Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1573: Ngươi Là Tiếu Tam Sinh? 1 Ỉ

Chương 1573: Ngươi Là Tiếu Tam Sinh? 1 ỈChương 1573: Ngươi Là Tiếu Tam Sinh? 1 Ỉ
 
 Trong miếu hoang.
 
 Thiết Đầu ngồi dưới đất, không có gì muốn nói, cũng không có gì muốn làm.
 
 Nhiệm vụ hôm nay thất bại.
 
 Chọc phải một người không chọc nổi, tám chín phần sẽ phải năm lại ở chỗ này.
 
 Nếu như đã phải chết thì không cần thiết phải vất vả đứng thẳng làm gì, ngổi xuồng cho dê chịu một chút. Nhiều năm như vậy, hắn đã giết nhiều người như vậy, bản thân đã trở thành người mà lúc trước mình chán ghét. Bây giờ đền lượt mình chết, có thể nói là Thiên Đạo luân hổi, báo ứng rơi vào trên người mình thôi.
 
 Thanh Thanh đứng tại chỗ, có chút ngoài ý muốn, nhưng nhìn thây Thiết Đầu uể oải như thế thì cũng không biêt nên nói cái gì.
 
 Nàng nhìn Giang Hạo, nói: "Ngươi là ai¿"
 
 "Có quan trọng sao?"' Giang Hạo bình tĩnh nói:
 
 "Các ngươi bây giờ không làm được gì cả, không bằng tâm sự một chút, có lẽ có thể giữ lại cho mình một mạng. Đương nhiên, nều như các. ngươi cứ nhât định muốn tìm chết, mặc dù tu vi của ta hơi yêu nhưng vân có thể khiên cho các ngươi thống khoái. "
 
 Thanh Thanh trầm mặc không nói, hình như đang do dự cái gì.
 
 "Ngồi xuống đi, không phải là đối thủ của hắn." Thiết Đầu chỉ chỉ đồng tro trên mặt đât, nói: "Nhìn đi, pháp bảo của ta, bị hắn chỉ tay một cái liền nát." Thấy thế, Thanh Thanh sửng sốt một chút, cuối cùng cũng ngồi xuồng, dường như có thứ gì đó bị buông xuống. Nàng đã cổ gắng, nhưng thất bại. Vậy cứ như vậy đi. Hai người cũng không nghĩ nhiều, như thế nào liền như thể đó đi, đều có thể tiếp nhận. Mặc dù cảm giác bọn hắn có ý muôn chết, nhưng chỉ: cần chịu mở miệng thì tất cả đều dễ nói chuyện.
 
 Giang Hạo tò mò hỏi: "Các ngươi có bao nhiêu người tới?"
 
 Thiết Đầu không chút do dự mở miệng: "Không có bao nhiêu người, cộng với chúng ta thì hăn là còn có hai nhóm khác. Chúng ta không biêt bọn hãn muốn làm gì, có lẽ là tranh giành khí vận đại địa. Mặc dù chúng ta cùng thuộc Vạn Vật Chung Yên, nhưng chuyện cần làm lại không giống nhau, hải ngoại không có truyền đến quá nhiều tin tức. Đương nhiên, chúng ta còn nghe nói hải ngoại có một nhóm người. của Vạn Vật Chung Yên tới, bọn hắn hắn là có mục đích đặc thù."
 
 Giang Hạo gật đầu nói: "Xem ra các ngươi rất coi trọng thi đầu của Hoàng tộc. "
 
 "Cũng bình thường, đối với chúng ta mà nói chỉ là đơn giản tìm cho các ngươi một chút phiển toái, có thể mang đền hôn loạn là tôt nhất, không làm được thì chờ lần sau." Thanh Thanh nói.
 
 Giang Hạo gật đầu, nhìn về phía Tiểu Y và Văn Tuyết công chúa, không khỏi cảm khái:
 
 "Xem ra các ngươi đều làm không tốt."
 
 Hai người đều không nói lời nào. "Nghe nói phân thân của Vạn Vật Chung đi ra khỏi biển sâu, các ngươi biết không?" Giang Hạo hỏi.
 
 Hai người hơi nghi hoặc một chút. "Xem ra là không biết. " Giang Hạo có chút tiếc nuối.
 
 Nếu như có thể biết được hành tung của Vạn Vật Chung thì tôt. Có thể nói ở bên trong tụ hội một chút, sẽ có người đi nhìn chăm chăm. Có vần để gì, có thể lập tức xác định. Nếu như có liên quan tới Nam Bộ thì mình cũng có thể phòng ngừa một chút phiền phức.
 
 Bây giờ Vạn Vật Chung chỉ là một phân thân, mình hãn là có thể ngắn cản một hai. Bản thể thì không được, mình không phải là đổi thủ. Nhưng mà, chờ người này đi ra, mình khả năng đã lĩnh ngộ được thức thứ bảy, lúc đó tu vi có lẽ đã tăng lên tới cảnh giới nhât định. Như thê, cũng coi như có lực đánh một trận.
 
 "Chúng ta xác thực không biết chuyện này, nhưng mà ta biết một chuyện khác." Thiết Đầu nói với Giang Hạo:
 
 "Bắc Bộ, lượng lớn nhân viên Vạn Vật Chung Yên đi đên Bắc Bộ, hơn nữa ba con hung thú kia cũng bị mang theo, có thể là vì con hung thú thứ tư."
 
 Nghe vậy, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy.
 
 "Ta cũng biết một chuyện." Thanh Thanh nói:
 
 "Nam Bộ cũng có một đám Vạn Vật Chung Yên tới. Bọn hắn đều rất kỳ quái, hình như là người ở hạch tâm lại giống như không phải, dù sao bọn hắn là đến để tìm người. Cụ thể là tìm người nào thì không biết, nhưng khẳng định là có liên quan tới người ở hạch tâm."
 
 Giang Hạo gật đầu, đại khái chính là đền tìm Tiểu Y. Đáng tiếc là người sau lưng vần chưa xuât hiện. Nhưng mà không sao cả, đến lúc đó thả ra chút phong thanh, nói là người đã lớn lên, phát hiện ra bí mật. Như vậy kiểu gì cũng sẽ bức đổi phương xuât thủ.
 
 Chuyện bên phía Bắc Bộ cũng nên nhắc nhở người trong tụ hội một chút.
 
 "Còn có gì nữa không?"' Giang Hạo hỏi.
 
 "Không còn gì nữa, có cũng là chuyện nhỏ bên phía Hoàng thành." Thanh Thanh thuận miệng nói.
 
 Chuyện nơi này dường như không đáng để nhắc tới.
 
 Thấy thế, Giang Hạo cũng không nói gì thêm.
 
 Hắn nói với hai người: " Vấn đề cuối cùng, các ngươi muốn chết phải không?"
 
 "Ngươi không giết chúng ta?" Thiết Đầu hỏi ngược lại.
 
 Giang Hạo suy tư rồi nói: "Có chuyện cần các ngươi đi làm, trong lúc nhât thời không tìm được người thích hợp. Trước khi đi ta muốn hỏi các ngươi một chút, đầu óc các ngươi có tốt không? Có thể giúp người bày mưu tính kể không?" Hai người: "... "
 
 Nhìn đối phương im lặng, Giang Hạo hơi thở dài, nói: "Không được sao?"
 
 Không được thì thôi, chỉ có thể tìm những người khác.
 
 "Có thể thử một chút." Thiết Đầu lập tức nói.
 
 Mặc dù bọn hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng đổi phương đột nhiên lại không giêt người, cho nên có thể thử một chút.
 
 "Ngươi thì sao?" Giang Hạo nhìn về phía Thanh Thanh.
 
 Đối phương do dự một chút, nói: "Làm không tốt thì sao?"
 
 "Làm không tốt?" Giang Hạo suy tư, nói:
 
 "Vạn Vật Chung Yên các ngươi luôn muốn chết, ta cũng vui lòng giúp các ngươi giảm bớt hai người, cách Vạn Vật Chung Yên cũng gần hơn một bước."
 
 "Ngươi rốt cuộc là ai?" Thiết Đầu hỏi.
 
 Nghe vậy, Giang Hạo nở nụ cười, suy tư hổi lâu, lây quạt xếp ra rồi nhẹ nhàng mở ra, bồn chữ lớn Thiên hạ vô song xuât hiện rõ ràng. "Thiên hạ vô song?" Thiết Đầu như nghĩ tới điểu gì, cả kinh nói:
 
 "Đệ nhất cổ kim Tiếu Tam Sinh?" Giang Hạo lắc đầu: "Đệ nhất cổ kim đã chết, hiện tại chỉ có Tiểu Tam Sinh."
 
 "Vậy ngươi thật sự là Tiếu Tam Sinh?" Thanh Thanh cũng có chút khó có thể tin nổi.
 
 "Đương nhiên." Giang Hạo gật đầu. "Ngươi cũng là người của Vạn Vật Chung Yên?" Thanh Thanh lại hỏi. "Có quan trọng không?" Giang Hạo cười nói: "Ta muốn Vạn Vật Chung Yên liền đi con đường Vạn Vật
 
 Chung Yên. Ta không muốn liền không đi con đường này.
 
 Thiên địa vô cùng rộng rãi, ta sao lại phải trói buộc con đường của mình? Một ngày kia ta sẽ trèo lên đỉnh cao nhât, muốn làm gì thì đến lúc đó ta nói mới tính. Hiện tại ta chỉ cần hướng về phía trước là được. Tư tưởng của các ngươi bị trói buộc quá nghiêm trọng, chênh lệch với Vạn Vật Chung quá nhiều."
 
 "Ngươi muốn chúng ta làm gì?" Thiết Đầu hỏi.
 
 "Các ngươi biết hải ngoại có một đại tông di động không?" Giang Hạo hỏi. "Có nghe qua." Thiết Đầu gật đầu. "Đi gia nhập tông môn này, sau đó nghĩ biện pháp lên làm cao tầng tông môn, sau đó nói chuyện với người cẩm lái, khuyên bọn họ không nên làm mây chuyện vô dụng, an tâm đi tìm kho báu là được, bớt làm mây chuyện không cần thiết." Giang Hạo nói với hai người.
 
 "Chỉ như vậy?" Thanh Thanh có chút khó tin.
 
 Giang Hạo gật đầu: "Chỉ như vậy, chỉ cần nhớ là ngoại trừ tìm kiểm kho báu ra thì không nên làm chuyện gì khác. "
 
 "Có thể tăng lên thực lực tông môn không?" Thiết Đầu hỏi.
 
 "Bọn hắn có một Chưởng giảo hư vô, để Chưởng giáo này giữ được sự thần bí, với điểu kiện tiên quyết này thì có thể tăng lên." Giang Hạo nói. Giang Hạo có chút bất đắc dĩ, bởi vì chuyện lúc trước mà hiện tại hăn phải tìm người đi làm tiêu trừ ảnh hưởng. Đã phóng sinh trắm năm, đột nhiên kết thúc quả thật có chút đáng tiếc. Cho nên, hắn muốn bổ sung vào một chút trước. Nêu như thực sự không được nữa thì chỉ có thể từ bỏ lần phóng sinh này, tự mình đi một chuyền.
 
 Đương nhiên, có một tiền để. Đó chính là Liễu thành công đổi tên. Nếu không thì không cần bổ sung, trực tiêp đi qua là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận