Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 727: Dẫn Tiên Lộ Mở Tiên Duyên

Chương 727: Dẫn Tiên Lộ Mở Tiên Duyên
Chương 727: Dẫn Tiên Lộ Mở Tiên Duyên
Lúc này, trên người Thượng An mang theo ánh sáng óng ánh, khiến Giang Hạo cảm thấy rung động.
"Chín bậc thang thành tiên có cái tên thuộc về nó, gọi là Đăng Tiên Đài."
Thượng An nói xong liền cất bước lên Đăng Tiên Đài.
Vững vàng đứng thẳng, như giẫm trên đất bằng.
"Ta đã bỏ ra hơn hai trăm năm, gần ba trăm năm để tới đây. Bây giờ ta đã qua ba trăm tuổi, sư phụ bây giờ của ta nói cho ta biết, ta nên bước ra một bước này trước ba trăm tuổi trước. Đối với ta như vậy mà nói thì sẽ tốt hơn, nói ta đã bỏ qua cơ hội." Thượng An đạo nhân nhìn về phía trời cao, nói:
"Nhưng mà với ta mà nói, cũng không hề khác gì nhau. Hoặc với ta mà nói, hiện tại mới là lúc thích hợp nhất."
Giang Hạo nhìn đối phương, chỉ thấy ánh sáng càng trở nên mãnh liệt.
Không bao lâu sau, Thượng An bước ra một bước về phía trước.
Chỉ là một bước nhẹ nhàng nhưng lúc hạ xuống lại lay động đất trời, đinh tai nhức óc.
Tựa như thiên địa giáng một chùy xuống trong núi.
Răng rắc!
m thanh thanh thúy vang lên, Đăng Tiên Đài dưới chân Thượng An đạo nhân bị rạn nứt.
Vết rách trải rộng cầu thang, sau đó oanh một tiếng, hoàn toàn bị phá tan.
Cầu thang thành tiên bắt đầu phun trào như bột phấn gặp phải gặp cuồng phong, sau đó dung nhập vào trong thân thể Thượng An đạo nhân.
Khí tức nóng bỏng tản ra, một ánh sáng lóa mắt phóng lên tận trời.
Ánh sáng vào mây trời, oanh động toàn bộ Thiên m Tông, thiên địa biến sắc, đám mây ngũ sắc xuất hiện hô ứng với chùm sáng.
Trong nháy mắt, hào quang bao phủ núi sông xung quanh.
Toàn bộ người Thiên m Tông đều biến sắc vì nó.
Phần lớn mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mà Giang Hạo ở gần nhất là người có cảm xúc sâu nhất, thấy cũng nhiều nhất.
Hắn nhìn thấy một con đường đang kéo dài dưới chân Thượng An.
Tiên lộ xuất hiện.
"Đây chính là đạp phá Đăng Tiên Đài, dùng lực lượng Đăng Tiên Đài tái tạo tiên lộ."
Thượng An đạo nhân nhìn Giang Hạo rồi giải thích.
Sau đó, hắn cũng không quay đầu lại mà đi về phía trời cao.
Con đường bắt đầu kéo dài, lực lượng mãnh liệt đang giao hòa với trời cao.
Giống như đang xây dựng hỗn độn, để tiên lộ có thể hiện rõ.
Không hiểu sao, Giang Hạo cảm thấy chỉ cần mình bắt kịp, sẽ có thể cùng nhau thành tiên.
Nhưng mà hắn theo không kịp, thế nhưng lại có một loại cảm ngộ không hiểu.
Hắn đã có hiểu rõ khắc sâu đối với tiên lộ.
Ánh sáng bắt đầu chiếu rọi, càng chiếu càng xa.
Giống như muốn bao trùm sơn hà đại địa.
Cùng lúc đó, bên trong Bạch Nguyệt Hồ, Bạch Chỉ cũng phát hiện ra tiên lộ.
Dưới chân nàng cũng xuất hiện Đăng Tiên Đài.
Một loại cảm ngộ không hiểu bắt đầu hiện ra.
"Thời cơ đã đến, có thể thành công hay không thì phải xem chính ngươi."
Một giọng nói hư vô mờ mịt vang lên trong tai Bạch Chỉ .
Là Chưởng giáo.
"Ta đã chờ rất nhiều năm."
Vẻ mặt Bạch Chỉ xúc động, nàng đã ở cảnh giới này rất lâu.
Nhưng đây đã là cực hạn.
Sau này gặp Thiên Đạo Trúc Cơ, có hi vọng.
Chỉ thiếu một cơ hội.
Hiện tại, cơ hội này đã tới.
Trong nháy mắt, trên người Bạch Chỉ bùng nổ hào quang, phóng lên tận trời.
Các chủ Thiên Hoan Các ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, hắn cảm thấy, đây là một loại thời cơ.
Nhưng hắn…
Không đến được lúc đó.
Nếu như mười mấy năm trước không xảy ra bất trắc…
Nghĩ tới đây, hắn siết chặt nắm đấm, cuối cùng lại buông ra.
Cho dù mười mấy năm trước không có chuyện ngoài ý muốn, cơ duyên lần này cũng không có quan hệ gì với hắn.
---
Bên ngoài Thiên m Tông.
Bích Trúc mang theo Xảo Di đi trên đường.
Nàng chắp tay sau lưng, sải bước về phía trước.
Lần này đi Thiên m Tông, chủ yếu là tìm Doãn Tự Trần, vì cứu đối phương ra ngoài mà nàng thật sự đã phí hết tâm tư.
Đầu tiên là nói tin tức cho Sơn Hải Kiếm Tông, sau đó suy đoán bọn hắn có lẽ chỉ cần thứ gì đó, không cần người.
Dù sao Sơn Hải kiếm Tông và Thiên m Tông còn có một tầng quan hệ kỳ quái.
Nàng không quá chắc chắn về quan hệ này, thế nhưng chắc chắn có.
Như này, Sơn Hải Kiếm Tông đại khái sẽ không ảnh hưởng đến hòa khí hai bên, sẽ lựa chọn muốn thứ gì đó.
Như này nàng sẽ có cơ hội chuộc người. Nàng còn nhiều linh thạch, Thiên m Tông muốn thì cứ đưa là được.
Không nói những chuyện khác, Thiên m Tông vẫn rất có uy tín trên phương diện này.
Cho đến trước mắt, nàng vẫn chưa nghe nói người nào bị lừa gạt.
Thế nhưng cũng phải quan tâm một chút đến chuyện ngoài ý muốn, đó chính là lỡ như Sơn Hải Kiếm Tông muốn người.
Vậy nàng sẽ không còn biện pháp nào khác.
Mặc dù mình có thể tranh đoạt với bọn hắn một chút, nhưng nguy hiểm quá cao.
Đắc tội Sơn Hải Kiếm Tông không phải là lựa chọn sáng suốt, vẫn nên nghĩ những biện pháp khác.
Nếu như bọn họ giống như Thiên m Tông thì tốt, cho đủ lợi ích là được.
"Thật sự ở bên trong này?" Xảo Di có chút tò mò.
"Đương nhiên là thật." Bích Trúc đắc ý nói:
"Không phải đã nhận được công pháp rồi sao? Ta còn có thể lừa gạt Xảo Di hay sao?"
Xảo Di gật đầu, công pháp kia là thật, nhưng mà nàng đến nay cũng không thể hiểu rõ, công chúa làm thế nào mà chiếm được.
Người tầm thường không thể có vật này.
Cũng không có khả năng có thể có được.
Dù là người của Thiên Linh tộc thì cũng là như thế.
Oanh!
Đột nhiên, một vệt sáng phóng lên tận trời.
Ánh sáng mãnh liệt chiếu xuống vị trí của các nàng.
Không có bất kỳ sự khó chịu nào, ngược lại còn có một loại cảm giác huyền diệu khó giải thích.
Bích Trúc kinh ngạc: "Xảy ra chuyện gì rồi? Là chúng ta có cơ duyên hay sao?"
Cảm thấy có chỗ tốt đối với tu vi, cả người nàng đều cảm thấy hưng phấn.
Không bao lâu sau, chùm sáng dần dần bị một con đường thay thế, hình như có người đang xây dựng con đường.
Tiên khí xuất hiện.
Xảo Di rung động, có chút xem không hiểu, vốn muốn hỏi công chúa một chút.
Lại chỉ thấy nụ cười của thiếu nữ trước mắt dần ngưng lại, vẻ hưng phấn bị sự chấn động thay thế.
Sau khi rung động chính là hối hận và thống khổ.
"Công chúa, ngài sao thế?" Xảo Di hỏi.
Bích Trúc nhìn chằm chằm vào con đường kia, có chút khó có thể tin nổi: "Xảo Di, chúng ta có lẽ đã gặp cơ duyên vạn năm khó gặp."
Xảo Di nhìn về con đường lớn kia, cũng không hiểu lắm, nàng càng lo lắng cho người trước mắt hơn:
"Đó không phải là chuyện tốt sao? Công chúa sao lại như này?"
Vẻ mặt Bích Trúc có chút gấp gáp, nàng nắm lấy tay Xảo Di, dậm chân:
"Ta không lấy được, Xảo Di, ta gặp cơ duyên vạn năm khó gặp, nhưng mà không thể nắm chắc, có lẽ sẽ phải bỏ lỡ cơ hội. Một trăm năm, ta đã ra đời một trăm năm.
Không, tám mươi năm, cho thêm tám mươi năm, chỉ tám mươi năm thôi, ta đã có thể nắm chặt cơ duyên lần này rồi. Tiên duyên vạn năm đều chưa chắc đã gặp được lại cứ bỏ qua như vậy."
---
Một bên khác, Giải Đông Nam cũng ở gần đó, hắn nhìn về phía trời cao, ánh sáng năm màu đang tụ tập.
Tiên lộ được mở ra.
Thấy thế, hắn không khỏi cười ra tiếng:
"Nếu nhưng mấy Trưởng lão trong tông môn mà thấy cảnh này chắc là sẽ khóc mất. Bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Thượng An sư đệ thế mà có thể mở tiên lộ, dẫn tiên duyên. Chỉ cần có đủ cảnh giới, lại đủ nội tình thì có thể theo hắn mà lên, một bước thành tiên."
Nói xong, hắn nhìn về phía những người khác rồi nói:
"Các ngươi không phải là bước trên Đăng Tiên Đài rất nhiều năm mà không tiến thêm được nữa sao? Tiên duyên tới rồi."
Mặt khác người đưa mắt nhìn nhau.
Sao có thể đi lên Đăng Tiên Đài được.
"Vậy các ngươi định bỏ qua, bỏ qua cơ duyên vạn năm khó gặp à, đời này có lẽ sẽ không còn gặp được nữa đâu. Hiện tại các ngươi không có cảm giác gì, chờ sau khi bước lên Đăng Tiên Đài sẽ biết, hôm nay đã bỏ qua cái gì. Nhưng mà các ngươi cũng còn tốt, người cảm thấy thống khổ nhất chắc là người vừa mới tiến vào Đăng Tiên Đài. Đó chính là trơ mắt nhìn cơ duyên đi mất ở bên người." Giải Đông Nam cười lớn một tiếng, sau đó bước về phía tiên lộ:
"Ta đã gặp được tiên duyên này, dĩ nhiên là không thể bỏ qua, các ngươi chờ ta. Ha ha ha!"
Nhìn Giải Đông Nam rời đi, một tiểu tiên tử đột nhiên cảm thấy không lành:
"Nếu như sư huynh thành tiên, có phải là sẽ bỏ chúng ta rồi chạy trốn hay không?"
Mọi người: "…"
Nguyền rủa cho sư huynh thất bại.
Phong Uy kinh hãi nhìn về phía tiên lộ, nơi đó là Thiên m Tông.
Tông môn của mình lợi hại như vậy từ lúc nào thế?
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận