Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1031: Tương Lai Thiên Địa Nhất Định Có Tên Của Ngươi

Chương 1031: Tương Lai Thiên Địa Nhất Định Có Tên Của Ngươi
Tư Trình, cường giả Minh Nguyệt Tông.
Là một người khiến Giang Hạo không hiểu, dạng này rất ít người sẽ gặp phải.
Chớ nói đến việc Tư Trình vốn ở Đông Bộ.
Mặt khác, người này tại sao lại tìm đến mình?
Phải biết, ban đầu ở Minh Nguyệt Tông đối phương cũng không nhìn thấy mình thật sự. Khi đó, hắn có Hồng Vũ Diệp che đậy dáng vẻ. Cho nên hai người không tính là quen biết.
Hiện tại đối phương không chỉ tới, mà còn mở miệng gọi thẳng tên.
Cũng may, mặc dù trong lòng kinh ngạc, nhưng có Thiên Tuyệt Cổ Độc khiến cho vẻ mặt của hắn vẫn giữ được bình tĩnh.
"Tiền bối là?" Giang Hạo cung kính thi lễ gặp mặt.
"Ngươi là Kim Đan, ta cũng là Kim Đan, tại sao lại gọi ta là tiền bối?" Tư Trình cười hỏi.
Hắn nhìn chằm chằm vào Giang Hạo, cảm giác cực kì quái dị. Trên người người này mơ hồ không rõ, có rất nhiều nhân quả quấn thân, hơn nữa còn liên quan đến cực lớn.
Thật sự là một người kỳ quái.
Nhưng mà, nhìn từ tướng mạo, nhân quả, thân hình, phương vị, ánh sao của đối phương thì tu vi của người này có vấn đề.
Hắn không có truy đến cùng. Bởi vì, phía sau người này có nhân quả lớn lao.
Tùy tiện nhìn trộm sẽ dễ dàng bị cuốn vào trong đó.
"Tiền bối nói đùa." Giang Hạo cung kính nói.
Có một số người là giả bộ như tiền bối, mà có một số người chỉ cần nhìn một chút liền có thể xác định không giống bình thường.
Tư Trình chính là người như vậy.
Dù hắn chỉ có tu vi Kim Đan, nhưng mà loại cảm giác tinh thần rộng lớn kia lại khó mà ngụy trang.Mặt khác, đại địa ở dưới chân hắn đều trở nên củng cố hơn rất nhiều.
Vặn vẹo mà hồ nước mang tới cũng dần lui bước lúc đối phương đến.
Nhất là vào giờ phút này, người này mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Tu vi càng cao thâm, càng cảm thấy đối phương kinh khủng.
Tư Trình cũng không có để ý, mà là nhìn về phía hồ nước rồi nói: "Nơi này là chỗ nào?"
"Một chỗ bị Đọa Tiên tộc dẫn động, bên trong viết hai chữ Thông Thiên." Giang Hạo thành thật trả lời.
Đây là cường giả Tiên Tông, đối phương chắc là hiểu rõ nguy hiểm của nơi này. Nếu như chịu ra tay thì sẽ có trợ giúp lớn lao đối với hắn.
"Thiên Cực Mộng Cảnh Châu?" Tư Trình có chút cảm khái:
"Khó trách ta luôn cảm thấy như mộng như tỉnh, thì ra là ảnh hưởng của Thiên Cực Mộng Cảnh Châu đã xuất hiện." Hắn nói xong liền lấy trứng rồng ra:
"Quả trứng rồng này là vì đối phó Thiên Cực Mộng Cảnh Châu sao?"
Giang Hạo nhìn thấy trứng rồng sinh cơ dạt dào thì cảm thấy kinh ngạc. Nếu như không có đoán sai, đây quả bên phía Nhân Hoàng Điện. Nó có khí tức của Nhân Hoàng Điện.
"Tiền bối là?" Giang Hạo muốn hỏi đối phương vì sao lại tới.
"Một tiên tử nhờ ta mang tới, đây là giao cho ngươi sao?" Tư Trình hỏi.
Giang Hạo suy tư rồi nói:
"Có lẽ là vậy." Hắn thật ra cũng không quá xác định.
Bởi vì hắn không biết dáng vẻ cụ thể của trứng rồng mà Quỷ tiên tử đưa cho hắn. Mặt khác, không phải do nàng đưa tới, cảm giác có chút khả nghi. Nhưng mà, Quỷ tiên tử từng nói bản thân nhận biết hai tiền bối tại Nhân Hoàng Điện. Tư Trình ở đó, như vậy Vạn Hưu tiền bối chắc là cũng ở. Nghĩ như vậy, mọi chuyện liền hợp lý.
"Có lẽ là?" Tư Trình cười nói:
"Đó phải là, ngươi biết tác dụng của trứng rồng không?” Giang Hạo lắc đầu.
Hắn đúng là không biết.
Với hắn mà nói thì tác dụng của trứng rồng là cầm đi tặng người, đổi lấy vật mình muốn.
"Ngươi đúng là rất kỳ quái." Tư Trình giao trứng rồng cho đối phương, suy tư rồi nói: "Trên người liên quan đến thứ mà ta xem xem không hiểu, nhưng mà cảm giác không tệ. Không phải là một người làm cho người ta chán ghét."
"Đa tạ tiền bối tán dương." Giang Hạo cung kính nói.
Hắn nhận trứng rồng, không biết vì cái gì, sau khi nhận lấy trứng rồng, ánh sáng trên trứng dường như sáng lên rất nhiều.
Có một loại cảm giác thân cận.
Có lẽ là bởi vì trên người hắn lây dính khí tức của Tiểu Li. Cùng là Chân Long, đương nhiên sẽ có chỗ thân cận.
Tư Trình nhíu mày, hắn cũng cảm thấy kỳ quái.
Trứng rồng mặc kệ gặp người nào cũng đều có chút bài xích.
Nhưng mà lúc giao cho đối phương lại không bài xích chút nào.
Hắn không có hỏi nhiều, mà là nhìn về phía nước hồ, nói: "Ngươi biết tình huống cụ thể bên trong không?"
"Người của các đại tông môn đã tiến vào, bên trong có một khối Thông Thiên Thạch, nhưng mà hồ nước khuếch trương rất lớn." Giang Hạo giải thích.
"Có thể đi vào đã vô cùng ghê gớm rồi, nhưng mà chỉ đi vào thôi là không có ích lợi gì." Tư Trình nhìn hồ nước, nói: "Xem ra tình huống nơi này rất nghiêm trọng, nhưng mà sao ta lại có cảm giác như đang có người ảnh hưởng đến sự ổn định của hồ nước?"
Giang Hạo biết có, nhưng cũng không phát hiện ra những người này.
Tư Trình nhìn về phía nơi xa, sau đó vung tay lên một cái, ánh sáng tinh thần chấn động.
Đấu Chuyển Tinh Di.
Dường như có một phiến khu vực bị chuyển đi mất. Nhưng mà, loại ảnh hưởng kỳ quái đến từ hồ nước hình như cũng biến mất theo.
"Tốt, tạm thời an ổn." Tư Trình nhìn về phía Giang Hạo cười nói:
"Ngươi muốn tiếp tục ở lại nơi này sao? Nơi này không an toàn."
"Tông môn bảo ta chờ lệnh." Giang Hạo nói.
Tư Trình cười nói:
"Cũng tốt, trốn tránh không có ích lợi gì, không bằng giãy dụa một chút."
Hắn nói xong liền lấy một hạt châu ra, sau đó ném về phía không trung.
"Nếu như nơi này hoàn toàn bộc phát, hạt châu này sẽ phát động, đương nhiên sẽ không cứu được các ngươi, nhưng mà sẽ lưu lại chút thời gian để các ngươi hiểu rõ mình chết thế nào. Hoặc có thể nói là tiến về thế giới mới." Tư Trình nói.
Giang Hạo cúi đầu cảm tạ một câu.
Có đôi lúc có thể hiểu rõ mình chết như thế nào cũng xem như là không tệ.
Dưới tại họa như này, mọi người căn bản sẽ không biết được bản thân vì sao lại chết, cũng không hiểu như thế nào hung vật cực hạn thiên địa.
Tư Trình rất mạnh, nhưng đối mặt với Thiên Cực Mộng Cảnh Châu thì vẫn không thể cứu được người.
Dù là chính hắn, đều có thể là tai kiếp khó thoát.
Tư Trình cũng không nói thêm gì nữa, mà là muốn quay người rời đi.
Chỉ là, sau khi đi được hai bước hắn bỗng quay đầu nhìn về phía Giang Hạo: "Ta tên là Tư Trình, ngươi thì sao?"
Giang Hạo nghi hoặc, đối phương không phải đã biết tên của mình rồi sao?
"Ta biết tên của ngươi, nhưng ta muốn nghe ngươi chính miệng nói." Tư Trình giải thích.
Nghe vậy, Giang Hạo cúi đầu hành lễ: "Vãn bối Giang Hạo, Thiên m Tông."
"Tốt, ta đã nhớ kỹ ngươi." Tư Trình uống một hớp rượu, cười nói:
"Nếu như lần này ngươi có thể không chết, tương lai mảnh thiên địa này nhất định sẽ có tên của ngươi."Ta Tư Trình nói.
"Ta chưa từng nhìn lầm."
Giang Hạo cúi đầu, không nói quá nhiều.
Tư Trình thì cất bước, biến mất tại chỗ.
"Tương lai thiên địa nhất định có tên của ta?" Giang Hạo ngước đầu nhìn lên bầu trời, trong lòng thở dài một cái.
Hắn không muốn cái này.
Giữa thiên địa có tên của hắn thì có thể như thế nào chứ?
Hắn chỉ muốn sống sót, nổi danh không phải là chết rồi thì chính là bị trấn áp.
Nhân Hoàng như thế, Tổ Long cũng như thế, Thánh Đạo cũng như thế, Cố Trường Sinh cũng như thế, Cổ Kim Thiên cũng là như thế.
Cho dù là hung vật cực hạn thiên địa cũng là như thế.
Cho nên, lưu danh thiên cổ không phải là thứ mà hắn theo đuổi.
Dù không người nhận biết, nhưng chỉ cần có thể sống sót là đủ rồi.
Sau đó, hắn lấy trứng rồng ra, đây là một quả trứng rồng bên trong lộ ra ánh sáng lục, khí tức bàng bạc, đặt ở bên người và tu luyện, nhất định có rất nhiều chỗ tốt.
Đáng tiếc là, Giang Hạo không có khả năng nuôi.
Hắn muốn đi mượn Hiên Viên Kiếm.
Việc này không thể chậm trễ, hắn thông báo cho Trịnh sư huynh một chút, nói muốn bế quan, sau đó liền trực tiếp rời đi.
Đi Huyền Thiên Tông.
Hi vọng có thể bình an tiến vào.
Đương nhiên, hắn đã để Tử Hoàn lại, có thể lập tức trở về.
---
Một bên khác.
Hiên Viên Hòa nhìn hòn đá, nàng phát hiện hòn đá xuất hiện khe hở.
Nói cách khác sư huynh đã sắp ra ngoài.
"Cuối cùng cũng thông qua khảo nghiệm rồi sao?"
Nàng có thể cảm nhận được khí tức của sư huynh đã cường đại hơn nhiều, hơn nữa còn có lực lượng rung chuyển của đại địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận