Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1339: Đã Làm Việc Nghĩa, Tại Sao Lại Muốn Chém Đầu? 1

Chương 1339: Đã Làm Việc Nghĩa, Tại Sao Lại Muốn Chém Đầu? 1
Trên sườn núi.
Giang Hạo mở mắt ra, nhìn mặt trời mọc ở hướng Đông, ánh nắng chiếu rọi đại địa, rơi vào trên người. Cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống trên mặt, trong lòng của hắn an bình mà rõ ràng.
Một ngày mới bắt đầu.
Có lẽ ngày này sẽ khiến cho cuộc sống sau này của hắn nhẹ nhõm hơn một chút.
Quả nhiên, không bao lâu sau, ba người Nhiếp Tẫn đã chạy tới."Sư huynh, việc lớn không tốt."
"Sư huynh không xong." Bọn hắn có vẻ kinh hoàng.
Giang Hạo đứng lên, nói khẽ: "Xảy ra chuyện gì rồi?"
"Mấy, mấy vị sư huynh sư tỷ, bọn hắn, bọn hắn." Nhiếp Tẫn trong lúc nhất thời không biết mở miệng như thế nào.
"Bọn hắn chết rồi." Chân Hỏa đạo nhân nói tiếp.
"Chết rồi?" Giang Hạo nghe xong thì ngây ngẩn cả người, sau đó nổi giận: "Là ai làm?"
"Bọn hắn rơi vào trong sông, chúng ta suy đoán là muốn dò xét dòng sông vì tông môn, sau khi tới gần liền xảy ra nguy hiểm." Nhiếp Tẫn nói.
Ngạch?
Trong lòng Giang Hạo kinh ngạc.
Nói bốn cỗ thi thể không đầu là tự mình đi vào, có phải là không thích hợp lắm hay không?
Vốn cho rằng có thể giao lại vấn đề cho Tiếu Tam Sinh. Nào nghĩ đến lại là những người này làm việc nghĩa.
Nếu như đã là làm việc nghĩa, tại sao lúc các ngươi động thủ lại chém đầu?
Cuối cùng, Giang Hạo như là thở ra một hơi, nói: "Ta xác thực không phát hiện được có kẻ địch đến, như vậy bọn hắn có khả năng là vì thăm dò dòng sông mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn, là chúng ta vô năng.
"Chạng vạng tối ta sẽ đi Chấp Pháp Phong thông báo rõ ràng, ngoài ra năng lực bốn người chúng ta thiếu thốn cũng là sai lầm, đến lúc đó ta sẽ xin tông môn giáng tội, chờ trở về sẽ tiếp nhận trừng phạt. Để cho các sư huynh sư tỷ khác có năng lực đến đây điều tra."
Nghe vậy, ba người nhìn Giang Hạo, trong lòng bi thương.
"Là, là chúng ta vô năng, mới để cho sư huynh sư tỷ mạo hiểm." Chân Hỏa đạo nhân khó chịu nói.
"Nếu như chúng ta mạnh hơn một chút thì đã không cần để sư huynh sư tỷ mạo hiểm như vậy, thật hối hận vì đã không chăm chỉ tu luyện." Nam Tình tiên tử nói theo.
Nhiếp Tẫn cũng là dáng vẻ đau lòng: "Ngàn sai vạn sai đều là lỗi của chúng ta, lần này nếu là trở về, chúng ta nhất định sẽ nói rõ chi tiết, nói sư huynh thật ra cũng lập công, là ba người chúng ta kéo chân sau, lúc này mới không thể hoàn thành nhiệm vụ. Chúng ta nguyện ý gánh chịu toàn bộ."
Giang Hạo nhìn ba người, cảm thấy bọn hắn cũng rất muốn rời khỏi nơi này.
Giang Hạo cũng không muốn tiếp tục đợi nữa, ba tháng đưa người tới một lần, hắn nào có nhiều thời gian để ứng đối như vậy.
Khoảng năm tháng nữa, Đông Cực Thiên sẽ xuất hiện, mình cần mau chóng chuẩn bị.
Tối hôm đó, hắn liền báo cáo lại chuyện ngày hôm nay. Sở dĩ cần đợi đến chạng vạng tối, là vì phải chờ thi thể tiến vào trong dòng sông, để không còn lại chứng cứ gì. Như này bọn hắn chính là vì hoàn thành nhiệm vụ mà chết, mà không phải bởi vì bị chém đầu mà chết.
Thời gian một ngày một đêm chắc là đủ rồi, không đủ thì mấy người Nhiếp Tẫn cũng sẽ ra tay.
"Chỉ là thua lỗ một trăm linh thạch."
Giang Hạo thở dài.
---
Chạng vạng tối.
Bạch Nguyệt Hồ.
Ngân Sa tiên tử đi vào, gặp Bạch Chỉ Trưởng lão.
"Chưởng môn." Ngân Sa cung kính hành lễ.
"Như thế nào?" Bạch Chỉ ngồi ngay ngắn đọc sách ở cạnh bàn đá.
"Chấp Pháp Phong truyền lời tới, nói đội thứ hai đi quan sát sông Tử Tịch đã bỏ mình toàn bộ. Nói là vì quan sát dòng sông quá gần, rơi vào bên trong đó, cuối cùng hài cốt cũng không còn." Ngân Sa tiên tử nói.
"Những người khác biết không?" Bạch Chỉ cũng không ngẩng đầu lên, nói.
Ngân Sa tiên tử vội vàng nói: "Tạm thời còn không biết, ngày mai sẽ có tin tức ngầm truyền tới tông môn. Nói bốn người kia vừa tới liền khi nhục tu sĩ Nguyên Thần, cảm thấy Nguyên Thần chỉ thường thôi, nhưng trong bốn Nguyên Thần có một người đang che giấu tu vi, không muốn nhẫn nhịn liền giết bốn Luyện Thần luyện hóa thành khôi lỗi cho mình dùng. Nếu không thì vì sao ngay cả thi thể đều không có. Mặt khác, cũng có tin tức ngầm truyền ra, nói những người kia sở dĩ dám động thủ, cũng là bởi vì phạm vi dòng sông vẫn chưa thuộc về tông môn, coi như bên ngoài tông môn. Như thế thì tông môn sẽ không can thiệp quá nhiều, nếu không thì người đệ tử che giấu kia cũng không dám giết người."
Ngân Sa tiên tử không có dừng lại, tiếp tục mở miệng: "Đoạn thời gian trước, tông môn chúng ta chiêu mộ một vị chấp sự ngoại môn lấy việc giết người làm niềm vui, tu vi Vũ Hóa sơ kỳ. Mà vào ngày hôm sau, một nội ứng Luyện Khí đắc tội vị chấp sự này, chấp sự liền lập tức giết người để thể hiện uy nghiêm của mình. Tương tự, cũng sẽ xuất hiện mấy chuyện có ảnh hưởng không lớn như đồng môn tương tàn. Sau ba ngày, người Chấp Pháp Đường sẽ để chúng đánh giết Trưởng lão Vũ Hóa, coi như răn đe. Những chuyện tương tàn kia cũng được xử lý trong cùng một thời gian. Tin tức ngầm cũng sẽ xuất hiện khắp nơi trong tôn môn nương theo cái chết của bọn hắn. Mặc kệ việc lớn việc nhỏ, mặc kệ là tu vi gì, trái với quy định tông môn chỉ có một con đường chết. Nếu như có thù riêng thì phải học theo mấy người ở bên dòng rông, rời khỏi tông môn rồi lại nói."
Ngân Sa tiên tử cung kính nói: "Có chuyện đều đã sắp xếp thỏa đáng, chỉ chờ thời gian đến."
Bạch Chỉ nghe thế mới gật đầu: "Dạng này thì đám người ngo ngoe muốn động kia sẽ an tĩnh một đoạn thời gian."
Bây giờ tông môn đã lung lay sắp đổ, thời gian tông môn thành lập không dài, hơn nữa sau đại thế lại mời chào đệ tử, bọn hắn nhận biết không đủ nhiều về tông môn. Dạng người này ít thì còn không có gì, một khi nhiều lên thì tông môn có thể lâm vào hỗn loạn bất cứ lúc nào. Khi đó trật tự sụp đổ, người người giết chóc, tông môn sẽ không cách nào gắng gượng qua được tai nạn lần này.
Chỉ có thể xao sơn chấn hổ, khiến đám người này hiểu rõ cái giá phải trả khi gây chuyện trong tông môn.
"Đúng rồi, đội ngũ của Giang Hạo nói thực lực của mình có hạn, lần này người chết mặc dù không phải do bọn hắn nhưng bọn hắn khó chối tội lỗi, muốn trở về chịu phạt, hi vọng tông môn phái những người khác đi qua." Ngân Sa tiên tử nói.
"Bọn hắn cảm thấy mình có tội?" Bạch Chỉ buông sách xuống, hỏi.
"Vâng." Ngân Sa tiên tử gật đầu.
"Vậy để bọn hắn lấy công chuộc tội đi, phía sau không cần phái người tới nữa, thời gian đã không đủ, không cần thiết phải lợi dụng bọn hắn giết người nữa." Bạch Chỉ nói.
Mấy người Giang Hạo đều không đơn giản. Nàng muốn lợi dụng những người kia làm vài việc gì đó, thế nhưng không muốn ép thật chặt. Dù sao để bọn hắn xử lý sông Tử Tịch mới là thích hợp nhất. Tông môn không thể phái ra được người tốt hơn.
"Mặt khác truyền lệnh xuống, tạm thời đặt sông Tử Tịch vào phạm vi tông môn, một khi xảy ra chuyện sẽ tiến hành nghiêm tra." Bạch Chỉ lại nói.
Ngân Sa tiên tử gật đầu.
Sau đó, nàng lại có chút lo lắng:
"Mấy ngày sau tông môn sẽ yên ổn một chút, nhưng mà đây là nội ưu, chúng ta có nhiều ngoại hoạn. Nếu như không có biện pháp giải quyết, vậy…"
Hậu quả khó mà lường được.
Loại chuyện này, đừng nói là Ngân Sa tiên tử, Bạch Chỉ cũng không có cách nào.
Nàng là người mạnh nhất ngoại trừ Chưởng giáo, nhưng mà đối mặt với tông môn nội tình thâm hậu thì cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Thiên m Tông chỉ là tông môn nhất lưu hơn trăm năm. Đối mặt với đại thế, có thể kiên trì đến bây giờ, tất cả đều là dựa vào Chưởng giáo. Nhưng mà, Chưởng giáo cũng không có khả năng che chở tông môn mọi lúc được. Bọn hắn cần tìm kiếm phương thức sinh tồn của mình từ bên ngoài.
"Hơn nửa năm, Chấp Pháp Phong mang theo lượng lớn tài nguyên tông môn ra ngoài, chắc là cũng không kém bao nhiêu." Bạch Chỉ nhìn về phương xa.
Hơn nửa năm trước, nàng đã phái người đi Đông Bộ. Không tiếc bất cứ giá nào để tăng thêm tốc độ. Vị kia của Chấp Pháp Phong đã thành tiên, còn mang theo pháp bảo Chưởng giáo đưa cho, chắc là đã đến. Phải xem xem có thể mời được người Tiên Tông về hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận