Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1488: Phía Trên Tuyệt Tiên 2 Ỉ

Chương 1488: Phía Trên Tuyệt Tiên 2 ỈChương 1488: Phía Trên Tuyệt Tiên 2 Ỉ
 
 Một giọng nói đột nhiên truyền vào: "Không nỡ đi ra?" Giọng nói quen thuộc lại lạnh nhạt. Hồng Vũ Diệp. Giang Hạo lập tức không còn muốn tìm người thử nghiệm nữa, dù sao Tuyệt Tiên dê dàng gặp phải nhât chính là người bên ngoài. Mình hẳn không phải là đối thủ. Giang Hạo nhìn bảng, muốn xem cảnh giới của mình. Mặc dù đã sớm biết, nhưng hắn vẫn muốn chính mắt nhìn thầy. Trong lòng có chút mừng rỡ và đắc ý.
 
 [ Danh tính: Giang Hạo ]
 
 [ Tuổi tác: Một trăm ba mươi môt] LTu vi: Tuyệt Tiên sơ kỳ ]
 
 [Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh ]
 
 [ Thần thông: Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thân Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bât Hoại, Sâm La Vạn Tượng }
 
 [ Khí huyết:0/100(không thể tu luyện) ]
 
 [ Tu vi:0/100(không thể tu luyện) ]
 
 [ Thần thông:2/3(không thể đạt được) }
 
 Tuyệt Tiên. Hơn một trắm năm trước, đây là cảnh giới mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, thậm chí còn không biết có cảnh giới như thể.
 
 Bây giờ hắn ở trong Tu Chân Giới chắc cũng không tính là yếu.
 
 Có thể dành thời gian đi tìm Cổ Kim Thiên một chút, có lẽ có thể nhìn trộm một hai từ biểu tình của đối phương.
 
 Giang Hạo vừa suy nghĩ vừa đi ra ngoài.
 
 Đi vào trong viện, quả nhiên nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ.
 
 Hồng Vũ Diệp đang pha trà.
 
 "Xin ra mắt tiền bối." Giang Hạo đi tới, nói.
 
 "Cung kính cũng bị mất rồi?" Hồng Vũ Diệp thuận miệng hỏi.
 
 Sau đó, nàng bảo đối phương ngổi xuống.
 
 Sơ Dương Lộ.
 
 Lại là trà ngon bực này, Giang Hạo nâng chung trà lên uông thử, cảm giác thân thể bị linh khí bao trùm. Tiêu hao trước đó đang khôi phục nhanh chóng.
 
 Giang Hạo đặt chén trà xuống, nói: "Cung kính của vãn bối đổi với tiền bổi chưa từng thay đổi, chỉ là học được cách để ở trong lòng." "Ngươi không biểu hiện ra, ai sẽ biết?" Hồng Vũ Diệp cười khinh bỉ, nói: "Tu vi tăng lên?"
 
 "Tiền bối anh minh." Khóe miệng Giang Hạo mang theo ý cười, nói: "Văn bồi thành công tần thăng Phản Hư hậu kỳ, đôi với tông môn mà nói chính là một đệ tử có thể một mình đảm đương một phía." "Một mình đảm đương một phía?" Hồng Vũ Diệp nâng chung trà lên, cười nói:
 
 "Vậy thì rất đúng dịp, ta nghe nói tông môn ngươi đã để lại cho ngươi một nhiệm vụ, đúng lúc đang cần một người có thể một mình đảm đương một phía. Ngươi lại trở thành dạng người này. "
 
 Nghe vậy, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
 
 Hắn lập tức hỏi: "Là nhiệm vụ gì?" "Ngươi hỏi người của tông môn ngươi đi." Hồng Vũ Diệp uống trà, nói.
 
 Giang Hạo ngừng một chút, trong lúc nhất thời đều thiểu chút hoài nghỉ người trước mắt không phải Chưởng giáo. Nhưng đổi phương xác thực không quản mãy chuyện này. Vậy thì cũng chỉ có thể chờ một chút.
 
 Giang Hạo không có suy nghĩ nhiều, điều chỉnh tốt trạng thái tâm lí. Bản thân mình nói chuyện vẫn nên cần thận một chút, lỡ như lại bị người trước mắt nhăm vào.
 
 "Tiển bối cảm thấy Thiên Đạo Trúc Cơ thành tiên sẽ xảy ra vấn để gì không?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Sẽ, tốt nhất nên tìm một nơi đặc thù." Hổng Vũ Diệp nói.
 
 "Nơi đặc thù?" Giang Hạo nghi ngờ nói.
 
 "Theo lẽ thường thì năm đó Thánh Hiển Chi Tâm thành tiên cũng sẽ mang đền vần để, nhưng hẳn đi tới Thiên m Tông, vần đề liên không lớn." Hồng Vũ Diệp đặt chén trà xuống, nói. Giang Hạo thêm trà cho đối phương, thoáng có chút tò mò:: "Thiên m Tông đặc thù như thể sao?"
 
 "Ngươi đã đi Ma Quật rất nhiều lần, ngươi dám tiến về vị trí trung tâm không?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
 
 "Không dám." Giang Hạo nói rõ: "Dù hiện tại tu vi văn bồi đã tăng lên, cũng không dám tùy tiện tiền vào. Nơi đó rồt cuộc là chô nào vậy?"
 
 Hồng Vũ Diệp lắc đầu: "Thiên m Tông có người trần thủ ở nơi đó, nhưng không phải tu vi đặc biệt mạnh, càng mạnh càng không thể tiển vào. Nghe đổn có người đang đầu pháp ở phía dưới, nhưng sự thật như thê nào thì không cách nào biết được. Rất nhiều năm trước Ma Quật đã có ở đó rồi."
 
 Giang Hạo suy tư rồi nói: "Ngay cả tiền bôi mạnh mẽ như vậy cũng không thể hướng vào trong sao?" "Ta không thể đi vào." Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói: “Nhưng mà, chờ đền lúc ngươi thành tiên có lẽ sẽ có thể hướng vào trong, đến lúcđó _ nhớ cho ta mượn mắt của ngươi, đề ta xem tình huổng bên trong một chút."
 
 Giang Hạo khẽ gật đầu, không nghĩ nhiều những chuyện này nữa.
 
 "Cho nên có Ma Quật liền thích hợp cho người đặc thù thành tiên?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Không chỉ có chừng này, dạng người này thành tiên tại Thiên m Tông cũng có chồ tốt cực lớn. " Hồng Vũ Diệp nói. Giang Hạo gật đầu.
 
 Xem ra nên để cho Thiên Đạo Trúc Cơ đến đây, chỉ là có chút khó khăn. Sở Xuyên còn ở Nam Bộ, lỡ như gặp phải thì không được tốt lắm. Nhưng chỉ cần khổng chế tốt lộ trình thì hăn sẽ không có vân để gì.
 
 Ngừng tạm, Giang Hạo có chút tò mò: "Tiển bối, Thiên Đạo Trúc Cơ thành tiên sẽ mở tiên lộ sao?" Hồng Vũ Diệp uống trà, cũng không trả lời. Vậy chính là có khả năng.
 
 Đó chính là chuyện tốt đối với Thiên m Tông, chắc là sẽ có thêm mây người thành tiên nữa.
 
 Xác định thời gian một chút, bây giờ là tháng mười.
 
 Nói rõ hắn đã hắn bế quan ròng rã một tháng.
 
 Chuyện còn lại chính là xác định Thiên Hương Đạo Hoa có thể cho ra bao nhiêu bọt khí. Điều này quyết định tới tốc độ tân thăng sau này. Đương nhiên, chủ yếu vân là lĩnh ngộ đôi với đạo. Càng được tán thành thì sẽ càng dê dàng tăng lên. Vậy cảnh giới phía trên Tuyệt Tiên sẽ là gì đây?
 
 Tò mò, Giang Hạo mở miệng hỏi. "Một Phản Hư hậu kỳ như ngươi hỏi mãy chuyện này làm gì?" Hồng Vũ Diệp trả lời qua loa.
 
 "Đại thế đến, phải biết những cường giả kia là cảnh giới gì thì mới tiện ứng đổi hơn. " Giang Hạo tùy tiện tìm cái lý do.
 
 Hồng Vũ Diệp cũng không có để ý, mà chỉ nói: "Đại đạo được công nhận chính là Tuyệt Tiên, tán thành đến mức cao nhất liền có thể tăng lên đến đỉnh Tuyệt Tiên. Nhưng lúc này giữa thiên địa đã không có cái gì có thể cho ngươi nữa. Mặc kệ là đạo hay là linh khí, tiên khí thì đều đã đến cực hạn. Lúc này nếu muốn tăng lên thì chỉ có một con đường." "Là cái gì?" Giang Hạo lập tức hỏi. Đỉnh phong Tuyệt Tiên chính là điểm cuối cùng giữa thiên địa. Bây giờ mình cách điểm cuối cùng đã không còn xa.
 
 "Đạo được thiên địa công nhận vân thuộc về thiên địa, muốn vượt qua cực hạn thì cần phải đi ra một con đường thuộc về riêng mình, tìm kiểm bản thân từ trong trói buộc, phá vỡ cô hữu, song hành cùng đạo."
 
 Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, nói: "Con đường đại đạo hiển lộ rõ ràng, đại đạo không thôi, vạn cổ khó diệt, là Đại La."
 
 Nghe vậy, Giang Hạo có chút rung động, có chút kinh hô:
 
 "Vậy phía trên Đại La thì sao?" "Phía trên Đại La chân chính?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
 
 Giang Hạo gật đầu.
 
 "Chưa từng có người đi qua." Hồng Vũ Diệp trả lời.
 
 "Chứ từng có người?" Giang Hạo kinh ngạc.
 
 "Đúng vậy, không có người." Hồng Vũ Diệp khăng định.
 
 "Đỉnh phong vạn cổ chính là Đại La?" Giang Hạo hỏi. Hồng Vũ Diệp khẽ gật đầu, sau đó nói:
 
 "Nhưng mà Đại La không phân chia tiền trung hậu kỳ, Đại La chính là Đại La, có Đại La chỉ có thể đè ép được Tuyệt Tiên viên mãn một _ chút, nhưng có Đại La lại mạnh đến mức ngươi không thể nào hiểu được. Phần lớn Đại La khác trong mắt hắn chẳng qua đều chỉ là kẻ địch một kích mà thôi. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận