Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1492: Luận Bàn Đơn Giản Cùng Th... Ỉ

Chương 1492: Luận Bàn Đơn Giản Cùng Th... ỈChương 1492: Luận Bàn Đơn Giản Cùng Th... Ỉ
 
 "Vậy sao?" Người khổng lổ cường tráng Chung Hỏa Minh ngoài cười nhưng trong không cười nói.
 
 Hắn lập tức phát ra khí tức, giống như khí tức Đăng Tiên lại phẳng phât như vượt qua khí tức Đăng Tiên. Khí tức trút xuông như là dòng lũ.
 
 Cảm nhận được khí tức mênh mông, Giang Hạo hơi nhíu mày. Thấy thế, người khổng lổ cường tráng Chung Hỏa Minh nói: " Thật ngại quá, Cự Linh nhất tộc chúng ta chính là như vậy, khí tức làm bạn, hăn là sẽ không quây nhiều mây vị đạo hữu chứ?"
 
 Mặc dù nói là ngại quá, nhưng lại mang theo một tỉa đắc ý.
 
 Lúc này, Nhiếp Tẵn đi đến bên cạnh Giang Hạo, tiện tay vung lên, cũng là khí tức Đăng Tiên tản ra, nhưng lại không giống khí tức Đăng Tiên. Bất kể như thế nào, khí tức của Cự Linh nhất tộc trực tiếp bị hóa giải. Lúc này Nhiếp Tẫn mới lên tiếng: "Không phải là vấn để gì lớn, loại khí tức này còn không cần Giang sư huynh chúng ta ghé mắt."
 
 Trong lúc nhất thời, sắc mặt mấy người khổng lồ trở nên khó coi, nhưng đều không có mở miệng. Chờ đi đến chỗ ở được đặc biệt chuẩn bị, Giang Hạo mới lên tiểng: "Không biết trong mây vị khách nhân ai có thể làm chủ?"
 
 Trước cái bàn hơi lớn, Giang Hạo đi tới vị trí trên cùng, bên kia có một cái ghê, hăn ngổi xuông. Đôi diện chính là vị trí của Cự Linh tộc.
 
 Hai bên không có bên nào cao hơn, nói chuyện bình đăng. Chung Hỏa Minh ngồi xuống, nói: "Ta có thể làm chủ, vậy đạo hữu có thể làm chủ sao?"
 
 "Đương nhiên." Giang Hạo gật đầu. "Không nghĩ tới đệ tử thủ tịch của Thiên m Tông lại có quyển lợi bực này. " Chung Hỏa Minh ngoài ý muốn núi.
 
 "Đúng vậy, dù sao thì đệ tử thủ tịch còn ít hơn Trưởng lão. " Giang Hạo đáp.
 
 "Vậy chúng ta nói chuyện chính đi." Chung Hỏa Minh nhìn Giang Hạo, nói:
 
 "Chúng ta lần này tới là vì tìm kiếm hợp tác, đương nhiên, chúng ta sẽ đưa ra đủ thành ý."
 
 "Là thành ý gì?" Giang Hạo hỏi. Chung Hỏa Minh phất tay, sau đó tiên tử Cự Linh tộc, Chung Ngọc Linh đặt bảy tảng đá xuông ở bên cạnh Giang Hạo.
 
 "Không biết Giang thủ tịch có biết những vật này không?"' Chung Ngọc Linh ngạo nghề mở miệng. Giang Hạo nhìn sang, sau đó trong đôi mắt có thần thông vận chuyển. Giám định.
 
 [ Viên đá màu đỏ bên trong Thất Thải Thạch: Trong đó ẩn chứa lực lượng đại đạo, có thể lĩnh ngộ đạo pháp, thể tu tới gần có thể tôi thể, còn có thể lĩnh ngộ thần thông. Là một trong các mảnh vỡ của thần vật của Cự Linh nhất tộc. Chỉ cần hội tụu bảy khối Thất Thải Thạch vào một chỗ thì sẽ có thể phát hiện ra cơ duyên đại đạo, một khi hâp thu cơ duyên thì sẽ bị Cự Linh nhất tộc gieo xuông nô ân phụ thuộc. } Giang Hạo nhìn thần thông phản hổi, có chút kinh ngạc.
 
 Lại là thần vật thu nô bộc của Cự Linh tộc.
 
 Nhưng mà, hắn cũng không có quá lo lăng, mà chỉ nói: "Chắc là thần vật của Cự Linh nhất tộc, Thất Thải Thạch."
 
 Nghe vậy, bốn người của Cự Linh tộc đều có chút ngoài ý muốn.
 
 Sau đó, Chung Hỏa Minh cười nói: "Giang thủ tịch đúng là kiền thức rộng rãi, cũng không biết Giang thủ tịch có biết tác dụng của vật này hay không."
 
 Có thể phát ra cơ duyên đại đạo, cho dù là tảng đá đơn thì cũng có lực pháp thần quang, có lợi ích to lớn đối với thể tu." Giang Hạo thuận miệng đáp.
 
 Điều khiến cho Cự Linh nhất tộc càng thêm kinh ngạc.
 
 Mấy người Nhiếp Tẫn cũng đều chân kinh.
 
 Sau đó, bọn hắn bắt đầu lên tiếng: "Giang sư huynh chúng ta đọc sách nhiều, học thức uyên bác, thông hiểu quá khứ, hiện tại và tương lai. Mọi thân vật trong mắt hăn đều không có gì là thần bí cả. "
 
 "Tiền bối trong nhà luôn nói Nhân tộc là nhân vật chính của thời đại, trước kia chúng ta còn không tin, hiện tại không tin không được. " _ Chung Ly Quảng Phản Hư sơ kỳ vân luôn không nói gì có chút hoảng sợ nói.
 
 Giang Hạo khẽ gật đầu: "Chỉ là đọc nhiều sách một chút mà thôi, không đáng là gì cả. Nhân vật chính của thời đại hắn là chỉ những thiên kiêu kia. Ta chỉ là một thủ tịch bình thường của Thiên m Tông, tựa như sâu kiến ở phía dưới đại thể mà thôi. "
 
 Chung Hỏa Minh cười nói: "Nếu _ như Giang thủ tịch đã biết đền thần vật này thì chúng ta cũng an tâm. Xem ra các ngươi đã nhìn thây rõ thành ý của chúng ta rồi đúng chứ?"
 
 Giang Hạo gật đầu: "Đương nhiên." "Muốn tặng cái này cho chúng ta?" Nam Tình tiên tử kinh ngạc nói. "Đúng vậy, đây là thành ý để hợp tác cùng quý tông môn, chúng ta là thật tâm muốn hợp tác. " Chung Hỏa Minh chân thành nói.
 
 Giang Hạo cũng có chút cảm động: "Đúng vậy, thần vật bực này đều đưa tới, quả thật có thể nói rõ thành ý của các ngươi, có thể hợp tác đương nhiên là sẽ hợp tác." Đám người Nhiếp Tẵn nhíu mày, cái thần vật này không bình thường. Lại đi tặng một vật như vậy, Cự Linh nhất tộc bị ngốc sao? Rõ ràng là không phải. Vậy chính là có âm mưu.
 
 Lúc này, Giang Hạo lên tiếng: "Không biêt quý khách dự định hợp tác như thể nào?"
 
 "Ba điểm." Chung Hỏa Minh cười nói:
 
 "Một là bởi vì tộc chúng ta vừa mới thức tỉnh, không có chô đặt chân, cho nên muốn đưa thanh niên tài tuần đền quý tông môn, đương nhiên cũng sẽ không quá nhiều, chỉ là một phần tư thanh niên mà thôi. Đưa tới cũng chỉ là tới để học tập. Chờ chúng ta tìm được chỗ đặt chân thì sẽ đón về. Hai là hi vọng có thể đạt được nhận biết của quý tông môn đôi với Nam Bộ, chính là tin tức liên quan tới Nam Bộ, đồng thời muốn một chút phương pháp tu luyện, cùng phương pháp luyện đan. Chủ yếu là vì dung nhập đại thề, tìm một tương lai cho bản thân. Ba là vì thiểu niên binh sĩ của tộc ta."
 
 Nói xong, hắn nhìn về phía Chung Ly Quảng.
 
 "Vì hắn?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn: "Hãn thể nào?"
 
 Chung Ly Quảng nghiêm túc nói: "Hắn bị thương, tu vi bị áp chế, cần đọ sức cùng người có tu vỉ cường đại. Chỉ cần tới theo thứ tự liền có thể giúp hắn phá vỡ áp chế, từng bước khôi phục tu vi. Cho nên, ta hi vọng quý phái có thể phái ra đệ tử tương ứng để đọ sức cùng ân huệ lang của chúng ta. Đương nhiên, nêu các ngươi thăng thì chúng ta sẽ cho thù lao, thua cũng sẽ vậy. Chỉ là có một chuyện cần các ngươi biêt rõ, đó chính là đao kiểm không có mắt, khả năng sẽ xuât hiện một chút thương thê. Đương nhiên, chúng ta cam đoan sẽ không nguy hiểm đến tính mạng."
 
 Không có nguyhiểm đếntính mạng, đó chính là có khả năng phề đi người ta? Giang Hạo nghĩ thầm. Lúc này, đám người Nhiếp Tẵn đều nhíu mày.
 
 Điều này nói rõ Phản Hư sơ kỳ này có vần để, hăn đây là muôn chèn ép đệ tử thiên tài của Thiên m Tông, thậm chí là phế đi đệ tử thiên tài. Muốn tới ra oai phủ đầu?
 
 Bọn hắn đang muốn mở miệng để Giang Hạo thay đổi suy nghĩ một chút.
 
 Nhưng mà, Giang Hạo đã lên tiếng trước: "Người mạnh mẽ này là mạnh hơn một cảnh giới nhỏ, hay là hai cảnh giới nhỏ?"
 
 "Ban đầu cứ hai cảnh giới nhỏ trước đã, có thể có áp lực, phía sau liền tới từng bước một." Chung Ly Hỏa nói. Nghe vậy, Giang Hạo nghiêm túc gật đầu: "Bây giờ vị khách quý kia là Phản Hư sơ kỳ, chính là cần tìm một Phản Hư hậu kỳ. Đúng lúc, ta chính là Phản Hư hậu kỳ. Cho nên, ta có thể dân đầu đồng ý chuyện này, có thể đánh trước cùng với ta. Không biết mây vị khách quý định dùng thù lao gì."
 
 Nghe vậy, mấy người kia thầm vui mừng trong lòng, chính là muồốn phế bỏ thủ tịch của các ngươi. "Giang thủ tịch thiếu cái gì?" Chung Hỏa Minh nghiêm túc hỏi. Giang Hạo cười nói: "Thật ra dưới tông môn ta cũng không thiểu gì. cả. Nhưng mà ta chính là người lầy chuyện giúp người làm niềm vui, liền dùng linh thạch đơn giản nhất đi."
 
 "Được." Chung Hỏa Minh gật đầu nói: "Không biết lúc nào có thể bắt đầu?"
 
 "Hiện tại đi." Giang Hạo nói.
 
 Nghe vậy, bọn hắn liền càng thêm cao hứng.
 
 Lúc này, Chung Ly Quảng đi tới, nói: "Mặc dù ta có hơi yêu, nhưng mà hi vọng đạo hữu không cần thủ hạ lưu tình."
 
 Giang Hạo nghiêm túc gật đầu: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận