Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1167: Trở Thành Đệ Tử Chân Truyền 1

Chương 1167: Trở Thành Đệ Tử Chân Truyền 1
Giang Hạo rời khỏi tông môn vài chục năm, mười mấy năm qua tông môn chắc là đã xảy ra không ít chuyện.
Hắn muốn tìm hiểu đại khái một chút, cũng muốn lý giải chuyện liên quan tới bản thân mình trước.
Hắn không muốn vứt bỏ thân phận thủ tịch dự tuyển. Chuyện này có không ít chỗ tốt đối với hắn.
Điều quan trọng nhất trong đó chính là có thể an ổn, sẽ không bị một số người không có mắt quấy rầy.
Mặc dù thân ở trong tông môn không cần lo lắng uy hiếp đến từ bọn hắn, nhưng nếu như thường xuyên có hành động, vẫn luôn giết người cũng không phải là một biện pháp, dễ dàng bị người ta nghi ngờ.
Vẫn cần một số thứ có lực chấn nhiếp.
Thân phận địa vị chính là thứ tốt nhất.
Đại thế đến, hắn cũng không muốn trở thành người không quan trọng, nhưng cũng không muốn trở thành người bị chú ý nhất.
Không bị người ở phía trên kiêng kị, không bị người phía dưới khinh thường, như này là vừa vặn.
Ít phiền não nhất, bên ngoài cũng sẽ không quá chú ý tới hắn. Như thế liền có thể an tâm trốn ở Thiên Âm Tông tu luyện.
Hắn không thèm để ý chuyện sau khi đại thế mở ra bên ngoài sẽ nghiêm trọng như thế nào. Hắn chỉ muốn theo đuổi một hoàn cảnh tốt.
"Ngoại trừ chuyện thủ tịch dự tuyển còn có chuyện gì khác không?" Giang Hạo hỏi.
"Hàn sư huynh đi tìm sư huynh, nhưng mà những năm này hắn ra ngoài rồi, sau khi trở về chắc là sẽ tìm tới." Trình Sầu nói.
Nghe vậy, Giang Hạo gật đầu, chắc đến là vì khiêu chiến.
Nhưng mà đối phương có khả năng là đã tấn thăng Nguyên Thần trung kỳ, nếu như vậy thì sẽ càng tốt hơn.
Sau đó, Trình Sầu lại nói về những biến hóa của tông môn trong những năm gần đây.
Thời gian mười lăm tông môn đã đánh cùng người ta mấy trận to nhỏ khác nhau.
Có cường thế, có yếu thế.
Nhưng mà, điều làm cho Giang Hạo ngoài ý muốn chính là, hai năm gần đây bắt đầu hợp tác với Thiên Thanh Sơn. Không biết tại sao, bọn hắn lại bắt đầu chung sống hòa bình lần nữa, trong đó chắc là có liên quan tới lợi ích.
Điều này khiến cho Giang Hạo nghi hoặc.
Mặt khác người Huyền Thiên Tông có tới trao đổi mấy lần.
Thủ tịch dự tuyển bình thường đều sẽ bị gọi đi tham chiến, thủ tịch rất ít khi động thủ.
Như thế, Giang Hạo cảm thấy vẫn nên mau chóng trở thành thủ tịch cho thỏa đáng.
Nhưng mà xem tình hình bây giờ, tông môn và những tông môn khác không có ân oán rõ ràng.
Nội bộ tông môn cũng không có chuyện trọng đại gì.
Ngược lại là Thi Giới lại sắp mở.
Không biết sau khi đại thế giáng lâm liệu có xuất hiện biến cố gì hay không.
Nhưng đối với Giang Hạo mà nói thì ảnh hưởng cũng không lớn, có nên đi vào hay không đến lúc đó lại nói.
Vẫn nên lấy việc tăng cao tu vi và khôi phục lại cuộc sống bình thường như lúc trước làm chủ.
Dù sao hắn có thể cảm giác được chuyện tăng cao tu vi sau khi thành tiên còn lâu mới được đơn giản như vậy.
Cần rèn luyện tâm cảnh một chút.
Nếu như tâm cảnh không đủ, dù tích lũy đủ tu vi cũng không thể tấn thăng.
Mặt khác còn phải xác định xem phải mất bao lâu mới có thể thu được bọt khí.
Đúng là có không ít chuyện đều cần thời gian bình tĩnh để đi hoàn thành từng cái một.
Nhất định phải cố gắng tăng cao tu vi trước khi đại thế đến, nếu không sẽ có rất nhiều phiền phức.
Hắc Long nhất tộc, Chân Long nhất tộc, Đọa Tiên tộc, Thiên Linh tộc, Đại Thiên Thần Tông, đều là những phiền phức.
Thánh Chủ cũng sẽ càng ngày càng mạnh, đến lúc đó sẽ thoát khỏi phạm vi trấn áp của mình. Nếu như có thời cơ thích hợp, tốc độ khôi phục của hắn khả năng sẽ còn nhanh hơn cả mình. Cũng không biết tu vi của Thánh Chủ ở thời kỳ đỉnh phong là như thế nào.
Lại nghe Trình Sầu nói một chút chuyện, Giang Hạo đã hiểu rõ đại khái biến hóa của tông môn.
Ngoại trừ một số việc bên người này, biến hóa khác cũng không dễ ảnh hưởng tới hắn, cũng không cần quá để ý.
Nhìn thoáng qua Linh Dược Viên, phát hiện nhiều hơn rất nhiều người xa lạ. Những bóng dáng quen thuộc kia đã ít đi một nửa.
Không biết đã rời đi, hay là chết đi bởi ngoài ý muốn.
Hắn không có hỏi nhiều.
Mỗi người đều có mệnh của mình, biết cũng không giúp được cái gì.
Có thể sống ai mà không muốn sống sót thật tốt?
Sau đó, Giang Hạo gặp sư phụ.
Tu vi của sư phụ cực kỳ rõ ràng ở trong mắt hắn, mới tấn thăng Đăng Tiên Đài trong khoảng thời gian gần đây.
Xem ra là không đuổi kịp cơ duyên trước khi đại thế đến.
Nhưng mà có thể thành tiên ở thời điểm này cũng coi như là cơ duyên lớn lao.
"Trở về rồi?" Khổ Ngọ Thường hỏi.
Hắn lúc này vẫn hoàn toàn trầm thấp như trước đây, nhìn không ra tâm tình gì.
"Vâng." Giang Hạo cúi đầu cung kính nói:
"Chẳng mấy chốc sẽ tiếp tục nhiệm vụ sư môn."
Ý của hắn là trông coi Linh Dược Viên.
Vài chục năm, hắn muốn tiếp tục thì cần phải được sư phụ gật đầu.
Dù sao hắn cũng là một Nguyên Thần, ở tại Linh Dược Viên đúng là có chút không tưởng tượng nổi.
Nhưng hắn rất muốn ở lại Linh Dược Viên, nhưng mà Linh Dược Viên lại quá nhiều người.
Một Nguyên Thần là hắn, một Kim Đan Tiểu Li, một Kim Đan Trình Sầu.
Linh Dược Viên trước đây chỉ cần một Trúc Cơ trông coi là đủ. Hiện nay lại không có một Trúc Cơ nào.
"Nguyên Thần trung kỳ rồi?" Khổ Ngọ Thường nhìn Giang Hạo hỏi, chưa từng nhắc tới nhiệm vụ sư môn.
"Vâng." Giang Hạo gật đầu.
"Chậm." Khổ Ngọ Thường nói khẽ:
"Hàn Minh đã thành công tấn thăng trung kỳ, ngươi đã bị hắn đuổi kịp."
"Hàn sư đệ có thiên tư kinh người, có tiềm lực thủ tịch, vượt qua đệ tử là chuyện tất nhiên." Giang Hạo cúi đầu chân thành nói.
Thực lực của Hàn Minh sư đệ đúng là rất cao minh. Nhưng mà tấn thăng trung kỳ nhanh như vậy đúng là có chút nhanh.
Khổ Ngọ Thường nhìn qua Giang Hạo, giọng nói chưa từng biến hóa:
"Thiên Hoan Các sẽ không còn nhằm vào ngươi nữa."
Giang Hạo nghe vậy thì cúi đầu, đây là đang hỏi hắn có muốn xuống khỏi danh sách hay không.
Xác thực, hắn hiện tại muốn xuống khỏi danh sách là chuyện rất dễ dàng.
Mà xuống khỏi danh sách, sư phụ sẽ thu hắn làm chân truyền.
Giang Hạo trầm mặc hồi lâu, thật ra cũng có thể.
Xuống khỏi danh sách, trở thành chân truyền.
Nhưng mà bên phía Nhiệm Vụ Đường hình như không thể đưa linh thạch.
Ban đầu hắn còn muốn hoàn thành nhiệm vụ bên kia, sau đó liền không có ý định hoàn thành.
Đưa linh thạch thật ra cũng có chỗ tốt, đó chính là có vấn đề thì có thể nhờ bọn hắn hỗ trợ giải quyết.
Lúc hẹn đấu thủ tịch dự tuyển trước đó đều là nhờ bọn hắn giúp đỡ.
Có lợi ích, bọn hắn sẽ tận tâm tận lực.
Nhất là bây giờ mình không thiếu linh thạch.
"Có thể đảm bảo hạ danh sách." Khổ Ngọ Thường nhẹ giọng mở miệng:
"Lấy tín dự của vi sư có thể giúp ngươi tạm thời xuống khỏi danh sách. Tự do hoạt động trong tông môn, ra ngoài nửa tháng không cần báo cáo, cũng không cần tới Nhiệm Vụ Đường nhận nhiệm vụ, quá nửa tháng thì phải đến Nhiệm Vụ Đường. Mặt khác, nếu như tông môn có nhiệm vụ ngắn hạn, ngươi cũng có thể sẽ bị sai khiến. Như vậy có ổn thỏa không?"
Giang Hạo cúi đầu suy tư, đại thế đến thì bên ngoài vẫn là nguy hiểm, có thể không ra ngoài hắn vẫn không muốn ra ngoài. Nhiệm vụ tông môn sẽ ra ngoài trong vòng nửa tháng, vẫn còn có chút lâu. Nhưng mà lại thuận tiện nếu như cần tạm thời ra ngoài một chút.
"Ngươi có thể tiếp tục ở lại Linh Dược Viên." Khổ Ngọ Thường nói, cân nhắc một lát lại bổ sung một câu: "Muốn ở bao lâu đều được."
Xế chiều hôm đó. Đoạn Tình Nhai truyền ra tin tức.
Giang Hạo trở thành đệ tử chân truyền.
Tên cũng được hạ xuống khỏi Chấp Pháp Phong, nhưng mà chỉ là tạm thời, vẫn còn tồn tại rất nhiều hạn chế. Chỉ là sẽ được mở rộng phạm vi hoạt động tự do ra một chút.
Sau khi tin tức truyền ra, cũng chỉ có người Đoạn Tình Nhai cảm thấy kinh ngạc, cảm thấy bọn hắn lại nhiều thêm một vị sư huynh chân truyền.
Mà đại bộ phận người nghe được cái tên này đều có một chút lạ lẫm.
Vài chục năm qua đi, rất nhiều người đã sắp quên mất cái tên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận