Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 205: Có Một Số Việc Không Thể Quay Lại Được

Chương 205: Có Một Số Việc Không Thể Quay Lại Được
"Cơ thể ngươi rắn chắc hơn nhiều rồi." Giang Hạo nói.
Lâm Tri đang chuyên tâm thì giật mình kinh sợ, lập tức quay đầu lại kiểm tra.
Sau khi phát hiện là Giang Hạo, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng hành lễ:
"Ra... ra mắt sư huynh."
"Thiên Âm Bách Chuyển có tiến triển không?" Giang Hạo hỏi.
Lâm Tri nghe vậy, đầu cúi thấp hơn.
Không có chút tiến triển nào.
Giang Hạo không bất ngờ về điều này, chỉ nói:
"Vậy đổi một loại công pháp khác đi."
"Đổi một loại khác à?" Lâm Tri ngẩng đầu nói với vẻ mặt ngạc nhiên.
Lúc này, một quyển sách được ném tới trước mặt hắn. Hắn tập trung nhìn, trùng hợp nhận ra mấy chữ trên đó:
"Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp?"
"Sau này, ngươi tu luyện cái này, tốt nhất là tu luyện vào ban đêm."
Giang Hạo giải thích:
"Tinh Nguyệt Chi Pháp khác với Thiên Âm Bách Chuyển. Trong giai đoạn sau, nó không yêu cầu về cảnh giới, chỉ cần có thể vận chuyển thành thạo lực lượng của mặt trăng, mặt trời và các ngôi sao, là có thể tăng thêm phạm vi chu thiên, tăng cao tốc độ hấp thu.
Tuy nhiên, phần lớn thuộc về Động Công.
Từng chiêu từng thức đều có thể giúp ngươi nâng cao không ít."
"Chẳng qua, cái này hình như không phải công pháp của tông môn chúng ta." Lâm Tri ngơ ngác không hiểu.
"Không đáng ngại." Giang Hạo bình tĩnh nói:
"Tông môn không quan tâm chuyện này, ngươi cũng không cần giải thích với người khác, cứ yên tâm tu luyện là được."
Thế này thì Lâm Tri yên tâm rồi.
Sau đó, Giang Hạo giảng giải cho hắn về phương pháp nhập môn.
Có cơ sở trước đó, hắn vận chuyển Tinh Nguyệt Luyện Khí Pháp dễ dàng hơn rất nhiều.
Đêm khuya.
Ở trong rừng cây, Lâm Tri cảm nhận lực lượng ngôi sao, tuy từng chiêu từng thức mới lạ nhưng có cảm giác cực kỳ lưu loát.
Giống như tìm được một bộ trang phục thích hợp.
Không bị ngăn cản như trước đó nữa, tất cả giống như nước chảy thành sông.
Cơ thể hình như cũng đang vui mừng nhảy nhót giống như chim sẻ.
Sau đó, hắn hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện.
Khi hắn tu luyện xong, lại phát hiện trời đã gần sáng.
Xung quanh không thấy bóng dáng của Giang Hạo.
Hắn nhìn hai tay của mình. Tuy hắn không phát hiện ra mình trở nên mạnh mẽ, nhưng cảm giác khác hẳn.
Dù mừng rỡ nhưng hắn biết thiên phú của mình bình thường, phải kiên trì bền bỉ.
...
Sáng sớm.
Giang Hạo ngồi dưới cây đào, phát hiện cây đào nở hoa rồi.
Chuyện của Lâm Tri, hắn tạm thời chỉ có thể làm được như vậy, hắn đã dạy phương pháp nhập môn, sau này hắn cũng không tính tự mình chỉ đạo nữa.
Để cho con thỏ chỉ đạo thay hắn là được rồi.
Mình chỉ nhất thời có lòng tốt giúp đối phương, không định liên quan quá sâu.
Nếu không sẽ dễ gây phiền toái cho mình.
Con thỏ và Tiểu Li chính là vết xe đổ.
Tuy hai người còn chưa mang đến cho hắn phiền toái lớn gì, nhưng hắn có dự cảm, theo bọn họ càng mạnh, nhất định sẽ trêu chọc ra phiền toái.
Hắn cần phải đưa bọn họ xuống núi trước khi tình huống này xảy ra.
Phiền phức trong đó còn có Sở Xuyên. Cũng may hắn vốn là người cần áp lực, trên con đường tu hành không thiếu tranh đấu, học được chút thành tựu sẽ chủ động ra ngoài.
Lâm Tri... từ những ngày qua là có thể biết, tương lai hắn còn có rất nhiều phiền phức.
Chắc hẳn phải giảm tiếp xúc.
Cần cho hắn thứ gì, bảo con thỏ đi giúp là được.
Nếu không phải con thỏ kém về khả năng dẫn dắt phương pháp nhập môn, có lẽ hắn đã không đích thân tới.
Con đường của Lâm Tri rất dài, còn rất khó đi.
Nếu hắn có thể thuận lợi tiến về phía trước, Giang Hạo sẽ bảo vệ hắn một đoạn đường.
Đến lúc đó, hắn chỉ cần tới lấy Bình An Phù, như vậy có thể thành công lấy món đồ này về.
chỉ cần lá phù được hoàn hảo, hắn chắc hẳn có thể kiên trì.
Giang Hạo thở dài, đứng dậy đi tới Linh Dược viên.
Người của Bách Cốt Lâm sắp tới rồi, hắn phải xem Bạch Dạ có thể xuất hiện không.
Bảy ngày sau.
Giang Hạo không chờ được người của Bách Cốt Lâm, ngược lại chờ được Trình Sầu và Tiểu Li trước.
"Sư huynh, của sư huynh đây." Tiểu Li đưa ra điểm tâm với vẻ mặt chật vật.
Trình Sầu lại một lần nữa bị thương.
"Lần này, các ngươi lại gặp phải chuyện gì vậy?" Giang Hạo nhận lấy điểm tâm, thuận lợi giúp Trình Sầu chữa thương.
"Lần này gặp phải đệ tử của Thiên Thanh Sơn." Trình Sầu cười gượng.
Vài lần ra ngoài, mỗi lần đều gặp phải chút nguy hiểm.
May mà đều may mắn thoát hiểm.
Khả năng thực chiến của hắn cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Mỗi lần hắn đều có thể nhìn thấy sự đáng sợ của sư muội Tiểu Li. Đừng nói là Luyện Khí, Trúc Cơ trung kỳ đều hoàn toàn không thể làm gì được sư muội Tiểu Li.
Đấu đá lung tung lại có thể khiến người đối diện bị thương nặng.
Sau khi chữa thương cho Trình Sầu xong, Giang Hạo mới hỏi Tiểu Li:
"Ngươi trở về nhà, người trong nhà ngươi có vui không?"
"Ừ." Tiểu Li liên tục gật đầu:
"A Bà vui mừng muốn hỏng luôn, mỗi ngày giết gà cho ta ăn.
A Công còn mua rất nhiều thịt khô, để chúng ta trở về ăn.
Bọn họ cũng ăn đồ ta đưa, đều nói ăn ngon.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận