Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 351: Dấu Vết Khí Vận

Chương 351: Dấu Vết Khí Vận
Chương 351: Dấu Vết Khí Vận
"Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Xuất phát từ tò mò, Cổ Thanh mở miệng hỏi thăm.
Giang Hạo nhìn đối phương, không có mở miệng.
"Bọn hắn không phải là thấy ta tiếp xúc gần với ngươi, cho nên bảo ngươi tới thẩm vấn ta đó chứ?" Cổ Thanh cười lạnh, nói:
"Người của Ma Môn ngây thơ như thế sao? Một Trúc Cơ viên mãn là cái thá gì chứ? Biết tại sao ta muốn tới gần ngươi không? Đó là ta muốn giết ngươi. Đáng tiếc đã chậm một ngày, nếu như sớm một ngày, ta đã có thể khôi phục nhiều hơn. Cũng không đến mức rơi vào kết cục như vậy."
Nói đến đây, Cổ Thanh cũng có chút khó tiếp nhận.
Bản thân mình trốn khỏi Minh Nguyệt Tông, trốn khỏi hải ngoại, không ngờ rằng lại trở thành tù nhân ở chỗ này.
Một tông môn xa xôi mà thôi, nàng không nghĩ tới.
Giám định.
Giang Hạo biết nói cũng không có tác dụng gì, thử giám định trước xem có thể giám định ra gì hay không.
【 Cổ Thanh: Tộc nhân Đọa Tiên, tu vi bị Vô Pháp Vô Thiên Tháp hấp thu, còn lại lực lượng Nguyên Thần hậu kỳ. Đang trốn khỏi sự đuổi bắt của Minh Nguyệt Tông, tránh thoát truy sát hải ngoại, vốn cho rằng có thể nghỉ ngơi lấy lại sức tại Thiên Âm Tông, cuối cùng lại thành tù nhân.
Nàng không cam lòng, nếu đã như vậy, nàng cũng không muốn để Thiên Âm Tông đạt được cái gì, cùng lắm là chết. Nàng hối hận trước đó không có giết chết ngươi trước, nếu không đã có thể sớm quản lý Linh Dược Viên, sau khi tu vi khôi phục, nàng sẽ không bị bắt dễ dàng như thế. 】
Cùng lắm thì chết? Kiên quyết như vậy sao?
Giang Hạo trong lúc nhất thời cũng không cách nào tìm được thứ gì có thể uy hiếp đến nàng.
Từ phản hồi của thần thông, nàng không có nhược điểm.
"Nói chuyện đi, không phải là muốn tới thẩm tra ta sao? Ngươi cũng thử hỏi một chút xem, nhìn xem là có thể hỏi ra cái gì từ chỗ của ta." Cổ Thanh cười lạnh, nói với Giang Hạo.
"Đúng vậy, ngươi vẫy tay với nàng một chút, nếu thực sự không được thì vẫy ta với ta cũng được." Mịch Linh Nguyệt bày ra dáng vẻ không sợ phiền phức.
Giang Hạo yên lặng.
Từ lúc đến đây, hắn chưa từng mở miệng nói một câu nào.
Hắn liếc qua Mịch Linh Nguyệt, liền quay người rời đi.
Phải nghĩ biện pháp khác.
"Ách, sao lại đi rồi? Tiểu tử Trúc Cơ, dừng lại, tốt xấu gì cũng phát biểu chút ý kiến đã chứ." Mịch Linh Nguyệt nói.
Chờ Giang Hạo rời đi, nàng mới quay sang nói với Hải La Thiên Vương:
"Vương của ngươi lần này bị thua rồi."
"Vương của bổn vương ở đâu ra? Bổn vương cả đời cường thế, đùa giỡn tất cả kẻ yếu, bổn vương đùa các ngươi thôi, chỉ có người ngu xuẩn mới bị mắc lừa. Ngươi bị lừa rồi sao?" Hải La Thiên Vương nhìn chằm chằm Mịch Linh Nguyệt, vô cùng cao ngạo.
Mịch Linh Nguyệt: "…"
"Tiểu tạp toái." Trang Vu Chân lạnh lùng nói.
"Lão tạp mao ngươi không phục à? Lại đây đơn đấu, bổn vương chấp ngươi một tay." Hải La Thiên Vương lớn lối nói.
Lúc này,Trang Vu Chân nhìn về phía Mịch Linh Nguyệt, có ý tốt nhắc nhở:
"Tiểu gia hỏa, ta khuyên ngươi không nên cuồng vọng giống như tiểu tạp toái, có vài người thật sự không dễ chọc."
"Không dễ chọc sao?" Mịch Linh Nguyệt không tin:
"Nhưng mà từ trước đến nay hắn chưa từng khiến cho ta khuất phục."
Lời nói chuyện của những người này khiến cho Cổ Thanh cảm thấy quái dị.
Nàng đã ở trong này rất lâu, có không ít người tới thấm vấn.
Thế nhưng mỗi một người ở đây đều khinh thường, cho dù là bị đánh hay là làm gì khác.
Bọn hắn chưa từng cúi đầu khuất phục qua người nào.
Thế nhưng sau khi Trúc Cơ này tới, thái độ của tất cả mọi người đều thay đổi.
Rất vi diệu, dường như có một chút kiêng kị đối với hắn.
Đây là có chuyện gì?
---
Giang Hạo rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Nữ tử áo bào đen cũng không xuất hiện.
Để cho hắn thẩm vấn, dường như không có thời hạn.
Chờ đến lúc nào có kết quả thì đi tìm bọn họ là được.
Giang Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra.
Cứ để đó trước đã.
Sau khi trở lại sân nhỏ, Giang Hạo liền bắt đầu chế phù.
Tranh thủ lúc ảnh hưởng của tràn giá vẫn còn, bán nhiều một chút.
Chờ sau khi tất cả bình tĩnh trở lại, có thể dùng linh thạch mua hai hạt giống linh dược thượng phẩm.
Thử một chút nước đã.
Hắn không dám mua quá nhiều, sợ sẽ giống như linh dược gửi trồng trước đó.
Nếu như những linh dược kia không phải là của hắn, Cổ Thanh cũng không dám làm càn như vậy.
Xét đến cùng, với tu vi trước mắt, bị thấy sẽ dễ dàng rước thêm chuyện.
Mua một hai hạt trồng ở trong sân nhỏ là được, nhiều cũng không an toàn.
Ba ngày sau, Giang Hạo làm bình như thường tại Linh Dược Viên.
Chẳng qua là linh khí trong sân nhỏ lại bắt đầu dâng lên.
Chuyện này khiến hắn kinh ngạc.
Qua mấy ngày ngắn ngủi lại khôi phục dáng vẻ trước đó.
Trong lòng không khỏi lo nghĩ, hắn giám định linh dược mà Bách Cốt Lâm đưa tới.
【 Thiên Vân: Có thể dẫn dắt khơi thông linh khí, có thể dùng để trị liệu khí tức hỗn loạn, cũng có thể dùng để tăng cao tu vi. Trồng ở chỗ này chính là ý của Bạch Dạ, dùng thủ đoạn vô hình, tụ hợp linh khí cho ngươi. 】
"Hả?"
Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc.
Linh khí trong sân nhỏ là thủ đoạn của Bạch Dạ?
Nhớ lại quá trình linh dược bị hao tổn và nồng độ linh khí trong sân nhỏ.
Đúng là vậy thật.
"Hắn muốn làm gì?"
Giang Hạo không thể nào hiểu được.
Chuyện này khiến người hạ thuật Phong Linh như hắn cảm thấy phiền toái.
Trước đó có thể biết được đối phương muốn làm cái gì, mà bây giờ căn bản không hiểu nổi hành vi của đối phương.
Là phía sau cất giấu độc, hay là thứ gì khác?
Chỉ có thể để qua một thời gian nữa lại đi Bách Cốt Lâm một chuyến.
Lúc này, Giang Hạo cảm thấy Thạch Bản xuất hiện chấn động.
Đêm nay mở tụ hội.
Thời gian đã qua ba tháng, tụ hội lại bắt đầu.
Vừa lúc, có thể thử đưa tin tức của Cổ Thanh và Mịch Linh Nguyệt ra ngoài.
Cổ Thanh là nợ "Tinh", Mịch Linh Nguyệt nếu như không bị "Quỷ" vượt lên trước thì có thể đạt được một thù lao.
Cho dù là tìm hiểu tin tức, cũng đáng.
Dù sao tin tức của "Liễu" bắt nguồn từ hải ngoại, hơn nữa còn rất mạnh.
Lần tụ hội này cũng không cần chuẩn bị quá nhiều.
Giờ Tý.
Giang Hạo tiến vào bên trong Thạch Bản đúng giờ.
Lần này bốn người bọn họ gần như đồng thời tiến vào.
Mà Đan Nguyên phía trên cũng dần dần xuất hiện.
"Đan Nguyên tiền bối."
Bốn người thi lễ gặp mặt.
"Các ngươi có vấn đề gì trong chuyện tu luyện không?" Đan Nguyên tiền bối cười hỏi.
Mấy người Giang Hạo đã khoanh chân ngồi xuống, vấn đề tu vi không phải lúc nào cũng có.
Lần này trùng hợp tất cả mọi người đều không có.
"Như vậy, người nào có tin tức liên quan tới Thiên Hương Đạo Hoa không?" Đan Nguyên lại hỏi.
Những người khác đều lắc đầu.
"Vậy thì nói về nhiệm vụ mới đi." Đan Nguyên nhìn bốn người, nói:
"Thiên Cực Ách Vận Châu xuất thế, mang ý nghĩa khí vận vô thượng sắp trở về thiên địa. Minh Nguyệt Tông mở đại hội luận đạo, chắc là cũng có phát hiện.
Hiện tại có người muốn biết vị trí đại khái của Thiên Cực Ách Vận Châu. Bọn hắn muốn mượn dùng một số dấu vết nhỏ để làm một số việc. Ta sẽ truyền cho các ngươi một đạo bí pháp, có thể xác nhận dấu vết của khí vận vô thượng một cách đơn giản."
"Thật sự có thể lấy được khí vận vô thượng sao?" Liễu đột nhiên hỏi.
Rõ ràng lúc trước hắn đã từng nghe qua tin tức này.
Đan Nguyên lắc đầu:
"Không thể, thế nhưng có khả năng tiến hành lợi dụng dấu vết."
"Tiền bối, nếu như ta cũng muốn, vậy thì sẽ xung đột sao?" Tinh cẩn thận hỏi.
"Không xung đột." Đan Nguyên tiền bối mỉm cười.
Nghe vậy, Tinh nhìn mọi người: "Như vậy có tin tức, mọi người cũng có thể bán cho ta, mức giá sẽ gần mới của Đan Nguyên tiền bối."
Cuối cùng hắn nhìn về phía Đan Nguyên:
"Vãn bối cần bỏ ra cái giá gì cho bí thuật của tiền bối đây?"
Đan Nguyên tiền bối cười nói: "Không vội, có lẽ không lâu sau sẽ có chuyện cần tiểu hữu hỗ trợ."
"Được." Tinh gật đầu không chút do dự.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Tinh đến từ Minh Nguyệt Tông, không thể không có phương pháp tìm kiếm dấu vết khí vận được.
Chỉ có hai loại khả năng, một là thân phận địa vị của Tinh không đủ, hai là không thể ảnh hưởng đến giao dịch bình thường của tụ hội.
Chắc là loại thứ hai.
Nhưng mà khí vận của Thiên Cực Ách Vận Châu chắc là tiêu tán tại Thiên Âm Tông.
Dấu vết đại khái cũng ở xung quanh.
Lần này… Thiên Âm Tông gặp phiền toái rồi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận