Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 933: Nữ Ma Đầu: Mỗi Câu Đều Tìm Cớ

Chương 933: Nữ Ma Đầu: Mỗi Câu Đều Tìm Cớ
Dưới căn phòng đơn sơ trong Linh Dược Viên, Đoan Mộc Nghiên vẫn chưa lấy lại được tinh thần. Nàng nhìn Giang Hạo, không khỏi hỏi:
"Sư đệ làm sao mà làm được?"
Giang Hạo cúi đầu, cũng không trả lời.
"Thật xin lỗi, nhất thời tình thế cấp bách." Đoan Mộc Nghiên không tiếp tục hỏi nhiều.
Nàng vừa rồi đã kiểm tra linh dược. Ngay từ đầu nàng không tin, dù thật sự trồng ra được, cũng nhất định khiến cho hạt giống bị hao tổn. Cho đến khi kiểm tra xong, nàng mới phát hiện là tầm mắt của mình hạn hẹp. Nhóm linh dược này không chỉ không bị hao tổn, chất lượng hoàn toàn không kém so với linh dược mà nàng tiêu tốn rất nhiều tâm tư để trồng. Không chỉ như thế, thời gian còn nhanh hơn nàng một nửa. Bởi vậy có thể thấy được, người trồng lợi hại như nào.
Kỹ thuật của đối phương ở phương diện này cao đến mức không hợp thói thường, vượt xa sự nhận biết của nàng.
"Sư đệ biết luyện đan không?" Đoan Mộc Nghiên hỏi.
Giang Hạo lắc đầu: "Không biết chút nào."
"Có cơ hội có thể thử một chút, có lẽ sư đệ có thiên phú kinh người trên phương diện này." Đoan Mộc Nghiên có ý tốt nói.
Giang Hạo lắc đầu. Hắn không có chút suy nghĩ nào về chuyện này cả, luyện đan quá tốn thời gian cũng quá tốn linh thạch. Vẫn là thôi đi.
Chế phù rất tốt, hắn hiện tại có thể vẽ được rất nhiều phù, chỉ là không dễ bán. Nhất là Thiên Lý Na Di phù, đã đạt đến ba ngàn dặm. Cái khác cũng tăng lên tương đố, chỉ là gần đây chế tác ít. Ngược lại là phân thân phù, hắn có không ít.
Sau đó, bọn họ bắt đầu nói chuyện chính.
"Năng lực của sư đệ vượt khỏi tưởng tượng của ta, hi vọng sư đệ bỏ qua cho sự chất vấn trước đó của ta." Đoan Mộc Nghiên nói nghiêm túc.
Giang Hạo lắc đầu: "Sư tỷ khách sao rồi, chỉ là ta cũng không am hiểu rất nhiều linh dược."
"Sư đệ bây giờ còn rảnh không?" Đoan Mộc Nghiên nói: "Chỗ của ta còn có bảy trăm hạt giống, nếu như sư đệ không chê thì có thể cầm đi thử xem. Không am hiểu cũng có thể thử một chút."
Đoan Mộc Nghiên cảm giác được, người này có thiên phú kiểu khác trên phương diện gieo trồng, dù không am hiểu cũng chỉ là nhất thời. Tương lai nhất định sẽ càng lợi hại. Huống hồ, đối phương dám trồng hai trăm hạt trong một lần duy nhất, nhất định là có đầy đủ tự tin.
"Bảy trăm hạt?" Giang Hạo hỏi.
Bảy trăm sẽ có bao nhiêu bọt khí?
Hai trăm ba mươi cái, bảy trăm gần một trăm, đủ để tấn thăng.
"Đúng vậy, ta có thể cho gấp ba linh thạch." Đoan Mộc Nghiên nói.
Gấp ba?
Giang Hạo suy tư một lát, mình vẫn phải bù vào. Nhưng mà vấn đề cũng không lớn, nếu đòi quá nhiều cũng không tốt, rất nhiều thứ đều cần qua tông môn. Nếu như bị phát hiện phương pháp trồng, có lẽ bọn hắn sẽ để mình trồng.
Sau đó, đối phương đưa hạt giống linh dược tới, là bảy loại linh dược khác biệt. Hắn dành ra bảy ngày để giám định một lần.
Trong đó có ba loại có thể trồng ra trong vòng nửa năm, bốn loại bốn tháng, đều là thời gian tương đối ngắn.
Hao phí không nhỏ, cần khoảng năm vạn. Đây là dưới tình huống đối phương cho thêm.
Không có việc gì, mình còn bốn mươi vạn, dù là cộng với của Diệp sư tỷ thì cuối cùng cũng chỉ tiêu hao khoảng tám vạn, vẫn còn ba mươi hai vạn. Căn bản là xài không hết.
Thứ thiếu chính là linh dược thượng phẩm. Đáng tiếc những người này không thể có hạt giống trong thời gian ngắn.
Nhưng mà có thể xác định được một chuyện, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, cuối năm mình sẽ có thể thử tấn thăng Vũ Hóa hậu kỳ.
Sau đó, hắn bắt đầu trồng, có chút chờ mong tấn thăng.
Bây giờ là tháng bảy, nhóm nhanh nhất cũng phải đợi đến tháng mười một.
Nhưng mà, khi đó không cần vội đi thông báo cho đối phương, cứ để muộn một hai tháng đi.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo nhìn Bàn Đào Thụ đã bắt đầu kết quả, lựa chọn giám định.
【 Bàn Đào Thụ: có quan hệ với Thượng Cổ Thần Thụ Bàn Đào, có một tia đặc tính thần thụ, quả thơm ngọt. Để lại một quả trên cây, xung quanh dùng năm vạn ba ngàn chín trăm linh thạch bày Tụ Linh Trận, có thể kích phát một tia đặc tính thần thụ, mở ra niết bàn. Niết bàn hai lần nữa sẽ trở thành Thần Thụ Bàn Đào. Ở chung một chỗ với thần vật sẽ càng dễ niết bàn thành công. 】
Niết bàn lần thứ tám. Đây là lần niết bàn trước lần cuối cùng. Linh thạch lần này chênh lệch với lần trước cũng không lớn. Chỉ có hơn năm vạn.
"Xem ra vẫn sẽ giống như trước đó, không biết lần niết bàn cuối cùng sẽ cần bao nhiêu linh thạch."
Phải biết, tám lần trước đều không có gì đặc thù, niết bàn thành công quả cũng không có biến đổi nhiều, thậm chí còn không có linh khí. Bởi vậy có thể thấy được, lần cuối cùng nhất định là đại bạo phát, tuyệt đối không phải bình thường.
Sau khi thành công, cũng có khả năng rất khó để thành công trồng được, cần hao phí rất lâu. Khi đó cần phải chờ nảy mầm mới có bọt khí hay là niết bàn thành công xong mới có bọt khí, Giang Hạo cũng không biết.
"Trừ đi hơn năm gDXCBuoEQiẟ ffGqYṠ còn lại hai mươi bảy vạn."
Tiếp xúc với người càng mạnh, linh thạch của hắn cũng càng ngày càng nhiều. Không giống trước kia, mua thứ gì đều tiêu hết toàn bộ tiền tích góp.
Biến hóa mà tu vi mang đến thể hiện rõ nhất thông qua linh thạch.
"Bàn Đào Thụ của ta lúc nào mới biến thành Thần Thụ?" Một giọng nói đột nhiên truyền đến từ phía sau.
Giang Hạo dường như đã quen với phương thức ra sân này của đối phương. Hắn quay đầu nhìn lại, cung kính nói: "Xin ra mắt tiền bối."
Người đến là Hồng Vũ Diệp một thân áo đỏ.
"Chắc là còn cần niết bàn hai lần nữa." Giang Hạo đáp.
"Niết bàn mấy lần rồi?" Hồng Vũ Diệp ngồi ở bên cạnh bàn, hỏi.
"Bảy lần." Giang Hạo bắt đầu pha trà.
Hắn len lén liếc nhìn con thỏ, phát hiện nó đã bị treo lên, mặt mũi bầm dập.
"Niết bàn bảy lần không có bất kỳ biến hóa nào?" Hồng Vũ Diệp nhẹ giọng hỏi.
"Có ngọt hơn." Giang Hạo thấp giọng nói.
Thật ra hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái, niết bàn nhiều lần như vậy, tại sao không có gì thay đổi. Ngoại trừ thơm ngọt hơn thì không còn gì khác, giống như chỉ là một Bàn Đào Thụ bình thường.
"Tại sao lại như vậy?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Vì để niết bàn tốt hơn chăng." Giang Hạo vừa suy nghĩ vừa nói:
"Nếu mà có được linh khí, như vậy việc trưởng thành nhất định sẽ bị trì hoãn, không thể một năm chín một lần giống bây giờ. Bây giờ mặc dù không có biến hóa gì, nhưng mỗi lần niết bàn đều có ý định , chờ đợi lần trùng sinh cuối cùng."
Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo, trầm mặc rất rất lâu. Lâu đến mức Giang Hạo đã pha xong trà. Cuối cùng Hồng Vũ Diệp mới mở miệng nói:
"Một lời nói thật cũng không có, câu nào cũng đang tìm cớ."
Giang Hạo rũ mắt không nói gì.
"Có phát hiện gì?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo nói lại chuyện tụ hội.
"Long quật?" Hồng Vũ Diệp có chút hứng thú, nói:
"Hai ba năm sau mở?"
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu.
"Còn nhớ rõ chuyện ta dặn dò ngươi không?" Hồng Vũ Diệp cầm lấy chén trà, hỏi.
"Nhớ kỹ, điều tra lai lịch của Thương Uyên Long Châu." Giang Hạo gật đầu.
Chuyện này thì hắn vẫn nhớ.
"Chuyện liên quan đến Tiểu Li đúng là nhớ rất rõ." Hồng Vũ Diệp nói.
"Là lời tiền bối nhắn nhủ." Giang Hạo lập tức nói.
"Ha ha." Hồng Vũ Diệp cười lạnh một tiếng, liền bắt đầu uống trà.
Giang Hạo rót cho mình một chén trà, đối phương không nhắc tới nhiều về chuyện của Thượng Quan nhất tộc và Đọa Tiên tộc, chắc là không có chút hứng thú nào.
Đến lúc đó, mình làm thế nào chắc là đều được. Nhưng mà, mình nên nên để ý đến cạm bẫy của Đại Thiên Thần Tông. Sau khi thông báo cho Hồng Vũ Diệp, đối phương chỉ nhìn hắn, trong ánh mắt mang theo một loại khinh thường. Thấy thế, hắn liền không lên tiếng nữa.
"Bên phía quặng mỏ đã đánh nhau?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Theo như tình hình trước mắt thì bọn hắn cần giằng co mấy chục năm."
Giang Hạo hơi suy nghĩ rồi hỏi: "Nếu như Cố Trường Sinh đi ra, hắn sẽ là chính hắn sao?"
Đối với vấn đề này, Hồng Vũ Diệp suy tư hồi lâu mới nói: "Ngươi nói xem tại sao hắn lại đi vào?"
Bởi vì nguyền rủa tai họa đại địa…
Nghĩ tới đây, Giang Hạo sửng sốt một chút.
Lúc trước Cố Trường Sinh là tự nguyện trục xuất mình, vậy hắn trở về còn là ý định ban đầu sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận