Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 298: Thiên Bia Sơn Có Thể Tự Tới Hay Không?

Chương 298: Thiên Bia Sơn Có Thể Tự Tới Hay Không?
Phốc ~
Biên giới Huyết Triều Lâm.
Một vị nam tử mặc đạo bào xuất hiện từ trong vòng xoáy không gian.
Hắn phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Dư ba của lực lượng Nguyên Thần viên mãn cũng đủ khiến cho hắn trọng thương.
"Diệp Đông? Tại sao người này lại ở chỗ này?"
Bộ Hải Thành dựa vào tàng cây, lông mày cau lại.
Lúc này, hắn lấy linh dược ra rồi bỏ vào trong miệng, bị Nguyên Thần đánh trọng thương, nếu như không xử lý nhanh sẽ có thể vĩnh viễn lưu tại nơi này.
Hơn nữa, hắn rất hiểu rõ cách làm người của Diệp Đông, một khi bị tìm được, chính mình chắc chắn sẽ phải chết.
Vừa mới tấn thăng Kim Đan, không nghĩ tới lại gặp phải Nguyên Thần.
"Tại sao lại thế? Hắn tới đây làm gì? Là vì quặng mỏ kia sao? Hắn biết bên trong có cái gì sao?"
Sau khi suy tư một lát, hắn cảm thấy không có khả năng, nếu quả như thật biết thì tại sao lại chỉ đi một mình?
Hay là do không chiếm được thứ gì.
Lúc này, ngọc bội bên hông hắn lóe ra một tia ánh sáng.
Bộ Hải Thành lập tức kích hoạt ngọc bội.
"Tình huống bên phía sư đệ thế nào rồi?" Trong ngọc bội truyền ra một giọng nói.
"Khụ khụ!" Sau khi ho hai tiếng, Bộ Hải Thành mới nói:
"Ta đã tìm được quặng mỏ, nơi đó có khoáng thạch Lục Doanh Uẩn Tâm."
"Lục Doanh Uẩn Tâm? Vậy tám phần là đúng rồi, bên phía chúng ta cũng không xê xích gì nhiều, chốc lát sẽ có thể đi qua." Bên trong ngọc bội truyền ra tiếng tán đồng.
"Thế nhưng có một vấn đề." Giọng nói của Bộ Hải Thành có chút mỏng manh:
"Ta đã tấn thăng Kim Đan, vốn định đi qua xem xét một chút, thế nhưng ta phát hiện ra Diệp Đông ở bên kia. Hắn dường như cũng đang nhằm vào quặng mỏ kia."
"Diệp Đông? Hắn sao lại đến đó, sư đệ trốn ra được sao?" Giọng nói trong ngọc bội cực kỳ kinh ngạc.
"May mắn." Bộ Hải Thành nói.
"Được, ta sẽ tìm người đến tiếp ứng sư đệ, một Diệp Đông mặc dù phiền toái, nhưng không đáng lo ngại. Chỉ cần không có Luyện Thần tới gần là được. Động tác của chúng ta phải nhanh lên một chút, để tránh đêm dài lắm mộng. Loại người có tu vi như Diệp Đông lại đột nhiên đi vào khi vực Trúc Cơ, nói rõ có thứ gì quan trọng khiến cho hắn phải từ bỏ Thiên Bia Sơn. Nói như thế, chắc là có chuyện gì mà chúng ta không biết, nhất định phải nhanh." Giọng nói bên trong ngọc bội có chút trầm trọng.
"Đúng rồi, trước khi tiến vào ta nghe được một chút tin đồn." Bộ Hải Thành lo lắng nói:
"Nghe nói có người muốn khiến Diệp Đông không thể ra khỏi Thi Giới.
Hiện tại hắn vừa đến, có thể sẽ dẫn người mạnh hơn tới."
"Chuyện này đúng là phiền toái, xem ra phải tìm một ít người, nhưng trước hết phải biết có những ai đang ở đó trước đã. Như vậy có lẽ có thể biết được một chút tình huống nội bộ của bọn hắn." Người trong ngọc bội nói.
Bộ Hải Thành yên lặng chốc lát rồi nói:
"Chuyện này rất dễ dàng, bọn hắn đang bán khoáng thạch, hỏi một chút là có thể biết được đại khái."
"Được, vậy ngươi chờ thêm một hai ngày, ta sẽ cho người qua tìm ngươi." Tiếng nói vừa dứt, ngọc bội liền mờ đi.
Bộ Hải Thành dựa vào cây, nhìn lên bầu trời, như đang tự hỏi cái gì.
Sau đó hắn đột nhiên lên tinh thần.
"Ta nhớ lúc nhìn qua có thấy một tên Trúc Cơ hậu kỳ."
"Nhìn một chút xem có thể xác định lai lịch của hắn hay không, có lẽ có khả năng thử câu thông cùng hắn."
"Chỗ ở Diệp Đông, những kẻ yếu khác đều bị cưỡng ép làm tù nhân, chắc là có thể lợi dụng một ít."
"Không thể lợi dụng cũng dễ xử lý, nhưng cần phải suy nghĩ kỹ trước khi hành động, nếu không sẽ dễ đánh rắn động cỏ."
——
Lúc này, Giang Hạo nhìn về phương xa, Tam Nguyên Đại Trận của Thi Giới dường như đang ở ngay bên cạnh.
Chỉ cần mình muốn, tiến lên một bước liền có thể đi tới chỗ triệu hoán.
Nhưng mà…
Điều này khiến hắn có loại cảm giác gậy ông đập lưng ông.
Cho nên hắn lại bỏ qua lần nữa.
Cho dù cái gì, hắn đều không cảm thấy có gì tốt.
Cho dù thật sự là cơ duyên thì lại như thế nào?
Có tốt bằng đào quáng và bán khoáng thạch không?
Công pháp thì mình đã có Hồng Mông Tâm Kinh, pháp bảo có Thái Sơ Thiên Đao, có Càn Khôn Cửu Hoàn, thần thông càng không cần nhiều lời, có sáu cái.
Thuật pháp có Chưởng Trung Càn Khôn, có thuật Thất Tinh Phong Ấn.
Thân pháp có Hòa Quang Đồng Trần.
Đao pháp có Thiên Đao Thất Thức.
Ẩn nấp có Vô Danh Bí Tịch.
Mặc dù đơn điệu một chút, nhưng mà mình cũng không thiếu gì cả.
Nếu như cần gì khác, sau này vẫn có thể thu hoạch được.
Thuật pháp Hồng Mông Tâm Kinh có tiến triển, thần thông, pháp bảo đều có thể tiếp tục.
Hiện tại đi mạo hiểm làm cái gì?
Không cần thiết, còn dễ khiến cho mình lâm vào mối nguy.
Mình ở khu vực Trúc Cơ rất tốt, có thể mạnh lên còn có thể kiếm tiền.
Có thể nói là cơ duyên lớn nhất.
Sau đó, hắn liền không nghĩ nhiều nữa, mà là bắt đầu quản lý linh dược.
Bởi vì còn có hai người còn chưa trở lại, vẫn không thể xác định được tiền lời tháng này là bao nhiêu.
Chạng vạng tối.
Hạ Đông tiên tử và Mộ Dung Thanh Thanh trở về.
Mấy người ngồi cùng một chỗ, tính toán tổng tiền lời.
Cuối cùng Giang Hạo được chia 2100 sáu.
Từng này hơi ít.
"Chủ yếu là do bán không được nhiều, chúng ta đã bán với giá thấp, thế nhưng bọn hắn không có linh thạch. Cho nên phải tìm được nhiều người hơn." Cố Văn có chút bất đắc dĩ.
Trúc Cơ đúng là không có bao nhiêu linh thạch.
"Nếu có lượng lớn Kim Đan tiến vào thì sẽ dễ làm, chỉ cần không phải tiến vào để cướp đoạt cơ duyên Trúc Cơ thì đều có thể thử giao dịch." Đinh Dư nói.
"Nhưng mà tại sao Kim Đan lại hướng về phía bên này?" Mộ Dung Thanh Thanh hỏi.
"Nếu như có thứ gì cao minh ở đây có lẽ có thể dẫn bọn hắn tới." Hạ Đông nói.
"Thứ cao minh?" Cố Văn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, cười nói:
"Đúng là có một thứ."
"Là cái gì?" Giang Hạo hỏi.
"Thiên Bia Sơn." Cố Văn tựa như đang nói đùa:
"Thiên Bia Sơn vốn biết di động, nếu như đi vào Huyết Triều Lâm thì Kim Đan bên cạnh chắc chắn sẽ tới, đến lúc đó chúng ta có thể bán khoáng thạch một cách dễ dàng."
"Vậy tại sao chúng ta không tự mình đi về phía Thiên Bia Sơn?" Mộ Dung Thanh Thanh hỏi.
"Có thể vừa đi vừa bán khoáng thạch mà." Đinh Dư nói.
"Đừng có nằm mộng nữa, thực tế một chút đi. Ta chưa từng nghe nói Thiên Bia Sơn sẽ đến Huyết Triều Lâm." Hạ Đông đánh thức bọn hắn.
Mấy người cười cười, cũng không thèm để ý.
Chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi.
Mọi người đều biết loại chuyện này không có khả năng.
Giang Hạo thở dài, không thể bán ra ngoài đúng là phiền toái.
Không phải là không thể mang về.
Thế nhưng cần phải tốn rất nhiều thời gian mới bán được.
Nhiều khoáng thạch như vậy, liền mang ý nghĩa có lượng lớn linh thạch.
Bán ra nhiều sẽ có vấn đề.
Sư huynh sư tỷ Nguyên Thần tới mượn chút linh thạch, tuyên bố sau này có việc đều có thể tìm hắn, có nên cho mượn hay không?
Nếu như sư huynh sư tỷ Luyện Thần che mặt tới "Mượn" một điểm, có cho mượn hay không?
Hiện tại hắn luyện phù chỉ có thể kiếm đôi chút nên mới không có người để ý.
Thế nhưng có khoáng thạch trên người còn giống sao? Đó là hơn vạn linh thạch di động.
Khái niệm gì?
Giàu có hơn cả Nguyên Thần.
Đột nhiên Giang Hạo phát hiện, tiến vào Thi Giới đào quáng đúng là kiếm lời được rất nhiều.
Lần sau không biết còn có tư cách vào hay không.
"Từ từ sẽ đến, cũng không vội." Thượng An Đạo nhân trấn an:
"Nếu như thực sự không được thì mang khoáng thạch trở về, qua một khoảng thời gian dài cũng có thể bán ra một cách an toàn."
Nghe vậy, Giang Hạo đưa ánh mắt nhìn về phía Thượng An Đạo nhân.
Nguyên Thần viên mãn chắc là có không ít linh thạch, nếu như có thể đưa đống khoáng thạch kia của hắn cho Thượng An Đạo nhân bán, như này liệu có được hay không?
Hắn dự dự một lát, liền mở miệng hỏi thăm.
"Có thể." Thượng An Đạo nhân trực tiếp đồng ý: "Nhưng mà giá cả phải thấp một chút, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cuối cùng có bán ra ngoài được hay không. Linh thạch của ta cũng không nhiều."
Cố Văn: "…"
Chuyện này cũng được sao?
Thật sự rất dễ nói chuyện, Giang Hạo cũng rất bất ngờ.
Nhưng mà có bảo đảm về tiền lời, hắn cũng nhẹ nhàng thở ra.
Có thể tiếp tục đào quáng.
Sau khi trời tối, hắn và Thượng An Đạo nhân đi vào bên trong.
"Tiền bối có biết về nguy hiểm nơi này không?" Giang Hạo hỏi.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận