Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 71: Tại Sao Không Đi Đoạt?

Chương 71: Tại Sao Không Đi Đoạt?
"Hạt giống có linh khí? Không có nói là hạt giống gì sao?"
"Hay là bọn hắn cũng không biết là hạt giống gì?"
Điều này làm cho Giang Hạo có một chút tâm tư.
Nếu như là hạt giống lợi hại, hắn sẽ muốn thử đi tranh đoạt.
Nhưng mà không thể nào trùng hợp như vậy được.
Những vật này đều là cướp được từ Thiên Thanh sơn, tuyệt đối không thể cùng cấp với Thiên Hương Đạo Hoa.
Nhưng cho dù không bằng thì có thể ra cái màu hoàng kim cũng được.
Dù cho là màu tím đều được.
Nếu không đi xem xét một chút, nếu quả thật là hạt giống đáng giá bồi dưỡng, thì có thể thử thắng được đến trận đấu Trúc Cơ trung kỳ.
Chính là một chút dễ bị chú ý.
"Như thế nào để cho mình không quá bị chú ý đây?"
Sau khi do dự, Giang Hạo cảm thấy có khả năng nên bỏ công sức trên bùa chú.
Uy lực Vạn Kiếm phù cũng bình thường đối với Trúc Cơ, thế nhưng chỉ cần có thể chế tác mười Vạn Kiếm phù thì không giống nữa.
Đến lúc đó, nếu như không địch lại thì có thể dùng lượng lớn phù lục để chiến thắng.
Mười Vạn Kiếm phù có giá cả giống như Trị Liệu phù, độ khó cũng giống như vậy.
Uy lực hẳn là không bằng Trúc Cơ hậu kỳ, thế nhưng cũng có tổn thương nhất định đối với trung kỳ.
Đêm nay là có thể bắt đầu chế tác.
Đi vào phiên chợ tông môn, Giang Hạo bắt đầu bày quầy bán hàng.
Chẳng qua là hắn phát hiện người có chút ít.
Trống rỗng.
Một ít người đi dạo, người mua cũng ít.
"Giang sư đệ, đã lâu không gặp ngươi." Lãnh Điềm đi tới chào hỏi.
"Lãnh sư tỷ." Giang Hạo khách khí nói.
Quan sát đại khái, Lãnh sư tỷ là Trúc Cơ hậu kỳ.
Tu vi còn không củng cố, hẳn là mới đột phá gần đây.
"Trị Liệu phù? Ngươi cũng có thể chế tác phù lục bực này rồi?" Nhìn quầy hàng của Giang Hạo, Lãnh Điềm không khỏi kinh ngạc, chợt lại hỏi:
"Một tấm bao nhiêu?"
"Giá bình thường ba mươi linh thạch." Giang Hạo đáp.
"Tổng cộng năm tấm, ta muốn hết. Đúng rồi, có Thập Vạn Kiếm phù không?" Lãnh Điềm tiên tử mua phù lục đưa cho linh thạch.
Dường như sợ Giang Hạo đổi ý.
Một trăm năm mươi linh thạch tới tay, giảm đi bốn mươi linh thạch làm chi phí, kiếm lời hoàn mỹ.
Phù này thật đúng là bán chạy.
"Thập Vạn Kiếm phù còn không có." Sau khi thu linh thạch, Giang Hạo lắc đầu nói.
Tạm thời hắn cũng không có ý định bán, muốn để lại cho mình dùng sau này.
"Đúng rồi, sư tỷ có biết tại sao người ở đây lại ít như vậy không?" Giang Hạo hỏi.
"Bởi vì dưới tông môn mở phiên chợ tạm thời, sư đệ không biết sao?" Lãnh Điềm tiên tử có ý tốt giải thích:
"Không phải là tiến đánh Thiên Thanh sơn sao? Đoạt được quá nhiều đồ, tông môn chúng ta có chút tiêu hóa không hết. Cho nên mời các tôn môn được xưng là Ma Môn khác đến tiến hành giao dịch. Nhưng thu hoạch lần này được tiêu thụ rất là nhanh."
Giang Hạo gật đầu, thì ra là thế.
"Sư đệ có thể đi nhìn một chút, phía dưới có không ít đồ tốt, có lẽ sẽ có thứ ngươi muốn. Hơn nữa giá bán còn thấp hơn so với bình thường một chút." Lãnh Điềm tiên tử nhắc nhở.
Giang Hạo gật đầu cảm ơn, hắn đúng là muốn đi qua nhìn một chút.
Hôm nay phải đi mua lá trà trước, ai cũng không biết nữ nhân kia sẽ xuất hiện vào lúc nào, lo trước khỏi hoạ.
Cốc cầm.
"Nghe nói công trạng của sư đệ lần này nằm trong mười vị trí đầu trên bảng, chỉ cần biểu hiện trong trận tranh đoạt không quá kém thì đều có thể nằm trong năm vị trí đầu. Nghe nói còn có các ban thưởng khác, ví dụ như Thiên Hoàn đan giá trị liên thành, có thể dùng để đột phá bình cảnh Trúc Cơ viên mãn, tấn thăng Kim Đan."
Sau khi xác định xung quanh không có ai, Lãnh Điềm mới nói đến chuyện này.
"Giá trị liên thành?" Giang Hạo do dự một chút, vẫn là hỏi một câu tương đối tục khí:
"Giá trị đại khái là bao nhiêu?"
Lãnh Điềm hơi nghi hoặc một chút, nhưng mà vẫn là suy tư rồi trả lời:
"Thật ra giá trị liên thành chính là nhằm vào một bộ phận người, dù sao thì nó cũng không có tác dụng gì với Kim Đan cả. Nhưng trong Trúc Cơ viên mãn, nhất là Trúc Cơ viên mãn giàu có thì nó rất là đáng giá.
Đổi cách nói đơn giản, có người bán viên đan dược kia ba ngàn linh thạch, có người bán viên đan dược kia một vạn linh thạch."
Một vạn?
Đúng là giá trị liên thành.
Sau khi cáo từ Lãnh Điềm, Giang Hạo đi vào Tuyết Liên Các mua lá trà.
Thứ hắn hỏi thăm đầu tiên chính là Thiên Thanh Hồng.
Tiên tử dẫn đường cười nói: "Một vạn linh thạch một phần."
Một vạn?
Sao ngươi không đi cướp luôn đi? Cho dù người luôn luôn bình tĩnh như Giang Hạo cũng nhịn không được mà có chút xúc động.
Một phần có năm gram, pha một lần đều ngại ít.
"Cửu Nguyệt Xuân thì sao?" Giang Hạo lại hỏi.
Tiên tử dẫn đường không mở miệng, chỉ là giơ hai ngón tay ra.
Giang Hạo không tiếp tục hỏi, mà là bảo cho đối phương lấy một trăm phần lá trà.
Đây đều là linh trà, một trăm đã có thể coi như là vô cùng xa xỉ rồi.
Cuối cùng Giang Hạo mua năm phần Hồng Tụ hương.
Tốn năm trăm linh thạch.
Hiện tại chỉ còn lại hơn 1,800 linh thạch.
Sau đó lại tiêu tốn hơn hai trăm linh thạch để mua sáu xấp tài liệu chế phù.
Đại khái có khả năng chế tác sáu mươi lần, một nửa xác suất thành công thì được ba mươi tấm.
Như thế cũng chỉ còn lại một ngàn sáu linh thạch.
Linh thạch thật sự là tiêu quá nhanh, chính mình còn chưa mua được pháp bảo gì.
Trở lại chỗ ở, Giang Hạo liền bắt đầu lĩnh hội Thập Vạn Kiếm phù.
Thời gian sáu ngày trôi qua trong một thoáng, trong thời gian này hắn chỉ đi Linh Dược viên, nhặt được một đống bọt khí màu trắng và màu xanh lá
Màu lam chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng mà cũng coi như ổn, bên trong có tiến vào, có hi vọng.
Trong sáu ngày này, hắn chế tạo ra ba mươi tấm phù lục.
Xác xuất thành công không quá cao, có thể là do tâm không đủ bình tĩnh, mỗi ngày đều chế tác cho nên đã ảnh hưởng tới tâm cảnh.
Ngoài ra còn có mười tấm Trị Liệu phù, hai mươi tấm Thập Vạn Kiếm phù.
Sau khi do dự một chút, hắn dự định chỉ bán năm tấm Trị Liệu phù, còn lại cứ giữ lại trước.
Bán nhiều sẽ dễ dàng bị chú ý tới.
Trúc Cơ trung kỳ muốn chế tác những bùa chú này cũng không dễ dàng.
Làm xong chuyện của Linh Dược viên, Giang Hạo liền để con thỏ giúp đỡ trông coi, mình thì đi tới phiên chợ phía dưới Thiên Âm tông.
"Chủ nhân, cái vòng cổ này của ta không đủ kiên cố, ngươi có thể mang cho ta cái kiên có hơn hay không? Báo tên của ta sẽ được bán rẻ, người Thượng đạo đều cho Thỏ gia ta một chút tình mọn." Trước khi Giang Hạo đi, con thỏ chỉ chỉ vòng cổ của mình rồi nói.
Nó sắp tấn thăng, mong muốn có cái vòng cổ tốt hơn.
Giang Hạo không để ý đến nó, mà là đi vào phiên chợ hỏi thăm giá bán của Trị Liệu phù.
Một tấm tràn giá đến 50 linh thạch.
"..."
Bị Lãnh sư tỷ nhặt nhạnh chỗ tốt rồi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận