Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1331: Thượng An Vẫn Muốn Tìm Mị Thần

Chương 1331: Thượng An Vẫn Muốn Tìm Mị Thần
Thượng An đạo nhân, một người vẫn còn mới mẻ ở trong ký ức của Giang Hạo.
Từ lúc Mị Thần để Thượng An động thủ với hắn đã làm người ta nhớ kỹ. Hắn nhớ khi đó Thượng An lộ vẻ khó xử, đối phương là một người rất tốt. Mặc dù hắn thích Mị Thần, thích đến mức có thể đánh đổi mạng sống, nhưng không có nói gì nghe nấy, không có đánh mất năng lực phân biệt thiện ác.
Hoàn toàn khác biệt với những người khác. Thế nhưng là…
Giang Hạo từ đầu đến cuối đều cảm thấy Mị Thần không phải lương phối.
Có lẽ thời gian ngắn nhìn thì không có gì, nhưng nếu thời gian kéo dài… Tương lai Mị Thần sẽ tìm vô số nam nhân, ở bên cạnh vô số nam nhân. Đây là thiên tính của nàng, chưa từng thay đổi.
Nàng yêu mỗi người, đối với mỗi người đều là chân tình.
Nếu như đặt mình ở vị trí của Thượng An, hắn không thể chịu được người như vậy.
Đương nhiên, hắn cũng chưa từng cảm nhận những hắc ám trong quá khứ của Thượng An, cũng không thể lý giải được ánh sáng mà Mị Thần mang tới.
Cho nên mình vĩnh viễn không cách nào lý giải Thượng An.
Lúc còn trẻ, hắn cảm thấy Mị Thần không xứng với Thượng An, bây giờ già rồi vẫn cảm thấy như vậy. Chỉ là lúc còn trẻ mình sẽ mở miệng, bây giờ sẽ không mở miệng nữa.
Thượng An không phải trẻ nhỏ, có tư tưởng của mình, có lựa chọn của mình. Hắn sẽ gánh vác hết thảy vì lựa chọn của mình. Hắn nghiêm túc hơn bất luận kẻ nào, hiểu rõ hơn bất kỳ người nào, càng không muốn ảnh hưởng đến những người khác.
Sư phụ mới của Thượng An cũng để Thượng An đi làm chuyện hắn muốn, chắc cũng là vì như thế.
Đại thế đến, Thánh Hiền Chi Tâm sớm đã trưởng thành, lại còn sắp Chân Tiên, hoàn toàn có thể một mình đảm đương một phía.
"Thượng An đạo nhân gặp sư phụ khó khăn như thế sao? Ta nhớ hắn đã thành tiên từ rất sớm, có đại thế gia trì, tu vi của hắn cũng không yếu." Quỷ tiên tử nói.
Không ai có thể rõ hơn nàng chuyện Thượng An thành tiên lúc nào .
Ngày đó nàng đã khóc.
Lớn như vậy rồi, nàng còn là lần đầu tiên khóc như vậy.
Ngày kia, nàng cảm thấy mình là người khổ nhất trên đời.
"Thượng An đạo nhân có kiên trì của mình, hắn xác suất lớn là muốn đi làm cái gì đó. Sư phụ bây giờ đã ủng hộ hắn, hiện nay chắc là muốn cả sư phụ trước đây cũng ủng hộ, như thế mới có thể an tâm đi hoàn thành chuyện muốn làm." Tinh suy đoán.
Đám người gật đầu, xác thực có loại khả năng này.
Nhưng mọi người lại không biết Thượng An đạo nhân muốn làm gì.
Trong lòng Giang Hạo có suy nghĩ, nhưng lại không mở miệng.
Chuyện cần làm của Thượng An khó tránh khỏi liên quan tới Mị Thần.
Ngoại trừ chuyện của Thượng An đạo nhân, Trương tiên tử còn nói Thiên Linh tộc xác thực có người đi tới Tây Bộ, làm việc có chút quái đản.
"Thiên Linh tộc phái người nào đi?" Liễu tò mò hỏi.
"Căn cứ theo tin tức, một người trong đó là Tư Đồ Tĩnh Tĩnh, người này có chút rêu rao, nếu không thì đã không dễ dàng tra được tung tích như vậy rồi." Trương tiên tử nói.
Nàng thuận miệng nhắc tới chuyện này với Lâu Mãn Thiên, như thế liền có một chút tin tức.
Tư Đồ Tĩnh Tĩnh?
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Tư Đồ Tĩnh Tĩnh của Thiên Linh tộc, đây không phải là người mà người của Vạn Vật Chung Yên nhắc tới trước đó sao?
Thì ra là đại biểu Thiên Linh tộc đến Tây Bộ.
Nếu có thời gian rảnh rỗi thì có thể đi qua nhìn một chút.
Điều kiện tiên quyết là bận rộn xong chuyện của mình.
Hiện tại hắn đang có rất nhiều chuyện, phải toàn lực hấp dẫn tầm mắt của Tiên Tộc, sau đó để cho mình sống yên ổn một chút.
"Tư Đồ Tĩnh Tĩnh?"
Liễu cười nói: "Người này trước kia cũng rất có danh tiếng, nhưng mà lại chợt yên lặng một đoạn thời gian, chắc là tu vi đã được tăng lên. Nhưng mà, nghe nói thể chất của nàng không đủ hoàn thiện, xác suất lớn cần độc vật để tiến hành hoàn thiện, tại Tây Bộ có thể là đến Vạn Độc Tông."
"Vậy Trương tiên tử có thể giúp ta hỏi một chút, người Thiên Linh tộc đến Đông Bộ là người nào được không, đúng lúc có nhiều chuyện cần hỏi người Thiên Linh tộc một chút." Tinh cười nòi.
"Được."
Trương tiên tử gật đầu: "Nếu như gặp thì sẽ giúp đạo hữu hỏi."
"Trương tiên tử cần gì?" Tinh hỏi.
"Cần thư tịch." Trương tiên tử nói.
Tinh gật đầu.
Sau đó Liễu nói đến chuyện hải ngoại, lúc này hải ngoại xuất hiện Thâm Hải Yêu Tộc, bắt đầu tranh đoạt địa bàn.
Còn nói về Thượng Quan nhất tộc. Thượng Quan nhất tộc trước đó khí phách phấn chấn, hiện nay đã mất đi âm thanh, tất cả những người muốn phô trương thế lực đều đang biến mất.
Nói là khôi phục tai ách trước đó.
"Ngoài ra, có người nhìn thấy Hải La Thiên Vương, nói là đi đến Nam Bộ." Liễu nói.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, đã nhiều năm như vậy, thế mà vẫn có tin tức của Hải La. Đúng là khó có được.
Quỷ tiên tử nói về chuyện Nam Bộ: "Nam Bộ cũng không yên ổn, nghe nói có cưởng giả Tiên Tộc ẩn cư, nhưng mà lập trường của hắn rất kỳ quái, hình như cũng không liên quan tới Tiên Tộc cho lắm."
Giang Hạo nghe vậy liền có suy đoán, Quỷ tiên tử khả năng nghe được chuyện về Thiên Ngoại Tam Thiên từ vị cường giả này.
Sau đó, Tinh nói thanh niên tài tuấn tại Đông Bộ hông ngừng động thủ. Nói là bên ngoài nổ ra một cái bí cảnh, cực kỳ lâu đời, có dấu vết Nhân Hoàng, nhưng chỉ là bên ngoài, bên trong hình như còn có những món đồ xa xưa hơn.
Nghe đám người trò chuyện, Giang Hạo liền có nhận biết đại khái đối với bốn bộ.
Hắn không có mở miệng, xác thực không có chuyện gì để nói. Chuyện nên nói đã nói, thật sự không có nhiều chuyện hơn. So sánh với nguồn tin tức của những người này, mình đúng là kém xa tít tắp.
Sau đó, Giang Hạo nghe được tin tức của Xích Điền, nói là sau khi Đào Mộc Tú Thiên Vương quật khởi, hắn thu được rất nhiều trợ giúp, hiện tại tu vi tăng lên, càng mượn nhờ sự chiếu cố hải vực mà Thiên Vương cho để chấp chưởng một phương.
Giang Hạo cũng không nghĩ tới, tu sĩ Kim Đan nghèo túng lúc trước trong nháy mắt đã thành tồn tại mà rất nhiều tu sĩ không thể khinh thường.
Tương lai đúng là thần kỳ.
Hắn đã cảm khái vì Xích Điền mấy lần.
Lại hàn huyên rất nhiều, Giang Hạo vẫn luôn lắng nghe.
Sau đó, tụ hội kết thúc dưới sự nhắc nhở của Đan Nguyên tiền bối.
Giang Hạo ngồi trên sườn núi, mở mắt ra nhìn về phía sông Tử Tịch, trầm mặc không nói.
Trước đó mình đã có quyết định, sau lần tụ hội này sẽ đạt được một thù lao của Đan Nguyên tiền bối, xem như vận khí tốt.
Khiêu chiến Đông Cực Thiên cũng coi như là có chỗ tốt.
Khởi xướng khiêu chiến, Đông Cực Thiên tự nhiên sẽ xuất hiện, cho nên được tính là hoàn thành nhiệm vụ.
"Chọn ngày không bằng đụng ngày."
Giang Hạo vốn còn đang suy nghĩ xem lúc nào thì phát động khiêu chiến.
Hiện tại không cần chờ nữa.
Thừa dịp Tiên Tộc còn chưa quá chú ý tới Giang Hạo Thiên m Tông liền để Tiếu Tam Sinh hấp dẫn ánh mắt của bọn hắn.
Giang Hạo chậm rãi đứng dậy, quan sát bầu trời đêm yên tĩnh, nhắm đôi mắt lại, để cho mình bình tĩnh lại.
Sau khi điều chỉnh tốt trạng thái, gửi chiến thư, sau đó chính là chờ đợi thời gian đến.
Cụ thể là lúc nào thì không xác định, nhưng sẽ không vượt qua một năm.
Quá lâu không được, người chú ý thực sự quá nhiều, quá nguy hiểm.
Sau khi tỉnh táo lại, trong tay Giang Hạo nhiều hơn một thanh đao phổ thông.
Hắn cất từng bước một về phía trước, dần dần tới gần sông Tử Tịch.
Đối với rất nhiều người mà nói, tới gần chính là một chuyện đáng sợ, nhưng tất cả những thứ này lại không có bất kỳ ảnh hưởng gì với Giang Hạo.
Dù là đi tới bờ sông cũng chưa từng dừng lại.
Dưới tình huống không ai chú ý tới, hắn đạp vào sông Tử Tịch, đạp trên nước sông, đi ra từng bước một.
Nếu như bọn người Nhiếp Tẫn nhìn thấy, tất nhiên sẽ vô cùng chấn động.
Con sông này không phải vật chết thì đều không dám giẫm, nhưng lại không hề có ảnh hưởng đối với Giang Hạo.
Lúc này, bộ pháp Giang Hạo bình ổn, trên người cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Trong nháy mắt đã là dáng vẻ Tiếu Tam Sinh.
Hắn đứng vào trong nước sông, nhìn xem đao trong tay, hai tay nắm chặt, sau đó dẫn động Thiên Đao pháp, nhẹ nhàng cắm xuống dưới.
Lúc chiến ý trong đao tiếp xúc với sông Tử Tịch trực tiếp chấn động dòng sông.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, dòng sông lao nhanh, kinh động tám phương.
Vào lúc những người khác đang chấn kinh, một vệt ánh sáng phóng lên tận trời.
Chiến ý lạnh thấu xương hòa vào mây trời, đâm rách Tử Tịch, trấn áp dòng sông lao nhanh.
Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng truyền khắp tứ phương:
"Nghe đồn Đông Cực Thiên chính là Hoàng giả trong đao, Tiếu mỗ không muốn cô đơn, muốn cái danh Hoàng giả trong đao này. Hi vọng các hạ thức thời, thua ở dưới đao của Tiếu mỗ. Tiếu mỗ không phải là người cố tình gây sự, thắng rồi đương nhiên sẽ đi."
Trong nháy mắt, tiếng cười truyền khắp Thiên m Tông.
Giọng nói của Tiếu Tam Sinh truyền đi khắp tứ phương tám hướng ngay trong đêm.
Đao ý như tinh thần, chiếu rọi thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận