Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 475: Khảo Vấn Im Ắng

Chương 475: Khảo Vấn Im Ắng
Chương 475: Khảo Vấn Im Ắng
Mặc dù ảnh hưởng của Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu không lớn bằng Thiên Cực Ách Vận Châu, nhưng mà lực phá hoại tuyệt đối không kém.
Nếu quả thật đang ở gần Thiên m Tông, vậy thì đúng là kiếp nạn.
Bỏ lỡ cơ hội cảm nhận vị trí, hắn sẽ không có cách nào biết được vị trí đại khái.
Có lẽ là hắn nghĩ sai, sau khi phong ấn nó lại, Giang Hạo đi vào sân nhỏ.
Nếu như lần sau còn có thể cảm nhận, hắn dự định xác định một chút.
Nếu không ở Thiên m Tông thì sẽ nghĩ biện pháp khiến người bên trong tụ hội chiếm lấy trước, tốt nhất là "Tinh" .
Nếu như ở thì có chút phiền phức, có thể được mang đi một cách an toàn là tốt nhất, chỉ sợ đột nhiên bùng nổ, hắn muốn chạy trốn đều không chắc sẽ trốn được.
"Quỷ Tiên Tử có một câu nói rất đúng, cảm thấy rất nhiều chuyện đều có liên quan tới Thiên m Tông." Trong lúc nhất thời, Giang Hạo cũng không rõ là do Thiên m Tông đặc thù, hay là do vận khí Thiên m Tông không tốt, thành lập ở chỗ như này.
Chờ đợi mấy ngày.
Địa Cực Phệ Tâm Châu không xuất hiện biến hóa mới, hắn thậm chí còn ngủ một giấc, cũng không có thấy sao trời rộng lớn kia nữa. Xem ra cần phải có người cộng hưởng cùng Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu.
"Muốn tìm ra chắc là còn cần một chút thời gian."
Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, mà là đi đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Đi tâm sự cùng Hải La Thiên Vương, có lẽ không bao lâu nữa Thiên Vương sẽ phải rời khỏi.
Đến lúc đó chỉ còn lại có một mình Trang Vu Chân.
---
Phía Đông,.
Tại một chỗ ở bí mật, hai mắt Bích Trúc nhắm chặt ngồi xếp bằng, quanh thân có một bù nhìn, cũng đang ngồi xếp bằng.
Lúc này, chỗ của hai người đều có trận pháp. Hắc khí xuất hiện ở xung quanh nàng, bàn tay bắt đầu bị hắc khí xâm lấn, hắc khí ở chỗ khác thì bị áp chế.
Chỉ qua mấy hơi thở, tay của Bích Trúc bắt đầu khô héo, giống như mất đi sức sống. Cùng lúc đó, trận pháp trên mặt đất xuất hiện biến hóa.
Hắc khí trên bàn tay đang bị trận pháp hấp thu, sau đó chuyển lên trên người bù nhìn. Chỉ trong chốc lát, người bù nhìn bị hắc khí bao trùm, nhanh chóng bị đốt cháy. Lúc này, Bích Trúc mở mắt nhìn về phía bàn tay. Bàn tay bị khô héo trước kia đang chậm rãi khôi phục, thậm chí đang sinh ra một loại khí tức nguyền rủa hoàn toàn mới.
Nhưng mà lại không có bất kỳ nguyền rủa nào tồn tại.
Trong nháy mắt cảm nhận được cỗ khí tức này, Bích Trúc mở to con mắt, cảm thấy khó có thể tin nổi.
Tại sao lại thế?
Nàng đoán tất cả trong điển tịch đều là áp chế. Nếu như dời đi thật sự có khả năng, tại sao lại chưa từng có người nhắc tới? Là vì không cách nào dời đi sao?
Không bao lâu sau, nàng bắt đầu suy tính dời đi toàn bộ, tất cả đều rất thuận lợi. Vào lúc ban đêm, nàng thử di chuyển tất cả.
Nhưng mà đến giữa đường lại phát hiện thất bại, không thể dời đi toàn bộ, chỉ có thể chuyển đi một bộ phận.
Mà bộ phận này sẽ lập tức bị bộ phận còn lại thôn phệ, cuối cùng khôi phục như lúc ban đầu, không có chút tác dụng nào.
Nhưng mà Bích Trúc cũng không từ bỏ.
Phương hướng này có thể nghiên cứu, vẫn chưa tới mức phải đi hỏi thăm, bởi vì cái giá phải trả nhất định không nhỏ.
"Dùng thực lực của Tỉnh sẽ không đến mức nói suông, nếu đã nói ra, vậy sẽ có khả năng thành công. Đan Nguyên tiền bối cũng không nhiều lời, cũng chính là biện pháp này có thể được."
Bích Trúc gật gật đầu, như này là đủ rồi. Còn lại tự mình tới.
"Bất quá phải trở về."
---
Thiên m Tông.
Tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Giang Hạo ngồi ở trước mặt Hải La Thiên Vương, yên lặng không nói gì.
"Ngươi cho rằng chỉ nhìn ta chằm chằm không nói lời nào liền có thể khiến cho ta áp lực sao? Bản Thiên Vương gió to sóng lớn gì mà chưa thấy qua?" Hải La Thiên Vương càng nói càng nhỏ tiếng.
Cuối cùng an tĩnh ngồi ở chỗ đó.
Hắn có chút khẩn trương, sợ Giang Hạo vẫy tay.
Trang Vu Chân cũng có chút tò mò, hôm nay Giang Hạo không nói một câu nào, luôn cảm thấy có vấn đề lớn. Làm cho tất cả mọi người có chút khẩn trương.
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, Trúc Cơ này lại có khí thế bực này.
Thật ra Giang Hạo là không biết nên mở miệng như thế nào, nói về Diệu An Tiên với đối phương? Hay là nói có người sắp tới chuộc hắn?
Cuối cùng hắn thở dài một cái, ngẫm lại thấy nên bỏ đi, để hắn trở về rồi tự phát hiện ra vậy.
Nghĩ tới những chuyện này, Giang Hạo đứng lên, quay người rời đi.
Chuyện này đã dọa đến Hải La Thiên Vương:
"Có, có chuyện gì thì có thể nói thẳng, mặc dù bản Thiên Vương không phải là người mà ngươi có thể so sánh…Đợi đã, ta phối hợp." Giang Hạo quay đầu nhìn đối phương một cái, cũng không mở miệng, tiếp tục rời đi.
"Không phải, bản Thiên Vương rất dễ nói chuyện, có thể trở về hay không." Hải La Thiên Vương có chút nóng nảy.
Nhưng mà Giang Hạo vẫn không mở miệng, nói không rõ.
"Tiểu tạp toái, ngươi làm cái gì vậy?" Trang Vu Chân tò mò hỏi.
"Lão tạp mao, bản Thiên Vương làm việc cả đời này không cần nói rõ lí do với ngươi?" Hải La Thiên Vương ngạo nghễ nói.
"Vậy ngươi vội cái gì?"
"Bản Thiên Vương đây là chân run, run một chút."
Lúc này, người trông coi nơi này cảm thấy kinh ngạc.
Hắn chỉ thấy Giang Hạo tiến vào, lại đi ra, không nói một câu nào.
Thế mà có thể làm cho đối phương sợ đến như vậy. Năng lực khảo vấn bực này đúng là không thể tưởng tượng được.
Thiên phú như vậy, bọn hắn đúng là vô cùng cần, đáng tiếc có người không muốn tới.
Không bao lâu sua, hắn đi lên chỗ cao hơn.
Thời gian không sai biệt lắm, cần trao đổi với người ở phía trên.
Vừa đi lên liền thấy một vị sư tỷ chau mày, khảo vấn dường như cũng không thuận lợi.
"Lão cốt đầu của Thiên Thanh Sơn này thật sự là cứng rắn, dùng đủ loại biện pháp đều vô dụng. Ngân Sa sư tỷ lại không ở đây, nếu không nàng có thể có một chút biện pháp." Sư tỷ khảo vấn thở dài nói.
"Hỏi không ra cái gì sao?" Nam tử đi lên hỏi.
"Cũng không phải, chỉ là không hỏi được trọng điểm gì. Hắn nói hắn không có nói dối, toàn bộ đều đã nói rồi." Sư tỷ khảo vấn lắc đầu thở dài. Nhưng mà Bạch Trưởng lão không muốn nghe những thứ này.
Nam tử suy tư chốc lát rồi nói:
"Hắn lúc nào thì xuống tầng năm?"
"Chắc là rất nhanh, làm sao vậy?" Sư tỷ khảo vấn hỏi.
"Thật ra gần đây Vô Pháp Vô Thiên Tháp có một vị sư đệ tới, mặc dù không phải là người của chúng ta, thế nhưng có giúp chúng ta một số việc, trước đó đều là Ngân Sa sư tỷ tiếp xúc với hắn, cho nên chúng ta không không rõ lắm. Gần đây ta trông coi tầng năm, tận mắt nhìn thấy Hải La Thiên Vương chủ động nói sẽ phối hợp, thế nhưng vị sư đệ kia lại làm như mắt điếc tai ngơ." Nam tu sĩ nói.
"Giang Hạo kia sao?" Sư tỷ khảo vấn cũng biết là ai.
Đối phương gật đầu.
"Thật sự lợi hại như vậy?" Sư tỷ khảo vấn không quá tin tưởng.
Nhưng mà thực sự không có cách nào khác, đành phải đi nói lại với Bạch Trưởng lão.
Đợi thêm mấy ngày nữa xem xem.
---
Giữa tháng hai.
Giang Hạo phát hiện chuyện các tông môn tiến đánh Thiên m Tông đã đi qua hoàn toàn.
Đã qua một tháng, sẽ không có biến hóa gì khác.
Hôm nay, hắn tới Linh Dược Viên, trước chỉ bảo Trình Sầu một số vấn đề tu luyện. Sau đó, hắn mới bắt đầu quản lý linh dược.
Chỉ là còn chưa quản lý xong, đưa tin liền đến.
Là Bạch Chỉ trưởng lão truyền đến.
"Để ta đi tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp?"
Giang Hạo có chút nghi hoặc. Hải La Thiên Vương phải rời đi nhanh như vậy sao? Lúc này mới qua bao lâu mà người hải ngoại đã đi qua, cũng không đến mức nhanh như vậy chứ.
Chẳng lẽ là lúc "Liễu" nói tới thì bọn hắn đã xuất phát rồi?
Cũng chỉ có loại khả năng này.
Sau đó, hắn tiếp tục quản lý Linh Dược Viên, đưa tin bảo hắn qua vào ban đêm, cho nên không cần vội.
Chờ quản lý xong bên này, còn có khả năng đi bày quầy bán hàng mộ hồi.
Những ngày qua hắn kiếm được một ít linh thạch, bây giờ có một vạn năm ngàn năm linh thạch.
Sắp kiếm được hai vạn linh thạch rồi.
Rất nhiều.
Đây là dưới tình huống không có khách hàng lớn, vượt xa thu nhập bình thường.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận