Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1217: Năng Lực Chịu Đựng Của Thiên Đao

Chương 1217: Năng Lực Chịu Đựng Của Thiên Đao
Lúc hừng đông, Giang Hạo thở ra một hơi.
Tối hôm qua, sau khi trở về từ Ma Quật, hắn đã quan sát Thiên Đao hồi lâu, cũng không nhìn ra được gì.
Phải chăng đã mở lưỡi đao, hoặc là cái khác gì, đều không thu hoạch được gì.
Có thể thấy được Thiên Đao có thể được tăng cường từ việc dùng đạo khí uẩn dưỡng. Đây đại khái chính là chưa mở lưỡi đao.
Chỉ là không cách nào xác định được, chỉ có thể thử một chút trước.
Từ giờ trở đi, dùng biện pháp của Đan Nguyên tiền bối bắt đầu mở lưỡi đao. Sau bốn mươi chín ngày có thể biết được vấn đề một cách sơ bộ.
Đến lúc đó lại nhìn cảm giác. Nếu như cực hạn ở chỗ này thì trực tiếp mở bốn chín ngày. Nếu như cảm thấy thành thạo điêu luyện thì sẽ thử tám mươi mốt ngày.
Phải chuẩn bị đầy đủ mới được.
Một khi thất bại, không biết sẽ xuất hiện tình huống như thế nào.
Dù sao cũng là lần thứ nhất, vẫn nên phải thử trước, sau đó lại cảm giác, như vậy cũng dễ quyết định hơn.
Giang Hạo lại lấy Thiên Đao ra, sau đó bắt đầu cùng cộng hưởng. Hắn khoanh chân tu luyện trong phòng, Thiên Đao nằm ngang ở trên gối. Tử khí tràn ra từ trên người Giang Hạo, quấn quanh Thiên Đa, cứ như vậy duy trì hồi lâu.
Cho đến khi mặt trời lên cao, tử khí mới thối lui. Giang Hạo chậm rãi mở mắt ra.
Cộng hưởng cùng Thiên Đao cũng không phải là chuyện gì kỳ quái, không có cảm giác đặc biệt. Hắn thu hồi Thiên Đao, sau đó đi đến Linh Dược Viên.
Trình Sầu còn chưa trở về, hắn phải đích thân đi làm không ít chuyện. Cũng may nửa tháng sau, Trình Sầu và Tiểu Li đã trở về.
Lần này bọn hắn mang về không ít thứ, có đặc sản nơi đó, còn có một số trứng gà.
Bọn họ đưa về cho rất nhiều người: Lâm Tri, Mộc Ẩn, Diệu Thính Liên, Mục Khởi, Hàn Minh, Băng Tinh, sư phụ, con thỏ…
Sở Xuyên cũng có, nhưng mà đối phương không nhận được, cho nên Tiểu Li bày tỏ để cho nàng ăn trước.
Giang Hạo cảm thấy có chút kinh ngạc đối với chuyện này.
Thôn kia còn có người ở sao?
Đã nhiều năm như vậy rồi, bên kia chỉ cần gặp phải chút gì đó tất nhiên sẽ bị dìm ngập từ đây. Nhất là khi những năm này nơi nơi đều đang loạn.
Một thôn xóm nhỏ bé tại Nam Bộ cứ thế biến mất cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Sau đó, Trình Sầu giải thích nói: "Vốn là như vậy, nhưng có một số người bởi vì hoang loạn chạy nạn đến thôn nhà Tiểu Li. Bởi vì Tiểu Li thường xuyên trở về chỗ kia, ruộng đồng cũng không kém, không nói đến mưa thuận gió hoà, chí ít là xung quanh không có yêu thú làm loạn. Trước đó bởi vì phần mộ bị giẫm đạp mà Tiểu Li nổi giận đùng đùng quét ngang xung quanh, cho nên bên kia được xem như là an ổn. Mà người càng nhiều thì ít nhiều sẽ thu hút tu sĩ chính đạo. Cho nên trước đó thôn xóm Nam Bộ rơi vào hỗn loạn cũng đã được bình ổn. Mấy năm này bên kia lại càng thêm tốt."
Giang Hạo nghe vậy thì gật đầu.
Hắn đã mấy chục năm rồi chưa có trở về, hoàn toàn không biết gì cả đối với những chuyện này.
Giang Hạo nhìn bánh ngọt mà mình nhận được, có chút cảm khái.
Không có độc.
Qua nhiều năm như vậy, hắn rất ít khi ăn được bánh ngọt Tiểu Li tặng mà không có độc. Hắn thuận tay cầm một miếng rồi bỏ vào trong miệng, cảm giác cũng chẳng khác gì khi có độc cả, nhưng mà hắn vẫn mang về. Ăn không hết có thể cho Hồng Vũ Diệp ăn lúc uống trà cũng không tệ.
Thời gian sau đó không có gì quá sóng gió.
Tiểu Li vẫn trải qua cuộc sống không buồn không lo, sầu khổ duy nhất mỗi ngày chính là bữa sáng nên ăn cái gì, bữa trưa ăn cái gì, bữa tối ăn cái gì.
Nhưng nàng vẫn sẽ nằm mơ.
Giang Hạo một mực nhớ kỹ chuyện này.
Tiểu Li thân là Chân Long, vẫn luôn nằm mơ nhất định là có vấn đề. Có lẽ là có liên quan tới đại thế.
Xem ra Giang Hạo nhất định phải tiến về hải ngoại trước khi đại thế đến, đi hỏi Xích Long một chút xem Tiểu Li rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mà đi hải ngoại thì lại dễ dàng gặp phải nguy hiểm. Có Ngũ Ma ở đó, lòng hắn có bất an.
Cần mau chóng mạnh lên.
Sau bốn mươi chín ngày.
Đầu tháng năm.
Giang Hạo ngồi xếp bằng trong viện.
Những ngày qua hắn sáng sớm sẽ cộng hưởng cùng Thiên Đao, ban đêm dùng đạo khí uẩn dưỡng đối phương. Vì để không xảy ra vấn đề gì, hắn đã tạm dừng việc nuôi dưỡng Trường Sinh Quả. Như thế cũng không có cách nào biết được rằng có phải là mỗi mười lăm ngày sẽ xuất hiện bọt khí hay không, chỉ có thể chờ đợi Thiên Đao mở lưỡi đao rồi lại nói. Điều đáng tiếc duy nhất chính là, mặc dù Trường Sinh Quả tồn tại trong khoáng mạch từ lâu nhưng mà lại không có tro bụi. Nếu không thì đã có thể lau ra không ít bọt khí rồi.
Tối nay là là thời gian uẩn dưỡng cuối cùng.
Những ngày qua, hắn cảm giác cộng hưởng cùng Thiên Đao có rất nhiều biến hóa so với trước đó, dường như có thể hiểu rõ Thiên Đao trong tay hơn. Mà đạo khí uẩn dưỡng có thể chải vuốt nội bộ Thiên Đao, soi sáng ra thanh khóa kia, sau đó mở ra.
Chạng vạng tối.
Giang Hạo bắt đầu dùng đạo khí chải chuốt cho Thiên Đao.
Dưới sự uẩn dưỡng, Giang Hạo quả thật cảm nhận được, Thiên Đao phảng phất như đang long đong. Lưỡi đao nhiều hơn một chút thứ như là vết rỉ, cũng có thể xưng là khóa. Chỉ cần lau nó, sẽ để lưỡi đao Thiên Đao gặp lại thiên địa.
Đúng là gặp lại thiên địa, dường như lưỡi dao của nó vẫn luôn tồn tại, chỉ là còn không có người có thể lau nó đi.
Cảm giác chính xác khiến cho Giang Hạo mừng rỡ.
Chỉ cần lau, uy lực của Thiên Đao sẽ có biến hóa về chất.
Chỉ là, hắn cảm thấy những vết rỉ này chỉ có một chút, không đủ để Thiên Đao hoàn toàn mở lưỡi đao. Mà Thiên Đao mang đến cho hắn một cảm giác rất là nặng nề, có thể tiếp nhận vô tận đạo khí.
Sơn hà vỡ vụn, đạo khí sụp đổ cũng không thể đả thương được nó chút nào.
Thấy thế, Giang Hạo chưa từng do dự, tiếp tục uẩn dưỡng.
Sau khi quyết định, hắn không cách nào lại nhìn thấy những thứ như vết rỉ kia nữa.
Nói cách khác, nếu như tám mươi mốt mà không thể thành công thì bốn mươi chín mở lưỡi đao sẽ không thể làm được nữa. Không có đường quay về.
Thời gian lại trôi qua từng ngày, Giang Hạo hiện tại mỗi sáng sớm đều cộng hưởng cùng Thiên Đao, giữa trưa đi Linh Dược Viên quản lý linh dược, tối lại dùng đạo khí uẩn dưỡng Thiên Đao, đêm khuya thì luyện tập Huyền Hoàng Chú.
Hắn đã có thể sao chép Huyền Hoàng Chú rất tốt, nhưng không có uy lực, cần chậm rãi lĩnh ngộ từ trong sao chép.
Lúc nào lĩnh ngộ thì lúc đó Huyền Hoàng Chú sẽ có sức mạnh bắn ra.
Huyền Hoàng Chú là một số ký hiệu không rõ, thứ lĩnh ngộ không phải là cái gì khác, mà là lấy tiên đạo bản thân để lĩnh độ huyền ảo của chú.
Trong khoảng thời gian này, Thiên m Tông lại nghênh đón một số tông môn đến thăm, hình như có một chút tranh chấp.
Nhưng mà, Giang Hạo chỉ là đệ tử thủ hộ Linh Dược Viên, cũng không tham dự vào trong đó.
Mặc dù có bạo phát chiến đấu, nhưng mà không kéo dài lâu, không có mấy ngày đã lắng lại.
Diệu sư tỷ cũng đến tìm hắn, nói mấy ngày không thấy, nàng đã không còn đã nàng lúc trước nữa. Lần này nàng đã tuyển chọn tỉ mỉ, chọn lựa ra ba người.
Tiểu Li và con thỏ ở bên cạnh tham mưu. Lúc nhìn thấy người, Tiểu Li đều là lắc đầu, đều cảm thấy không được.
Con thỏ thì lại phản đối, nói nên để cho Giang Hạo thử một chút. Lỡ như chính là nữ chủ nhân thích hợp nhất, bạn bè trên đường đều nói như vậy.
Danh tiếng của ba người này không tệ, còn có rất nhiều linh thạch, cũng có không ít sản nghiệp, tu vi đều là Nguyên Thần.
Ba người, mỗi người mỗi vẻ, đúng là hoàn toàn tốt hơn trước đó.
Khí chất, dáng người, hình dạng, thân thế, những này người ít nhất đều đạt từ hai đến ba chỉ tiêu.
Giang Hạo chỉ là lắc đầu.
Diệu sư tỷ nhìn hắn thật lâu, cuối cùng gật đầu rồi lôi kéo Mục Khởi rời đi. Điều này khiến Giang Hạo có chút không hiểu.
Diệu sư tỷ thay đổi rồi, không còn quấn chặt giống như trước kia nữa. Trong lúc nhất thời, hắn có chút không quen, nhưng lại có một loại dự cảm không rõ.
Nhưng mà, việc cấp bách hiện tại vẫn là mở lưỡi đao cho Thiên Đao.
Thời gian còn lại đều trôi qua vô cùng thuận lợi.
Giữa tháng sáu.
Bàn Đào Thụ đã bắt đầu kết quả.
Tiểu Li thỉnh thoảng sẽ tới hỗ trợ chăm sóc Bàn Đào Thụ, mỗi ngày đều trông mong bàn đào nhanh lớn.
Chạng vạng tối ngày hôm đó.
Giang Hạo bắt đầu uẩn dưỡng cuối cùng.
Trong lúc nhất thời, hắn cảm giác Thiên Đao đang chấn động, có cảm giác vui sướng, trong lúc vô hình sức mạnh mạnh mẽ du tẩu. Lúc này, vết rỉ bắt đầu xuất hiện, bao trùm toàn bộ lưỡi đao.
Cảm nhận được vết rỉ, hắn liền biết được, lau đao sẽ xuất hiện xung kích khổng lồ. Nếu như người và đao không chịu nổi thì sẽ có một bên phải ngã xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận