Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 231: Có Tu Luyện Phân Thân Hay Không

Chương 231: Có Tu Luyện Phân Thân Hay Không
Bản thân Giang Hạo cũng có chút tò mò.
Nhưng mà chỉ cần an tĩnh đợi tin tức là được.
Giữa trưa.
Sau khi bán một ít phù lục, hắn trở lại Linh Dược Viên.
Hàn Minh đang chờ đợi hắn.
Vẫn là tu vi Trúc Cơ trung kỳ, cách hậu kỳ không xa.
Nhưng mà muốn vượt qua còn cần một chút thời gian.
Rất lợi hại, đây là dưới tình huống có cơ duyên không nhỏ, nếu không với thiên phú tối thượng đẳng làm sao có thể tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ nhanh như vậy được?
"Tu vi của Hàn sư đệ đúng là càng thêm tinh tiến." Giang Hạo cười hỏi.
Nghe vậy, Hàn Minh có chút đắc ý:
"Ta khác với sư huynh, lịch luyện tôi luyện bản thân khắp nơi. Sư huynh ngày ngày ở Linh Dược Viên, không sớm thì muộn sẽ bị ta vượt qua thôi."
"Thiên phú của Hàn sư đệ kinh người, vượt qua ta là chuyện đương nhiên." Giang Hạo khách khí nói.
Nghe lời tán dương này, Hàn Minh càng mong muốn thắng được Giang Hạo, sau đó sẽ giáo huấn đối phương không cố gắng tu luyện.
Chợt hắn nói rõ mục đích đến:
"Sư phụ muốn gặp ngươi, để ta bảo ngươi qua một chuyến."
"Sư phụ muốn gặp ta?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
"Ta cũng không biết là chuyện gì, sư huynh đừng trì hoãn." Chuyển lời xong, Hàn Minh liền xoay người rời đi.
"Vì chuyện của Tiểu Li sao?" Hắn âm thầm suy đoán.
Trước mắt ngoại trừ Tiểu Li bị hắn đưa ra ngoài thì cũng không có chuyện gì khác.
Giây lát.
Hắn đi tới sân nhỏ của Khổ Ngọ Thường.
"Sư phụ tìm ta sao?" Giang Hạo hành lễ với sư phụ.
Nhìn đệ tử trước mặt, sắc mặt Khổ Ngọ Thường âm u, giọng nói lộ ra vẻ bình thản:
"Hoa Thi Giới nở, công tích rơi xuống Đoạn Tình Nhai. Mà công lao cao nhất trong đó chính là ngươi."
Nghe vậy, Giang Hạo một mặt mờ mịt, căn bản không biết tại sao.
"Quyển sách này là phần thưởng lần này, ngươi lấy về xem bảy ngày, bảy ngày sau đưa tới." Khổ Ngọ Thường lấy một quyển sách ra rồi đưa cho Giang Hạo.
Giang Hạo tiếp nhận thư tịch với vẻ kinh ngạc.
Trên đó viết năm chữ to —— Cửu Cực Thi Giải Pháp.
Công pháp của Thi Thần Tông?
Chẳng qua là.
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo cân nhắc mở miệng:
"Sư phụ, tại sao công lao lại rơi xuống trên đầu đệ tử vậy?"
"Ngươi không biết?" Khổ Ngọ Thường trầm mặt, có chút ngoài ý muốn.
Giang Hạo lắc đầu.
"Bạch Trưởng lão nói ngươi tra khảo phạm nhân, phương pháp có được từ đó." Khổ Ngọ Thường giải thích đơn giản.
Giang Hạo ngây ngẩn cả người, Trang Vu Chân khai rồi?
Hắn không nhận được tin tức, gần đây cũng không dám đi qua, cho nên không biết được tình huống.
Nhưng mà, công lao này không được tốt đối với hắn cho lắm.
Sẽ bị rất nhiều người chú ý, thậm chí là nhằm vào.
Mặc kệ Bạch Trưởng lão có giải thích rõ ràng hay không, cũng không quá thích hợp.
Mà chuyện này liên quan không nhỏ đến Trang Vu Chân, Bạch Trưởng lão đại khái sẽ không nói rõ ràng, vậy tình cảnh của hắn lại càng không tốt.
Trong lúc vô tình sẽ rước họa vào thân.
Thấy Giang Hạo không nghi hoặc nữa, Khổ Ngọ Thường tiếp tục nói:
"Ngươi còn cần gì nữa không?"
Tục một chút, Giang Hạo có chút khó mà nói ra miệng.
Một chút thời gian sau.
Giang Hạo rời khỏi sân nhỏ của sư phụ, lộ ra năm ngàn linh thạch.
Lại phát tài.
Cộng với tích lũy một tháng gần đây, hắn có tám ngàn linh thạch.
Trở lại Linh Dược Viên xử lý linh dược xong, hắn liền trở lại sân nhỏ, bắt đầu quan sát 《 Cửu Cực Thi Giải Pháp 》.
"Chủ nhân." Con thỏ nhảy đến trước mặt Giang Hạo, nói:
"Sở Xuyên đã Luyện Khí tầng bốn, có phải nên cho hắn đồ rồi hay không?"
"Đã tầng bốn rồi?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Mặc dù cảm thấy cũng nên tầng bốn rồi, thế nhưng sau khi thật sự đến Luyện Khí tầng bốn đúng là làm cho người ta giật mình.
Sau đó, hắn đưa đồ cho con thỏ, để nó đưa cho Sở Xuyên.
"Bên phía Lâm Tri thế nào rồi?" Giang Hạo thuận tiện hỏi thăm.
"Vẫn là Luyện Khí tầng một." Con thỏ vừa cất đồ vừa nói:
"Bạn bè trên đường nói cho ta biết, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Lâm Tri sẽ bị trục xuất khỏi tông môn."
Giang Hạo cũng biết chuyện này.
Ba năm hoặc là năm năm, nếu như vẫn cứ dừng lại tại Luyện Khí tầng một thì sẽ bị trục xuất khỏi tông môn.
Thiên Âm Tông cho dù là Ma Môn, cũng không nuôi dạng phế vật này.
"Tình cảnh thì sao?" Giang Hạo hỏi.
"Vẫn như trước đó, ngày ngày bị người chế giễu, tình cờ còn bị người đánh. Đệ tử ngoại môn mới đều sử dụng quyền đấm cước đá đối với hắn." Con thỏ cảm khái:
"Hắn khẳng định là khổ đến chảy nước."
Giang Hạo chỉ là gật đầu đối với chuyện này, không hỏi thêm gì nữa.
Hắn lật《 Cửu Cực Thi Giải Pháp》, bắt đầu đọc.
Vì để hiểu rõ chân ý trong đó, Không Minh Tịnh Tâm cũng được vận chuyển theo.
Từ ban đêm đến rạng sáng.
Giang Hạo vẫn luôn lĩnh hội quyển sách này.
Mãi đến khi mặt trời mọc, tiếng ồn của con thỏ truyền đến, Giang Hạo mới đóng sách lại.
"Thì ra là thế."
Hắn đã hiểu tình huống của Trang Vu Chân và Khuất Trọng rồi.
Phương pháp tu luyện《 Cửu Cực Thi Giải Pháp 》 có quan hệ với Thi Giải Phân Thân.
Bắt đầu từ Trúc Cơ liền có thể có được một bộ thần thi, thần thi cần phải đoạt xá.
Có thể là người sống, cũng có thể là người chết.
Cũng có thể là linh thú.
Thần thi có khả năng tu luyện, thế nhưng cũng sẽ chiếm thời gian tu luyện của bản thể.
Mà nếu như sau khi tấn thăng Kim Đan thực lực của bản thể không đủ, có thể tiến hành hợp thi, chính là thôn phệ phân thân Thần Thi.
Sau khi Kim Đan có khả năng có hai cỗ thần thi, lần này HLSbKḼ thi sẽ xuất hiện Thi Tâm, cũng chính là tinh hoa phân thân.
Có thể nói là Linh Đan Diệu Dược để tấn thăng.
Nguyên Thần chính là ba bộ phân thân.
Cứ thế mà suy ra.
Mà bản thể khác với phân thân, đó chính là phân thân không có tâm tạng.
Chẳng qua là những người khác khó mà phát hiện ra, có một cỗ lực lượng xoay quanh ở bên trong trái tim.
"Toàn bộ dùng Thi Tâm sẽ có khả năng giành lấy cuộc sống mới, cũng không cần phóng thích Thi Tâm."
"Nhưng có thể xác định được rằng, Khuất Trọng có ba bộ phân thân, kém nhất cũng là Nguyên Thần sơ kỳ, mà Trang Vu Chân đã hợp thi, hắn sắp tấn thăng. Việc cướp Thiên Hương Đạo Hoa, có lẽ có quan hệ với chuyện hắn tấn thăng. Không thể để cho hắn thành công được, một khi thành công có lẽ sẽ trực tiếp đột phá."
Giang Hạo cất sách, thở ra một hơi.
"Phương pháp tu luyện rất mạnh, nhất là bản thể chết rồi còn có khả năng trùng sinh ở bên trong phân thân. Nếu như ta có phân thân, có thể giấu bản thể đi, rồi để phân thân đi làm việc. Không biết phân thân có thể thu hoạch được bọt khí hay không, nếu có thể thì đúng là vô cùng hoàn mỹ."
"Đáng tiếc, bản thân mình tu luyện Hồng Mông Tâm Kinh, nên không có khả năng tu luyện phân thân."
Công pháp Hồng Mông tu bản thể, phân thân chẳng qua là chuyện chậm trễ.
Thậm chí sẽ phá hư căn cơ bản thể.
Được không bù lại mất.
Phân thân tuy tốt, nhưng so với Hồng Mông Tâm Kinh thì vẫn chỉ là hạt vừng mà thôi.
Không cần thiết quá để ý.
Sau bảy ngày.
Giang Hạo trả thư tịch lại cho sư phụ.
Lúc này sư phụ mới cho hắn biết, tông môn quy định, cho dù tu luyện công pháp này, cũng không thể sử dụng Thi Giải Pháp đối với người trong tông môn.
Một khi bị phát hiện, sẽ xử lý theo tội phản tông.
Cho dù phát hiện thi thể của đồng môn ở bên ngoài tông môn, cũng không thể dùng Thi Giải.
Bất kỳ người nào tu luyện công pháp này đều cần báo cáo lên trên.
"Trước mắt chỉ có chúng ta biết được công pháp này, không có lệnh của ta, ngươi không thể truyền ra ngoài." Khổ Ngọ Thường trầm giọng nói.
"Vâng." Giang Hạo cung kính nói.
Khổ Ngọ Thường cũng hỏi hắn có muốn tu luyện hay không, hắn lắc đầu từ chối.
Công pháp này không thích hợp với hắn.
Sau đó, Giang Hạo quay về Linh Dược Viên.
Thời gian bảy ngày, người bên ngoài cũng biết công tích trồng hoa rơi xuống trên đầu của hắn.
Đúng như hắn đoán, người của Công Tích Đường chỉ công bố kết quả, không có nói một câu quá trình.
Người các mạch khác cũng không nói gì thêm, dù sao người biết được hắn đã ít lại càng thêm ít.
Chỉ là rất tò mò không biết làm thế nào để trồng ra được, nhưng mà loại chuyện này tuyệt đối là cơ mật, hỏi không ra đáp án.
Các mạch khác không cảm nhận được gì, nhưng người của đoạn Đoạn Tình Nhai lại mơ hồ, tại sao lại là công lao của Giang Hạo?
Rõ ràng hắn còn không có tới.
Không ít người cũng là lần đầu tiên nghe nói tới Giang Hạo.
Có người cảm thấy là Giang Hạo sử dụng thủ đoạn gì đó khiến người ta không thể nhận ra, thế nhưng bọn hắn là Ma Môn, loại chuyện này rất bình thường.
Cho nên ngoại trừ phỉ nhổ hai câu, thuận tiện ghét bỏ thiên phú và tu vi của đối phương ra, bọn họ cũng không có cách nào nói gì khác.
Nếu như Công Tích Đường đã công bố, vậy công lao chính là của Giang Hạo, mặc kệ là đạt được ngoài ý muốn hay là có người nhường cho hắn, sự thật chính là như thế.
Đối mặt với ánh mắt khác thường của mọi người, Giang Hạo chỉ có thể giữ yên lặng.
Gần đây vẫn nên ít ra ngoài cho thỏa đáng.
Lúc này, hắn cảm giác Tử Hoàn xuất hiện phản ứng.
Xem ra là Tiểu Li đã đến nhà.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận