Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 59: Nữ Nhân Ngu Xuẩn

Chương 59: Nữ Nhân Ngu Xuẩn
Một số người xung quanh cũng kinh ngạc về hành vi của nữ tử này.
Đương nhiên, hành vi của Giang Hạo càng làm cho người ta kinh ngạc hơn. Bị thương lại có Khí Huyết Đan?
Chuyện này... sao không nói sớm?
"Vì sao ta phải cho ngươi Khí Huyết Đan?" Giang Hạo nhìn nữ tử trước mắt hỏi.
Đối phương trông không tệ, dáng vẻ cũng không kém.
Có thể nhìn ra trước kia nàng có tu vi Trúc Cơ viên mãn, tuổi tác không lớn, nói rõ thiên phú thượng cấp.
Hoàn cảnh sinh sống đại khái cũng không tệ, nếu không tại sao lại ngu xuẩn như vậy?
Tầng dưới cùng của giới tu chân đều có lòng kính sợ, bởi vì những kẻ không biết kính nể và sợ hãi, đều sẽ chết.
Nữ tử này không biết kính sợ mà vẫn còn sống đến bây giờ, chứng tỏ nàng trời sinh cao quý, kiến thức chưa đủ.
Nói tới nói lui, còn là nàng được trong nhà cưng chiều.
Nếu bị quản giáo một chút, sẽ không đến mức như vậy.
"Hắn bị thương, ta cũng bị thương, vì sao ta chỉ có Trấn Thống Phù, hắn lại là Khí Huyết Đan?" Nhậm Sương không phục hỏi.
Nàng thấy Giang Hạo có thể lấy ra Khí Huyết Đan cho người đào quặng, sẽ không gây khó dễ cho người khác, không có lý do gì phải sợ.
Nàng là nữ nhi của trưởng lão Huyền Thiên Tông, dựa vào đâu còn không bằng một thợ đào quặng?
Trẻ con không khóc thì không có kẹo ăn.
Giang Hạo nghe vậy, cầm Bán Nguyệt kề sát cổ Nhậm Sương, tuy không rút ra khỏi vỏ nhưng hắn không để ý.
"Ngươi có thể đào quặng sao?" Hắn hỏi mà không thay đổi sắc mặt.
"Ta bị thương, không đào được." Nhậm Sương thấy đao không rút ra khỏi vỏ, vẫn kiên cường nói.
Vèo!
Ánh đao hiện lên, trực tiếp cắt qua cổ của Nhậm Sương, máu phun ra.
Đao cắt quá bất ngờ làm cho Nhậm Sương khủng hoảng.
Nàng che cổ, toàn thân cảm giác lạnh giá.
"Có thể đào quặng không?" Giang Hạo lấy giọng điệu tương tự hỏi.
"Có thể, có thể." Nhậm Sương run sợ gật đầu. Lúc này, bàn tay nàng bịt vết thương đã dính đầy máu từ lâu.
Nàng có thể cảm giác được, mình dám nói một chữ không, đầu sẽ rơi xuống đất.
"Vậy thì được rồi." Giang Hạo thu lại Bán Nguyệt, xoay người rời đi.
Sau khi hắn căn dặn Tĩnh kéo yêu thú rời khỏi đây, lại bảo những người khác tiếp tục đào quặng.
Sau khi hắn thu hai bọt khí màu xanh lam, cầm lấy cái cuốc bắt đầu làm việc.
Người khác đương nhiên cũng làm việc theo.
Chỉ có Nhậm Sương che cổ, cố cầm máu.
Kinh Như ở bên cạnh liếc nhìn Giang Hạo và nhíu mày, hình như có phần khác với nàng nghĩ.
Thượng Quan Văn rũ mi yên lặng đào quặng, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, mọi người hình như hơi sợ Giang Hạo, ai nấy đều ra sức đào quặng.
Lúc kết thúc, lại có thể cao hơn bình thường 30%.
Điều này làm cho giám sát Vũ Tĩnh cảm thấy khó có thể tin nổi, hắn chưa từng thấy thợ đào quặng chăm chỉ như thế.
Tuy nhiên hắn có thể hiểu được, dù sao hắn cũng bị Giang Hạo trấn áp.
Sự thật chứng minh đệ tử nội môn đều không dễ đối phó.
Nhan Hoa nhìn thấy kết quả cũng vui vẻ cười:
"Giang sư đệ giỏi thật đấy, khiến người ta càng nhìn càng thích."
"Nhan sư tỷ quá khen." Giang Hạo cúi đầu khiêm tốn nói.
"Đúng rồi, bốn người trước đây có phát hiện gì không?" Nhan Hoa đột nhiên hỏi.
Giang Hạo nghe vậy thì lắc đầu.
Ngoại trừ thần thông giám định, hắn quả thật không có bất kỳ phát hiện nào.
Không biết tại sao bọn họ phải bí mật như vậy.
Hắn rất muốn tiếp tục cố gắng tìm hiểu bí tịch vô danh, đáng tiếc vì chuyện lớn mấy ngày sau, hắn chỉ có thể lựa chọn củng cố tu vi.
Hai ngày sau, Giang Hạo lại giám định Kinh Như.
Hắn nhận được đáp án là ngày mai có thể hoàn thành định vị, sau đó một lần hành động tấn công quặng mỏ.
Bên ngoài đúng là chiến trường, ra ngoài hoặc không ra đều rất nguy hiểm.
"Ngày mai à."
Giang Hạo ngồi ở trong phòng, liếc nhìn bảng điều khiển.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi mốt 】
【 Tu vi: Kim Đan trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】
【 Khí huyết: 70/100 (có thể tu luyện)】
【 Tu vi: 75/100 (có thể tu luyện)】
【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được)】
"Cho dù cộng thêm ngày mai cũng không đủ.
Nhưng bây giờ có đi đào quặng cũng cần hai ngày mới có khả năng hoàn toàn đầy."
"Cho dù đầy hết, cũng cần một đêm đột phá, thời gian căn bản không kịp."
Giang Hạo im lặng, còn thiếu ba ngày.
Hắn thở dài một tiếng, đi tìm Vu Nguyên Vũ muốn hỏi thăm xem sau này quặng mỏ có bố trí gì khác không.
Nhưng hắn không nhận được tin tức đề phòng.
Hắn đi dạo xung quanh một lát. Hắn gặp không ít Kim Đan, thỉnh thoảng sẽ có một số sư huynh trên Kim Đan, nhưng so với dự định của Huyền Thiên tông.
Những người này hoàn toàn không đủ.
Hắn không biết Thiên Âm tông có phát giác gì không.
Nếu không có, có phải mình có thể bỏ gian tà theo chính nghĩa vào đúng thời điểm mấu chốt không?
Trên thực tế hắn không thể làm được. Hắn bỏ gian tà theo chính nghĩa như vậy chẳng có lợi ích gì, sau khi ra ngoài sẽ mặc cho người ta xâm lược.
"Xem ra, mình chỉ có thể cố gắng trốn tránh kiếp nạn này, lấy ra hết tu vi và khí huyết để bảo đảm vượt qua được ngày mai."
Mặc dù có hơi đáng tiếc, nhưng ngày mai có quan hệ quá lớn, nếu có sơ sót rơi vào trong nguy hiểm và tai họa thì được một mất mười.
Đặc biệt là hắn còn phải đề phòng Nhan Hoa.
Sau khi tất cả tu vi và huyết khí, Giang Hạo cảm giác mình đã rất gần Kim Đan hậu kỳ rồi.
Đáng tiếc, hắn chung quy không có cách nào bước vào.
Sau khi trời sáng, hắn ra khỏi nơi ở.
Hắn liếc mắt nhìn linh dược trong sân, nghĩ mình chắc hẳn không đi.
Để đám người Huyền Thiên tông đánh tới, nơi đây không cách nào tránh khỏi tai họa.
Sớm nhổ đi lại lo lắng bị người khác chú ý tới, vẫn là thôi đi.
Không thể để lại vết tích rõ ràng.
Hắn muốn truyền tin tức đi, nhưng truyền cho ai?
Tu vi quá yếu, truyền đi cũng không có ý nghĩa gì lớn.
Tu vi rất cao, mình dễ bị phát hiện.
Giang Hạo đi tới quặng mỏ, nhìn thấy Nhan Hoa. Lần này, hắn có thể cảm giác được rõ ràng sự sung sướng của đối phương, thậm chí còn quan sát mình mà không hề che giấu.
Giang Hạo lập tức hiểu rõ.
Nhan Hoa biết, cho nên ngày hôm nay nàng sẽ chờ ở bên ngoài. Chuyện vừa xảy ra, nàng sẽ lập tức tới tìm mình.
"Sau khi sư đệ vào trong hầm mỏ thì đừng chạy loạn. Nếu gặp phải chuyện gì không thể xử lý, nhớ chờ ta." Nhan Hoa cười nói:
"Nếu không sẽ dễ bị thương đấy."
Giang Hạo gật đầu, không nói gì nữa.
Dẫn người tiến vào trong hầm mỏ.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận