng vẻ này, Giang Hạo liền biết những người này vừa mới làm việc trái với lương tâm.
Giang Hạo lạnh lùng nhìn bọn hắn một cái, sau đó bảo con thỏ đêm nay ở lại chỗ của Tiểu Li một đêm.
Con thỏ nhìn như tuyệt vọng, nhưng cái miệng nhếch lên đã bán đứng nó.
Nếu như nói con thỏ có gì phải lo lắng, đó nhất định là Thiên Hương Đạo Hoa.
Sau khi không cho con thỏ trở về, Giang Hạo đi tìm Trình Sầu, tùy ý hỏi thăm tiến độ rồi bảo hắn đừng trở lại Linh Dược Viên.
Sau đó, hắn trực tiếp đi tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Đêm nay hắn sẽ qua đêm ở trong tòa tháp này.
Tầng năm.
Giang Hạo vừa tới, đã nghe thấy giọng của Hải La Thiên Vương:
"Kỹ nữ, ngươi mà cũng dám kêu gào ở trước mặt bổn vương? Một Nguyên Thần sơ kỳ, thậm chí là sắp rơi xuống Kim Đan viên mãn, ngươi còn không có tư cách ở cùng tầng thứ năm với ta. Qua mấy ngày nữa ngươi sẽ phải xuống tầng thứ tư."
Giang Hạo đi đến.
Mấy người đang cãi nhau lập tức nhìn lại.
Hải La thấy Giang Hạo đang nhìn hắn, khí thế nghiêm nghị:
"Ta vừa rồi có phải là nói chuyện hơi lớn tiếng hay không? Ta thừa nhận ta có hơi kích động một chút, phía sau an tĩnh là được rồi đúng không?"
Giang Hạo: "…"
Mịch Linh Nguyệt cảm thấy vô cùng nghi hoặc:
"Tiểu tử Trúc Cơ kia, rốt cuộc ngươi đã nói với hắn cái gì lại có thể khiến cho Hải La Thiên Vương kiệt ngạo chịu thua như vậy? Nếu không ngươi nói cho ta biết một chút, ta dùng đồ vật trao đổi, công pháp, thuật pháp, cùng với một số phương pháp luyện đan, rèn đúc, chế phù… ta đều có thể nói cho ngươi một chút."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, đối phương thế mà còn biết luyện đan, rèn đúc, chế phù.
"Ngươi biết trận pháp không?"Hắn tò mò hỏi.
"Trận pháp chỉ biết đôi chút."Linh Nguyệt lắc đầu nói.
Một chút?
Giang Hạo suy nghĩ một chút, cảm thấy mình không nên tự rước lấy nhục.
Say đó, hắn ngồi xuống trước mặt Trang Vu Chân, hỏi một số việc liên quan tới Thi Giới.
Thuận thế nói cho hắn biết, Thiên Âm Tông một năm qua vẫn chưa tìm được tên nằm vùng trước đó.
Bởi vì đối phương không đích thân đến, cho nên có xác suất sẽ bị bỏ qua.
Nghe xong tin tức này, Trang Vu Chân cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Giang Hạo vốn cho rằng hắn sẽ bành trướng giống như Hải La Thiên Vương.
Không ngờ vẫn là hỏi gì đáp nấy.
Hắn cũng lần lượt hiểu rõ một số nghi vấn về Thi Giới.
Ví dụ như quy luật mở ra.
Không có chu kỳ, phải nhìn hạt giống lúc nào có phản ứng.
Lúc trước khi hắn tới, hạt giống đã có phản ứng.
Sau này gieo xuống, mới nghênh đón thông đạo tới Thi Giới.
Lần này cách lần mở ra trước đó mười sáu năm, cách lần mở ra trước đó nữa sáu mươi tám năm.
"Đúng rồi, Sơn Hải Kiếm Tông cũng là tông môn phía Bắc sao?"Giang Hạo đột nhiên nhớ tới mình còn có ngọc bội của Gia Cát Chính.
. . .
Chạng vạng tối.
Cổ Thanh đi ra khỏi Linh Dược Viên, sa khi nàng tạm biệt với một vài người liền một đường đi tới chỗ ở của Giang Hạo.
Nàng không có bất kỳ cảm giác xa lạ gì, dường như đã đi rất nhiều lần.
"Hắn thấy ta chắc là sẽ rất vui mừng đi? Không biết hắn coi trọng dáng vẻ của ta hay là thân thể, cũng có thể là trữ vật pháp bảo?"
Từ việc Giang Hạo không bị Mị thuật của nàng ảnh hưởng có thể suy đoán được đôi chút, nàng cảm thấy loại khả năng thứ ba là cao nhất.
Thế nhưng vậy thì sao?
"Hắn chắc là không thể ngờ rằng đêm nay mình sẽ phải chết. Một số linh dược của Linh Dược Viên có thể sẽ xảy ra vấn đề, không thể giữ hắn lại được."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận