Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 210: Thần Đan

Chương 210: Thần Đan
Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện chấn động nhỏ, có nghĩa là vị tiền bối Đan Nguyên kia lại triệu tập cuộc họp.
Chắc hắn đã sớm thông báo.
Thời gian cụ thể thì phải kiểm tra đã.
Gần đây, hắn không phải không xem Mật Ngữ Thạch Bản, nhưng đều là ba người kia đang nói chuyện phiếm.
Những người khác còn chưa xuất hiện. Nghe đám người Quỷ Tiên Tử nói, bọn họ không phải đang bế quan thì đang làm chút chuyện.
Giang Hạo biết không nhiều về tin tức cụ thể của những người này.
Nhất là biết rất ít về thân phận, chỉ có thể biết một số đặc điểm.
Ví dụ như Quỷ, trước mắt vẫn đang truy tìm tung tích của giao long.
Mấy ngày lại mắng vài câu.
Giang Hạo không vội xem Mật Ngữ Thạch Bản, nhìn về phía Tiểu Li.
Hắn chắc chắn không thể tặng vòng sủng vật, lần trước hắn đã không đồng ý đưa.
Về phần tại sao đối phương cảm thấy hắn muốn đưa, vậy thì không biết được.
Tuy nhiên, hắn vẫn đưa ra một thứ cho nàng an phận.
Hắn do dự một lát, thò tay lấy cái vòng phụ thứ hai ra.
Sau đó, hắn ném cho Tiểu Li nói:
"Chế luyện qua là có thể xem thành pháp bảo công kích và pháp bảo phòng ngự."
Tiểu Li hưng phấn nhận lấy cái vòng vàng, chế luyện một lúc lại đeo ở trên cổ, chạy tới cho Giang Hạo xem.
"Tháo ra." Giang Hạo thở dài và nói:
"Đeo trên cổ tay."
Tiểu Li tháo ra và đeo trên cổ tay với vẻ không tình nguyện.
Con thỏ nhìn chằm chằm vào vòng tay của Tiểu Li, sau đó nói với Giang Hạo:
"Chủ nhân cũng cho ta một cái đi."
"Lần sau." Giang Hạo bình tĩnh trả lời.
Tổng cộng chỉ có tám cái vòng phụ, phải đặt một cái ở trong sân để đề phòng biến cố xảy ra, cho Tiểu Li một cái chắc hẳn không dùng được.
Bây giờ chỉ có sáu cái, cho con thỏ một cái, chẳng khác nào chỉ còn năm cái có thể sử dụng.
Phải kích hoạt cánh cửa của vòng phụ, hắn mới có thể qua được. Hắn tạm thời không nói cho Tiểu Li biết chức năng này.
Nói quá rõ, sau này sẽ bất lợi cho chuyện phóng sinh.
Giang Hạo lại xử lý Minh Dạ Thu Hoa xong, mới trở lại.
Những cây hoa kia bình thường cho ra bọt khí màu xanh lục, phần lớn thời gian còn không bằng bọt khí màu trắng.
Dù sao cũng là một ít linh kiếm, không có bất kỳ tác dụng gì.
Không nói chiếm diện tích, bán ra sẽ làm người khác chú ý.
Chỉ có thể chờ đợi cơ hội ra ngoài, bán ra với số lượng lớn.
Trong viện, Giang Hạo nhìn Bàn Đào Thụ đã trồng, chuyện này xem như dừng ở đây, chờ Xích Liên Hoa nở hoa cũng coi như kết thúc.
Bây giờ, hắn chỉ có hai việc cần phải nhanh chóng đi làm.
Đó chính là giám định đan dược của Hồng Vũ Diệp, cùng với hỏi thăm Liễu Tinh Thần về Bạch Dạ.
Sau khi ngồi xuống, hắn tra xét Mật Ngữ Thạch Bản, nhận được tin nhắn là bảy ngày sau sẽ mở ra buổi họp vào giờ tý.
"Lần này cách hơi lâu, nhưng cũng tốt."
"Lần thứ hai phải làm chút gì đó. Dù sao ta rất ít tham dự vào trong đó, không thể hiện ra tác dụng, cũng rất dễ bị xa lánh."
Hắn do dự rất lâu, quyết định cứ xem tình hình có nên nói ra một ít tin tức về Thiên Hương Đạo Hoa không.
Phải được bọn họ tán thành trước lại nói sau.
Nếu không, sẽ không cách nào tiếp tục làm nội ứng nữa.
Ngày hôm sau.
Giang Hạo lấy ra đan dược giải độc, lựa chọn giám định.
【 Xích Vũ Thần Đan: Thánh dược chữa thương, bạch cốt sinh nhục tẩm bổ nguyên thần, phá tà, loại trừ nguyền rủa, tiêu diệt tâm ma. Chỉ cần có một hơi thở, một tia tàn hồn đều có khả năng cứu được. Thuốc này gần như không có hiệu quả đối với huyết mạch Long tộc. 】
"Đây là đan dược cấp bậc gì vậy?" Giang Hạo nhìn những chữ này, cảm giác chấn động.
Hồng Vũ Diệp sẽ không có vài thứ bình thường à?
Cho đến tận lúc này, thứ nàng cho đều không thể dùng linh thạch mua được.
Bất kể là Thiên Đao Thất Thức, Hòa Quang Đồng Trần, bí tịch vô danh, bên ngoài đều không có bán, nhất là quyển cuối cùng, có lẽ cả tu chân giới chỉ có một quyển trên tay hắn.
Tuyết Thần Đan cùng với Xích Vũ Thần Đan này càng không đơn giản.
"Tất cả Thiên Âm tông cộng lại cũng không giàu bằng nàng? Rốt cuộc nàng là ai?"
Giang Hạo nhanh chóng nhìn về phía Thiên Hương Đạo Hoa và Bàn Đào Thụ.
Tương lai, hai thứ này không chừng cũng là của nàng.
Nói như vậy, đồ tốt của nàng đều là nhờ cướp về sao?
Thực lực thế nào mới có thể cướp nhiều đồ như vậy mà vẫn bình an không sao?
Trong giây lát, Giang Hạo cảm giác cơ hội mình thoát khỏi ma trảo càng thêm mờ mịt.
"Không được, vẫn phải mau chóng trở nên mạnh mẽ, trốn hay không trốn là một chuyện, nhất định phải nắm lấy sống chết ở trong tay mình."
Trong giây lát, hắn muốn đi tới khu mỏ đào quặng, bên kia đã dần dần khôi phục lại hoạt động. Nếu hắn phạm sai lầm, có khả năng nhất định sẽ bị phạt qua bên kia.
Hắn thật sự không dám chủ động qua đó, nếu hắn chủ động qua đó, muốn về cũng không dễ.
Bị Hồng Vũ Diệp biết được, dễ gặp tai ương.
Hắn thu hồi Xích Vũ Thần Đan, quyết định tìm thời gian rảnh đi tới Tàng Thư các kiểm tra thử.
Nhìn mức độ quý hiếm của đan dược này thế nào.
Nếu quả thật nghèo tới phát điên, có lẽ sau này hắn có thể bán ra.
Chỉ là hắn bất ngờ khi biết đan dược này lại không có hiệu quả đối với huyết mạch Long tộc.
Cũng không biết vì sao.
Ba ngày sau.
Xích Liên Hoa nảy mầm, Giang Hạo không có cảm giác gì.
Tuy nhiên hắn ngủ ở bên cạnh, cảm giác độc tâm ma biến mất.
Xem ra nẩy mầm lại có tác dụng.
Lại qua hai ngày.
Bàn Đào Thụ nảy mầm.
Bọt khí màu tím xuất hiện.
【 Mảnh vỡ thần thông +1】
Bây giờ, hắn đã có hai mảnh thần thông, sang năm thuận lợi lại có thể thu được một thần thông.
Nếu chín lần niết bàn đều màu tím, vậy chính là ba thần thông.
Sau này không chừng có thể đổi thành màu vàng.
Lại một ngày trôi qua.
Trước giờ tý buổi tối, Giang Hạo đứng ở ban công nhìn ra sân. Lúc này, con thỏ đang nằm trên mặt đất nhìn Thiên Hương Đạo Hoa.
Buổi tối mỗi ngày, nó đều canh gác, một lòng muốn ăn xuống.
"Cũng không biết ngày nào đó, nó có thể thật sự ăn không."
Giang Hạo lắc đầu.
Cắn hoa chưa chắc có việc, con thỏ lại... có thể làm phân bón.
Hắn về phòng, lấy ra Mật Ngữ Thạch Bản, giờ tý đến rồi.
Sau một lát, Giang Hạo bước vào khu vực chung của phiến đá.
Vẫn là vị trí ban đầu, vẫn là năm người trước đó.
Ngồi phía trước là tiền bối Đan Nguyên, bên cạnh theo thứ tự là ba người "Quỷ" "Liễu" "Tinh".
"Ra mắt tiền bối." Bốn người cung kính nói.
"Đã lâu không gặp." Đan Nguyên nhìn bốn người cười nói:
"Xem ra lại là bốn người các ngươi.
Gần đây, tu luyện có gặp phải vấn đề gì không?"
"Ta muốn hỏi tiền bối, Tinh Thần Pháp của Thiên Thánh giáo có thích hợp để tu luyện không?" Quỷ Tiên Tử mở miệng đầu tiên.
"Thiên Thánh Tinh Thần Pháp à?" Đan Nguyên ôn hòa nói:
"Vậy phải xem mục đích của ngươi. Thiên Thánh Tinh Thần Pháp không có bất kỳ rèn luyện nào ngoài tinh thần, vừa không có phân thân tinh thần của Đại Thiên Tinh Thần Pháp, cũng không có hiện tượng kỳ lạ của Nhật Nguyệt Tinh Thần Pháp, cho nên cần những vật khác thì không thích hợp, nếu muốn rèn luyện tinh thần thì có thể lựa chọn.
Thiên Thánh Tinh Thần Pháp không tính là đỉnh cấp, nhưng ở phía nam cũng xem như tạm được. Nhất là Thiên Thánh Tinh Thần Pháp kiêm Tinh Thần Pháp khác, chuyển sang tu luyện không gặp cản trở, thậm chí có thể đồng thời tu luyện một vài Tinh Thần Pháp."
Quỷ Tiên Tử gật đầu cám ơn, Liễu và Tinh cũng nói ra một vài vấn đề.
Giang Hạo do dự một lát, lựa chọn lắc đầu.
Hắn không có gì để hỏi.
Hắn không tu luyện Tinh Thần Pháp, công pháp Hồng Mông Tâm Kinh cũng chưa từng xuất hiện bình cảnh.
Thuật pháp... đều là thiên môn.
Hỏi trái lại sẽ gặp phiền phức.
Lần trước, hắn có thể hỏi về đan dược, dù sao cũng là lần đầu tiên tham gia, có thể ngoại lệ. Nhưng lần này không thể hỏi nữa.
Phá hỏng quy định.
Người khác cũng không nói gì về điều này, không phải ai tu luyện cũng sẽ xảy ra vấn đề.
"Vậy nói sơ qua về chuyện chúng ta nhắc tới lần trước đi." Đan Nguyên nhìn mọi người nói:
"Các ngươi có tài liệu liên quan tới Thiên Hương Đạo Hoa không?"
Liễu nói ra một số điều, tuy nhiên chỉ là lời đồn đại, không có gì mang tính thực chất.
Tinh vẫn chưa mở miệng.
Quỷ Tiên Tử lườm Giang Hạo, cuối cùng nói:
"Mặc dù ta không biết tình hình về Thiên Hương Đạo Hoa, nhưng ta biết nơi nào có Thiên Hương Đạo Hoa."
Trong lòng Giang Hạo thầm nghĩ, ngươi biết còn liếc nhìn ta làm gì?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận