Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1554: Sắp Sinh 2 Ỉ

Chương 1554: Sắp Sinh 2 ỈChương 1554: Sắp Sinh 2 Ỉ
 
 Sau đó lại có mấy sư huynh sư tỷ lần lượt đi tới. Nhưng mà, bọn hắn đều gọi Giang Hạo là sư huynh. Dù sao trước bàn là hai đệ tử thân truyền của Đoạn Tình Nhai, hơn nữa đều là đệ tử thủ tịch.
 
 Ninh Tuyên tiên tử nói: "Cò cần bày trận không? Phòng ngừa ngoài ý muổốn."
 
 "Được, làm phiền sư tỷ rổi." Mục Khởi chân thành nói.
 
 Thật ra thì không cần thiết, nhưng dù sao đôi phương cũng là có ý tốt. Giang Hạo nhìn một hổi, có chút bội phục:
 
 "Trận pháp rất huyền diệu."
 
 Thánh Chủ một mặt xem thường, đúng là trợn mặt nói lời bịa đặt. Một Tuyệt Tiên như ngươi lại cảm thấy trận pháp này huyền diệu? Hơn nữa, đây là nhìn như Tuyệt Tiên, thực lực thực tê còn khó mà nói được.
 
 Uống trà một lúc, Giang Hạo có chút ngoài ý muôn: "Có phải có chút lâu hay không?"
 
 "Đúng có chút lâu." Mục Khởi có chút lo lắng.
 
 "Thân thể nhân loại các ngươi quá yếu đuổi. " Thánh Chủ lắc đầu, nói: "Sinh đứa bé thôi mà cũng khó như vậy."
 
 Thánh Chủ vừa dứt lời thì chợt nghe bên trong truyền đến trẻ con khóc nỉ non.
 
 Nghe vậy, Mục Khởi thầm giật mình, lập tức tới gần.
 
 Lý Khải cũng đứng lên: "Đổ đệ của ta ra ngoài rồi."
 
 Giang Hạo và Bạch Dịch cũng tranh thủ thời gian ngang nhiên xông qua.
 
 Bọn hắn lần đầu tiên trải qua chuyện như vậy.
 
 Mấy người Ninh Tuyên cũng lập tức xông tới, muốn xem xem là nam hài hay là nữa hài.
 
 Lúc này, một nữ tử với làn da hơi vàng ôm một đứa bé đi ra, hưng phần nói:
 
 "Mục Khởi sư huynh, là một thiên kim."
 
 Nghe vậy, Mục Khởi một mặt hưng phần, chỉ là lúc nhìn thấy đứa nhỏ thì có chút không biết làm sao.
 
 Rất nhanh, hắn lại hỏi: "Thính Liên thể nào rổi?" "Không có việc gì, rất có tinh thần." Nữ tử chân thành nói. Giang Hạo nhìn nàng, đối phương là người của Cự Linh tộc. Nhưng mà, theo thời gian chuyển dời, Cự Linh tộc đã dân dần trở thành đệ tử của Thiên m Tông, không có chút ngăn cách nào.
 
 'Để đứa nhỏ lại, ngươi vào trong xem một chút đi." Lý Khải nói.
 
 Mục Khởi nhìn về phía đứa nhỏ, sau đó tiên vào trong phòng.
 
 Lúc này, mấy người Giang Hạo bắt đầu vây xem đứa nhỏ.
 
 Đôi mắt nhắm chặt, làn da nhăn nheo, làn da có trăng có đen.
 
 Khó coi. "Trẻ con vừa sinh đều như vậy cả." Tiên tử ôm đứa nhỏ chu môi nói. 'Để ta xem xem thiên phú như thế nào. " Lý Khải lập tức nói.
 
 Nghe vậy, mọi người cũng không có tới gần.
 
 Kiểm tra đơn giản, Lý Khải gật đầu: "Tam được."
 
 Giang Hạo cũng kiểm tra một lúc: "Thiên phú tu luyện rât cao nha." Không những như thế, chỉnh thể cũng không tẩm thường.
 
 Tiểu Y lén tới gần, đụng vào bàn tay nho nhỏ kia một cái, lại sợ hãi thu tay lại. Nàng cảm giác rất hiểm lạ, cũng rât cẩn thận, sợ làm đau đổi phương.
 
 Bạch Dịch cười nói: "Ta trở về thông báo cho sư phụ, đến lúc đó sẽ chuẩn bị cho nàng một chút lễ vật. " Nói xong, hắn liền nhanh chóng rời đi.
 
 Đám người Ninh Tuyên ở lại một hổi mới cáo từ rời đi.
 
 Tiểu Y trông coi đứa nhỏ, không nỡ rời đi.
 
 Lâm Tri nhẹ nhàng thở ra:
 
 "Xem ra là không có việc gì. "
 
 Trình Sầu gật đầu nói: "Sư huynh và tiền bổi ở đây, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì. "
 
 Lúc này Mính Y tiên tử đi ra, muốn phân phó cái gì đó. Nhưng mà trong nháy mắt nhìn thầy Thánh Chủ, nàng lập tức sững sờ, trong mắt có vẻ kinh hoảng. "Mính Y sư tỷ." Giang Hạo nói: "Cần gì sao?"
 
 Nghe thế, Mính Y tiên tử lập tức nói:
 
 "Cần đi bên ngoài mua một vài thứ."
 
 "Sự tỷ nói với ta là được." Trình Sầu lập tức nói.
 
 Sau đó, Giang Hạo để Thánh Chủ _ ngổi ở một bên, hắn cũng đi qua rồi ngổi xuồng.
 
 "Hiền đệ hôm nay tới tìm ta?" Giang Hạo hỏi.
 
 Không có người nào, hắn đương nhiên là không cần che che giầu giầu.
 
 Trước mặt mọi người gọi Thánh Chủ là hiển đệ, người khác sẽ dễ dàng nghỉ ngờ. Vì không muốn phải giải thích nhiều, cho nên vừa rồi hắn không có gọi.
 
 "Tới xem đồ đệ của ta một chút, thuận tiện nói với ngươi một chuyện." Thánh Chủ thuận miệng nói: "Ta tìm được vị trí phong ân của Thánh Đạo rấi. "
 
 Hảh, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn: "Ø nơi nào?"
 
 "Hải Vụ Động nối liền biển sâu, nhưng phía dưới không phải là cửa vào phong ẩn, chỉ là phong ân không gian tới gần nơi này. " Thánh Chủ nói: "Vị trí phong ấn khả năng là ở phương Bắc, ở một nơi gọi là Lê tộc."
 
 Nghe vậy, Giang Hạo hơi kinh ngạc: "Lê tộc? Đây không phải là cách rất xa sao?"
 
 "Dù sao tin tức mà ta có được chính là ở nơi đó, về phần có phải hay không thì ta cũng không xác định, ta không vào được. " Thánh Chủ nói.
 
 "Nơi đó có cái gì kỳ quái không?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Cảm giác như có thứ gì đó đè ép. " Thánh Chủ suy tư rồi nói:
 
 "Lúc trước người trấn áp Thánh Đạo hãn là Nhân Hoàng, mà Nhân Hoàng chuyên hành tấu tới các nơi kỳ quái, sẽ trần áp từng người tại những nơi tât yêu. Chô kia chắc là cũng không đơn giản, đặt Thánh - Đạo ở bên trong, khả năng là muốn tương hồ tương ứng với các phong ân khác, giông như Thiên Cực Mộng Cảnh Châu lúc trước. "
 
 Nghe vậy, Giang Hạo gật đầu.
 
 Đúng là có loại khả năng này. Dù sao, lúc trước Thiên Cực Mộng Cảnh Châu vốn là ở bên trong Long Sào, cuối cùng lại bị Nhân Hoàng . đưa đến gần Thiên m Tông, còn để lại một chút thủ đoạn.
 
 "Mặt khác, Lê tộc cũng chưa thức tỉnh tại thời đại của Nhân Hoàng. " Thánh Chủ nhắc nhở.
 
 Giang Hạo gật đầu, Lê tộc hình như có liên quan tới Thiên Cực Hoàng Chủ.
 
 Lúc trước hắn còn muốn đi hỏi một chút, cảm giác quá xa.
 
 "Ngươi muốn đi qua không?" Thánh Chủ hỏi.
 
 "Không vội, qua khoảng thời gian nữa lại đi qua. " Giang Hạo đáp. "Vì sao?" Thánh Chủ tò mò. Nếu như muốn tăng cường phong ân, đương nhiên là phải đi qua càng sớm càng tôt.
 
 "Tụ vi của ta quá yếu, cần mau chóng tăng lên một chút đã." Giang Hạo thành thật trả lời.
 
 "Tu vi của ngươi quá yếu?" Thánh Chủ có chút khó có thể tin nối. "Đúng vậy, đối mặt với đám người tranh đoạt Đạo Quả kia, ta vân còn quá non." Giang Hạo gật đầu.
 
 "Loại chênh lệch cấp bậc này không thể rút ngăn trong vòng mây trắm năm được đâu."' Thánh Chủ nghiêm túc nói:
 
 "Đừng nhìn hiện tại Thiên Đạo Trúc Cơ sắp thành Chân Tiên, thê nhưng từ Chân Tiên đến Thiên Tiên nàng ít nhât cũng cần mây ngàn năm mới có thể vượt qua được. Càng đừng nhắc tới từ Thiên Tiên đến Tuyệt Tiên, mấy vạn năm đều được xem là nhanh rổi. Mà mỗi một cảnh giới phía trên Tuyệt Tiên đều cần trải qua khoảng thời gian dài vô tận mới có thể có chô tỉnh tiền. Ngươi cho rằng vì sao lại có nhiều người tranh đoạt Đạo quả như vậy? Chính là bởi vì trên đường đại đạo không có mấy người có thể hướng về phía trước. "
 
 Giang Hạo gật đầu, cũng không nói mình dự định hai trắm năm sau sẽ đi qua. Bây giờ mình thuận lợi tân thăng Tuyệt Tiên trung kỳ, hai trắm năm sau chính là Tuyệt Tiên viên mãn.
 
 Đến tu vi như vậy đã có thể rồi.
 
 Tấn thăng nữa chính là Đại La, chuyện này cần cơ duyên và thời cơ. Đền lúc đó, bọt khí hăn là đã mất đi tác dụng, phải dựa vào chính mình. Bọt khí màu lam có thể đưa mình tới Tuyệt Tiên viên mãn đã đủ rối, chuyện còn lại phải xem chính mình. Dù sao Đại La cũng không phân chia cảnh giới, bọt khí đẩy cũng vô dụng.
 
 "Cho nên, ngươi dự định lúc nào thì đi?" Thánh Chủ hỏi.
 
 "Hai, ba trăm năm nữa. " Giang Hạo đáp.
 
 "Hai, ba trăm năm?” Thánh Chủ có chút khó có thể tin nổi: "Ngủ một giâc liền trôi qua, còn có thể tu luyện?"
 
 Giang Hạo cười không nói, chỉ là uông trà.
 
 Hải ngoại. Đào tiên sinh ngổi cạnh bàn trà, nói:
 
 "Thế lực kia là như nào?"
 
 "Không biết vì sao lại rất khó truy tung, hơn nữa hành tung của bọn hắn cực kì quỷ dị, động một chút lại sẽ thay đối lộ trình. " Chu Thâm thở dài nói:
 
 "Hoàn toàn không có logic gì, nhưng mà..."
 
 "Sao thế?"
 
 Chu Thâm có chút chần chờ, nói: "Lộ trình gần đây có chút kỳ quái. " "Kỳ quái?" Đào tiên sinh hơi ngoài ý muốn: "Kì quái như nào?"
 
 Chu Thâm lấy một tấm bản đồ ra, nói: "Đào tiên sinh nhìn đi." Chu Thâm chỉ chỉ bản đồ, nói: "Bọn họ đi qua nơi này, sau đó lại đền nơi này, đăng sau lại đên nơi này. Tổng cộng có sáu chô."
 
 Chu Thâm chỉ ra tất cả, sau đó còn nói thứ tự trước sau.
 
 "Có vấn đề gì?" Đào tiên sinh hỏi. Đào tiên sinh không cảm thấy quen thuộc sao?" Chu Thâm cười khổ, nói:
 
 "Lúc trước chúng ta tự mình vẽ." Nghe vậy, Đào tiên sinh ngây ngẩn cả người.
 
 Bản đổ kho báu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận