Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1680: Đại La Đạo Quả Tặng Nữ Ma ...

Chương 1680: Đại La Đạo Quả Tặng Nữ Ma ...Chương 1680: Đại La Đạo Quả Tặng Nữ Ma ...
Dưỡng chất của đại đạo bắt đầu nuôi dưỡng cây bàn đào.
Từ từ, trên cây xuất hiện một bông hoa, sau đó bắt đầu nở rộ, quả cũng xuất hiện theo.
Ba ngày nở hoa, ba ngày kết quả, ba ngày chín muồi.
Trong khoảnh khắc quả bàn đào chín, khí tức đại đạo tan biến.
Giang Hạo cũng chậm rãi mở mắt dưới gốc cây. Hắn nhìn quả bàn đào khác biệt trên cây, khóe miệng cong lên.
“Thành công rồi.”
Hắn đã ngưng tụ ra một đạo quả.
Nhưng... đối với cơ thể có ảnh hưởng rất lớn.
Đại đạo chỉ lộ chẳng khác nào lúc trước bị đứt gãy vỡ nát.
Sau đó, hắn vươn tay hái quả bàn đào.
Âm!
Âm thanh vô hình truyền đến, đại đạo sụp đổ. Trong nháy mắt, sắc mặt Giang Hạo tái nhợt. Dường như đã bị trọng thương.
Mượn cây bàn đào để ngưng tụ đạo quả, lại còn hái đạo quả xuống. Đương nhiên là phải trả giá rồi. Nhưng quả bàn đào này, phảng phất như chứa đựng vô tận sinh cơ.
Đây là...
Trường Sinh Đạo Quả. Trường Sinh Đạo Quả chân chính, mạnh hơn Trường Sinh Đạo Quả trong viện không biết bao nhiêu lần. Thiên Âm Tông, Bách Hoa Hồ. Dưới đình, hai bóng dáng đỏ trắng nhìn chén trà trước mặt, sau đó lấy một phong thư ra.
Là phong thư Diệu Thính Liên đưa.
Nói là đã định ngày rồi. Giữa tháng hai.
Đến Đoạn Tình Nhai linh dược viên.
Một thời gian nàng chỉ nhìn như vậy, trong lòng không biết đang nghĩ gì. Chỉ là khi nhìn, thỉnh thoảng lại ho hai tiếng. Sắc mặt càng tái nhợt hơn. Có đôi khi mệt mỏi nhắm mắt lại, nhưng rồi lại mở ra, dường như không thể ngủ được.
Cứ như vậy trong thời gian rất lâu.
Nàng cảm thấy có người xuất hiện phía sau.
Nàng cất phong thư đi. “Tiền bối đang xem gì vậy?” Giang Hạo bước tới hỏi. Lúc này, sắc mặt của Hồng Vũ Diệp cũng không khá hơn trước là bao.
Giang Hạo không hỏi, chỉ ngồi xuống nói: “Tiền bối uống trà không?”
“Ngươi cố ý đến pha trà cho ta?” Hồng Vũ Diệp nhìn đối phương hỏi.
Giang Hạo lắc đầu: “Không phải, là đến tặng tiên bối một món quà, ta giữ lại không dùng, cố ý mang đến cho tiền bối xem.” Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo hỏi: “Tu vi của ngươi bị tổn thất rồi?”
“Chuyện nhỏ.” Giang Hạo nói thật.
Những chuyện này đối với hắn quả thực đều là chuyện nhỏ.
Hồng Vũ Diệp cũng không hỏi thêm nữa, chỉ nói: “Sư tỷ ngươi giới thiệu đạo lữ cho ngươi rồi?” Nghe vậy, Giang Hạo sửng sốt, nói: “Diệu sư tỷ chỉ thích bày vẽ những chuyện vô dụng này.”
“Ngươi định làm gì?” Hồng Vũ Diệp nâng chén trà hỏi. Giang Hạo đã pha trà, không suy nghĩ nhiều đã lên tiếng: “Lúc trước sư tỷ đã hành đại lễ, không biết vì sao nàng lại cố chấp như vậy.
“Bất đắc dĩ nên đành phải xem thử. “Có điều vãn bối định dùng sức mạnh can thiệp vào cảm quan của người tới. “Tặng một cơ duyên.
“Coi như là thù lao cho lần gây phiền phức này của Diệu sư tỷ.”
“Ngươi đúng là có lòng.” Hồng Vũ Diệp cười nhẹ. Giang Hạo bình thản nói: “Văn bối vốn không định đi.” “Hiện tại thực lực của ngươi rất cao rồi, vậy ngươi có muốn tìm đạo lữ không?” Hồng Vũ Diệp hỏi. Giang Hạo cúi đầu, im lặng, cuối cùng nói: “Vẫn chưa đủ, đối mặt với Cổ Kim Thiên, vãn bối không có phần thắng.
“Hơn nữa, mật ngữ thạch bản cũng không thể nhìn thấu.
“Con đường tương lai vẫn còn rất xa.” Hồng Vũ Diệp cười nhẹ, không lên tiếng.
Buổi chiều.
Đầu uống hết trà rồi. Giang Hạo mới lấy hộp ra đưa: “Cái này tặng cho tiền bối.”
“Thứ gì vậy?” Hồng Vũ Diệp hỏi.
“Một quả bàn đào mọc trên cây, trông khá tốt, nên ta mang đến tặng tiên bối.” Giang Hạo bình tĩnh nói khi nhìn người trước mặt. Hồng Vũ Diệp nhận lấy cái hộp, đặt ở trước mặt rồi từ từ mở ra.
Chỉ trong nháy mắt khi mở ra, khí tức đại đạo cuộn trào, sinh cơ dồi dào, có thể thay đổi cả mùa. Trường Sinh Đạo Quả ngưng tụ từ sỉnh cơ.
“Cái này...” Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo: “Ngươi lấy đâu ra?”
“Tốn chín ngày để ngưng tụ ra.” Giang Hạo nói thật. Hồng Vũ Diệp: “...”
Chín ngày?
Không nói đến việc ngưng tụ Đại La Đạo Quả, lại còn có thể hái xuống.
Bao nhiêu người cả đời cũng không thể ngưng tụ được đạo quả.
Cho dù may mắn ngưng tụ được, cũng không thể phục dụng để trở nên mạnh mẽ. Trong một khoảng thời gian, Hồng Vũ Diệp không biết phải nói gì.
Cuối cùng, nàng hỏi: “Có thể ăn được không?”
“Có thể.” Giang Hạo gật đầu: “Nó quả thực chính là một quả bàn đào.”
Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp trực tiếp ăn luôn.
“Ngọt không?” Giang Hạo hiếu kỳ hỏi.
“Chua.” Hồng Vũ Diệp trả lời.
Giang Hạo cũng không biết phải nói gì.
Dù sao hắn cũng không chắc quả này là chua hay ngọt.
Chỉ có thể tặng trước rồi tính sau.
Đợi đối phương ăn xong, Giang Hạo mới trở về chỗ ở.
Giữa tháng hai.
Sáng sớm. Giang Hạo đã nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài. Hôm nay Giang Hạo đang vẽ phù ở tầng hai.
Quả thực có chút nhàm chán.
Mật ngữ thạch bản không biết bị làm sao, một chút phản ứng cũng không có. Không thấy bọn họ trò chuyện, cũng không thấy tụ họp. Muốn xem tin tức của các bộ cũng không xem được. “Sư đệ, xuống lầu đi, hôm nay là giữa tháng, mau mở cửa.” Ẩm thanh của Diệu Thính Liên truyền đến. Giang Hạo khá là bất lực: “Cửa không khóa.”
Như vậy cửa mới bị đẩy ra. Người đến đương nhiên là Diệu Thính Liên và Mục „ Khởi, còn dắt theo Tiểu Ÿ. Hai người này dắt Tiểu Ỷ còn nhiều hơn cả con gái ruột.
Có điều hiện tại Tiểu Ỷ đang bưng quần áo đi vào, khiến Giang Hạo không hiểu nổi.
“Sư đệ, xuống thay quần áo đi.” Diệu Thính Liên lên tiếng nói.
Giang Hạo: “??2”
“Gặp tiên tử kia, đương nhiên phải trang trọng hơn một chút, hiện tại ngươi như vậy quá bình thường, lỡ như người ta nhìn không vừa mắt thì sao?” Diệu Thính Liên nghiêm túc nói.
Giang Hạo: “...”
Sẽ không đâu, nàng căn bản không nhìn thấy ta. Giằng co một hồi, Giang Hạo vẫn mặc quần áo vào. Quả thực là mạnh hơn bộ đồ bình thường trước đây không ít.
“Chiầu ta sẽ đón nàng tới, ngươi nghĩ xem nên nói chuyện gì, đừng thất lễ với người ta.” Diệu Thính Liên nghiêm túc nói. (Chương này hết.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận