Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 435: Hắn Nhất Định Là Tiền Bối Của Thiên Văn Thư Viện Ta

Chương 435: Hắn Nhất Định Là Tiền Bối Của Thiên Văn Thư Viện Ta
Chương 435: Hắn Nhất Định Là Tiền Bối Của Thiên Văn Thư Viện Ta
Chỗ cao bên cạnh.
Thường Tự Tại phát hiện Giang Hạo không có tới, có chút tiếc nuối.
Luôn cảm thấy còn có thể đào ra cái gì đố, đối với người khác có lẽ không có gì, thế nhưng với hắn thì lại cực kỳ quan trọng.
Câu nói kia, khiến cho bọn hắn có thể đọc sách vào buổi sáng một cách tốt hơn.
Người như này chắc chắn là một vị tiền bối.
Nếu không thì có thể dùng rất nhiều biện pháp để mời hắn gia nhập thư viện.
"Thường Tự Tại, người của các ngươi còn đi so thân pháp nữa không?" Thanh Na tiên tử đột nhiên hỏi.
"Không đi, nghe nói bị đả kích vô cùng thảm, đi sẽ bị chế giễu, thư sinh vẫn nên trở về đọc sách thì hơn." Thường Tự Tại có chút bất đắc dĩ, chợt cảm thấy tò mò:
"Ngươi tại sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?"
"Người của tông môn chúng ta cũng đi so, một số trưởng lão bảo ta nhìn chằm chằm hắn, không nghĩ tới mới nhoáng một tí đã chạy đi so thân pháp, nói lúc này mới thú vị." Thanh Na tiên tử có chút phiền não:
"Nghe nói có một vị đệ tử học không đến hai năm đã trực tiếp chạy ra khỏi tông môn, đến nay vẫn không thấy tung tích. Ta còn nhớ rõ hắn từng nói với sư phụ là chơi chơi trốn tìm, sau đó cũng tìm không được nữa. Ta có chút lo lắng trong lần tỷ thỉ này, bọn hắn sẽ trực tiếp chạy trốn."
"Tại sao đệ tử Hạo Thiên Tông lại trốn đi?" Thường Tự Tại không hiểu.
Thanh Na tiên tử làm sao biết được những người này nghĩ như thế nào?
Lúc này, bọn hắn nhìn về phía khu vực tranh tài thân pháp.
Quả nhiên nhìn thấy một vị nam tử có khí độ bất phàm, quanh thân có ý chí tự tại.
Thường Tự Tại lập tức cảm thấy kinh ngạc: "Tại sao còn có người của Thư viện?"
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người một vị tiên tử, đây cũng là một người học tập Hòa Quang Đồng Trần.
Chỉ là hắn chưa kịp kinh ngạc xong, người đứng bên cạnh vị tiên tử này càng làm cho hắn cảm thấy quái dị.
"Đó không phải là Giang đạo hữu sao?"
Thanh Na tiên tử nhìn lại, phát hiện thật sự chính là vị tiền bối kia.
Vẫn dùng tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
Tại sao vị tiền bối này cũng đi?
So thân pháp thú vị như vậy sao?
Giờ phút này, bọn hắn lập tức tập trung tinh thần quan sát.
Lúc này, Hoa Hàn tiên tử tới đổi trà lần nữa.
Thấy tiền bối đang nhìn về khu vực thân pháp, nàng cũng nhìn qua.
"Ah?" Nhìn thấy Giang Hạo, nàng ngừng chân bắt đầu quan sát.
"Các ngươi nói xem ai sẽ thắng?" Bởi vì có Giang Hạo gia nhập, không ít tiền bối đều chú ý tới tranh tài thân pháp.
"Đương nhiên là vị đạo hữu kia, dù sao chúng ta có thể buông bỏ mặt mũi để bắt nạt trẻ nhỏ." Có người không biết làm sao lại nói vậy.
"Khó mà nói được, thân pháp cũng không phải cứ tu vi cao liền có thể thắng, rất nhiều người thật ra chỉ tu thân pháp, ví dụ như Hòa Quang Đồng Trần của Thiên Văn Thư Viện. Chính là như vậy, cho nên so với người yếu nhất cùng giai mà chạy cũng chậm." Một nam tử cõng kiếm bình tĩnh mở miệng.
Thường Tự Tại: "…”
Bản thân mình vốn rất tốt lại bởi vì một số đệ tử không có tiền đồ mà bị trào phúng không biết bao nhiêu lần?
"Nếu như vị Giang đạo hữu này thua, có phải là có chút mất mặt hay không? Thắng cũng không tính là gì." Một vị tiên tử nói.
Hoa Hàn tiên tử không nói chuyện, theo lý thuyết thì là như thế này, thế nhưng nàng muốn nhìn xem vị tiền bối sẽ thắng như thế nào.
"Ta không biết mấy chuyện khác, thế nhưng ta biết Hòa Quang Đồng Trần sẽ bị bỏ lại phía sau."
"Hòa Quang Đồng Trần danh tiếng lẫy lừng, không đến mức ở vị trí cuối cùng."
Vẻ mặt của Thường Tự Tại không ngừng thay đổi, nhưng mà lại không thể phản bác.
Trở về phải bảo mấy lão bất tử kia dừng việc tu luyện Hòa Quang Đồng Trần lại mới được, đều sắp thành trò cười rồi.
Lúc này Giang Hạo nhìn về phía trước, đang chờ đợi bắt đầu.
Đột nhiên thuật pháp trói buộc bọn hắn, ngay sau đó thuật pháp trói buộc tán đi.
Trong nháy mắt, mọi người liền xông ra ngoài, Giang Hạo cũng không có bị bỏ lại.
Chỉ là hắn cũng không vội vã phát lực, mà là dùng Hòa Quang Đồng Trần bình thường để truy đuổi vị tiên tử dẫn đầu cùng với mọi người.
Nhưng mà điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, thuật pháp của một vị tiên tử bên người có chút tương tự với hắn.
Hòa Quang Đồng Trần của Thiên Văn Thư Viện? Giang Hạo có suy đoán.
Mà đối phương nhìn Giang Hạo cũng có chút kinh ngạc, nàng cảm giác đây là Hòa Quang Đồng Trần, lại cảm thấy không giống cho lắm, có một loại cảm giác nói không ra lời.
Lúc này, Giang Hạo nhìn về phía một vị nam tử toàn thân đầy huyết, tốc độ của hắn nhanh lạ thường, lập tức vượt qua mọi người.
Giang Hạo không nhanh không chậm mà đi theo tất cả mọi người.
Lúc này, hắn thấy bên phải có một thanh niên đang mỉm cười, ánh sáng pháp lực quanh thân hiển lộ rõ ràng, rõ ràng biểu hiện ra là Trúc Cơ, lại phảng phất như gió tự tại, vô câu vô thúc.
Có chút lợi hại, thế mà lại có quan hệ cùng tâm cảnh, Giang Hạo vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.
"Các ngươi có chút chậm, xin lỗi không tiếp được."
Nói xong, hắn nhanh chóng hướng về phía trước.
Những người còn lại thì đều khổ cực đuổi theo.
Giang Hạo mỉm cười, đột nhiên cảm thấy như này thật ra rất thú vị.
Mặc kệ đối thủ là người nào, đều không mang đến bất kỳ gợn sóng nào đối với nội tâm của hắn cả.
Bước tiến của hắn bình ổn cân đối, không gợn sóng.
Thần quang nội liễm.
Người của Thiên Văn Thư Viện bên cạnh có chút lực bất tòng tâm, cảm thấy lần này lại không thể làm cho người ta phải lau mắt mà nhìn.
Nàng bất đắc dĩ vốn định chào hỏi với người có thể là đồng môn của mình ở bên cạnh, bảo hắn tiếp tục.
Nhưng mà, khi nàng nhìn về phía bên cạnh thì lập tức ngây ngẩn cả người.
Trên người đối phương có ánh sáng nhạt, giống như dung hợp cùng ánh sáng, lại phảng phất như hạt bụi nhỏ bé.
Hắn lập tức biến mất, ngay sau đó lại giống như xuất hiện ở xung quanh.
Dưới ánh mặt trời, hắn giống như ở khắp mọi nơi.
Tụ hợp, giống như tồn trữ?
Cùng sinh cùng ánh sáng?
Nàng lập tức sững sờ tại chỗ, thậm chí quên mất việc mình đang so tài cùng người khác.
Ánh mắt của nàng vẫn luôn khóa chặt thân ảnh của Giang Hạo, chỉ qua mấy cái chớp mắt, hắn đã đi tới phía trước nhất.
Đứng ở trên cùng một đường thẳng cùng với hai người dẫn đầu.
Tại chỗ ngồi cao cấp, một đám cường giả thấy Giang Hạo dùng Hòa Quang Đồng Trần, đều cảm giác lần này hắn là muốn cố ý thua.
Có người còn cảm thấy là đang nhục nhã Thiên Văn Thư Viện.
Nhưng khi thân ảnh Giang Hạo bị ánh sáng bao phủ, tựa như ở khắp mọi nơi, bọn hắn liền ngẩn người.
Nhất là Thường Tự Tại, hắn có chút kích động mà nhìn thân ảnh của Giang Hạo, không nói lời nào, thế nhưng hắn nhìn loại bộ pháp kia liền biết đây là thân pháp gì.
Cùng sinh với ánh sáng.
Hòa Quang Đồng Trần chân chính.
"Ta đã hiểu." Thường Tự Tại hưng phấn nói:
"Vị tiền bối này chính là lão tiền bối của thư viện ta, bây giờ xuất quan trở về, hiểu rõ Hòa Quang Đồng Trần, còn để chúng ta kiên trì việc đọc sách vào sáng sớm. Nếu như không phải là tiền bối của Thư viện ta, sao có thể làm đến mức này? Hắn thấy người của Thư viện chúng ta bị các ngươi vũ nhục, tự mình xuống tràng, để cho các ngươi hiểu rõ Hòa Quang Đồng Trần."
Mọi người nghe xong, cảm giác đúng thật là có đạo lý.
"Đừng tự dát vàng cho mình, rõ ràng là vị tiền bối này cũng lĩnh ngộ được Hòa Quang Đồng Trần, nhìn Thư viện các ngươi chịu nhục như thế nên có ý tốt làm mẫu mà thôi." Thanh Na tiên tử nói.
"Tuyệt đối là tiền bối của Thư viện ta." Thường Tự Tại đánh chết cũng không đổi giọng.
Lúc này, Giang Hạo còn đang truy đuổi với người ta.
Hắn nhìn vị nam tử có khí huyết bùng cháy ở bên cạnh, cảm thấy quái dị.
Đối phương mang theo lệ khí, dường như muốn vượt qua Kim Đan phía trước.
Chuyện này cũng không dễ dàng, Giang Hạo có thể cảm nhận được rõ ràng, thân pháp của Kim Đan không kém một chút nào.
"Thân pháp này của ngươi khiến cho ta cảm thấy như đã từng gặp ở đâu, lại giống như chưa từng thấy qua, nhưng mà cũng không quan trọng." Người trẻ tuổi của Hạo Thiên Tông cất bước rời đi.
Giang Hạo cũng không để ý tới đối phương, mà là quan sát nam tử có huyết khí.
Lúc này nam tử huyết khí thấy có người vượt qua hắn, tầm mắt có lệ khí hiện ra, nhưng lại cực lực ẩn giấu.
"Có chút kỳ quái."
"Giám định."
Dưới nghi hoặc, Giang Hạo mở giám định ra.
【 Xích Điền: Đệ tử nội môn của Huyết Ảnh Tông, tu vi Kim Đan viên mãn, thành viên của Vạn Vật Chung Yên. Bởi vì cha mẹ vợ con bị Trưởng lão đồng môn tàn sát, không thể báo thù nên lâm vào cực đoan, muốn toàn thế giới chôn cùng. Lần này, hắn muốn đạt được thứ nhất, dưới cái nhìn của vạn chúng lợi dụng Địa Cực Phệ Tâm Châu để phá hư đại thế. 】
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận