Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1273: Tụ Hội Đầu Tiên Sau Đại Thế 1

Chương 1273: Tụ Hội Đầu Tiên Sau Đại Thế 1
Đêm kéo xuống rất nhanh.
Thiên m Tông thường xuyên có tiếng nổ vang truyền đến.
Tu vi yếu đã bị yêu cầu trốn ở nơi quy định. Còn người ở bên ngoài không phải là đệ tử muốn động thủ thì chính là nội ứng phản đồ muốn truyền tin tức ra ngoài.
Lúc này Đông Phương Tiên Nhi đứng trong bóng tối, nhìn chằm chằm vào Đoạn Tình Nhai.
Không dám vào. Chí ít thì hiện tại không được.
Cần chờ đợi.
Bởi vì nàng cảm giác được một cỗ khí tức Nhân Tiên đang kéo lên.
Mạch chủ Đoạn Tình Nhai sắp thành tiên, chùm sáng thành tiên quá rõ ràng, nếu như tùy tiện hướng vào trong, có khả năng bị phát hiện.
Chỉ có thể quan sát chờ đợi ở ngoại môn. Ngày thứ hai sẽ tới.
Đến lúc đó Thiên m Tông sẽ xảy ra đại chiến, vị Nhân Tiên này nhất định sẽ ra ngoài, sau đó chính là cơ hội của nàng, hiện tại chỉ có thể chờ đợi thời gian.
Trong rừng cây, Đông Phương Tiên Nhi an tĩnh chờ đợi, sắc trời càng ngày càng muộn.
Nửa đêm.
Tuyết trên trời hoàn toàn biến mất, mây đen cũng tán đi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Đột nhiên một vệt ánh sáng xẹt qua chân trời, chiếu sáng đại địa.
Oanh!
Công kích to lớn rơi vào phía trên trận pháp Thiên m Tông.
Ngay sau đó, vô số đạo thiên hỏa giáng lâm, rơi vào trên đầu Thiên m Tông với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Cùng lúc đó, mười một chùm sáng phóng lên tận trời.
Mười một vị tiên nhân bước ra khỏi vùng đất bế quan, hướng lên trời cao. Từng chỗ đều bắn ra khí tức cường đại.
Đông Phương Tiên Nhi mừng rỡ trong lòng, nhanh chóng hướng về phía Đoạn Tình Nhai.
Chỉ cần tin tức của người kia chuẩn xác, như vậy Thiên Hương Đạo Hoa cực có khả năng đang ở bên trong.
Đương nhiên, ngoại trừ nàng, chắc là còn có những người khác nhìn chằm chằm.
Nhưng mà chỉ cần có thể tiến vào trận pháp, nhất định có thể trước người khác một bước. Nàng đã quan sát qua trận pháp kia, xác thực rất khó.
Chỉ cần phương pháp phá giải mình nhận được là thật, như vậy Thiên Hương Đạo Hoa chính là của nàng.
Về việc trở về, hợp tác cùng Vạn Vật Chung Yên, đối phương đã cho đường lui. Mặc dù cũng sẽ bị lợi dụng, nhưng không quan trọng. Dù là máu kiếm của Vạn Vật Chung Yên thì vẫn không lỗ.
Sau đó, nàng biến mất trong bóng đêm.

Giang Hạo ngồi trong sân, kiểm tra lại đồ vật của mình. Ví dụ như ba hạt châu và Cửu U. Cho đến trước mắt đều không có vấn đề gì.
Ba cái trước có lẽ còn tốt, Cửu U tương lai có khả năng sẽ bị Tiên Tộc ảnh hưởng, cũng muốn chú ý một chút.
Cũng may mình đã tách phân thân ra, chỉ cần Tiểu Li khống chế tốt, từ đây Cửu U chính là chất dinh dưỡng của Tiểu Uông. Sau đó không còn Cửu U, chỉ có Tiểu Uông.
Giang Hạo đều lau lau những vật khác một chút. Xúc xắc sáu mặt, Cổ Kim Chiến Kích, cuốn sách Tỏa Thiên…
Cơ duyên đại thế kết thúc, chuyện tiếp theo cần đối mặt chính là các thế lực lớn đang nhanh chóng khôi phục và các đại cường giả.
Hắn không có lòng tin. Nhất định phải trốn ở chỗ này, tiếp tục trì hoãn thời gian. Thời gian càng lâu càng có lợi đối với hắn. Mà lại tốt nhất là đừng rời đi, dễ dàng bị những người kia phát hiện ra.
Mặc kệ là Tiếu Tam Sinh đắc tội người khác, hay là Cổ Kim Thiên trước kia đắc tội người, cũng dễ dàng mang nguy hiểm đến cho hắn.
Ngoài ra, còn có nguy hiểm tới từ đệ nhất cổ kim. Mình còn chưa trưởng thành, là thời khắc tốt nhất cho các chủng tộc khác hoặc là cường giả động thủ.
Dù là đệ nhất cổ kim thì cũng chỉ là Chân Tiên vừa thành tiên không lâu. Trước mặt Thiên Tiên hoặc là Tuyệt Tiên đều quá nhỏ bé. Ví dụ như trước mắt Hồng Vũ Diệp.
Trong mắt đối phương, mình và Trúc Cơ trước đó có thể có bao nhiêu chênh lệch? Có lẽ đánh giết đều chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Nhưng mà lần này đại thế đến, chắc là sẽ có không ít người đến chỗ của hắn. Nếu không thì sao Hồng Vũ Diệp lại đến?
Chưởng giáo vì sao đưa Cửu Thiên Chiến Giáp tới?
Chỉ là hắn không xác định được, Chưởng giáo rốt cuộc là cảm thấy thực lực của hắn không kém người, hay là phía sau có người có thực lực không kém.
Lúc trước đưa Hoang Hải Châutới, hắn đã không thể nghĩ thông suốt. Nhưng cũng không dám bày tỏ, chỉ có thể chờ đợi về sau lại nói.
Đương nhiên, Chưởng giáo đến cùng là trạng thái gì, cũng sắp biết được rồi. Lần đại thế này nàng mà không xuất thủ thì Thiên m Tông sẽ không qua nôi.
Ngay cả Hồng Vũ Diệp đều cảm thấy Thiên m Tông khó khăn. Hắn cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Đợi đến giờ Tý, hắn cũng không thể đợi được Đông Phương Tiên Nhi, cũng chỉ có thể tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản.
Tụ hội bắt đầu.
Lần tụ hội này là tụ hội đầu tiên sau khi đại thế mở ra.
Lúc tiến vào, hắn mơ hồ nghe được phía ngoài truyền đến tiếng nổ. Bắt đầu đánh nhau.
Nếu không phải có Hồng Vũ Diệp ở đây, hắn tuyệt đối không dám tiến vào. Hắn nhất định phải tự mình nhìn chằm chằm, bằng không thì bất cứ lúc nào cũng sẽ bị tập kích.
Lần nữa đi vào tụ hội, Giang Hạo phát hiện nhân số vẫn là không có thay đổi.
Đại thế đều đã mở ra, nếu như trước đó có người thì cũng nên đi ra mới đúng. Không nghĩ tới vẫn là không có.
Không biết là còn đang bế quan, hay là vốn cũng không có, hay là đã chết.
Đáng tiếc, chưa từng thấy qua bọn hắn tán gẫu qua loại chuyện này.
Nhưng mà sau khi đại thế mở ra, khu vực công cộng sáng hơn rất nhiều.
Vô tận sao trời như có quang huy, chiếu sáng hư vô.
Sau khi chào hỏi Đan Nguyên tiền bối, đám người Giang Hạo mới ngồi xếp bằng ở trong tinh quang.
“Ngày đầu tiên của đại thế, tất cả mọi người đã đạt được cơ duyên thuộc về mình?" Đan Nguyên tiền bối cười hỏi.
Quỷ tiên tử mở miệng trước: “Bên phía các ngươi có tuyết rơi không?"
“Chỗ ta là núi tuyết, nhưng không có tuyết rơi." Trương tiên tử mở miệng nói.
“Bên ta có tuyết rơi, nhưng phạm vi cực nhỏ." Liễu nói.
“Chỗ ta ngược lại có tuyết lớn." Tinh vừa cười vừa nói.
Giang Hạo nghe mà có chút kỳ quái, vì sao những người này lại xoắn xuýt chuyện tuyết rơi?
Tuyết không phải chính là cơ duyên đại thế sao?
"Xem ra chư vị tiểu hữu đều có cơ duyên không nhỏ." Đan Nguyên lại cười nói.
Giang Hạo nghe mà cảm giác quái dị.
May mà trong tụ hội có Quỷ tiên tử: "Tuyết rơi thật sự rất khó có được sao?"
"Tuyết lớn đúng là khó có được, theo lý thuyết thì chỉ có Tiên Tông mới có thể có tuyết rơi." Đan Nguyên cười nói:
"Tuyết là một bước hiển hóa của cơ duyên, ngoại trừ một số địa phương nhỏ bởi vì món đồ nào đó mà dẫn tới tuyết rơi thì chỉ có người can thiệp vào mới có thể khiến cho cơ duyên hội tụ, trở thành tuyết lớn đầy trời. Người có thực lực này cũng không nhiều, càng sẽ không lãng phí cơ hội hấp thu cơ duyên để tác thành cho người khác. Cũng chỉ có một số người của Tiên Tông từ bỏ cơ duyên, mới có thể toàn lực ngưng tụ cơ duyên cho tông môn. Đương nhiên, không có tuyết rơi không có nghĩa là chủng tộc khác đạt được ít, chỗ tốt mà Đọa Tiên tộc đạt được so ra còn nhiều hơn cả tuyết rơi."
Nghe vậy, Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi. Thiên m Tông cũng có tuyết lớn. Nếu như chỉ nói là bởi vì thần vật…
Giang Hạo nghĩ lại, thật ra cũng có thể nói thông. Dù sao Thiên m Tông có rất nhiều đồ vật. Các đại hung vật đều ở bên kia, các đại thần vật ngưng tụ cơ duyên cũng không phải là không được.
Nhưng mà khả năng có người can thiệp cũng rất lớn. Nếu như là khả năng này, không phải đã nói rõ Chưởng giáo cực kỳ ghê gớm hay sao?
Chỉ là Thiên m Tông chỉ là tông lưu nhất môn, thật sự sẽ có Chưởng giáo lợi hại như vậy sao? Hay là nói đối phương nắm giữ thần vật cực kỳ ghê gớm nào đó?
Trong lòng thở dài một tiếng, Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, trước mắt không ai có thể cho hắn biết đáp án. Vậy thì cũng không cần nghĩ nhiều làm gì, vạn sự cẩn thận một chút là đủ.
"Ngày đầu tiên của đại thế, các ngươi có nghi vấn gì không?" Đan Nguyên hỏi.
"Nghi vấn gì đều có thể hỏi sao?" Bích Trúc hỏi.
Đan Nguyên gật đầu.
Đám người hiểu rõ, đây là ngày đầu tiên của đại thế, có nghi hoặc gì đều có thể tùy tiện hỏi. Không phải chỉ là vấn đề về tu luyện như trước đó.
"Cơ duyên đại thế kết thúc, có phải là bất luận là cường giả đều sẽ hành tẩu hay không?" Quỷ tiên tử hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận