Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1319: Lại Phải Dùng Đồng Tâm Chưởng Đối Với Nữ Ma Đầu? 1

Chương 1319: Lại Phải Dùng Đồng Tâm Chưởng Đối Với Nữ Ma Đầu? 1
Độc nhất vô nhị.
Giang Hạo nỉ non tự nói.
Dưới ánh trăng, nơi xa sơn phong và sao trời dường như đang chiếu rọi riêng cho hai người Giang Hạo.
Hồng Vũ Diệp mặc một thân váy đỏ, mép váy nhẹ nhàng lắc lư, đồng điệu với lọn tóc. Đôi mắt nàng sáng tỏ như trăng, không cách nào nhìn ra suy nghĩ trong lòng.
Giang Hạo rũ mắt, khí tức trên người nội liễm, trong mắt mang theo một chút nghi hoặc.
Sau khi Hồng Vũ Diệp dứt lời, hắn cứ đứng như vậy, vẫn không cách nào hiểu rõ nghi hoặc trong lòng.
Thiên Đao quả thật có chút cao minh, nhưng Hồng Vũ Diệp cũng không nói rõ cao minh trong đó, cần chính hắn đi tìm đáp án. Đáp án này là ở trong Thiên Đao hay là ở trong miệng những người khác thì không được biết.
Mà đối phương còn nói mình là độc nhất vô nhị.
Là Thiên Đao của bị sửa đổi? Hay là phương hướng lĩnh ngộ không giống?
Giang Hạo mở miệng hỏi.
Hồng Vũ Diệp không có trả lời vấn đề này.
Giang Hạo tập trung suy nghĩ.
Theo như tình huống trước mắt, Hồng Vũ Diệp không có tâm cơ gì, Thiên Đao cũng không có vấn đề gì, chỉ là có chút lai lịch đặc thù.
Mặt khác đúng là có rất ít người học được Thiên Đao, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Có thể đếm được trên đầu ngón tay là trong vòng mười người sao?
Hắn lại hỏi Hồng Vũ Diệp.
Song lần này Hồng Vũ Diệp chỉ nhếch miệng mỉm cười, mang theo ý vị không hiểu, khiến Giang Hạo có chút không rõ ràng cho lắm.
Điều này cũng không thể nói sao?
"Cũng không phải là không thể nói."
Hồng Vũ Diệp nói khẽ: "Chỉ là chuyện này tốt nhất là tự mình đi phát hiện, nghe nói còn lâu mới có được cảm xúc sâu như chính mình phát hiện. Thiên Đao Thất Thức vẫn luôn do chính ngươi lĩnh ngộ, không phải sao?"
Nghe vậy, Giang Hạo gật đầu.
Đúng là như thế.
Hồng Vũ Diệp cho hắn bí tịch, sau đó chỉ hỏi về tiến độ học tập. Những thứ khác đều dựa vào chính mình.
"Vậy phải mất bao lâu mới có thể biết được Thiên Đao đặc thù ở chỗ nào?" Giang Hạo hỏi.
"Có lẽ rất nhanh, có lẽ rất chậm, nhìn xem ngươi có tiếp xúc hay không." Hồng Vũ Diệp thuận miệng đáp.
Sau đó nàng tiếp tục nói: "Ngươi thấy người phía dưới có cảm giác gì?"
Giang Hạo suy tư chốc lát rồi nói: "Muốn dùng Thiên Đao tới phân cao thấp."
"Rất bình thường, ngươi chưa bao giờ thấy người học tập Thiên Đao, lúc cảm nhận được sẽ muốn cùng đối phương phân cao thấp. Thắng có thể ma luyện đao ý của ngươi, thậm chí lĩnh ngộ sâu hơn về thức thứ bảy. Hoặc có thể nói dùng cùng một chiêu Thiên Đao giao thủ với người khác mới có thể lĩnh ngộ một thức cuối cùng nhanh nhất." Hồng Vũ Diệp chậm rãi nói.
"Chưa bao giờ thấy qua người học tập Thiên Đao?" Giang Hạo nhìn qua người trước mắt, thoáng có chút tò mò.
"Không cần nghĩ, suy nghĩ của ta và ngươi là khác biệt." Hồng Vũ Diệp nói.
Đó chính là Hồng Vũ Diệp cũng biết Thiên Đao, nhưng mà mình không có chiến ý là có nguyên nhân khác.
Giang Hạo thầm nghĩ.
"Gặp được người học Thiên Đao vô cùng khó khăn." Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo bình tĩnh mở miệng:
"Bỏ qua lần này, muốn gặp được lần nữa không biết là khi nào."
"Ý của tiền bối là, muốn ta đi khiêu chiến đối phương?" Giang Hạo hỏi.
"Không phải." Hồng Vũ Diệp lắc đầu, nhìn Giang Hạo đang nghi ngờ, nàng chậm rãi mở miệng nói: "Là khiêu chiến… Đông Cực Thiên."
"Đông Cực Thiên?" Giang Hạo có chút khó có thể lý giải được.
Nên khiêu chiến thế nào?
Hơn nữa, Thiên Tuần chỉ là hư ảnh thời kỳ nào đó của chủ nhân Đông Cực Thiên, nếu là bản thể, mình sao có thể là đối thủ của hắn?
Lui một vạn bước mà nói, mình nguyện ý. Nhưng đối phương sẽ để ý đến mình sao?
"Khiêu chiến ở giữa Thiên Đao cũng không liên quan đến tu vi, về việc làm thế nào để hắn đồng ý." Hồng Vũ Diệp lấy ra một cái hộp, nói:
"Mang theo nó đi gửi chiến thư, đối phương sẽ đồng ý."
Sau khi đưa hộp cho Giang Hạo, Hồng Vũ Diệp tiếp tục nói: "Đương nhiên, khiêu chiến hay không đều là chuyện của ngươi. Ta sẽ cho ngươi thù lao khi làm việc, ta sẽ không để ngươi làm việc không công. Mặt khác, bây giờ Đông Cực Thiên đang đến gần nơi này, ngươi hoàn toàn có thể hạ chiến thư. Qua chút thời gian nữa chắc là sẽ được mời đi. Có hộp cũng khó mà gặp lại."
Giang Hạo nhìn cái hộp, có chút không hiểu, còn có chút do dự.
Lúc gặp gỡ Thiên Tuần, hắn xác thực muốn vung đao. Nhất là khi nhìn thấy đối phương thi triển thức thứ hai Thiên Đao, hắn muốn lấy Thiên Đao trấn áp đối phương.
Cảm giác không hiểu.
Thậm chí cảm giác chỉ cần thành công, đao của mình sẽ xuất hiện thay đổi, đao pháp của bản thân sẽ trở nên không giống bình thường.
Mà giải thích của Hồng Vũ Diệp cũng là như thế.
Muốn lĩnh ngộ Thiên Đao càng nhiều, cần giao thủ với người học được Thiên Đao nhiều hơn.
Người học được, có lẽ chỉ là người đại thành.
Giang Hạo nhìn cái hộp trong tay, trong lúc nhất thời có chút mê mang.
Hắn không biết trong hộp có cái gì, phía trên có lực lượng của Hồng Vũ Diệp, không cách nào mở ra. Có lẽ có thể giám định ra một vài thứ.
Nhưng bất kể như thế nào, thứ này không đơn giản. Như thế mới có thể khiến cho vị kia của Đông Cực Thiên đồng ý xuất thủ.
Có thể thấy được cơ hội này vô cùng khó có được.
Thành công, sẽ có trợ giúp lớn lao đối với mình.
Nếu như bại thì sao?
Giang Hạo tò mò hỏi.
"Bại?"
Hồng Vũ Diệp cũng không có trực tiếp giải thích, mà là hỏi: "Người vốn có tâm vô địch, đột nhiên bại thì sẽ như thế nào?"
Đạo tâm bị hao tổn, Giang Hạo trả lời trong lòng.
Nói cách khác, nếu đọ sức cùng vị Đông Cực Thiên kia, thành công thì sẽ nhảy lên một cái, bại thì khó mà xách đao. Cái giá này đúng là rất lớn nha.
Vậy mình cần khiêu chiến không?
Mặc dù cơ hội khó có được, nhưng mà mình một đường trưởng thành không cần những thứ khác, cần phải đi ma luyện đao của mình sao?
"Không cần quyết định quá sớm." Lúc này, Hồng Vũ Diệp nói: "Mặc dù cơ hội khiêu chiến khó có được, nhưng không phải là tuyệt đối cần thiết."
"Tiền bối cảm thấy ta có nên đi vào không?" Giang Hạo hỏi.
Hắn muốn xem thái độ của người trước mắt một chút.
"Ta bảo ngươi đi ngươi liền đi?" Hồng Vũ Diệp hỏi lại.
"Tiền bối tất nhiên sẽ không hại vãn bối, có thể được tiền bối chỉ điểm con đường phía trước là phúc phận của vãn bối." Giang Hạo mở miệng xu nịnh.
Hồng Vũ Diệp cười lạnh, cuối cùng cũng không có trả lời vấn đề này.
Nàng nói đến chuyện khác: "Ngươi đã giao thủ cùng người phía dưới?"
"Vâng." Giang Hạo gật đầu, vừa rồi hắn cũng đã nói.
"Dùng cái gì?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Cổ Kim Thiên Pháp, khắc ấn ở bên trong Cổ Kim Chiến Kích." Giang Hạo đáp.
Cổ Kim Chiến Pháp khắc ấn ở bên trong Cổ Kim Chiến Kích.
Tay cầm chiến kích, liền có thể lĩnh ngộ một chút xíu, chỉ là dùng không được lưu loát. Nhưng mà theo thời gian dần trôi, mình càng ngày càng hiểu ra.
Không bao lâu nữa, Cổ Kim Chiến Pháp sẽ thành của hắn.
Rời khỏi Cổ Kim Chiến Kích, cũng có thể tùy ý thi triển.
"Bắt đầu làm Cổ Kim Thiên rồi?" Hồng Vũ Diệp mỉm cười nói: "Vậy ngươi không phải sẽ muốn đi ngang một thế sao?"
"Tiền bối nói đùa, người đi ngang một thế chính là Cổ Kim Thiên." Giang Hạo lắc đầu nói.
Hồng Vũ Diệp cười ha ha châm biếm, nhìn mặt đất một chút, sau đó ghế xuất hiện. Nàng chậm rãi ngồi xuống nhìn về phía trước, nói:
"Năm nay là năm thứ mấy đại thế?"
"Năm thứ hai." Giang Hạo nói.
"Năm thứ hai?"
Hồng Vũ Diệp suy tư chốc lát rồi nói: "Xem ra ngươi sắp gặp phải phiền toái."
"Phiền toái?" Giang Hạo nghi hoặc.
Hồng Vũ Diệp chỉ chỉ sông Tử Tịch nói: "Người Tiên Tộc sẽ để mắt tới con sông này, thời gian của ngươi không nhiều lắm."
Giang Hạo vẫn không hiểu.
"Nghe nói Tiên Tộc vẫn luôn có một mục tiêu." Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói.
Giang Hạo suy tư rồi nói: "Thành lập Tiên Đình?"
"Ngươi cũng biết." Hồng Vũ Diệp cũng không ngoài ý muốn, mà chỉ nói: "Thành lập Tiên Đình cũng cần không ít thứ."
"Sông Tử Tịch cũng ở trong đó?" Giang Hạo hỏi.
"Là Đông Cực Thiên." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo rất là tò mò.
Thế nhưng hỏi thì Hồng Vũ Diệp lại không nói. Xem ra Tiên Đình thành lập, sẽ tác động tới nó, cũng sẽ ảnh hưởng tới việc hắn khiêu chiến Đông Cực Thiên, cho nên người trước mắt mới nói là thời gian không nhiều lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận