Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 163: Động Thủ Ăn Cướp

Chương 163: Động Thủ Ăn Cướp
Nghe những lời này, Giang Hạo lại liếc mắt nhìn đám người nơi hẻo lánh.
Tổng cộng có bảy người, thế nhưng không xác định có phải là sáu người nợ tiền hay không.
Nghe một hồi, Giang Hạo có thể xác định năm người nào là người mà hắn rVcsgDḷ tìm.
Sau đó, hắn liền rời đi.
Ban đầu hắn muốn đến xem từng người, xem thử cách làm người của bọn hắn, lại xem thái độ của bọn hắn, cộng với đi làm quen một chút.
Bây giờ xem ra không cần nữa.
Sau đó, hắn theo phần danh sách thứ hai, tìm được một nhóm người khác.
Sau khi xác định dáng vẻ, liền đi tới chỗ theo phần danh sách thứ ba.
Trùng hợp là người trong phần danh sách thứ tư cũng ở nơi đây.
"Ta có linh thạch, thế nhưng ta lại muốn dùng đan dược thấp kém, cho nên chỉ có thể khổ những người kia rồi, ha ha."
"Lần sau bọn hắn chắc sẽ không hợp tác với chúng ta nữa đâu?"
"Sợ cái gì? Lần sau đổi một nhà, nhiều mạch như vậy luôn có oan đại đầu."
Giang Hạo yên lặng ghi nhớ dáng vẻ của những người này, sau đó đi tới chỗ tiếp theo.
Chờ sau khi nhận biết hết người trong danh sách, Giang Hạo bắt đầu đi tìm từng người quản lý đơn đặt hàng của Linh Dược Viên.
May mà bên trong sáu mạch không có Thiên Hoan Các, nếu không mình chỉ có thể từ bỏ một mạch kia.
Bản thân mình tuyệt đối sẽ không bước chân vào Thiên Hoan Các.
Quá nguy hiểm.
Các chủ của Thiên Hoan Các rất có thể sẽ ra tay với hắn.
Chờ sau khi xác định vị trí, Giang Hạo quay về Linh Dược Viên.
May mắn thay, những chỗ này đều không gần Linh Dược Viên các mạch, không phải chỗ trọng địa gì.
---
Bên trong Linh Dược Viên, Giang Hạo bắt đầu quản lý linh dược.
Trình Sầu thì thông báo chuyện của Sở Xuyên.
Bị Tiểu Li đả thương là chuyện bình thường, Giang Hạo không có can ngăn chuyện này.
Cứ như vậy mà thử tiến độ đi.
Dùng thiên phú của Sở Xuyên, chắc sẽ càng đánh càng hăng.
Như thế mới có một khả năng nhỏ nhoi có thể vượt qua tiểu nha hoàn kia, nếu không thì khoảng cách giữa hai người sẽ quá lớn.
Ba tháng trôi qua, dùng thiên phú của Sở Tiệp, có lẽ đã sắp tấn thăng Luyện Khí tầng hai.
Thiên phú, công pháp, tài nguyên, danh sư gì đó nàng đều có.
Sáu bảy năm Trúc Cơ hẳn không phải là vấn đề.
Sở Xuyên muốn sáu bảy năm Trúc Cơ gần như là không có khả năng, đành phải nhìn xem tiên tâm bị phủ bụi của hắn có thể bùng nổ đến mức nào.
Sau khi bàn giao chút chuyện, Trình Sầu không nói gì nữa.
Chạng vạng tối.
Giang Hạo trở lại chỗ ở.
Con thỏ không ở đây.
Hắn để con thỏ đi đưa một ít linh thạch cùng với đan dược cho Sở Xuyên.
Đây là đồ mà Minh Nguyệt Tông để lại cho hắn, mỗi khi tấn thăng một lần, Giang Hạo sẽ cho một phần.
Nhìn trời đã hoàn toàn tối đen, Giang Hạo đứng dậy rồi tan biến tại tại chỗ.
——
Chúc Hỏa Đan Đình.
Trong sân, có tám người đang ngồi thảo luận chuyện luyện đan, một vị nam tử trẻ tuổi đột nhiên nói:
"Đối phương hình như đã bắt đầu nhả ra, chúng ta nên chuẩn bị đan dược thấp kém hơn."
"Vẫn là sư huynh có biện pháp, không cần chúng ta tự mình đi qua đã có thể giải quyết vấn đề." Một vị tiên tử cười trả lời.
Những người khác vốn muốn phụ họa, nhưng mà đột nhiên, phù một tiếng.
Một thanh đao dính vết máu đâm xuyên qua lưng của vị tiên tử này.
Biến hóa đột nhiên xuất hiện khiến cho mọi người kinh ngạc.
Tiên tử kia thì vô cùng hoảng sợ.
Làm thế nào cũng không nghĩ đến, chính mình lại bị người ta đâm một đao.
Những người khác đều mở pháp bảo hộ thân theo bản năng.
Nhưng mà… Từng chuôi Linh Kiếm lần lượt xuất hiện ở phía sau bọn họ, đâm xuyên qua thân thể mọi người.
Máu tươi không ngừng tràn ra.
Trong lúc hoảng sợ, có người cầu khẩn:
"Đạo hữu, hạ thủ lưu tình, đừng giết ta."
Lúc này, một giọng nói vừa bình tĩnh mà lạnh lùng truyền đến từ phía sau lưng hắn:
"Ta tới thu chút tiền."
Lấy tiền?
Người Linh Dược Viên?
Mọi người e ngại, không ngờ rằng người của Linh Dược Viên lại dám tới giết người.
Trong tông môn, giết người tương đương với việc tìm chết.
Những người này đều không muốn sống nữa sao?
"Tiền bối, ta không có, ta không thiếu tiền của ngươi." Một người trẻ tuổi lập tức cầu khẩn.
Lúc này, bọn hắn đã hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.
"Ngươi có quan hệ không tệ với bọn hắn." Giọng nói lạnh lùng cho hắn đáp án.
"Không, quan hệ giữa ta và bọn hắn không tốt, không cần như vậy mà, tiền bối." Hắn sợ hãi nói.
Cho hắn một cơ hội, hắn cũng không bao giờ dám ở chung một chỗ với đám người này nữa.
Oanh!
Trong nháy mắt, lực lượng cường đại trấn áp bọn hắn, khiến cho bọn hắn mất đi ý thức.
Giang Hạo nhìn những người này, rút Linh Kiếm ra.
Lấy túi trữ vật của bọn hắn rồi quay người rời đi.
Hắn cũng không giết người.
Đao kia đã tránh đi chỗ yếu hại.
Một hơi giết hơn bốn mươi Luyện Đan Sư, hậu quả không thua gì giết một chân truyền.
Có lẽ sẽ càng sâu hơn.
Đúng vậy, hắn cũng không phải là nhằm vào một vài người, mà là nhằm vào tất cả người dự định không trả tiền.
Như này sẽ không có ai biết rõ là người của mạch nào động thủ.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo đi khắp nhất mạch Đan Đình.
Tốc độ thật nhanh, mục tiêu rõ ràng, cộng với những người này đều sẽ tụ tập cùng một chỗ.
Nếu không thì chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện.
Nhưng hắn đã đánh giá thấp Đan Đình, lúc còn lại hai đám người, nhất mạch Đan Đình liền phát ra cảnh cáo, bắt đầu đối địch.
Giang Hạo thở dài một tiếng, không thể không rút đi.
Nhưng lúc trở về, khi đi qua con đường đến Linh Dược Viên, hắn để lại linh thạch chuẩn bị đã lâu cùng với một tờ giấy.
Vấn đề cứ giải quyết như vậy, lại không ai phát hiện ra là hắn.
Một đường vẫn tính là thuận lợi.
Lúc trở về, hắn chuyển toàn bộ linh thạch cướp được vào trong trữ vật pháp bảo của chính mình, những đan dược và linh dược gì đó thì ném vào bên trong trữ vật pháp bảo của con thỏ.
Sau đó thuận tay tiêu hủy đống trữ vật pháp bảo cướp về.
Như thế liền kết thúc.
Giang Hạo ngồi trong phòng, có chút lo lắng.
Động tĩnh lần này có chút lớn.
"Quả nhiên không thể coi thường Chúc Hỏa Đan Đình."
"Không biết sau khi Chấp Pháp Phong nhúng tay sẽ như thế nào."
Biện pháp phán định chính là đợi ngày mai, nhìn xem có thể gặp được Liễu Tinh Thần hay không.
Nhân lúc nhàn rỗi, Giang Hạo tra xét số lượng linh thạch.
Tổng cộng có 8.700 linh thạch.
"Thua lỗ hơn một ngàn."
"Nhưng mà có không ít đan dược, linh dược cùng với phù lục, pháp bảo, tổng thể lại vẫn kiếm lớn."
"Vấn đề ở chỗ bán như thế nào."
"Ta mới vừa trở về từ bên ngoài, mang về một chút linh dược, đan dược, cũng không tính là quá phận."
Ngày kế tiếp.
Liễu Tinh Thần vẫn không xuất hiện.
Linh Dược Viên nhận được linh thạch, cuối cùng giải quyết được vấn đề.
Mà linh dược cũng bị đưa trở về, Linh Dược Viên cũng không tình nguyện giữ lại thêm một ngày nào.
Sáu mạch đều nhận được linh thạch, cho nên không có ai biết rõ là mạch nào ra tay cả.
Luyện Đan Sư dù mạnh hay đoàn kết đến đâu, cũng không dám đồng thời nhằm vào người sáu mạch, đó chính là muốn chết.
Bọn hắn sẽ chỉ nhằm vào mạch dẫn đầu, nhưng lại không biết là người nào.
Ngày thứ ba.
Giang Hạo cuối cùng cũng gặp được được Liễu Tinh Thần.
Mỗi lần động thủ xong, Giang Hạo đều không hi vọng nhìn thấy đối phương.
Nhưng điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, khí tức của Liễu Tinh Thần lại thay đổi.
Trước đó có Long Ảnh như ẩn như hiện, nhưng lần này lại khác, là một loại hắc khí không thể nhìn thấu.
Lại bị người nào đoạt xá rồi sao?
Giang Hạo nhìn đối phương, cảm thấy có chút hoang đường.
Nhưng cũng không vội vã giám định.
"Sư đệ, đã lâu không gặp." Liễu Tinh Thần mặc phục sức của tông môn, ý cười hơi lộ ra.
"Đúng là đã lâu không gặp." Giang Hạo khách khí nói.
"Sư đệ thoạt nhìn càng trầm ổn hơn, pháp lực nội liễm, không hiện phong mang." Liễu Tinh Thần tùy tiện hàn huyên hai câu rồi lại nói:
"Người Đan Đình bị công kích, hơn năm mươi vị Luyện Đan Sư trọng thương, sư đệ có nghe nói qua không?"
"Nghe nói qua." Giang Hạo gật đầu.
Chẳng qua trong lòng hơi nghi hoặc, bản thân mình chỉ làm bị thương hơn ba mươi thôi mà.
Sao lại hơn năm mươi rồi?
Bỗng nhiên đâu ra thêm hai mươi mấy người vậy?
"Những Luyện Đan Sư này đúng là tự làm tự chịu, không trả linh thạch cho Linh Dược Viên sáu mạch, cuối cùng bị hai nhóm vây đánh, sau khi trọng thương còn bị cướp đoạt hết tất cả tài sản. Không chỉ như thế, linh dược thu về, vừa mới đến tay bọn hắn lại bị cướp đi hết sạch." Liễu Tinh Thần vừa cười vừa nói.
Dường như cảm thấy vui tay vui mắt đối với loại chuyện này.
Giang Hạo nghe xong, thở dài trong lòng.
Thì ra không chỉ có mình hắn động thủ, khó trách lại bị phát hiện nhanh như vậy, đại khái là thủ đoạn của những người khác quá thô ráp.
Thế nhưng, điều khiến cho hắn không nghĩ tới chính là, những người này thế mà lại cướp cả linh dược.
Khi đó đề phòng hẳn là rất nghiêm ngặt, bọn hắn quá lớn mật.
"Thật ra ta đã tra xét một chút, trước trước sau sau người động thủ rất có thể là bốn nhóm người." Liễu Tinh Thần nói.
Giang Hạo: "…"
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận