Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 551: Ưu Ái Đến Từ Thánh Đạo

Chương 551: Ưu Ái Đến Từ Thánh Đạo
Chương 551: Ưu Ái Đến Từ Thánh Đạo
Học được thuật Tỏa Thiên rồi.
Trong nháy mắt học được, Giang Hạo mới hiểu được, muốn học được Tỏa Thiên còn lâu mới đơn giản như trong suy nghĩ.
Loại thuật này không giống với các thuật pháp bình thường, cũng không phải là dùng linh khí thi triển, mà là nhân tinh khí thần.
Có thể học được Tỏa Thiên Chi Thuật, vận khí chiếm hơn phân nửa, thứ hai là Vô Danh Bí Tịch.
Chắc là còn có nguyên nhân trước đó từng quan sát chính văn của Tỏa Thiên.
Tại lúc học được Tỏa Thiên, ánh mắt cùng với cảm giác của hắn liền xuất hiện một chút thay đổi.
Dường như có thể nhìn thấy thiên phú của mấy người, thậm chí là can thiệp vào thiên phú của đối phương. Ví dụ như Nam Cung Nguyệt, thiên phú của nàng từng bị can thiệp, cũng chính vì vậy mới có dấu vết Tỏa Thiên.
Cẩn thận cảm nhận một chút, Giang Hạo phát hiện muốn khóa thiên phú của một người lại là chuyện cực kỳ khó khăn.
Hơn nữa, thiên phú chỉ là tồn tại mơ hồ, nếu là mơ hồ thì khó mà khóa lại.
Trong lúc nhất thời, hắn có thể hiểu rõ, tại sao Thánh Đạo chỉ tìm kiếm người người tu luyện để trộm thiên phú.
Thiên phú thể hiện ra rất dễ khóa lại.
Đáng tiếc bây giờ hắn mới chỉ là nhập môn cơ bản.
Không có khả năng khóa thiên phú lại, thế nhưng Tỏa Thiên không phải là chỉ có thể khóa thiên phú lại.
Linh khí, thiên phú, sinh mệnh, gần như đều có thể khóa lại.
Thế nhưng khóa lại sẽ như thế nào, trong Tỏa Thiên Chi Thuật lại không có ghi chép.
Tất cả dường như không có khả năng cố định, đây không phải là thuật pháp bình thường, tất cả chuyện ngoài ý muốn đều có thể xuất hiện.
Thật ra Giang Hạo vẫn không hiểu, tại sao lại sáng tạo ra Tỏa Thiên.
Người đại tài như thế thật sự chỉ là vì trộm thiên phú?
Thật là đáng tiếc.
Đương nhiên, hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện khóa thiên phú của người khác lại để hiệp trợ cho mình, không cần thiết phải làm vậy.
Cũng không phải là lương tri, mà là hắn không cần.
Trong lúc đang tự hỏi mấy chuyện này, hắn mới phát hiện ra Ngân Sa sư tỷ.
Vốn định hỏi thăm sư tỷ một chút về tình huống của Hải Vụ Động, còn chưa mở miệng, đối phương lại chủ động thông báo, chỗ sâu có người muốn truyền lời cho mình.
Biến cố bất thình lình này khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
"Sư tỷ không có nhận lầm người chứ?" Giang Hạo hỏi.
Học được Thuật Tỏa Thiên cũng không có sự cộng hưởng hay là biến hóa gì đối với khí tức và tình huống xung quanh.
Cho nên không cần lo lắng có người nhìn ra, ít nhất thì người trong nhà tù số ba cũng không có phản ứng gì.
"Không sai, chính là sư đệ." Ngân Sa thân mặc áo choàng màu đen, giọng điệu chắc chắn.
Lời này khiến Giang Hạo rất ngạc nhiên, cũng có chút lo lắng.
Chỗ sâu có người muốn truyền lời cho mình, nói rõ mình đã bị chỗ sâu để mắt tới. Nhưng mà hắn vẫn duy trì vẻ bình tĩnh:
"Là chuyện gì?"
Ngân Sa tiên tử nhìn nhà tù sau lưng Giang Hạo, sau đó nói: "Qua một bên nói."
Nơi hẻo lánh.
Sau khi xác định không có người nào, Ngân Sa tiên tử mới mở miệng:
"Sư đệ còn nhớ rõ thân ảnh nói qua trước đó không?"
"Thân ảnh?" Giang Hạo lập tức nhớ tới những gì trải qua ở Hải Vụ Động, gật đầu nói:
"Nhớ kỹ."
"Ta cũng nhìn được đạo thân ảnh kia ở chỗ sâu." Ngân Sa tiên tử có chút cảm khái:
"Thật ra lý do chúng ta có thể ra ngoài, cũng không phải là tự mình tìm được đường ra, mà là thân ảnh kia đưa ra. Mục đích của hắn chính là vì muốn chúng ta chuyển lời cho sư đệ. Chúng ta không biết rõ những chuyện khác, thế nhưng nhất định không phải Thánh Đạo bình thường."
Giang Hạo cũng không mở miệng, mà là an tĩnh lắng nghe.
Xem xem rốt cuộc là lời gì.
Lúc này, Ngân Sa tiên tử lấy một khối đá ra.
Tảng đá không có quy tắc, cũng nhìn không ra cái gì.
"Đây là thứ mà thân ảnh kia để ta giao cho sư đệ." Sau khi đưa tảng đá qua, Ngân Sa tiên tử mở miệng lần nữa:
"Hắn bảo ta nói lại với ngươi là, "Chúng ta sẽ còn gặp lại, đa tạ ngươi khen ngợi. Từ khi Tỏa Thiên xuất hiện đến nay, chỉ có ngươi tán dương ta chính diện, cũng dường như chỉ có ngươi đọc hiểu phát hiện của ta.” Đây là nguyên thoại, ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Trong lúc nói xong câu đó, Ngân Sa tiên tử nghĩ đến rất nhiều khả năng. Đó chính là Tỏa Thiên là Giang Hạo phát hiện, mà Giang Hạo dường như xem được nội dung bên trong.
"Giám định."
Giang Hạo không lập tức tiếp nhận tảng đá, mà muốn biết rõ ràng tình huống trước đã.
【 Tỏa Thiên Thạch: Được chế tạo từ Vong Di Thạch ở các nơi xa xôi, có thể dùng để lĩnh hội Tỏa Thiên Chi Thuật, cũng có thể dùng để trợ giúp thi triển Tỏa Thiên Chi Thuật. 】
Thấy thần thông phản hồi, Giang Hạo mới đưa tay tiếp nhận.
Kết quả như vậy khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Người ở chỗ sâu Hải Vụ Động rốt cuộc muốn làm gì?
Không nhắc tới việc để cho hắn xem Tỏa Thiên, thế mà còn đặc biệt đưa Tỏa Thiên Thạch tới, để cho hắn lĩnh hội Tỏa Thiên Chi Thuật.
Trong lúc nhất thời, hắn cảm giác mình như bị quấn vào vòng xoáy nước lớn.
Trước kia là ở trong vòng xoáy của Hồng Vũ Diệp, bây giờ là rơi vào vòng xoáy của Thánh Đạo sao?
Hắn đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, Thánh Đạo là vòng xoáy hắn không thể đối kháng, nhưng mà bên cạnh hắn lại không chỉ có một vòng xoáy.
Tại sao lại không thể dùng vòng xoáy để đối kháng vòng xoáy đây?
Quan sát Tỏa Thiên Thạch một lát, Giang Hạo đưa ra kết luận, tảng đá kia cũng không xúi quẩy, chắc là có khả năng đưa ra ngoài.
Hắn bắt đầu suy nghĩ lời nói của Ngân Sa sư tỷ.
Sẽ còn gặp lại là tạm thời không cần để ý tới, còn về khen ngợi…
"Ta hình như chỉ nói người này là đại tài gì đó, đây cũng là khen sao?"
"Mà đọc hiểu phát hiện của đối phương, việc này…
Giang Hạo suy tư một lát, cũng không thể xác định ra mình đã hiểu cái gì.
Chắc là đối phương có chỗ hiểu lầm.
Lúc này, Ngân Sa tiên tử muốn mở miệng hỏi thăm chuyện liên quan tới tảng đá và Tỏa Thiên, lại có chút không mở miệng được. Không còn nghiêm trọng như trước đó, thế nhưng vẫn không cách nào mở miệng trong thời gian ngắn.
Loại cảm giác khó chịu này khiến cho nàng không thể làm gì.
"Vậy không quấy rầy sư đệ nữa." Ngân Sa tiên tử ngừng lại, lại quay đầu lại nói:
"Nếu như sư đệ rảnh rỗi, có thể làm cho Hải La Thiên Vương phối hợp với chúng ta một chút không?"
"Ta sẽ thử một chút." Giang Hạo gật đầu.
"Không vội, cứ từ từ mà làm." Ngân Sa sư tỷ nói.
Sau đó, Giang Hạo rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Lần này lúc hắn ngự kiếm, cảm thấy có thể can thiệp đến linh khí xung quanh.
Như là cá trên bờ quay về trong nước, tự do tự tại.
Cảm giác thật là kỳ diệu.
Xuất phát từ tò mò, hắn thử cảm nhận người đi đường.
Ngay sau đó liền thấy trên người mấy người tồn tại một chút hạt ánh sáng mơ hồ.
Giống như thông qua Tỏa Thiên Chi Thuật, có thể làm cho hạt ánh sáng chuyển đi chỗ khác hoặc là tiêu tán.
Thế nhưng trên bản chất thì hạt ánh sáng vẫn ở trên người hắn, có khả năng xuất hiện lại.
Loại cảm giác mâu thuẫn này khiến cho hắn có chút khó chịu.
Nhớ lại lý luận Tỏa Thiên, Giang Hạo vẫn không thể nào hiểu được chi tiết.
Tổng số thiên phú chủng tộc là cố định, sau khi di chuyển thiên phú vẫn có khả năng khôi phục, như vậy đây là đoạt lại thiên phú, hay là cách không sinh ra?
Suy nghĩ một hồi, Giang Hạo liền từ bỏ suy nghĩ.
Đây cũng không phải là chuyện mà hắn có thể hiểu.
Không cần thiết phải suy nghĩ.
Trước mắt chỉ nên biết là, Tỏa Thiên Chi Thuật có thể khiến cho hắn can thiệp vào linh khí và thiên phú.
Không chỉ như thế, hắn cảm thấy thuật pháp và lực lượng cũng có sự thay đổi, như là tìm tòi đến cấp độ sâu hơn.
Công pháp Hồng Mông Tâm Kinh cũng đạt tới tầng mới, tựa như tấn thăng, dường như có thể bắt đầu học tập thuật pháp thứ hai.
Chỉ chờ sau tấn thăng.
Trên đường đi, Giang Hạo so sánh bản thân mình bây giờ và trước đó.
Lúc trước đối kháng Đồng Thiên phải cố hết sức, bây giờ sẽ thong dong hơn rất nhiều.
Ít nhất Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn sẽ không bị phá nát nữa.
Không cần dùng Thiên Đao để phá vỡ sự cân bằng của thân thể đối phương nữa, Tỏa Thiên có lẽ sẽ có thể làm được.
Trở lại sơn môn.
Giang Hạo liền tìm ba tấm mặt nạ ở trên người ra, đưa cho một người một cái. Mấy cái này đều lấy được lúc giết Nguyện Huyết Đạo, chỉ là pháp bảo cấp bậc Trúc Cơ.
Nhưng giá cả cũng không kém.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận