Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 615: Đao Gác Trên Cổ Ta, Hỏi Ta Tại Sao Không Làm Khó Dễ?

Chương 615: Đao Gác Trên Cổ Ta, Hỏi Ta Tại Sao Không Làm Khó Dễ?
Chương 615: Đao Gác Trên Cổ Ta, Hỏi Ta Tại Sao Không Làm Khó Dễ?
Lúc bọn hắn đi ra ngoài đều không có hộ vệ đến, càng không có đại hộ pháp trấn áp tất cả như trong miệng bọn hắn. Chuyện này có chút không bình thường.
Giải thích duy nhất chính là Hồng Vũ Diệp nhúng tay, ngăn cách những người kia đến. Như thế bọn hắn làm việc mới có thể thuận lợi. Đương nhiên, không loại trừ khả năng hộ vệ an nhàn quá lâu, phản ứng chậm. Nhưng mà trên đường đi, Giang Hạo vẫn nói một tiếng cảm ơn với Hồng Vũ Diệp.
Bảo trì sự cung kính đối với Hồng Vũ Diệp luôn là không sai. Mà người kia chỉ là liếc mắt nhìn hắn, không nói gì. Cái liếc mắt vô cùng bình tĩnh, không thể nhìn ra bất cứ chuyện gì. Có đôi lúc, hắn sẽ vô cùng dễ dàng nhìn ra được ý tứ từ trong ánh mắt của đối phương, thậm chí là đoán được một chút suy nghĩ của đối phương qua một số hành động.
Đây cũng không phải là năng lực đặc thù gì đó, chỉ là đơn thuần hiểu rõ. Nhưng mà cảm xúc của Hồng Vũ Diệp quá ít, hành động cũng ít.
"Tiền bối, tại sao người vừa rồi cũng gọi ngươi là Tiếu Tam Sinh?" Sau khi rời đi một khoảng cách, Kinh Phong Vân mới hỏi.
"Bởi vì trước khi gặp được ngươi, ta đã gặp hắn, báo ra một cái tên lợi hại." Giang Hạo thuận miệng nói.
Mặc dù Kinh Phong Vân cảm thấy nghi hoặc, nhưng vẫn không hỏi nhiều.
"Lệnh bài này đủ chưa?" Giang Hạo ném lệnh bài cho Kinh Phong Vân. Đồng thời cũng lại
Còn phải mau chóng xem nơi này có Cửu Nguyệt Xuân hay không. Theo lý thuyết là có, số lượng nhiều chắc là không, nhưng xác suất một tiền là rất lớn.
Nhất là đảo Loạn Thạch là nơi hội tụ đủ loại thế lực, sao có thể không có loại trà ngon này được.
"Đủ rồi, có cái lệnh bài này, có thể làm rất nhiều chuyện." Kinh Phong Vân có chút kinh ngạc. Ban đầu chỉ là muốn đi lấy một lệnh bài thân phận bình thường mà thôi, không nghĩ tới lại trực tiếp lấy được lệnh bài Đảo chủ. Có cái lệnh bài này sẽ có thể làm được rất nhiều chuyện.
"Tiền bối muốn làm chuyện gì sao? Nếu như dùng lệnh bài này đi giao dịch thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều." Kinh Phong Vân nói.
"Đi thôn Thất Nhật." Giang Hạo nói.
"Được, ta sẽ cẩn thận hỏi thăm một phen, chắc là sẽ nhanh thôi." Kinh Phong Vân vừa nghĩ vừa nói:
"Chuyện tại lầu nhỏ chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện, thời gian càng kéo dài càng bất lợi đối với tiền bối."
"Tìm một chỗ đặt chân, ngươi đi làm đi việc đi." Giang Hạo thuận miệng nói.
Đúng lúc có thời gian đi làm một chút việc vặt.
Trong chốc lát.
Bọn dừng chân tại một quán trọ, hao phí chút linh thạch. Mặc dù hơi đắt nhưng vẫn chi trả nổi. Sau đó, Giang Hạo và Kinh Phong Vân rời khỏi quán trọ.
Kinh Phong Vân cũng chẳng suy nghĩ gì cả, dù sao lệnh bài đang ở trên người hắn, nếu như đối phương để cho hắn làm việc một mình vậy mới là kì quái.
Nhưng mà, Giang Hạo đi ra ngoài cùng hắn, chỉ là vì giám định đối phương. Như thế, sẽ có thể biết được người này có thật sự làm việc hay không.
Giám định.
【 Kinh Phong Vân: đệ tử môn hạ của La Sinh dưới danh nghĩa Hải La Thiên Vương của vùng biển Thiên Hà, tu vi Nguyên Thần sơ kỳ, bởi vì tu luyện công pháp sai lầm, cho nên khí tức không ổn định, quanh thân tụ khí không tiêu tan, khiến cho tu vi dừng bước không có tiến triển. Toàn lực làm việc giúp ngươi, là hy vọng có thể biết được vấn đề của mình, bây giờ đã ký thác hy vọng ở trên người ngươi. 】
Người của Hải La Thiên Vương? Giang Hạo có chút kinh ngạc, không nghĩ tới ra ngoài một chuyến còn có thể gặp được cấp dưới của Hải La Thiên Vương. Nhưng mà Hải La Thiên Vương tại hải ngoại đúng là cao minh, trên danh nghĩa còn có đủ loại thế lực.
Đáng tiếc bản thân hắn lại muốn từ bỏ vị trí Thiên Vương, làm một tù nhân.
"Ngươi tu công pháp gì?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
Kinh Phong Vân sửng sốt một chút, lập tức nói: "《 Phong Vân Cửu Biến 》, trước mắt là giai đoạn Nguyên Thần, nội dung phía sau phải trao đổi trong tông môn của chúng ta."
"Cho ta xem một chút." Giang Hạo thản nhiên đưa tay ra. Thân là Tiếu Tam Sinh, hắn không biết cái gì là ngượng ngùng.
Kinh Phong Vân chỉ lưỡng lự một chút, liền đưa công pháp ra.
Giang Hạo cầm lên nhìn qua, dùng kinh nghiệm của hắn, chấc là có thể đủ nhìn ra một vài vấn đề.
Dù sao tu luyện Hồng Mông Tâm Kinh và Vô Danh Bí Tịch cũng có thể khiến hắn nhạy cảm hơn đối với công pháp.
Nhìn thấy sai lầm, ít nhiều có thể cảm nhận được sự không hài hòa. Quả nhiên, từ Luyện Khí đến Kim Đan đều không có vấn đề gì, nhưng mà công pháp Nguyên Thần đúng là có một vài vấn đề. Về việc sửa đổi như thế nào, hắn cũng khó xác định. Chỉ có thể nhận lấy công pháp trước, sau đó để đối phương đi làm việc.
Chuyện này khiến Kinh Phong Vân lại không hiểu, đây là ý gì? Dùng công pháp làm thế chấp?
Nhưng công pháp của hắn trong mắt đối phương chắc là vô cùng bình thường mới đúng. Đáng tiếc hắn chưa kịp mở miệng hỏi thăm, đối phương đã tan biến tại chỗ. Thấy thế, hắn cũng chỉ có thể làm việc trước.
Không bao lâu sau.
Giang Hạo tìm được chỗ bán linh dược lớn nhất, hỏi thăm Cửu Nguyệt Xuân. Trong phòng khách.
"Khách nhân, Cửu Nguyệt Xuân ở chỗ của chúng ta cũng không nhiều, hơn nữa đã bị khách hàng khác mua, chúng ta cũng rất khó xử lý." Một vị phu nhân khổ sở nói.
Cây quạt trong tay Giang Hạo đã hóa thành một thanh trường đao, gác ở trên cổ đối phương, khách khí nói:
"Hiện tại khó nữa không?"
Trong nháy mắt đao xuất hiện, đao ý tràn ngập.
Phu nhân có thể cảm nhận được rõ ràng, chỉ cần mình nói một câu không xuôi tai thì đao sẽ xẹt qua cổ của nàng, nàng bỗng cười nói:
"Khách nhân nói đùa, có khó xử lý hay không còn không phải nhìn xem chúng ta có tận lực hay không sao. Làm việc cho khách nhân là chuyện nên làm, ta thấy việc này không khó xử lý."
Cuối cùng Giang Hạo dùng giá một vạn chín mua một tiền Cửu Nguyệt Xuân.
Còn lại một vạn chín linh thạch.
Sau đó, hắn lấy Nhiên Huyết Đan và các pháp bảo khác ra, bán cùng một lúc.
Sau khi Giang Hạo ân cần thăm hỏi, đối phương dùng giá sáu vạn để thu mua.
Như thế, hắn đã bán ra hết phần lớn mọi thứ rồi. Mặc dù giá cả cao hơn mong muốn, thế nhưng trong đó có hai món pháp bảo không tệ. Hắn cũng không biết mình có bị hố hay không. Cũng may, hắn có thể tiếp nhận sáu vạn.
Cộng với số linh thạch trên người, hắn còn bảy vạn chín.
Lúc này, hắn mới nhớ tới, mình còn có một số trữ vật pháp bảo. Hắn không đi ra bên ngoài mà là kiểm kê tại chỗ.
Linh thạch của những người này không nhiều, tổng cộng hai vạn hai. Còn có một số pháp bảo và đan dược bình thường. Giang Hạo giao tất cả cho phu nhân trước mặt.
Một màn này khiến cho đối phương cảm thấy bối rối, lần thứ nhất thấy người làm việc không kiêng nể gì như thế. Hơn nữa, đống trữ vật pháp bảo này hình như là đến từ bên phía Đảo chủ. Người này rốt cuộc đã làm gì? Đồng thời cũng nói rõ, nếu đối phương có chút không vui, mình sẽ có thể đầu một nơi thân một nẻo.
Rơi vào đường cùng, nàng cũng chỉ có thể bắt đầu kiểm kê trữ vật pháp bảo, cuối cùng ra giá ba vạn. Giang Hạo cũng không thất vọng, mà là sảng khoái lấy tiền rồi rời đi.
Bảy vạn chín cộng với hai vạn hai và ba vạn. Bây giờ hắn có một trăm ba mốt ngàn linh thạch.
Phát tài rồi.
Thật sự phát tài, hắn chưa bao giờ thấy qua nhiều linh thạch như vậy. Có thể mua cho mình một thanh đao tốt.
Lúc rời đi, Giang Hạo hít sâu một hơi, đây là khí tức của sự giàu có. Chính mình bán phù lục không biết cần bao nhiêu năm mới có thể tích lũy được nhiều linh thạch như vậy?
Giang Hạo lắc đầu, quay trở lại quán trọ.
Đúng như ước định, pha Cửu Nguyệt Xuân cho Hồng Vũ Diệp.
---
Ngay tại lúc đó.
Bên ngoài phủ Đảo chủ, một nam tử mặc áo giáp đứng trước một đống thi thể, vẻ mặt băng lãnh.
"Tiếu Tam Sinh? Hắn Phản Hư sơ kỳ mà dám phách lối như vậy sao?" Đại hộ vệ nhìn về phía Lý lão bên cạnh.
"Đại hộ vệ đừng khinh thường Phản Hư sơ kỳ này." Tim của Lý lão có chút đập nhanh, nói:
"Hắn một đao chém Bạch Ưng, cùng mấy Phản Hư trung kỳ và Phản Hư sơ kỳ khác."
"Lúc hắn động thủ, ta không có phát hiện, đại khái là đã che giấu cảm giác của ta."
Đại hộ vệ nói.
Như thế đã nói lên đối phương có năng lực lừa gạt hắn. Đây không phải là tin tức tốt.
"Xem ra phải chờ Thiên Thần tiền bối trở về, Đảo chủ còn đang bế quan sao?" Lý lão hỏi.
"Không cần chờ, ta sẽ tự mình đi chiếu cố hắn, xem xem hắn còn dư lực chém ta một đao hay không." Đại hộ vệ lạnh lùng nói.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận