Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1225: Toàn Bộ Nhờ Hai Vị Hiền Đệ 1

Chương 1225: Toàn Bộ Nhờ Hai Vị Hiền Đệ 1
Nam Bộ đã từng là nơi an toàn nhất. Sau này, cũng chính là bắt đầu từ năm mươi năm trước, Tỉnh đột nhiên xuất hiện.
Theo cách nói lúc đó của Tỉnh thì hắn là khi đó đến Nam Bộ. Cũng bắt đầu từ lúc đó, Nam Bộ dần dần đi về hướng không cách nào khống chế. Biến hóa lớn nhất bên trong đó chính là nguy hiểm như bóng với hình.
Thiên Cực Ách Vận Châu xuất hiện, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu xuất hiện, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu xuất hiện, còn có Cố Trường Sinh…
Nam Bộ từ một khu vực an toàn đã biến thành khu vực nguy hiểm nhất.
Sau đó, những thứ kia đều bị trấn áp hàng phục. Theo lý thuyết thì Nam Bộ hẳn nên khôi phục trạng thái an toàn nhất mới đúng. Nhất là khi các bộ thỉnh thoảng xuất hiện cường gải Kim Đan đại đạo. Điều này cho thấy tu sĩ Nam Bộ yêu quý nhất là hòa bình, chưa từng có cường giả như vậy đi lại.
Trước khi đại thế đến, trốn ở Nam Bộ là an toàn nhất, cũng là lựa chọn có thể mạnh lên nhất. Nhưng mà… Tu sĩ đúng là đều được tăng cường, thế nhưng những tồn tại kinh khủng kia cũng được tăng cường.
Phía dưới đại thế, chúng sinh bình đẳng.
"Ngươi cũng không cần lo lắng như vậy, hung vật lúc bình thường đều sẽ bị trấn áp, bây giờ lại bị phong ấn, vấn đề khẳng định nhỏ hơn trước đó rất nhiều." Kiếm Đạo Tiên thật lòng an ủi nói: "Lại nói ngươi mới mười tám tuổi, không lo được những thứ này. Có sợ hay không thì kết quả đều như thế, không bằng trở về thắp hương một chút."
"Cũng đúng ha." Bích Trúc gật đầu, cảm thấy rất có đạo lý: "Ta đêm nay trở về sẽ đến chỗ liệt tổ liệt tông cầu phù hộ."
Kiếm Đạo Tiên gật đầu, cũng không thèm để ý chuyện như vậy.
"Hiện tại có phải là có thể bắt đầu lấy trứng dị thú rồi hay không?" Kiếm Đạo Tiên hỏi.
"Không có vấn đề, ta sẽ mang tiền bối đi qua, nhưng mà có thể lừa được nàng sao?" Bích Trúc hỏi.
"Vậy phải xem đối phương tu vi gì, nếu như chỉ là giống như ngươi thì không phải là vấn đề lớn." Kiếm Đạo Tiên nói.
Bích Trúc cười gật đầu: "Vậy thì chắc là không có vấn đề gì."
Sau đó, nàng liền đi trước dẫn đường.
Trên đường đi, Bích Trúc tò mò hỏi: "Tiền bối có nghe nói qua về Tiếu Tam Sinh không?"
"Người mang theo Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, sao ta có thể chưa từng nghe qua chứ? Nhưng mà đối với mấy lão cổ đổng còn chưa xuất thế thì không nói được rồi." Kiếm Đạo Tiên thuận miệng nói.
"Vậy tiền bối biết chuyện Ngũ Ma hải ngoại nhằm vào Tiếu Tam Sinh không?" Bích Trúc lại hỏi.
"Nghe nói qua một chút, đây là chuyện tất nhiên, bất kỳ cường giả nào trong thời gian trưởng thành đều sẽ được "Tiền bối " chiếu cố. Có thể chống cự sẽ có thể đi được xa hơn, nếu như không cẩn thận thì sẽ té ngã. Như vậy con đường phía trước sẽ bị đứt mất."
Kiếm Đạo Tiên cười nói:
"Đệ nhất thiên hạ vào lúc còn chưa trở thành đệ nhất thiên hạ cũng là rất yếu đuối. Ngươi cho rằng Tu Chân Giới sự thật thiếu thiên tài sao? Mãi mãi cũng không thiếu, chỉ là một số người có thiên phú đều chết đi vào lúc còn rất trẻ. Có nguyên nhân là ngoài ý muốn, cũng có chủ mưu."
Bích Trúc gật đầu: "Ta cũng cảm thấy như vậy."
"Nhưng mà ta cảm thấy Tiếu Tam Sinh có khả năng." Kiếm Đạo Tiên đột nhiên đổi chủ đề.
Xảo Di bên cạnh an tĩnh lắng nghe, nàng có chút hiếu kỳ, cho nên cả gan hỏi một câu: "Tiếu Tam Sinh cũng không phải là đối thủ của bọn họ, vì sao lại đi?"
"Hắn tấn thăng nhanh như vậy, lỡ như trực tiếp Thiên Tiên thì sao? Lớn mật một chút." Kiếm Đạo Tiên thuận miệng nói.
Bích Trúc: "..."
"Nói đùa, Thiên Tiên là chuyện không thể nào."
Kiếm Đạo Tiên nhún vai nói:
"Nhưng mà nếu không đi thì sẽ làm yếu đi cái danh người đệ nhất, ta hi vọng sau khi hắn đi có thể thắng được."
"Vậy người trong bóng tối thì sao?" Bích Trúc hỏi.
"Người trong bóng tối? Ngươi chính là quá trẻ tuổi, mười tám tuổi đúng là biết còn quá ít." Kiếm Đạo Tiên lắc đầu thở dài.
"Xin tiền bối giải đáp nghi hoặc." Bích Trúc chân thành nói.
"Mười vạn linh thạch." Kiếm Đạo Tiên mở miệng nói.
Bích Trúc ném ra một trữ vật pháp bảo.
Kiếm Đạo Tiên xem xét, không khỏi lắc đầu: "Hiện tại người trẻ tuổi thật có tiền."
Nói xong liền thu hồi một trăm vạn linh thạch.
Một trăm vạn với hắn mà nói cũng không nhiều, nhưng hắn thích xem dáng vẻ xa xỉ của người khác, có một loại cảm giác như kiếm lời.
"Các ngươi chỉ biết là Tiếu Tam Sinh có một không hai, sớm muộn gì cũng bị cường giả để mắt tới. Nhưng mà các ngươi không biết, trong bóng tối cũng có cường giả muốn bán cho dạng người như vậy một cái nhân tình. Mỗi người đều có những lựa chọn khác nhau Giả thiết ngươi là một thiên tài tuyệt thế thiếu thời gian, thiên hạ có vô số người muốn giết ngươi, muốn thu được bí mật từ trong tay ngươi. Lúc này bỗng có một người xuất hiện trấn áp tất cả, nguyện ý dùng bản thân mở đường cho ngươi, tranh thủ thời gian cho ngươi. Ngươi nói xem lúc ngươi đạt thành đại đạo liệu có mở một con đường cho hắn không?"
Bích Trúc nghe vậy thì chợt hiểu ra.
Có người muốn bóp chết thiên tài, nhưng cũng có người muốn giúp đỡ.
Nàng cũng là như vậy.
Trong lúc nhất thời bản thân mình thế mà không nghĩ tới.
Chủ yếu là do cấp độ quá cao.
"Nhưng chuyện này rất khó?" Bích Trúc hỏi.
"Đúng vậy, rất khó, thực của người kiểu này bình thường đều không đủ trấn áp một phương. Nhưng hết lần này tới lần khác trong đám người kia lại có một số người khác thường như vậy."
Kiếm Đạo Tiên có chút cảm khái nói: "Các ngươi chắc là đều biết Thiên Văn Thư Viện đúng không?"
Nghe vậy, Bích Trúc lập tức nhớ tới ba vị tiền bối lúc mình thành tiên.
Xảo Di cũng lập tức nghĩ đến.
"Thiên Văn Thư Viện coi Tiếu Tam Sinh thành tiền bối thất lạc nhiều năm?" Nàng lập tức hỏi.
"Đúng vậy." Kiếm Đạo Tiên gật đầu: "Cho nên chỉ cần bọn hắn biết Tiếu Tam Sinh muốn đi hải ngoại, tất nhiên sẽ lập tức tiến về nơi đó. Đến lúc đó, có tên đạo chích nào dám động thủ sao? Đám người Thiên Văn Thư Viện vì Tiếu Tam Sinh tuyệt đối sẽ từ bỏ cơ duyên của bản thân. Tóm lại, đám người này không dễ chọc. Đừng nhìn dáng vẻ bọn họ không đáng tin cậy, thật ra lại là rất không đáng tin cậy."
Bích Trúc gật đầu.
Tin tức lớn, có thể nói ra trong lần tụ hội tiếp theo.
Nghĩ như vậy, Bích Trúc quyết định lại hỏi thêm một chút.
"Nể mặt linh thạch, ta nhắc nhở ngươi một câu, gần đây tốt nhất đừng gây gổ với người của Thiên Thánh Giáo. Lực ảnh hưởng của Thánh Chủ sắp mạnh lên, còn là mạnh lên trước đại thế. Chọc tới hắn, phiền phức không nhỏ." Kiếm Đạo Tiên có ý tốt nhắc nhở.
Bích Trúc gật đầu, ghi tạc trong lòng.
Nhưng mà Hoàng thành cũng không có người của Thiên Thánh Giáo, cũng không cần quá lo lắng. Dù sao nàng cũng không đi ra ngoài.
Còn về chuyện hạt châu, đó chính là mình mệnh khổ.
Số khổ phải làm sao bây giờ?
Nuốt xuống.
Dù sao mình hoàn toàn không có cách nào cả, dù khổ dù khó cũng không phản kháng được.
Cứ coi như không biết đi..
Thiếu nữ mười tám tuổi nghĩ quá nhiều sẽ mau già.

Trong sân, Giang Hạo xử lý cây cỏ một chút liền tiến về Linh Dược Viên.
Tâm của hắn đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nước sông bên ngoài vẫn đang chảy xuôi hệt như trước đây.
Con thỏ cũng thuận theo dòng chảy, ngâm mình trong làn nước.
Con cá màu xanh vẫn giống hệt như trước đây, chưa từng trở về.
Một số thời khắc chính là như vậy, một khi một số người, một số vật rời đi thì có thể sẽ không trở về.
Ví dụ như Liễu Tinh Thần sư huynh. Đã rất nhiều năm rồi không thấy, cũng không biết hắn hiện tại như thế nào rồi. Sống hay chết.
Người Chấp Pháp Phong nói Liễu sư huynh bế quan, chỉ là không nghĩ tới lại bế quan lâu như vậy.
"Nếu như không độ được kiếp nạn này, không biết Liễu Tinh Thần có hối hận hay không."
Giang Hạo suy tư, cảm thấy sẽ không hối hận chứ. Dù sao mỗi lần giám định đối phương đều không muốn bất kỳ thứ gì, chỉ cần xem kịch.
Hắn bây giờ vẫn luôn ở trong tông môn, tu vi tăng lên không ít.
Nguyên Thần hậu kỳ.
Người chọc tới hắn càng ngày càng ít.
Tại tông môn cũng không có người lén lút động thủ và giết người, cho nên đúng là không có kịch gì để xem. Có lẽ bởi vì điều này nên đối phương cảm thấy nhàm chán, dùng lý do kia để thoát thân rời đi. Đại thế sắp đến, hắn cũng phải tu luyện thật tốt, sau đó thành tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận