Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1429: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cuối Cùn... Ỉ

Chương 1429: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cuối Cùn... ỈChương 1429: Nữ Ma Đầu: Ngươi Cuối Cùn... Ỉ
 
 Đoạn Tình Nhai.
 
 Giữa tháng mười, rừng cây đã có một chút sắc thu.
 
 Giang Hạo đi ở bên cạnh dòng sông. Hôm nay hắn nhận được khiêu chiến của Hàn Minh sư đệ. Đồi phương đã Luyện Thần sơ kỳ.
 
 Quá nhanh, nhanh đến cực hạn. Tốc độ tấn thăng này đã tới rất gần với thủ tịch rổi.
 
 Bây giờ thủ tịch nhiều nhất là Phản Hư sơ kỳ, còn kém một cảnh giới lớn. Qua mầy năm nữa liền có thể dần dân vượt qua thủ tịch thứ mười.
 
 "Hàn Minh sư đệ đúng là tư chất ngút trời. "
 
 Có lẽ không cần mấy trăm năm, Hàn Minh liền có thể thành tiên. Trước đại thế, dù có rất nhiều kỳ ngộ cộng lại thì cũng cần tới sáu trăm năm. Hiện tại bồn năm trăm năm liền có cơ hội. Nếu như có thể thành tiên trong vòng bồn trăm năm trước khi đại thê đền, đó tuyệt đôi chính là phượng mao lân giác, chính là thiên kiêu trong thiên kiêu.
 
 Nhưng mà ưu thế của việc thành tiên sớm mây trăm năm cũng không có lớn như vậy. Theo như Nại Hà Thiên nói, bên trong tháng năm dài đăng đăng, mây trăm năm kia chỉ là một ý niệm trong đầu mà thôi. Phía sau, rất nhiều người đều sẽ kẹt tại một cảnh giới mẫy trăm năm, mây ngàn năm, thậm chí là lầu hơn.
 
 Mà khoảng thời gian này lại đủ cho rất nhiều người đuổi theo, trở thành người cùng một cảnh giới. Giai đoạn trước quan trọng, nhưng cũng không phải là quan trọng nhât. Chỉ cần có thể kiên cường sông sót là được.
 
 Như là Sở Xuyên, con đường của hắn nhất định sẽ vô cùng gian tuân, khó khăn, gian khổ và nguy hiểm hơn người bình thường rât nhiều. Nhưng chỉ cần sống sót và cố gắng bước ra khỏi Thành Tiên Lộ, thắp sáng một phương trời. Cho hắn thời gian, đạo tâm không tổn hại, tiên tâm thay đổi, không phải là không có cơ hội gặp được Thiên Đạo Trúc Cơ.
 
 Nhưng quãng đường của mỗi người là khác nhau, thành tựu tương lai cũng sẽ xuất hiện biển hóa.
 
 Sơ tâm khó thủ.
 
 Ngày mai mới là thời gian khiêu chiến, Giang Hạo cũng phải trận địa sản sàng để đón quân địch mới được.
 
 Nhưng mà gần đây hắn còn cần làm một chuyện khác. Đó chính là hỏi thăm Huyềt Câm Thạch.
 
 Vừa rổi trong Mật Ngữ Thạch Bản, hắn nhìn thầy Tỉnh nói chuyện phiêm với những người khác. Nói là gặp được một người ở bên trong lăng Nhân Hoàng. Người kia nói với hắn răng muốn áp chế Tổ Long Chỉ Tâm có hai cấp độ.
 
 Sơ bộ cần cường giả Thiên Tiên trở lên, dùng phương pháp trần áp bên trong Thiên Thư truyền thừa phối hợp với Huyết Cấm Thạch để tiến hành áp chề. Sau khi thành công nếu như còn muôn ngăn cản ý chí Tổ Long, để hắn không cách nào cảm nhận được đồ vật bên ngoài thì cần Tỏa Thiên. Nhìn thấy những nội dung này, Giang Hạo trầm mặc hổi lâu.
 
 Hắn không có Thiên Thư truyền thừa, cũng không có Huyềt Cẩm Thạch, nhưng hẵn có Tỏa Thiên.
 
 Áp chế Tổ Long ChiTâmcũng _ không thể hoàn toàn ngăn cản Tổ Long cảm nhận về thê giới bên ngoài. Nói cách khác, đồi phương vân có thể cảm nhận được sự tổn tại của Tiểu Lï. Cho nên, biện pháp duy nhất chính là dùng Tỏa Thiên triệt để khóa lại.
 
 Nhưng mà, lúc hắn nhìn mấy người nói chuyện đất trời, đã nhìn thây câu nói kia.
 
 Đó chính là: một khi thi triển Tỏa Thiên chắc chắn sẽ... là địch của cả thê gian.
 
 "Thế gian đều là địch." Giang Hạo quan sát mặt sông, có chút cảm khái.
 
 Hắn không quá thích thành tựu như vậy.
 
 Nhưng mà, là địch với thế gian không phải là Giang Hạo hăn. "Đáng tiếc, đệ nhất cổ kim đã chết rổi." Giang Hạo cảm khái trong lòng.
 
 Nếu như kẻ là địch với cả thế gian chết rổi thì sẽ càng ổn thỏa hơn. "Gâu gâu." Trong sông truyền ra tiếng chó sủa.
 
 Ngay sau đó, một con thỏ và một con chó đang bơi ngược dòng nước. Giang Hạo nhìn xem bọn chúng, cảm giác vô ưu vô lự cũng chỉ như này.
 
 Giang Hạo không để ý đến bọn chúng nữa, một đường đi vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp. Hắn muốn hỏi chút chuyện liên quan tới Huyết Câm Thạch.
 
 Thiên Thư truyền thừa thì khá là phiền toái, Vạn Vật Chung nói ở trong tay hãn.
 
 Người như hắn tốt nhất là không nên trêu chọc. Bởi vì bọn hắn không sợ chết, cũng không sợ thể giới sụp đồ.
 
 Tu vi không bằng đối phương, thậm chí còn không dám để đổi phương biết đến sự tổn tại của hung vật Thiên Cực.
 
 Bị khắc chế một cách hoàn mỹ. Tầng năm. Vẫn là đám người trước đó.
 
 Giang Hạo cho mỗi người một quả bàn đào.
 
 Hải La Thiên Vương ăn một miếng, cười nhạo nói: "Quả cũng chỉ có như vậy mà các ngươi lại tôn sùng như thể? Cho ta thêm hai quả nữa mới đáng để bản vương tôn sùng. " "Nếu như Hải La Thiên Vương không thích thì có thể cho ta, ta ăn giúp ngươi." Mịch Linh Nguyệt nói. "Ngươi sao không bảo Mộc Long Ngọc cho ta hải vực của hăn đi?" Hải La Thiên Vương nói.
 
 "Bởi vì Hải La Thiên Vương vẫn luôn bị giam ở chỗ này, không thể quay về. " Mịch Linh Nguyệt nói.
 
 "Cách nhìn của đàn bà." Trong giọng nói của Hải La Thiên Vương tràn đầy sự khinh thường.
 
 Giang Hạo nghe bọn họ nói chuyện, sau đó đi tới trước mặt Thi Hải lão nhân.
 
 "Ngươi có cái gì muốn hỏi?" Thi Hải lão nhân hỏi.
 
 "Có người đến tìm tiển bối chưa?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Đã tìm, bọn hắn đồng ý." Thi Hải lão nhân gật đấu.
 
 Giang Hạo nói một tiếng chúc mừng, sau đó nói: "Tiển bôi có cái gì không hài lòng sao?"
 
 Thi Hải lão nhân lắc đầu.
 
 Bởi vì việc này là người trước mắt thúc đây, cho nên Thiên m Tông cũng không có quá phận. Đương nhiên, Thiên m Tông chính là Ma Môn, có thể sẽ đổi ý vào thời khắc cuối cùng. Nhưng bây giờ thoạt nhìn là có thể.
 
 "Tiền bối trước đó nói Bắc Bộ có đồ vật liên quan tới Long tộc, không biết đại khái là cái gì?" Giang Hạo hỏi.
 
 "Có thể trấn áp yêu tộc, cụ thể thì ta chưa từng thầy, nhưng xác thực có liên quan tới Long tộc. " Thi Hải lão nhân suy tư chôc lát rối nói: "Tông môn kia hẳn là trấn thủ ở trước phong ần nào đó, vật này không thể tùy ý lẫy ra. Trừ phi có người có thể trần áp đổ vật bên trong."
 
 Giang Hạo gật đầu.
 
 Rất giống, không nghĩ tới lại dễ dàng có được manh mỗi như vậy. Nhưng mà, Bắc Bộ quá xa, có lẽ có thể nhờ người trong tụ hội đi lây. "Sơn Hải Kiếm Tông cũng không thể lấy sao?" Giang Hạo hỏi. "Không thể." Thi Hải lão nhân lắc đầu: "Tác dụng của vật kia chỉ là một phần, trên thực tế có rất nhiều người đều là dựa vào vật kia trấn áp mà sống sót. Sơn Hải Kiểm Tông có thể phá hủy nó, nhưng tương đương với việc trực tiếp giết người xung quanh. Bọn hãn sẽ không tùy tiện làm chuyện như vậy đâu." Giang Hạo không hỏi thêm nữa, xem ra muốn áp chế Tổ Long Chỉ Tâm xác thực không có dê dàng như vậy.
 
 Mặt khác, áp chế Long tộc trở về đã đủ đối với các chủng tộc lớn, không cần thiết phải tiếp tục áp chế Tổ Long Chi Tâm. Dù sao trước đó Tổ Long Chi Tâm cũng ở đó, cũng không ảnh hưởng gì đến người khác. Bên duy nhất bị ảnh hưởng chính là Giang Hạo. Cho nên, chuyện này xét đến cùng vân là chuyện của mình. "Xem ra thật sự phải tự mình đi một chuyển." Giang Hạo nghĩ thâm.
 
 Chuyện này xong xuôi là có thể phóng sinh tât cả mọi người rổi. Tỏa Thiên cũng có thể nhìn thấy ánh mặt trời.
 
 Mà hắn sẽ phải cố gắng trốn ở chỗ này, không thể tùy ý ra ngoài. Giang Hạo rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên tháp, trở lại Linh Dược Viên. Xử lý xong chút chuyện đơn giản, hắn bắt đầu đi bày quầy bán phù lục vào lúc chạng vạng tôi. Càng bán, cảm giác càng có chút xao động.
 
 Cảm giác làm những chuyện này không có ích lợi gì, dù sao hãn cũng không thiểu chút linh thạch này. Nhưng mà, càng là sốt ruột, Giang Hạo càng không rời đi.
 
 Tâm bắt đầu loạn, tựa như có chuyện trong lòng, nhưng mà lại không cảm nhận được có chuyện gì đáng để lo lắng. Bây giờ hắn chỉ cần để ý tới chuyện Tổ Long Chi Tâm là được, hoàn toàn không ảnh hưởng tới việc bày quầy bán hàng.
 
 Nhưng bày quầy bán hàng lại khiến cho người ta vội vàng xao động.
 
 Là do cảnh giới tăng lên, cảm thấy làm những chuyện này không cách nào tăng cao tu vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận