Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 893: Cổ Kim Thiên: Cách Lần Thứ Nhất Chúng Ta Gặp Mặt Đã Bao Lâu?

Chương 893: Cổ Kim Thiên: Cách Lần Thứ Nhất Chúng Ta Gặp Mặt Đã Bao Lâu?
Chương 893: Cổ Kim Thiên: Cách Lần Thứ Nhất Chúng Ta Gặp Mặt Đã Bao Lâu?
Sau khi Giang Hạo rời khỏi rừng cây liền biến thành dáng vẻ thư sinh. Hắn hiện tại trở thành Tiếu Tam Sinh.
Trong tay cầm Thiên Diện Bảo Phiến.
Soạt!
Cây quạt mở ra.
Một mặt viết Thiên Nhân Thiên Diện, một mặt viết Thiên Hạ Vô Song. Nhìn những chữ này, Giang Hạo cười rồi hướng về phía Ma Quật. Trên đường đi, hắn nhìn thấy không ít người giao phong.
Phần lớn là Thiên m Tông lấy nhân số áp chế Đại Thiên Thần Tông và Thiên Thánh Giáo. Bởi vì lần này động thủ ở trong tông môn, cho nên người của bọn họ cũng không có nhiều như vậy. Như thế cũng làm cho Thiên m Tông có ưu thế.
Oanh!
Lúc này một người bị đánh bay ra ngoài, đúng lúc rơi xuống trước mặt Giang Hạo.
Là một vị tiên tử, Chấp Pháp Đường. Giang Hạo hình như gặp một lần.
"Tiên tử, ngươi không sao chứ?" Giang Hạo cười hỏi.
Trong nháy mắt nhìn thấy người kia, con ngươi của tiên tử Chấp Pháp Đường co rụt lại, Thiên Nhân Thiên Diện? Tiếu Tam Sinh?
Trong kế hoạch không có người này. Hắn làm sao lại xuất hiện?
Lúc này nơi xa truyền đến tiếng nổ.
"Nguy rồi." Tiên tử Chấp Pháp Đường kinh hãi, chưa kịp đuổi theo kế hoạch, đối phương đã chạy thoát.
Lúc này, một nam tử trung niên xông phá vây công, trực tiếp hướng về phía tiên tử Chấp Pháp Đường, dường như chỉ cần giết người này, hắn sẽ có thể hoàn toàn thoát đi.
Lúc này, tiên tử Chấp Pháp Đường chậm hơn một chút. Chỉ trong nháy mắt này đã khiến nàng rơi xuống bị động. Vào lúc nàng suy tư xem làm thế nào để nghịch chuyển, đột nhiên có đao quang quét ngang.
Thức thứ năm Thiên Đao, Vấn Đạo.
Nam tử trung niên đối mặt với một đao này, trong mắt của hắn nhanh chóng mất đi sắc thái, cuối cùng tê liệt ngã xuống đất, tinh thần như bị chém rụng.
Biến cố bất thình lình này khiến cho tiên tử Chấp Pháp Đường chấn động. Nàng lập tức nhìn sang Tiếu Tam Sinh.
Chỉ thấy đối phương chậm rãi thu hồi quạt xếp trong tay, mỉm cười đi đến bên cạnh người đàn ông trung niên nam, thuần thục cầm trữ vật pháp bảo, rồi nhìn về phía người xung quanh:
"Cái này có thể cho ta không?"
Đám người: "…"
Giang Hạo không có chờ bọn hắn phản ứng, biến mất tại chỗ.
Tiên tử Chấp Pháp Đường lập tức nói:
"Tiếu Tam Sinh xuất hiện, không cách nào xác định là địch hay là bạn."
Một bên khác.
Giang Hạo cầm đồ vật đi đến trước Ma Quật, quang minh chính đại đi vào.
Càng đi vào bên trong càng cảm thấy Huyết Trì đang lắc lư.
Đi vào bên trong, chỉ thấy Ma Quật vô cùng bình tĩnh, không có bất kỳ dị thường gì. So với lực lượng hỗn loạn bên ngoài, nơi này đơn giản chính là đào nguyên thế ngoại. Đáng tiếc, nơi này lại có sóng ngầm cuồn cuộn.
Một lúc sau, Giang Hạo lại đi trên con đường máu.
Tay hắn cầm quạt, đi từng bước một vào bên trong, đi vào trong Huyết Trì, hành tẩu phía trên Huyết Trì. Cho đến khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, hắn mới dừng lại.
Lúc này Cổ Kim Thiên cũng đã nhận ra Giang Hạo, quay người mở mắt ra, khóe miệng mang theo ý cười: "Lại gặp mặt rồi."
Hắn nhìn qua Giang Hạo, chau mày: "Đã qua mấy chục hay mấy trăm năm rồi?"
"Tiền bối hồ đồ rồi sao?" Giang Hạo hỏi ngược lại.
"Cách lần thứ nhất chúng ta gặp mặt là bao lâu?" Cổ Kim Thiên hỏi lần nữa.
"Chắc là năm sáu năm." Giang Hạo suy tư một lúc rồi nói.
Hắn nhớ kỹ lúc đến mình là Phản Hư sơ kỳ, khi đó chắc là ba mươi ba hoặc là ba mươi bốn tuổi.
"Năm sáu năm trước?" Cổ Kim Thiên có chút khó có thể tin nổi, nói:
"Nói cách khác, ngươi mới khoảng bốn mươi tuổi?”
Giang Hạo cười không nói.
"Ha ha ha ha!" Cổ Kim Thiên chợt cười ha ha. Trong lúc nhất thời cười có chút không nâng nổi eo.
"Tiền bối cười cái gì?" Giang Hạo hỏi.
Cổ Kim Thiên ôm bụng, mất rất lâu mới khôi phục được:
"Ngươi đi qua Tây Bộ rồi? Cảm nhận được sự nhiệt tình của Thiên Văn Thư Viện không?”
"Tên của tiền bối mang đến cho ta vấn đề không nhỏ." Giang Hạo nói.
"Nói một chút là đã xảy ra chuyện gì, có lẽ ta có thể giải đáp giúp ngươi." Cổ Kim Thiên nói.
"Vãn bối còn có việc." Giang Hạo không có ý định nói chuyện phiếm.
Ba!
Cổ Kim Thiên vỗ tay phát ra tiếng.
Trong lúc nhất thời, xung quanh xuất hiện rất nhiều hư ảnh. Có hai nhóm người đang cố gắng làm gì đó.
"Người Thánh Đạo và người Đọa Tiên tộc đang cố gắng dẫn động Huyết Trì. Ngươi đến vì chuyện này? Không nên gấp gáp, bọn hắn không lật nổi sóng gió gì.
Ngươi nói cho ta tình huống, ta đưa ngươi đi tìm bọn hắn." Cổ Kim Thiên nói.
"Không lật nổi sóng gió sao?" Giang Hạo bình tĩnh nói.
"Thật sự cho rằng Huyết Trì dễ dàng bị lật lên như vậy sao?" Cổ Kim Thiên cười nói:
"Ta còn ở nơi này, bọn hắn có thể nhấc cả ta lên sao? Trừ phi là Đọa Tiên tộc, Thiên Linh tộc, Thiên Thánh tộc, Thánh Đạo ở thời kỳ đỉnh phong liên thủ."
Tiền bối rất thích nói mạnh miệng, Giang Hạo yên lặng ghi lại.
Sau này lúc làm Cổ Kim Thiên, có thể thay vào, như thế mình ngụy trang sẽ giống hơn.
Không đến mức để cho người ta cảm thấy Cổ Kim Thiên tương tự với Tiếu Tam Sinh. Nhưng mặc kệ bọn họ có tương tự thế nào, cũng sẽ không tương tự với Giang Hạo hắn. Bởi vì tương tự với Giang Hạo sẽ không tiến vào tầm mắt của đại chúng, chí ít hiện tại sẽ không.
Nhìn xuống người Đọa Tiên tộc, người của bọn hắn hình như đang bố cục ở xung quanh đại địa. Mà vị trí của Thánh Đạo lại chỉ có người, chỗ đứng của bọn hắn khác biệt, giống như lúc nào cũng có thể động thủ.
"Người Đọa Tiên tộc có phải đang còn thiếu một phần kíp nổ hay không?" Giang Hạo nhìn dáng vẻ của bọn hắn, luôn cảm giác còn có chuẩn bị, thiếu một kíp nổ có thể dẫn động địa thế xung quanh.
"Ừm, cần một phần tiên huyết tương đối cao minh, có thể cộng hưởng đơn giản với Huyết Trì, sau đó dẫn động thế đại địa, chắc là Tiên chủng sắp nở rộ." Cổ Kim Thiên thuận miệng nói.
Giang Hạo nhìn qua Cổ Kim Thiên, không thể không bội phục đối phương. Đúng là biết rất nhiều chuyện.
Sau đó, hắn thu hồi tầm mắt, bắt đầu nói về chuyện Tây Bộ. Đầu tiên nói về Lưu Oánh.
"Tiền bối biết nàng không?" Giang Hạo hỏi.
"Không có ấn tượng." Cổ Kim Thiên lắc đầu.
Giang Hạo thở dài thay cho vị tiền bối kia, sau đó nói đến ngọc bội khí vận.
“Bốn khối?" Cổ Kim Thiên có chút nghi hoặc:
"Ngươi một khối, Lâu Mãn Thiên một khối, còn có ai?"
"Thiên Đạo Trúc Cơ và một khối không biết." Giang Hạo suy tư một lúc, nghĩ đến Quỷ tiên tử. Nhưng mà bản thân Quỷ tiên tử nhất định không có năng lực bực này.
Nàng cũng ở bên trong vòng xoáy, khối ngọc bội kia hẳn là của người sau lưng nàng.
"Có manh mối gì không?" Cổ Kim Thiên hỏi.
"Có liên quan đến nguyền rủa?" Giang Hạo thử suy đoán.
"Trường Sinh Trớ Chú Thụ, Cố Trường Sinh." Cổ Kim Thiên có chút cảm khái: "Hắn cũng xuất hiện? Nhưng mà rất không có khả năng, hắn không ra được."
Giang Hạo có chút kinh ngạc, là Trường Sinh Trớ Chú Thụ?
Hắn gặp qua.
"Chắc không phải là chính hắn ra, có người nhìn trộm được hắn rồi?" Cổ Kim Thiên trầm tư chốc lát rồi nói: "Dù là hư ảnh bên ngoài, người khác cũng rất khó nhìn trộm đến. Đó chính là người vốn liên quan đến hắn, chắc là nguyền rủa. Người đạt được ngọc bội có phải là một người am hiểu nguyền rủa hay không? Hơn nữa, từng nhìn trộm nguyền rủa Bách Dạ?"
Nghe những thứ này, Giang Hạo hơi kinh ngạc. Nguyền rủa của Thượng Quan nhất tộc, Bách Dạ. Mà Quỷ tiên tử đúng là từng nhìn trộm Bách Dạ, khi đó nàng nói suýt nữa là bị phát hiện. Nói cách khác nàng đã sớm bị phát hiện, thậm chí bị để mắt tới.
Khí vận như lửa như vậy mà tới? Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới chỉ là một lần nhìn trộm, sẽ rước lấy tồn tại đáng sợ như vậy cho mình. Mình phải cẩn thận hơn mới được.
Sau khi ngừng một lúc, hắn nhìn về phía Cổ Kim Thiên, trong nháy mắt hiểu ra. Mình cũng vì chọc phải tồn tại bực này, cho nên mới có nhiều phiền phức tại Tây Bộ.
“Cuối cùng người nào thắng? Lâu Mãn Thiên?" Cổ Kim Thiên tò mò hỏi.
"Hắn thua." Giang Hạo đáp.
"Thua? Vậy là Thiên Đạo Trúc Cơ thắng?"
"Nàng cũng thua."
"Ngươi thắng?"
"Vãn bối không có tham gia?"
"Người thay mặt cho Cố Trường Sinh không có khả năng thắng, cho nên là người nào thắng?"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận