Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 97: Lần Này Là Phản Đồ Của Nhà Khác

Chương 97: Lần Này Là Phản Đồ Của Nhà Khác
Diệu Thính Liên, Thánh Nữ dự khuyết của Thiên Thánh Tông, cấu kết cùng Mục Khởi sư huynh.
Trong đầu Giang Hạo nhanh chóng hiện lên tin tức liên quan tới đối phương.
Chuyện này khiến hắn có chút lo lắng.
Nhưng lại cảm giác kỳ quái, nếu như đối phương là tới để nằm vùng, tại sao lại trực tiếp dùng tu vi Kim Đan?
"Tu vi của tiên tử cao minh như vậy, xin hỏi là người của môn nào phái nào?" Giang Hạo bình tĩnh nói.
Những người ứng tuyển khác đều hơi kinh ngạc, trong bọn hắn thế mà có lẫn một người khiến cho tiên sư đều phải kính sợ.
May mà bọn họ không có chọc vào vị đại tỷ này, mấy người không khỏi vui mừng.
Đương nhiên cũng có một số người tuổi lớn hơn kinh hãi không thôi, bọn hắn có ôm một ít ý nghĩ.
Dù sao bên trong nhiều người như vậy, mỹ mạo của Diệu Thính Liên xuất chúng.
Trong lòng có suy nghĩ cũng là chuyện khó tránh khỏi.
"Thiên Thánh Giáo." Diệu Thính Liên thoải mái nói:
"Nhưng ta đã phản giáo, hiện tại tới đây quy hàng, đăng ký báo danh, ngươi chỉ cần mang ta đi tìm sư phụ ngươi là được."
Phản giáo?
Giang Hạo cảm giác đau đầu, không thế xác định hư thực.
Thế nhưng xem xét hôm nay lại không dùng được ở trên người của đối phương.
Bốn người khác xung quanh đều như gặp đại địch, Thiên Thánh Giáo và Thiên Âm Tông đều là Ma Môn, thế nhưng mỗi một người của Thiên Thánh Giáo đều rất điên cuồng.
Chọc phải đều rất phiền toái.
"Ta đương nhiên cũng sẽ cho ngươi chút chỗ tốt." Thấy Giang Hạo chậm trễ, khiến cho Diệu Thính Liên biết không thể không cho ít đồ, nàng lấy ra một cái bình nhỏ, giọng nói bình tĩnh:
"Chỉ cần ngươi có thể mang ta đi vào, viên Thiên Hoàn Đan này sẽ là của ngươi."
Tiếng nói vừa dứt, Trịnh Thập Cửu và Bách Cốt Lâm Phong Bạch Phi đều sững sờ.
Thiên Hoàn Đan là thứ mà người truy cầu Kim Đan như bọn hắn cần thiết nhất.
Giá trị liên thành.
Trong lúc nhất thời bọn hắn đều có khát vọng, thậm chí muốn trực tiếp hỗ trợ.
Giang Hạo thuận theo, hắn nhìn chằm chằm vào cái bình, cũng rất khát vọng.
Bởi vì viên đan dược kia có giá ít thì ba ngàn linh thạch, nhiều thì một vạn linh thạch.
Một vạn nha.
Lần sau mua đao có khả năng yên tâm to gan mà mua, huyết mạch của con thỏ cũng có thể mở ra lần nữa.
Cũng có thể mua sắm một đống hạt giống linh dược.
Cuối cùng hắn mở ra xem xét.
【 Diệu Thính Liên: Một trong những Thánh nữ dự khuyết của Thiên Thánh Giáo, tu vi Kim Đan trung kỳ, thiên phú tuyệt hảo, lần này thành công phản bội chạy trốn, muốn gia nhập Đoạn Tình nhai để tránh né sự truy bắt của Thiên Thánh Giáo, cấu kết cùng Mục Khởi của Đoạn Tình Nhai Thiên Âm Tông, phản bội chạy trốn cũng là vì hắn. 】
Giang Hạo: "…."
Lúc trước lúc xem xét Mục Khởi sư huynh, bởi vì cấu kết với Thánh nữ dự khuyết của Thiên Thánh Giáo, hắn vẫn luôn lo lắng sư huynh sẽ làm phản. Nhưng mà chưa từng nghĩ tới, đối phương lại làm phản trước rồi.
Nhưng dù cho làm phản, nàng còn là một trong Thánh nữ dự khuyết của Thiên Thánh Giáo, chuyện này thật sự kỳ quái.
Trước mắt, đối phương cũng không tồn tại nguy hiểm gì.
Nhưng về sau thì khó để xác định.
Do dự một chút, hắn đẩy Thiên Hoàn Đan trở về:
"Khảo thí nhập môn ngày mai mới kết thúc, chúng ta muốn dẫn người đi vào cũng phải chờ đến ngày mai. Chuyện liên quan tới tiên tử, ta cần phải bẩm báo cho sư phụ một chút. Mong tiên tử thứ lỗi."
Một khi nhận lấy đồ, đến lúc đó xảy ra chuyện gì thì chính là trách nhiệm trách của hắn.
Không nhận thì trách nhiệm sẽ không lớn.
Còn nữa, ánh mắt nhìn đan dược của mấy người Trịnh Thập Cửu quá nóng bỏng, nhận lấy nhất định sẽ hết sức phiền toái.
Đối với đề nghị của Giang Hạo, Diệu Thính Liên đương nhiên là đồng ý.
Khảo thí lại tiếp tục.
Kết quả cuối cùng là, một Diệu Thính Liên, hai người tối thượng đẳng, chín người thượng đẳng, năm mươi sáu người trung thượng, 132 người trung đẳng, 206 người trung hạ.
Đã vượt xa ba trăm.
Nhiệm vụ lần này đã hoàn thành.
Sau đó, Miêu Hưng phát cho tất cả mọi người một quyển sách.
Dù cho không có thiên phú thì hắn đều phát, bởi vì tông môn cũng cần người có ngộ tính cao.
Ngộ tính cao chỉ cần có cơ duyên nhất định thì liền có thể nhất phi trùng thiên.
Mặc dù vô cùng hiếm thấy, thế nhưng một phần vạn thì sao?
"Các ngươi bắt đầu đọc chậm, Thiên Âm Huyền." Miêu Hưng nhìn mọi người, nói.
Tầm mắt của Giang Hạo rơi xuống trên người của Tiểu Li và thiếu niên tự ti kia.
Thiên Âm Huyền là chương đầu tiên của Thiên Âm Bách Chuyển, dùng để khảo thí thiên phú.
Hơn nữa còn hoàn toàn công khai, không chỉ đo ở bên bọn hắn, những tông môn khác khác cũng dùng nó để đo.
Còn là trộm Thiên Âm Huyền của bọn họ.
Nghe nói đây là Chưởng giáo quyết định, trộm cũng là Chưởng giáo ngầm đồng ý.
Thư tịch cũng là đặc chế, lĩnh ngộ càng nhiều thì hào quang của thư tịch càng thịnh, cũng là bảy tiết.
Lĩnh ngộ gần và sâu đều tương đối lợi hại.
Một lát sau, chói mắt nhất vẫn là hai nam nữ có thiên phú tối thượng đẳng kia.
Mặt khác đều kém không ít, cho dù là chín người thượng đẳng cũng là như thế.
Nhưng mà trung thượng có một người thậm chí còn vượt qua thượng đẳng.
Bởi vì đến cực hạn cho nên vô pháp đọc tiếp.
Một người trung thượng còn bền bỉ hơn cả thượng đẳng, thậm chí có ý đuổi kịp thượng đẳng.
Có khả năng quan tâm một chút.
Chẳng qua trong lúc quan sát, Tiểu Li kia vẫn không có thiên phú.
Chuyện này khiến cho Giang Hạo cảm thấy cực kỳ kỳ quái.
Còn thiếu niên tự ti kia vẫn đúng quy đúng củ, tam tiết.
Hắn tên là Lâm Tri, lai lịch giống như hai người tối thượng đẳng kia.
"Xem ra ngày mai phải xem xét Tiểu Li một chút."
Hắn đều muốn giám định hai người kia, trước đó thì hôm nay và ngày mai vừa vặn đều có thể xem xét.
Hiện tại chỉ có thể hai chọn một.
Lâm Tri có thể nhập môn, cũng không cần xem xét.
Tiểu Li cần xác định một chút, nếu quả thật chỉ là người bình thường thì vẫn nên để nàng trở về.
"Vận may của các người đúng là tốt, ít người như vậy thế mà có thể chọn ra hai người tối thượng đẳng." Diệu Thính Liên bên cạnh cảm khái.
Giang Hạo không nói chuyện, nếu tính cả Diệu Thính Liên vào, có thể sẽ có một người tuyệt hảo.
Nhưng trong hai ngàn người có thể xuất hiện hai người tối thượng đẳng cũng là hiếm thấy.
Chỉ là ngộ tính không có kinh người như vậy, thế nhưng cũng miễn cưỡng tiến vào tối thượng đẳng.
Chuyện này không ảnh hưởng đến toàn cục.
Qua khảo thí ngộ tính, người lại nhiều thêm ba mươi.
Còn lại sẽ khảo thí nghị lực, hiện lại bắt đầu, trước trưa mai có thể bò lên trên mỏm núi chiêu mộ đệ tử thì có thể tiến vào ngoại môn.
"Linh căn, ngộ tính, nghị lực, thật sự đúng là phương thức chiêu mộ đệ tử toàn diện." Diệu Thính Liên hơi kinh ngạc.
Nhưng nàng không cần tham gia.
Thân là Kim Đan, không cần thiết phải khảo nghiệm.
Nếu không phải thân phận có vấn đề, đã có thể trực tiếp tiến vào nội môn.
“Sắp xếp tốt, chúng ta ngày mai đón bọn hắn đi vào." Trịnh Thập Cửu phân phó Miêu Hưng.
"Được." Miêu Hưng đồng ý rồi nhìn về phía Giang Hạo:
"Sư huynh cảm thấy có nên giữ người tên là Tiểu Li kia lại hay không?"
Bởi vì tiểu nữ hài kia không có bất kỳ thiên phú gì, theo lý thì không cần lưu lại.
Mà Giang Hạo lại chậm chạp không có viết xuống tên của nàng.
Cho nên hắn muốn hỏi một chút.
"Cứ giữa lại trước, ngày mai ta tới quyết định." Giang Hạo nói.
Sau đó, hắn cáo biệt Diệu Thính Liên, ngự kiếm trở về.
Đương nhiên, đồng hành cùng bọn hắn còn có hai đệ tử tối thượng đẳng kia.
Trước khi đi, Giang Hạo thấy hai người này tạm biệt với Lâm Tri, nói gặp lại ở bên trong.
Mà Lâm Tri kia thì cúi đầu, cười có chút gượng ép.
Tất cả mọi người có thể nhìn ra, tương lai của hai người này có thể nói là không thể tưởng tượng.
Những người khác còn kém nhiều lắm.
Không bao lâu nữa, cảnh giới sẽ kéo ra rất xa.
Đương nhiên, đây là chuyện của ba người bọn họ, Giang Hạo cũng không muốn nhúng tay.
Chỉ hy vọng người tên Lâm Tri kia có thể ổn định chính mình, rất nhiều lời đàm tiếu trong ma môn tương lai chắc chắn sẽ khiến cho hắn khó xử, chẳng qua là hi vọng hắn có thể duy trì lý trí, đừng để cho mình quá lúng túng.
Mặc kệ là hắn hắn tránh né hai người kia, hay là hai người kia cố ý xa lánh hắn thì hi vọng hắn đều có thể chịu đựng được.
"Sư huynh sư tỷ, chúng ta muốn bái nhập vào mạch nào vậy?" Trên đường đi, Lâm Mạch hỏi.
"Còn không biết được." Trịnh Thập Cửu cười nói:
"Nhưng các ngươi ở đâu thì đều sẽ được coi trọng."
"Vậy sau này chúng ta cũng có thể ngự kiếm phi hành giống như các sư huynh sư tỷ sao?" Lâm Mạch có chút hướng tới.
"Không chỉ như chúng ta." Tân Ngọc Nguyệt nói với vẻ hâm mộ:
"Tương lai sẽ còn lợi hại cả chúng ta."
Giang Hạo không nói gì, thiên phú tối thượng đẳng quả thật làm cho người ta phải hâm mộ.
Nhưng người có thể ở đây cũng không kém.
"Chúng ta còn có một người bạn, có thể cùng tu luyện một chỗ với chúng ta không?" Triệu Khuynh Tuyết đột nhiên hỏi.
"Không thể." Nhạc Du nói thẳng:
"Là người tên là Lâm Tri kia đúng không? Ta đã quan sát qua, ngộ tính thiên phú của hắn còn rất có hạn. Khoảng cách với các ngươi quá lớn. Các ngươi có thể giúp hắn, thế nhưng tương lai giữa các ngươi tất nhiên sẽ có khoảng cách khó mà vượt qua được. Nếu như coi hắn là bạn thì đề nghị các ngươi nên nắm bắt đúng mực."
Nghe vậy, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, vị sư tỷ này nói chuyện không ngờ lại dễ nghe như vậy.
Giây lát.
Bọn hắn hạ xuống Chấp Pháp Phong, đi tìm sư phụ của riêng mình.
Không bao lâu sau, hai đệ tử tối thượng đẳng được mang tới Chấp Pháp Phong, xem ra bọn hắn muốn tự mình tranh đoạt.
Giang Hạo cũng nhân cơ hội thông báo với sư phụ, ngoài ra còn có chuyện khác phải bẩm báo nữa.
Lấy được đáp án là đêm nay đến chỗ của hắn.
Giang Hạo nghe vậy cũng yên lòng.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận