Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 901: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cảm Thấy Tại Sao Hắn Lại Không Rời Khỏi Tông Môn

Chương 901: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cảm Thấy Tại Sao Hắn Lại Không Rời Khỏi Tông Môn
Chương 901: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cảm Thấy Tại Sao Hắn Lại Không Rời Khỏi Tông Môn
Phát hiện bên phía Giang Hạo?
Bạch Chỉ suy tư một lúc rồi nói:
"Ngoại trừ tấn thăng Kim Đan hậu kỳ ra, tạm thời không có chuyện gì đặc biệt. Mặc dù có nhiều thứ xuất chúng, nhưng mà tất cả đều trong phạm vi bình thường. Ngoài ra, chúng ta còn điều tra người lên án hắn, đáng tiếc là toàn bộ đều là giả. Hiềm nghi của Giang Hạo nhìn như rất lớn, nhưng mà bản thân lại vô cùng sạch sẽ. Hắn sở dĩ có lên quan với các nội ứng, chắc là cố ý hành động, hắn muốn ở trên danh sách của Chấp Pháp Đường, như này sẽ không bị tuỳ tiện buộc ra khỏi tông môn."
"Ngươi cảm thấy tại sao hắn không muốn rời khỏi tông môn?" Hồng Vũ Diệp nhìn Bạch Chỉ.
"Có khả năng là muốn ở lại tông môn để hoàn thành một chuyện sự tình, hắn ít nhiều cũng có mục đích của mình. Dù là hắn không có, người ở sau lưng hắn cũng nhất định có. Mỗi lần đều có thể vừa vặn ở lại tông môn, chắc là do người ở sau lưng hắn can thiệp." Bạch Chỉ phân tích.
"Không thể nào là bởi vì hắn không dám đi ra ngoài sao?" Hồng Vũ Diệp thuận miệng hỏi.
"Cũng không có khả năng." Bạch Chỉ suy tư chốc lát rồi nói:
"Lấy Đề Đăng đạo nhân làm thí dụ, ngay cả Đề Đăng đạo nhân đều có thể bị lợi dụng, có thể thấy người sau lưng hắn cường đại như nào. Những người mà Giang Hạo đắc tội, chắc là không có mấy người có thể mang đến nguy hiểm cho hắn. Cho nên bọn hắn nhất định mang theo một chút mục đích."
"Ngươi cảm thấy mục đích là gì?" Hồng Vũ Diệp lần nữa đặt câu hỏi.
"Xác suất cực lớn là liên quan tới Thiên Hương Đạo Hoa." Bạch Chỉ trả lời.
Hồng Vũ Diệp gật đầu:
"Tiếp tục điều tra đi."
"Vâng." Bạch Chỉ suy tư một lát, lại nói:
"Giang Hạo có một sủng vật, không bình thường chút nào, lai lịch của nó có lẽ cũng có vấn đề. Có cần điều tra không?"
"Khả nghi sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Có chút khả nghi." Bạch Chỉ nói.
"Vậy thì tra đi." Hồng Vũ Diệp bình thản nói.
Bạch Chỉ gật đầu, ngừng một lúc rồi nói tiếp:
"Mặt khác, Tiếu Tam Sinh hình như xuất hiện tại tông môn. Bên phía Ma Quật lúc đầu có chút dị thường, nhưng sau khi Tiếu Tam Sinh đi vào thì dị thường liền biến mất. Cho đến trước mắt vẫn chưa tìm được thân ảnh của hắn, có lẽ còn đang ở trong tông môn."
"Đây là chuyện ngươi cần quan tâm." Hồng Vũ Diệp nhấp một ngụm trà.
"Đại Thiên Thần Tông và Thiên Thánh Giáo đều đến vì thần hồn Thánh Chủ. Nhưng mà cho đến nay vẫn không biết thần hồn Thánh Chủ ở đây. Bởi vì không có một chút tác dụng nào đối với chúng ta nên cũng không có tiến hành điều tra." Bạch Chỉ nói.
Hồng Vũ Diệp gật đầu, cũng không lên tiếng.
Bạch Chỉ thấy thế thì nhẹ nhàng thở ra, bởi vì quá nhiều chuyện nên bọn hắn không có nhân lực điều tra, chỉ hỏi thăm đơn giản một chút, không có kết quả thì coi như xong. Cũng may Chưởng giáo cũng không thèm để ý mấy chuyện này.
Sau đó, nàng lại báo cáo các tình huống khác, bao gồm rất nhiều phát hiện ở quặng mỏ. Chờ báo cáo kết thúc, lại đặc biệt nói về phát triển của Thiên Hương Đạo Hoa.
Bởi vì hoa mọc không tệ, Bạch Chỉ lại nhận được một hộp trong suốt, bên trong là một chiếc quần.
Sau khi cầm đồ, nàng liền biết phải đưa cho ai.
Nhìn từ các phương diện có thể thấy được, Chưởng giáo cũng muốn tranh thủ Giang Hạo. Thật ra, Giang Hạo đúng là rất lợi hại. Tu vi có tiến triển, cách đối nhân xử thế, năng lực tại Vô Pháp Vô Thiên Tháp, gần như tìm không ra khuyết điểm nào. Dạng người này bị cường giả không biết coi trọng là chuyện đương nhiên. Chưởng giáo muốn lôi kéo cũng là chuyện bình thường.
Nàng cũng không muốn để đối phương rời đi. Lấy biểu biện của đối phương, có thể canh giữ ở Linh Dược Viên, tâm cảnh nhất định không tệ.
Trầm ổn, thong dong.
Nếu như phản bội tông môn thì có chút phiền phức.
Sau khi Bạch Chỉ rời đi, Hồng Vũ Diệp ngồi trong đình uống trà. Sau đó ánh mắt của nàng nhìn về phía bên ngoài, không biết nhìn về phía nơi nào, cũng không biết đang suy tư điều gì.

Đầu tháng hai.
Giang Hạo bàn giao nhiệm vụ với Chấp Pháp Đường, nhiệm vụ tuần tra kết thúc. Hắn thở phào một cái. Cuối cùng cũng hoàn thành, mấy năm gần đây không có loại nhiệm vụ này, mình có thể an ổn tăng cao tu vi.
Qua mấy năm nữa sẽ có thể tấn thăng Vũ Hóa hậu kỳ, nếu có linh dược thượng phẩm trợ giúp, có bốn mươi bốn vạn linh thạch, hắn có thể có xác suất nhất định tiến vào nấc thang thành tiên.
Rời khỏi Chấp Pháp Đường, Giang Hạo nhìn đám người Trịnh Thập Cửu, nói:
"Đến đây thôi."
Trịnh Thập Cửu có chút cảm kích nói:
"Trong khoảng thời gian này khiến sư đệ phí tâm rồi."
"Đa tạ sư huynh." Lâm Mạch, Lâm Tri, Triệu Khuynh Tuyết đều cung kính hành lễ.
Không có Giang Hạo, Trịnh Thập Cửu sẽ không đột phá Kim Đan trung kỳ, càng không thể củng cố tu vi trong khoảng thời gian này. Bọn người Lâm Mạch cũng hiểu rõ, nếu không có Giang Hạo đồng hành thì bọn hắn có lẽ đã bỏ mạng rồi.
Lâm Mạch biết chuyện người trong tông môn có thành kiến đối với Giang Hạo. Nhưng mà qua khoảng thời gian này, hắn cảm thấy nhận biết của những người kia có chút sai. Mặc kệ Giang sư huynh có phải Nguyện Huyết Đạo hay không thì hắn cũng không bình thường chút nào. Năng lực, thực lực, cách làm người, đều không phải là thứ mà người thường có thể với tới.
Giang Hạo đáp lễ, sau đó nói câu: "Cáo từ.” rồi ngự kiếm rời đi.
Trịnh Thập Cửu cũng đi xa.
Năm đó bọn họ mang ba người Lâm Tri vào, hiện nay lại mang bọn họ một đoạn đường, đại khái cũng chỉ có thể đưa đến đây.
Tương lai, bọn hắn sẽ rất ít khi gặp nhau, chỉ hi vọng bọn họ có thể đi được xa hơn.
Trịnh Thập Cửu nhìn rất thoáng, hoặc là nói, sau khi nhận biết Giang Hạo, hắn có chút vô thức học tập theo đối phương, đối với rất nhiều chuyện đều trở nên rất lạnh nhạt. Hắn càng không trở mặt với người khác, đi ra ngoài bên ngoài bớt một kẻ địch sẽ nhiều thêm một đường sống.
---
Đoạn Tình Nhai.
Khi Giang Hạo trở về thì bên này còn đang sửa chữa, Đoạn Tình Nhai là một trong chiến trường quan trọng trong lần giao chiến này, cho nên tổn thất tương đối lớn. Giang Hạo cảm khái một câu, quay về trong sân.
Vừa mới cất bước đi vào, lông mày liền nhíu lại.
"Có người đi vào."
Trận pháp là Hồng Vũ Diệp đưa, hắn đặc biệt bố trí, có thể đi vào cũng chỉ có con thỏ và Tiểu Li, những người khác không cách nào tiến vào. Không ai có thể ngăn cản được Hồng Vũ Diệp, dù sao trận pháp là của nàng.
Lâu như vậy rồi, trận pháp chưa từng xuất hiện khí tức khác, hiện tại nhiều thêm một vệt hắc khí.
Sau đó Giang Hạo khởi động trận pháp, thử đem khí tức ngưng tụ. Rất nhanh một hư ảnh màu đen xuất hiện ở trong sân. Hư ảnh đứng ở trước Thiên Hương Đạo Hoa, dường như đang nhìn hoa, không có tới gần, cũng không đụng vào, chỉ đứng xem như vậy.
Không đến bao lâu hư ảnh biến mất, thời gian lưu lại rất ngắn.
"Khí tức này…" Giang Hạo suy tư một lát, cùng loại với Đề Đăng đạo nhân trước đó.
"Hắn thế mà có thể tới đấy dưới con mắt của bao nhiêu người?"
Nơi này luôn có người nhìn chằm chằm, là người Bạch trưởng lão sắp xếp không có xem trọng Thiên Hương Đạo Hoa, hay là đã phát hiện, nhưng đối phương đã rời đi nên không thể tìm được người.
"Cho nên hắn tìm ta, cũng không phải là bởi vì đơn thuần cảm thấy thích hợp nói chuyện phiếm, mà là hắn biết Thiên Hương Đạo Hoa là ta trồng?" Giang Hạo suy nghĩ một lúc liền đưa ra đáp án này.
Dù sao trong sân có khí tức thuộc về hắn.
"May mà hắn không có xuất thủ, cũng không động thủ với Thiên Hương Đạo Hoa. Nếu như động thủ thì động tĩnh nhất định không nhỏ.
Mà động thủ đối với Thiên Hương Đạo Hoa…
Hắn tin chắc đối phương còn chưa đụng vào hoa, Hồng Vũ Diệp đã xuất thủ.
Sau khi xử lý khí tức nơi trận pháp, Liễu Tinh Thần tới. Lần này, hắn mang hai người đến. Giang Hạo có chút nghi hoặc, mình hẳn không có làm cái gì.
"Sư đệ quả nhiên…" Liễu Tinh Thần không khỏi bội phục nói:
"Nghe nói cường giả mà tông môn vẫn luôn tìm kiếm lại bị ngươi tìm được. Công tích này cũng không nhỏ."
Giang Hạo: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận