Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1112: Thánh Đạo Sẽ Dốc Hết Tất Cả Để Giúp Đỡ Hải La Thiên Vương

Chương 1112: Thánh Đạo Sẽ Dốc Hết Tất Cả Để Giúp Đỡ Hải La Thiên Vương
Tại một hòn đảo lớn ở hải ngoại có sương mù vờn quanh.
Sương mù này có thể ngăn cách ánh mắt, cảm giác của con người. Thậm chí có thể đảo loạn thiên cơ bên trong.
Nam Cung Nguyệt quá yếu, tốn không ít đại giới, trải qua đắng cay cực khổ mới vượt qua Nam Bộ để tới được đây.
Người của bọn hắn vẫn là quá ít, trợ giúp trên đường đi còn chưa đủ.
Thế lực liên quan đến bọn hắn cực ít, chứ đừng nhắc tới giao hảo.
Thánh Đạo vốn cũng không khiến cho người ta cảm thấy thích.
Như bây giờ còn khá tốt, trước kia lại càng kém.
Bị rất nhiều người nhằm vào, Nhân Hoàng đều muốn động thủ trấn áp bọn hắn.
Nhưng mà cuối cùng cũng đã tới nơi.
Thời gian còn lại hơn hai mươi năm, còn kịp. Nàng một đường đi vào bên trong, không bao lâu sau liền bị người ta ngăn lại.
"Là ta." Nam Cung Nguyệt lập tức biểu hiện thân phận.
"Nam Cung tiên tử? Đoan Mộc tiền bối đâu?" Một vị nam tử hỏi.
"Hắn có việc đi chỗ khác, ta cần gặp Xuyên Nguyệt tiền bối." Nam Cung Nguyệt nghiêm túc nói.
"Nếu như không có chuyện gì lớn, tiền bối không gặp người khác, không biết Nam Cung tiên tử có chuyện gì hay không?" Nam tử hỏi.
"Chuyện liên quan tới Thập Nhị Thiên Vương, muốn mời Xuyên Nguyệt tiền bối xuất thủ." Nam Cung Nguyệt nói rõ mục đích đến.
"Thập Nhị Thiên Vương? Hải La Thiên Vương?" Nam tử hỏi.
"Đúng vậy."
"Chuyện này không được, Xuyên Nguyệt tiền bối đặc biệt nói, không có thương lượng, hắn không làm loại chuyện này."
Nam Cung Nguyệt vươn tay, mở lòng bàn tay ra, nói:
"Như này đã đủ chưa?"
Một chữ Đạo chậm rãi xuất hiện, sau khi nhìn thấy nó, sắc mặt nam tử lập tức thay đổi, nói: "Tiên tử đi theo ta."
Không có chần chờ, hai người bọn họ tiến vào chỗ sâu trong hòn đảo.
Một lúc sau.
Nam Cung Nguyệt gặp được một vị nam tử trung niên tóc bạc trắng, còn không đợi đối phương mở miệng, Nam Cung Nguyệt đã vươn tay, chữ Đạo xuất hiện lần nữa, giọng nói của nàng không có thương lượng:
"Xuyên Nguyệt tiền bối, trong 23 năm dù dốc hết tất cả cũng phải giúp Hải La Thiên Vương khôi phục đỉnh phong."
Sau khi giọng nói rơi xuống, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, chữ Đạo kia xuất hiện vết rách, sau đó vỡ vụn.
Hoàn toàn biến mất.
Chữ Đạo này chỉ vì một đạo mệnh lệnh.
Xuyên Nguyệt nhìn thấy tình cảnh này, vẻ mặt không có chút biến hóa nào, hắn đứng dậy chắp tay đi ra ngoài. Sau đó, giọng nói của hắn truyền khắp tứ phương:
"Tất cả những người nắm giữ phương pháp khôi phục tu vi đi theo ta."
Hắn không có bất kỳ chất vấn gì, cũng chưa từng hỏi nhiều một câu.
Dốc hết tất cả trợ giúp Thiên Vương, rốt cuộc là vì Thiên Vương hay là vì những người khác.
Bọn hắn cũng không hỏi.
Nhưng bọn hắn biết, chuyện này tuyệt đối có ảnh hưởng trọng đại.
Không cần phải bỏ thời gian đi tìm tòi nghiên cứu làm gì, chỉ cần dành thời gian đi hoàn thành là được.
23 năm.
Bọn hắn nguyện ý nỗ lực.
Đúng sai cũng không quan trọng, quan trọng là hoàn thành lý tưởng.
Cho dù bọn họ không gặp được ngày đó, nhưng mà bọn họ tin tưởng ngày đó nhất định sẽ tới.
Chuyện thành công cũng không cần ta phải có mặt.
Giờ phút này, rất nhiều người bên trong hòn đảo bắt đầu xuất hiện.
Xế chiều hôm đó.
Xuyên Nguyệt tiến về hải vực của Mộc Long Ngọc.
Lúc trước Mộc Long Ngọc tới tìm bọn hắn, nhưng mà bọn hắn không có đồng ý. Hiện nay bọn hắn lại chủ động tới, không cầu thù lao, cũng không thèm để ý mặt mũi.
Hiện tại ai ngăn cản bọn hắn giúp Hải La Thiên Vương khôi phục tu vi, chính là đối địch với toàn bộ Thánh Đạo…
sau khi Mộc Long Ngọc mở hội nghị thì thở dài một tiếng.
Vấn đề của Hải La lớn hơn so với dự đoán, hiện tại các Thiên Vương khác đều đang nghĩ biện pháp. Hắn đương nhiên cũng sẽ không phó thác cho trời như vậy.
Nhất định phải làm chút gì đó.
Nhưng mà, nhà kho của Thập Nhị Thiên Vương đều đã mở ra.
Chỉ chờ người của Giang Hạo tới xem.
Thế nhưng, cho đến nay đều không có người nào hỏi thăm qua vấn đề này, cũng không có người tiến về nhà kho.
Hắn không biết là người đó đã không cần, hay là người kia không biết tin tức.
Có lẽ là không biết, chỉ có thể nghĩ biện pháp thả tin tức ra.
Để cho đối phương biết, dựa vào ngọc bội trước đó liền có thể tiến vào tất cả nhà kho.
Đây là một trong những thành ý của Thập Nhị Thiên Vương bọn hắn.
Vào lúc hắn còn đang khổ não, bên ngoài có bạo động.
Tiếng bước chân dồn dập khiến người ta biết trong lòng đối phương không bình tĩnh.
"Thiên Vương, xảy ra chuyện." Người chưa tới, tiếng đã tới trước.
Mộc Long Ngọc nhướng mày, xảy ra chuyện gì?
Một nam tử đứng ở trước mặt Thiên Vương, hắn có chút khẩn trương, nói: "Thiên Vương, bên ngoài có rất nhiều người của Thánh Đạo tới, bọn hắn muốn gặp ngươi."
"Người của Thánh Đạo?"
Mộc Long Ngọc hơi nghi hoặc một chút: "Bao nhiêu người mà khiến ngươi bối rối thành dạng này?"
Hắn chưa từng dừng lại, bước nhanh đi ra phía ngoài.
Chỉ là lúc đi đến bên ngoài, phát hiện lượng lớn người Thánh Đạo đã tới trong phủ hắn, an tĩnh đứng thẳng, hơn nữa thực lực đều cực mạnh.
Trong đó, người đàn ông trung niên tóc trắng cầm đầu càng là cao minh.
Trong nháy mắt nhìn thấy hắn, Mộc Long Ngọc liền nhận ra, người này chính là Xuyên Nguyệt tiền bối mà bọn họ vẫn luôn muốn mời tới.
Thế nhưng, đối phương không phải đã từ chối rồi sao?
Tại sao lúc này lại đến nơi này?
"Xuyên Nguyệt tiền bối?" Mộc Long Ngọc đi qua khách sáo nói.
"Gặp qua Mộc Thiên Vương." Xuyên Nguyệt cũng khách sáo.
"Tiền bối tới đây là?" Mộc Long Ngọc có chút tò mò.
"Tới vì Hải La Thiên Vương." Xuyên Nguyệt nói xong thì nhìn về phía Nam Cung Nguyệt ở bên cạnh.
"Có người mời chúng ta trợ giúp Hải La Thiên Vương, cho nên chúng ta tới đây." Nam Cung Nguyệt nói.
"Nghe nói chỉ có thời gian hai mươi ba năm, cho nên ta hi vọng Thiên Vương không nên lãng phí thời gian. 23 năm, Thánh Đạo sẽ dốc hết tất cả, giúp Hải La Thiên Vương khôi phục đỉnh phong." Xuyên Nguyệt nghiêm túc nói.
Nghe được lời này, Mộc Long Ngọc sững sờ.
Hắn lập tức nhớ tới Giang Hạo. Cho nên người kia là Giang Hạo?
Đối phương cũng không nói đến tên, hắn đương nhiên cũng không thể nói.
"Mời mấy vị, việc này không nên chậm trễ." Mộc Long Ngọc chưa từng hỏi nhiều, cũng chưa từng suy nghĩ nhiều.
Rốt cuộc Giang Hạo đã làm được bằng cách nào căn bản không quan trọng.
Là hắn hay là người ở sau lưng hắn cũng không quan trọng.
Quan trọng là, người muốn thử kia tuyệt không phải người phàm.
Câu nói kia của Thánh Đạo khiến hắn rung động.
Dốc hết tất cả.
Giác ngộ như thế, không hề yếu hơn bọn hắn chút nào.
Xem ra, Hải La có hi vọng khôi phục rồi.
"Tiền bối cũng không cần khách sáo với chúng ta, nếu có chuyện gì cần hỗ trợ, Thập Nhị Thiên Vương sẽ toàn lực phối hợp." Mộc Long Ngọc nói.
"Như thế đúng là thuận tiện." Xuyên Nguyệt gật đầu.
Bọn hắn đều không hỏi thăm đối phương gì cả.
Mặc kệ mục đích của đối phương là gì, cho đến trước mắt bọn hắn đều là vì giúp Hải La Thiên Vương khôi phục.
Chuyện sau đó đều cần chờ chuyện này kết thúc.

Sáng sớm.
Giang Hạo mở mắt ra, lực lượng trong thân thể hắn trở nên khổng lồ.
Nhưng mà không biết tại sao, trên mặt lại có một tia tái nhợt.
Giang Hạo cũng đã nhận ra sự khác thường.
Hắn không dám chần chờ, giám định bản thân.
【 Trạng thái: Thân trúng Thiên Tuyệt Cổ Độc và Đồng Tâm Chưởng của Hồng Vũ Diệp, đồng thời bị quấn vào trong vòng xoáy nhân quả của Thiên Cực Ách Vận Châu, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu. Có công đức mênh mông của Sơn Hải Công Đức Đỉnh gia thân, bảo trì cân bằng với vòng xoáy nhân quả. Nếu không có làm gì, 23 năm sau công đức hao hết, dùng Sơn Hải Ấn Ký gia trì có thể tăng cường lực lượng cho Công Đức Đỉnh. 】
Nhìn thấy tin tức này, Giang Hạo ngây ngẩn cả người.
Trước kia, hắn còn lại hai mươi sáu năm.
Qua hai năm nữa chắc là sẽ còn lại hai mươi bốn năm.
Hiện nay tấn thăng, không nhiều hơn một năm thì thôi, thế nhưng cũng nên giữ vững không đổi mới đúng
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo nghĩ đến trước đó.
Ngay từ đầu, hắn tấn thăng sẽ có thêm thời gian, nhưng về sau thời gian duy trì không thay đổi, hiện nay lại giảm bớt một năm.
Cũng chính là hắn tấn thăng sẽ dẫn tới dao động, đã vượt qua thời gian tấn thăng mang tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận