Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 784: Đắc Tội Nữ Ma Đầu?

Chương 784: Đắc Tội Nữ Ma Đầu?
Chương 784: Đắc Tội Nữ Ma Đầu?
Lợp nhà?
Giang Hạo có chút không hiểu.
Nhưng nhìn thấy người bốn phe đều lợp nhà, hắn quyết định cũng xây một căn.
Ngay bên cạnh nhà của nho sinh.
Hồng Vũ Diệp không nói gì, chỉ là ngồi trên mặt đất, bàn trà đã xuất hiện, chỉ chờ nhà lợp xong.
Giang Hạo thấy thế, trong lúc lợp nhà còn tiện tay pha một bình trà.
Một ấm cuối cùng.
Sau đó, hắn bắt đầu dựng nhà, hắn vốn định dựng vũ đình.
Nhưng mà thấy người khác xây chặt chẽ, cho nên vì lý do an toàn, vẫn nên làm giống như bọn hắn mới tốt.
May mà những người này đều không có ý động thủ.
"Đạo hữu đến từ tông môn nào?" Nho sinh cười nói:
"Tại hạ là Thư Tẫn của Thiên Văn Thư Viện."
"Tiếu Tam Sinh." Giang Hạo đáp.
Nói xong, hắn tiếp tục lợp nhà.
"Đạo hữu tới đây là muốn tìm người nào?" Thư Tẫn hỏi.
Lúc này, hắn nhìn về hai nữ tử ở bên cạnh, phát hiện sau khi cái tên Tiếu Tam Sinh được nói ra, hai người kia hình như có chút quen biết với người của Đại Thiên Thần Tông.
"Một lão nhân." Giang Hạo đáp.
Thật ra thì hắn cũng không biết người sáng lập Thi Thần Tông là già hay trẻ, là nam hay là nữ.
Hắn chỉ thuận miệng đáp lại một câu mà thôi.
Bởi vì không ai biết rõ rốt cuộc những người kia tới đây vì mục đích gì.
Thư Tẫn cũng không nói thêm gì nữa, mà là nhìn lên bầu trời rồi nói: "Trời sắp mưa, đạo hữu tốt nhất là nhanh một chút."
Giang Hạo nói tiếng cảm ơn, sau đó tăng nhanh tốc độ.
Hồi lâu sau, hắn đã xây dựng xong một căn nhà gỗ, tốt hơn so với những người khác một chút.
Hắn có một ít kinh nghiệm.
Rất nhanh, trên bầu trời truyền đến tiếng vang.
"Đến rồi, trời sắp mưa." Thư Tẫn nói xong thì đi vào nhà, đóng cửa lại.
Không chỉ có hắn mà những người khác cũng là như thế.
Giang Hạo nhìn Hồng Vũ Diệp một chút, thấy đối phương không nói gì thêm, cũng đóng cửa lại.
Sau một lát, bên ngoài truyền đến tiếng sấm.
Giang Hạo ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, mặc dù không có nhìn thấy bên ngoài, nhưng mà có thể cảm nhận được mưa gió bên ngoài lớn như nào.
Ngay sau đó, một số giọt nước rơi xuống bên trên nhà tranh.
m thanh càng lúc càng lớn.
Mưa to đang rơi xuống tí tách tí tách.
Giang Hạo cảm thấy một cỗ khí tức đặc thù, bên ngoài dường như bị cỗ khí tức này bao trùm.
"Tiền bối, đây là cái gì?" Hắn mở miệng hỏi người đang uống trà ở bên cạnh.
"Khí tức của Thi Giới." Hồng Vũ Diệp thuận miệng đáp lại một câu.
"Bị dính nước mưa thì sẽ như thế nào?" Giang Hạo lại hỏi.
"Sẽ giống như bốn người mà người gặp phải trước đó." Hồng Vũ Diệp uống ngụm trà rồi nói.
Soạt!
Tiếng sóng biển đột nhiên truyền đến, hình như là có sóng lớn.
Hơn nữa nó còn càng ngày càng gần, giống như thủy triều.
"Mưa này thật lớn, mau chóng tìm một chỗ tránh mưa đi." Một giọng nói truyền đến từ bên ngoài.
Con ngươi Giang Hạo co rụt lại, giọng nói này là của một trong ba người kia.
"Nơi này có nhà ở, hỏi một chút xem có người ở bên trong hay không." Có một giọng nữ truyền đến.
Cộc cộc cộc!
Cửa nhà Giang Hạo bị gõ.
"Đạo hữu, mở cửa, để chúng ta đi vào, nhất định sẽ hậu tạ." Là giọng nói của nam tử trung niên trước đó.
Giang Hạo không có trả lời.
Cửa lại bị gõ lần nữa.
Do dự một chút, hắn mở miệng nói:
"Đạo hữu tại sao lại gõ cửa?"
"Vì muốn tránh mưa." Đối phương mở miệng trả lời.
"Hiện tại nước biển dâng tới chỗ nào rồi?" Giang Hạo hỏi.
Hắn bây giờ nghe thấy cửa phòng bên cạnh cũng bị gõ, nhưng mà không ai đáp lại.
"Nhanh đến vị trí của căn nhà rồi." Người bên ngoài trả lời.
Giang Hạo cảm nhận một chút, phát hiện có loại dấu hiệu này.
Nước biển đang dâng lên.
Không bao lâu sau, hắn nghe thấy trên biển có một tiếng vang khác, điều này khiến cho hắn cảm thấy quái dị.
"Trên mặt biển có cái gì?" Giang Hạo hỏi.
"Có một chiếc thuyền lớn. "Bên ngoài có giọng nói truyền đến.
"Trên thuyền có cái gì?"
"Không biết, không thấy rõ, mưa quá lớn, ngươi mở cửa thì có thể tự mình xem."
"Ngoại trừ chiếc thuyền này ra còn có cái gì."
"Bên cạnh ta còn có một nữ tử. "
"Nữ tử?"
"Đúng vậy, hai chân, hai mắt, mười ngón tay."
Giang Hạo nghe mà cảm thấy là lạ.
Sau đó cười nói: "Thật sao? Trùng hợp như vậy, chỗ của ta cũng có một người như vậy."
Lời nói vừa dứt, Hồng Vũ Diệp vốn đang nâng chén trà lên đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn sang.
Trong nháy mắt, Giang Hạo cảm thấy hàn ý vây quanh hắn.
Cũng may rất nhanh liền biến mất, vừa rồi là bởi vì mình vẫn là Tiếu Tam Sinh, đương nhiên cần phản kích đối phương, như thế mới đắc tội với Hồng Vũ Diệp.
May mà không có việc gì.
Hiện tại hắn có chút tò mò, rốt cuộc thuyền lớn phía ngoài là như thế nào.
"Thuyền tới, sắp đụng vào phòng ốc, mau trốn."
Tiếng kêu truyền đến, người xung quanh đang nhanh chóng thoát đi.
Giang Hạo cũng cảm nhận được một cỗ xung kích.
Thiên Đao bị hắn nắm chặt, một khi xuất hiện nguy hiểm sẽ dùng Thiên Đao mở đường, sau đó kết nối với Tử Hoàn, rời khỏi nơi này.
Mà vào lúc xung kích sắp đến nhà gỗ, tất cả dừng lại.
Giống như thuyền lớn đã dừng ở trước mặt bọn họ.
Một loại cảm giác áp bách không hiểu đột nhiên xông tới.
"Các ngươi đến tìm lão phu?"Một giọng nói già nua truyền đến từ đằng xa.
Giang Hạo có chút kinh ngạc.
Nếu như đoán không sai thì người này chắc là người sáng lập Thi Thần Tông.
Hắn căn bản không có khả năng đối kháng với dạng người này.
Trong vô thức, hắn nhìn về phía Hồng Vũ Diệp.
Vẻ mặt của đối phương cũng không có chút biến hóa nào.
Thấy thế, hắn liền yên tâm hơn không ít.
"Mưa đã tạnh, có thể ra rồi." Giọng nói già nua truyền đến lần nữa.
Giang Hạo không vội ra ngoài, mà là đang chờ đợi những người khác.
Quả nhiên, Thư Tẫn là người thứ nhất mở cửa phòng.
Ngay sau đó là âm thanh bên phía Thi Thần Tông, sau đó là Đại Thiên Thần Tông, rồi đến hai người không rõ lai lịch.
Giang Hạo xác định bọn hắn không có vấn đề gì, mới mở cửa phòng.
Trong nháy mắt, hắn nhìn thấy một chiếc thuyền lớn, thân thuyền màu xám, có chút cổ xưa lại có chút bình thường.
Giống như là một lão gia hỏa chịu đủ mưa gió ở trên biển.
Mưa quả thật đã ngừng, người xung quanh cũng không biết đã đi nơi nào rồi.
Mà thủy triều đã dâng tới trước cửa.
Lúc này, đầu thuyền có một lão giả tóc trắng khoanh chân ngồi, hắn nhìn về phía mấy người phía dưới, chỉ qua từng người: "Thi Thần Tông, Đại Thiên Thần Tông, Vạn Vật Chung Yên, Thiên Văn Thư Viện."
Cuối cùng, hắn nhìn về phía Giang Hạo, lông mày cau lại, nói:
"Kim Đan trung kỳ?”
Giang Hạo cung kính hành lễ.
Câu nói này khiến hắn cảm thấy có chút kỳ quái.
Đối phương hình như có ý riêng.
Nhưng mà hắn cũng không để ý quá nhiều, mặc kệ đối phương có nhìn ra bọn họ là giả Kim Đan hay không thì đều không quan trọng.
"Lên đây đi, người tới là khách." Lão giả cười nói.
Giang Hạo thấy người khác bay lên thì cũng nhảy lên một cái.
Hồng Vũ Diệp và hắn cùng rơi xuống trên boong.
"Ngài thật sự là tổ sư?" Hai người Thi Thần Tông nhìn lão giả trước mắt, có chút khó có thể tin nổi.
Lão giả không trực tiếp trả lời vấn đề, hắn cười một tiếng rồi nói:
"Gọi ta là Thi Hải lão nhân đi, ta đã không thể rời khỏi nơi này."
"Tiền bối, chúng ta tới là muốn thỉnh giáo một vài vấn đề." Nữ tử của Đại Thiên Thần Tông cung kính mở miệng.
"Tới tìm ta không phải là vì vật nào đó thì chính là vì đáp án nào đó." Thi Hải lão nhân vẫn ngồi ở trên mũi thuyền, mang theo nụ cười hiền lành:
"Trả lời vấn đề của các ngươi đương nhiên là không có gì cả, chỉ là ta sẽ không trả lời vấn đề của người tầm thường. Các ngươi có năng lực gì?"
Nhìn mấy người không nói lời nào, Thi Hải lão nhân đưa tay chỉ vào trong biển:
"Như vậy đi, khoảng thời gian trước ta nhặt được một cỗ thi thể, các ngươi có thể thử công kích, sau đó căn cứ theo mức độ thương tổn để quyết định xem ta nên trả lời các ngươi bao nhiêu vấn đề."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận