Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1186: Nữ Ma Đầu: Bị Thương Nặng? 2

Chương 1186: Nữ Ma Đầu: Bị Thương Nặng? 2
Ngũ Ma…
Giang Hạo rũ mắt, hắn phải nhanh chóng tăng cao tu vi một chút mới được.
Thân phận Tiếu Tam Sinh không dễ vứt bỏ, nếu như hành vi của Ngũ Ma đã chạm tới ranh giới cuối cùng của Tiếu Tam Sinh, hắn cũng nên mau chóng tăng cao tu vi, sau đó đi tìm bọn hắn,
Dù không phải vì Tiếu Tam Sinh, cũng phải đi qua cầm lại Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn.
Nhưng mà bên ngoài xác thực nguy hiểm, dạng tồn tại Tiếu Tam Sinh không rõ, tới vô ảnh đi vô tung càng sẽ bị để mắt tới. Bản thân hắn lại càng có thể như vậy.
Vẫn phải khiêm tốn một chút.
Nguy hiểm tràn ngập mỗi ngóc ngách thiên địa.
Vận khí của mình quá tốt, tốc độ tăng lên quá nhanh.
Ma Môn cũng được, Tiên Môn cũng tốt, có người vui lòng nhìn hắn trưởng thành, nhưng phần lớn mọi người lại muốn thay thế hắn.
Chỉ cần cơ duyên đủ lớn, người muốn giết hắn sẽ có thể xếp từ Nam Bộ tới hải ngoại.
Mặc dù chỉ có một số ít người dám thực sự động thủ, nhưng đối với tứ bộ và hải ngoại mà nói, một số nhỏ cũng là một đám người lít nha lít nhít.
Hải ngoại có người như thế, hắn cũng hoài nghi liệu Đọa Tiên tộc cũng có người như thế hay không, phải chuẩn bị đầy đủ mới được. Không đủ mạnh, vẫn cần mau chóng tăng lên.
Chỉ là, sau khi thành tiên nóng vội sẽ không cách nào nhanh chóng tăng lên. Giang Hạo khẽ thở dài một cái, khôi phục lại sự bình thản.
Lúc đi ra ngoài dư quang ánh mắt nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ trong sân, đối phương đang ngồi pha trà cạnh Bàn Đào Thụ. Tiên lực trong thân thể đột nhiên nhảy lên.
Trà ngon!
Giang Hạo hít hà hương trà, cảm thấy chắc chắn là chưa từng uống qua, không biết đáng bao nhiêu linh thạch đây.
"Trọng thương?" Hồng Vũ Diệp nhướng mày nhìn về phía Giang Hạo.
"Một chút vết thương nhỏ." Giang Hạo thi lễ gặp mặt, sau đó đi đến bên cạnh bàn chủ động pha trà giúp Hồng Vũ Diệp, về sau lại rót cho mình một ly.
Chỉ ngửi hương trà, hắn liền biết trà này có thể bổ sung chỗ thiết sót cho bản thân, có thể giúp hắn mau chóng khôi phục đỉnh phong.
Mặc dù thương thế đã tốt, nhưng muốn khôi phục thực lực đỉnh phong thì vẫn cần tu dưỡng một phen.
Hồng Vũ Diệp uống trà khẽ cười nói: "Bảo vật trên người ngươi dường như đã nát hết rồi."
Giang Hạo nghe vậy mới nhớ tới Cửu Thiên Chiến Giáp.
Lúc này, Chiến Giáp xuất hiện ở trên người hắn, sớm đã nát đến mức không chịu nổi. Nếu như không nhờ có Cửu Thiên Chiến Giáp, thương thế của hắn sẽ nặng hơn không ít. Đây cũng là một món bảo vật tốt.
Đáng tiếc còn thiếu mấy món nữa mới có thể đạt tới cấp Tiên.
"Đây là tông môn tặng ngươi sao? Đúng là không ra hồn." Hồng Vũ Diệp đặt chén trà xuống, cười ha ha.
"Chỉ là do thiếu mất mấy món." Giang Hạo giải thích.
Cửu Thiên Chiến Giáp rất lợi hại, chỉ do hiện tại không được trang bị đầy đủ cho nên mới có chút kém. Nếu như có đầy đủ thì lần ZiNaFẖ vmckhDMẛ đã có sự trợ giúp lớn lao rồi.
"Vì sao lại thiếu mấy món?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào.
Đại khái là những năm này Thiên Hương Đạo Hoa không có tiến triển gì, cho nên mới không có ban thưởng.
"Tiền bối không cần cơ duyên đại thế sao?" Giang Hạo ngồi xuống, hỏi.
Hắn đã muốn hỏi vấn đề này từ lâu rồi.
Đối phương hình như vẫn luôn ở bên ngoài, hoàn toàn không thèm để ý tới cơ duyên.
Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp rũ mắt uống trà, cuối cùng nhẹ giọng mở miệng: "Để ý, bất kỳ tiên nhân nào đều sẽ tiếp nhận cơ duyên đại thế, cơ duyên này cũng không chỉ là tăng cao tu vi. Dưới cơ duyên, cho dù là bị thương thì đều có thể chữa trị.
Dù là tuổi thọ sắp hết thì đều có thể thu hoạch được tuổi thọ, càng không cần nhắc tới vấn đề tâm ma hay là bình cảnh. Dù có một số người không có trở ngại trên vấn đề tu vi thì cũng cần cơ duyên như vậy. Bởi vì nếu người khác thu hoạch được mà ngươi lại không có, đó chính là ngươi đang lùi lại."
Nghe vậy, Giang Hạo rũ mắt, cũng không mở miệng.
Hắn không thể thu hoạch được cơ duyên, cho nên không đủ tăng lên, chẳng khác nào là bắt đầu thua.
"Tiền bối có kẻ thù không?" Giang Hạo hỏi.
"Ta không phải đã bảo ngươi tra rồi sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi ngược lại.
Trong lòng Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ có một người kia thôi sao?
Vậy nguy hiểm sẽ ít đi đôi phần, nếu như kẻ địch quá nhiều, mình nhất định sẽ không cách nào may mắn thoát khỏi.
Thời gian, hắn cần đầy đủ thời gian an ổn.
Nếu không sẽ rất khó chống lại những nguy hiểm sau khi đại thế đến.
"Vãn bối sẽ cố hết sức." Sau khi cam đoan một tiếng, Giang Hạo nhấp một miếng trà.
Nước trà hòa tan vào trong thân thể, mỗi một tấc trong thân thể giống như đều trở nên sinh động, nhanh chóng hấp thu linh khí xung quanh để chữa trị hao tổn của thân thể.
Chốc lát sau.
Giang Hạo khôi phục lại từ trong loại trạng thái kia.
"Trà này như thế nào?" Hồng Vũ Diệp cho Giang Hạo lại rót một chén."Trà ngon." Giang Hạo liền vội vàng gật đầu.
Hồng Vũ Diệp mỉm cười, để bình trà xuống, khẽ hé môi son: "Trà này tên là Sơ Dương Lộ, sau này chúng ta sẽ uống cái này.”
Ngạch? Giang Hạo sững sờ.
Sơ Dương Lộ?
Hắn chưa từng nghe qua tên trà này, mà suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là một tiền bao nhiêu tiền? Chắc chắn là cao hơn hai vạn.
Nhưng mà mình có mấy trăm vạn, không sợ, mua được.
Chỉ là nhớ lại công hiệu của trà đối với bản thân lại khiến hắn có chút bồn chồn.
"Chăm sóc tốt cho Thiên Hương Đạo Hoa, đại thế đến nó cũng sẽ thu hoạch được cơ duyên." Hồng Vũ Diệp nhắc nhở một câu liền dần dần biến mất.
Nghe vậy, Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Trước đó, hắn đã từng nghĩ, là tất cả linh dược đều sẽ xuất hiện biến hóa, hay là chỉ có vật cao minh bực này mới có thể xuất hiện biến hóa?
Nếu như tất cả linh dược đều sẽ xuất hiện biến hóa, vậy liệu có thể đều quy công là mình trồng hay không? Nếu như có thể…
Một khắc kia liệu có thể xuất hiện bọt khí hay không?
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo suy nghĩ miên man.
Hắn phải nhanh chóng mạnh lên, sau đó đi hải ngoại một chuyến, tìm Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn về. Đại thế triệt để mở màn, cường giả sẽ tìm ra.
Lúc đó muốn lấy lại Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn gần như là không có khả năng.
Sau đó, Giang Hạo lấy Nhất Diệp Chướng Mục ra, ngăn cản sự dò xét.
Lỡ như Đọa Tiên tộc lại ra tay tìm kiếm thì mình liền nguy hiểm. Mặt khác, hắn muốn hỏi một chút, rốt cuộc là ai ngăn cản Đọa Tiên tộc tìm Tiếu Tam Sinh.
Nếu như bây giờ người kia còn đang áp chế Đọa Tiên tộc, đó chính là hoàn toàn từ bỏ cơ duyên đại thế. Phải cảm tạ đối phương một chút.
Thời gian sau đó, Giang Hạo chính là khôi phục tu vi và trồng linh dược. Mặt khác, hắn phát hiện một chuyện.
Sau khi hắn tấn thăng Chân Tiên, chút điểm tu vi mà hắn góp nhặt được nhanh chóng về 0. Nói cách khác, sau khi tăng cao tu vi, điểm số tu vi vẫn sẽ bị tiêu hao?
Nhưng mà hắn cũng không phát hiện được lực lượng đến từ bên ngoài, thậm chí là không cách nào rút ra mấy điểm này, theo lý thuyết thì không có khả năng tiêu hao.
Có lẽ là do tấn thăng một cảnh giới lớn.
Điểm số của tu vi Nhân Tiên đã không thích hợp với Chân Tiên, cho nên sẽ biến mất, trở về thiên địa…
Những ngày qua, Giang Hạo khôi phục tu vi, sau đó chính là xem xét vòng tay Cửu Thiên. Bởi vì phải chịu lực lượng Chân Tiên, vòng tay cũng không chịu nổi mà hư hại.
Phải nghĩ biện pháp tìm người sửa một chút mới được.
Ngũ Ma vây quét làm hắn tổn thất nặng nề.
Thời gian lại trôi qua từng ngày.
Đầu tháng mười.
Đến thời gian ra ngoài.
Là nhiệm vụ tông môn, hắn không thể không ra ngoài.
Trước đó, hắn còn có lòng tin tràn đầy, hiện nay cảm giác bên ngoài tràn đầy nguy hiểm.
Một khi lại bị năm Chân Tiên trung hậu kỳ vây quét, hắn sẽ không cách nào thoát đi giống như trước đó nữa. Giang Hạo lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ không thực tế này, sau đó tiến về Chấp Pháp Phong.
Dẫn người ra ngoài.
Vì lý do an toàn, hắn tiện đường đi Nhiệm Vụ Đường một chuyến.
Nhiệm vụ sư tỷ giải thích: "Sư đệ có thể tiếp nhiệm vụ, nếu như có thể trong vòng một tháng thì có hoàn thành nhiệm vụ hay không đều không ngại. Thành công đương nhiên là chuyện tốt, thất bại cũng sẽ không có trừng phạt.
Dù sao mạch các ngươi đã cho ngươi mười lăm ngày, mạch chúng ta cũng sẽ cho sư đệ mười lăm ngày. Đây là tín nhiệm đối với sư đệ.
Đương nhiên cũng có thể nhận ba tháng, từ tín nhiệm đối với sư đệ, dù là vượt quá ba tháng, đến lúc đó cũng có thể nhận thêm một nhiệm vụ khác để bổ sung thời gian."
Giang Hạo: "…"
Những việc này dường như càng tiện cho đối phương kiếm linh thạch của mình hơn, nhưng mình lại không thể phản bác.
Không ngại, bây giờ mình nhiều linh thạch.
Hắn đã hỏi qua Sơ Dương Lộ, Thiên m Tông không có. Có linh thạch cũng không mua được. Cũng không biết rốt cuộc là bao nhiêu linh thạch.
Người của Sơn Hải Kiếm Tông còn chưa tới, nếu không đã có thể hỏi thăm một chút rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận