Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 649: Có Thứ Gì Đó Muốn Ra Khỏi Uyên Hải

Chương 649: Có Thứ Gì Đó Muốn Ra Khỏi Uyên Hải
Chương 649: Có Thứ Gì Đó Muốn Ra Khỏi Uyên Hải
Trên đường đi, Đào tiên sinh lắc đầu:
"Mục đích của chúng ta không thay đổi, không nên bị lợi ích trước mắt làm mờ mắt."
"Cơ hội cực tốt, muốn gặp đều không gặp được." Đường Nhã nói.
"Tổ Long Chi Tâm chưa chắc đã có nhiều chỗ tốt đối với chúng ta." Bước chân của Đào tiên sinh không nhanh, nhưng mỗi một bước đều sẽ nhảy vọt khoảng cách cực xa:
"Phiền toái trước mắt không tính là gì, thế nhưng phiền toái phía sau mới thật sự phiền toái. Chúng ta không cần thiết phải chọc tới phiền toái này. Hơn nữa, ngươi thật sự cho rằng chỉ có chúng ta đi tới nơi này sao? Có mấy người đều đang ẩn giấu, còni vượt xa tưởng tượng của ngươi."
"Ai vậy?" Đường Nhã hơi kinh ngạc.
Đào tiên sinh cười không nói.
Đường Nhã trợn trắng mắt, lại như vậy.
Qua một lúc sau, bọn hắn nhìn thấy mười tám Chân Long xoay quanh không trung.
Ở giữa bọn hắn, có một trái tim ánh vàng rực rỡ, còn đang nhảy "Đông đông đông" liên tục.
"Tổ Long còn sống?" Đường Nhã hỏi với vẻ không hiểu.
"Tin tức về Chân Long nhất tộc không nhiều, loại chuyện này khó mà suy đoán được." Đào tiên sinh lắc đầu.
Lúc bọn họ chạy tới, đã có rất nhiều người cùng nhau đến, đây là những người ở gần đó.
Chỉ là tốc độ của bọn hắn hơi chậm một chút, cho nên biến thành cùng nhau đến.
Khí tức Chân Long hạ xuống từ trên cao, Đào tiên sinh ngẩng đầu nhìn lại, lông mày cau lại:
"Cảm giác như là muốn đi Uyên Hải, bị thứ gì đó triệu hoán."
"Tốc độ không nhanh, thế nhưng nếu không chặn lại thì nhất định sẽ tiến vào, đến lúc đó sẽ không còn gì nữa." Đường Nhã nói.
"Bọn hắn sẽ động thủ." Đào tiên sinh chỉ vào hơn mười người tu chân giữa không trung, nói.
"Ngăn được sao?" Tim Đường Nhã có chút đập nhanh.
Mặc dù mười tám Chân Long không có làm gì, thế nhưng muốn cản bọn chúng lại, đó không phải là chuyện điên rồ sao?
"Chỉ là hư ảnh, cũng không có đáng sợ như vậy." Đào tiên sinh suy tư chốc lát rồi nói:
"Nhưng mà muốn ngăn cản cũng rất khó khăn, trừ khi bọn chúng không công kích."
"Có người đi lên thử rồi." Đường Nhã lập tức nói.
Lúc này một vị lão giả bay lên trời, bắt đầu dùng thuật pháp xây dựng một bức tường bằng linh khí, cố gắng chặn đường đi.
Tất cả mọi người phía dưới đều vì thế mà choáng váng.
Mười tám Chân Long một đường hướng về phía trước, cũng không để ý mấy thứ khác, cũng chưa từng thay đổi hướng đi.
Sau đó oanh một tiếng.
Bên trong chùm sáng, mười tám đạo ánh sáng chiếu qua, Chân Long đâm vào tường cao.
Răng rắc!
Linh khí tường cao dần dần sụp đổ, căn bản là không có cách ngăn cản bước đi của bọn chúng.
Thấy thế, lão giả cũng không thất vọng, ngược lại còn mừng rỡ.
Có thể ngăn cản, Chân Long cũng chưa từng phản kích.
Chỉ là đơn thuần tiến lên.
Không ít người phía dưới cũng lộ ra vẻ mừng rỡ, xem ra có vây nó lại.
"Xem ra có thể đợi được các cường giả đến đây." Đào tiên sinh nói.
"Nếu có thể ngăn cản, tại sao không trực tiếp đi chiếm lấy Tổ Long Chi Tâm?" Đường Nhã hỏi.
Đào tiên sinh sửng sốt một chút, cười nói:
"Cũng đúng, chắc là sẽ có người làm như vậy."
Quả nhiên, có một người trực tiếp hướng về phía Tổ Long Chi Tâm.
Tại uyên hải, Giang Hạo cũng nhìn về phía người kia, trên mặt đối phương lộ vẻ mừng rỡ, dường như cảm thấy Tổ Long Chi Tâm lập tức sẽ thuộc về hắn.
Mà những người khác thì là kinh hãi, muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi.
"Tiền bối, hắn có thể thành công sao?" Lão giả hỏi Giang Hạo.
"Không thể." Giang Hạo lắc đầu.
Không gì khác, chỉ vì trên mặt Hồng Vũ Diệp lộ vẻ khinh thường.
Ngao ~
Một tiếng long ngâm truyền ra.
Trong mười Chân Long có một con động đậy, một ngụm nuốt người tới gần vào.

Chuyện này khiến cho mọi người vừa mừng vừa sợ.
Kinh hãi là vì hư ảnh Chân Long có lực lượng đáng sợ, vui chính là không có ai cướp Tổ Long Chi Tâm đi.
Có vết xe đổ, người tại hiện trường đều không dám tùy tiện tới gần, chỉ có thể ngăn cản đối phương tiến lên.
"Tiền bối không đi thử một chút sao?" Lão giả nhìn Giang Hạo, tò mò hỏi.
Hắn phát hiện cho dù không có cường giả ở đây thì hắn cũng không có cơ hội. Đây chênh lệch về thực lực, kẻ yếu căn bản sẽ không có cách nào đụng vào chí bảo.
Giang Hạo lắc đầu.
Hắn không muốn chịu chết.
Còn về Hồng Vũ Diệp, nàng cũng không có loại suy nghĩ này.
Ầm ầm!
Mười tám Chân Long di chuyển ở trên không, lúc này phía trước bọn chúng có mấy chục đạo lực lượng đang bố trí trận pháp kết giới, chính là vì phong tỏa hành động của Chân Long, giữ Tổ Long Chi Tâm lại.
"Thông báo cho Thiên Vương." Có người âm u mở miệng.
Không chỉ là bọn hắn, những người khác cũng thông báo cho cường giả chân chính tới.
Mà phần lớn đều đã thông báo ngay từ đầu.
Mười tám Chân Long nhẹ nhàng đâm vào bên trên kết giới, trận pháp khổng lồ bắt đầu dao động, nhưng mà cũng không lập tức bị phá vỡ.
Chân Long cũng không phát động tiến công, chỉ là đang thử vượt qua.
Sau khi ổn định đợt thứ nhất, đợt tiếp theo sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Sau mấy lần va chạm, kết giới trận pháp cuối cùng đã ổn định.
"Xem ra đã bị bọn hắn vây lại rồi." Giang Hạo không khỏi lên tiếng.
Hắn có thể nhìn ra, Tổ Long Chi Tâm bị khí tức bên trong Uyên Hải hấp dẫn, khí tức kia như ẩn như hiện, khó mà bắt được.
Nhưng nhất định có tồn tại.
"Tiền bối cảm thấy người nào sẽ có được Tổ Long Chi Tâm?" Lão giả ở một bên cẩn thận hỏi.
Giang Hạo cũng không lập tức trả lời, mà là quay đầu nhìn về phía Uyên Hải.
Bây giờ Uyên Hải vẫn là hư vô, thế nhưng bên trong hình như có thứ gì đó muốn đi ra, nhưng lại giống như không ra được.
Cảm nhận những khí tức như ẩn như hiện kia một lúc, hắn cảm thấy có chút vô lực.
Lão giả quay đầu nhìn theo, có chút không hiểu: "Tiền bối, Uyên Hải làm sao vậy?"
Giang Hạo lắc đầu.
Hắn không thể trả lời, cũng không cần thiết phải trả lời.
Dù sao, hắn căn bản không biết lão giả này là ai.
Vừa rồi mình còn gọi hắn là tiền bối, bây giờ đối phương cứ nhất định phải gọi hắn là tiền bối.
Có chút không được tự nhiên.
Nhưng mà hắn có một chuyện không rõ, Đan Nguyên tiền bối vô cùng quan tâm đến Tổ Long Chi Tâm, tại sao người của hắn vẫn còn chưa có tới?
Nếu không đã có cơ hội thu hoạch được Tổ Long Chi Tâm rồi.
Không chỉ là Đan Nguyên tiền bối, còn có "Liễu", hắn cũng ở gần đây, chắc là phải đến đây rồi mới đúng.
Tại sao cũng không động thủ?
Đều giống như Hồng Vũ Diệp, không hứng thú đối với Tổ Long Chi Tâm sao?
Giang Hạo lén nhìn nữ tử bên cạnh một chút, cũng không nói thêm gì, an tĩnh chờ đợi.
Một bên khác.
"Đào tiên sinh, chúng ta cứ đứng nhìn như vậy?" Đường Nhã hỏi.
"Nếu không thì sao? Ngươi không có phát hiện mười tám Chân Long này không phải vật tầm thường à, muốn tránh qua bọn chúng để chạm đến Tổ Long Chi Tâm cũng không phải chuyện dễ dàng." Đào tiên sinh nói.
"Có một loại cảm giác như đang chắp tay nhường bảo vật cho người khác." Đường Nhã thở dài.
"Không cần cảm thấy đáng tiếc, bọn hắn tới rồi." Đào tiên sinh quay đầu nhìn về phía phương xa.
Lúc này, dưới đáy biển có Truyền Tống Trận được kích hoạt, mười mấy đạo ánh sáng phóng lên tận trời.
Chỉ trong hô hấp, bên trong hào quang liền có thân ảnh đi ra, mỗi một người bọn hắn xuất hiện đều làm cho vùng biển chấn động.
Có thể cộng hưởng với vùng biển.
"Bất Động Thiên Vương." Đường Nhã hoảng sợ nói:
"Vị Thiên Vương này không phải mới đạt được chỗ tốt từ Nam Bộ và đang tiêu hóa sao? Thế mà lại là người thứ nhất xuất hiện."
"Khí tức của hắn đã mạnh lên." Đào tiên sinh cũng có chút ngoài ý muốn.
Không bao lâu sau, Đường Nhã lại nhìn thấy một số thân ảnh: "Đào Mộc Thiên Vương, hắn thế mà cũng tới. Khổ Ách Thiên Vương, Mộc Long Thiên Vương, thế mà có nhiều Thiên Vương tới như vậy. Nếu bọn hắn muốn động thủ, vùng biển này sẽ gặp nạn mất?"
"Mấy Thiên Vương này đều muốn Tổ Long Chi Tâm, lúc này không đến thì chờ đến khi nào?" Đào tiên sinh nói.
Đường Nhã gật đầu, Tổ Long Chi Tâm quả thật có chút lợi hại.
Không bao lâu sau, nàng phát hiện những người này đều đứng ở trên không trung, không có dấu hiệu động thủ.
"Tại sao bọn hắn lại không đánh nhau?"
"Bởi vì bọn hắn không phải là ngươi."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận