Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1016: Tăng Giá

Chương 1016: Tăng Giá
Tầng năm Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Ngân Sa tiên tử dẫn người tới phòng giam số sáu.
"Tại sao lại không trực tiếp giết ta?" Thi Hải lão nhân hỏi.
"Ngươi không phải là không nỡ chết sao?" Ngân Sa tiên tử hỏi.
Thi Hải lão nhân mỉm cười: "Ngươi làm sao biết được là ta không nỡ chết?"
"Nếu như ngươi mà nỡ chết thì chúng ta thẩm ngươi làm gì?" Ngân Sa tiên tử hỏi ngược lại.
Mặc kệ đối phương hỏi thế nào, nàng chưa từng chính diện trả lời vấn đề, không cần thiết phải nói nhiều với người này.
Cho đến trước mắt, có thể xác định được rằng đối phương biết được rất nhiều chuyện, nhưng mà không có ý định mở miệng.
Muốn để hắn mở miệng là chuyện vô cùng khó khăn.
Đây là một phân thân không quá quan trọng, dùng sức mạnh căn bản là không có biện pháp gì.
Cứ tạm thời giam giữ trước đã, nhìn xem có thể khiến đối phương mở miệng hay không. Nếu quả như thật không có giá trị gì thì giết là được, không ảnh hưởng gì cả.
Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Ngân Sa tiên tử, Thi Hải lão nhân nheo mắt lại.
Hắn đột nhiên phát hiện bản thân mình không thèm để ý sống chết, nhưng những người này cũng không để ý tới sự sống chết của hắn. Như thế, hắn cũng không có bất kỳ ưu thế gì.
Trong lúc nhất thời, hắn trầm mặc, không biết đang suy tư điều gì.
"Người ta muốn đâu?" Nhan Thường mở miệng hỏi.
Nghe vậy, Ngân Sa tiên tử quay đầu nhìn sang, sau đó nói: "Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Thân phận của hắn đã thay đổi, hiện nay trở thành tồn tại tương đối quan trọng trong tông môn, không thể kêu tới liền tới, kêu đi thì phải đi."
"Có ý gì?" Giọng nói Nhan Thường lạnh xuống.
"Thân phận của hắn đã trở thành vật hộ mệnh của hắn, dù bên phía chúng ta có đủ quyền lợi, nhưng mà muốn đưa hắn tiến vào cũng cần bỏ ra cái giá khổng lồ. Cần hoãn một chút. Nếu như muốn để hắn nhanh chóng tiến vào, cũng không phải là không có biện pháp." Ngân Sa tiên tử ngừng một lúc, không có mở miệng.
Nhan Thường cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi muốn nói cái gì?"
"Cần tăng giá." Ngân Sa tiên tử nói nghiêm túc.
"Nếu như ta không đồng ý thì sao?" Nhan Thường hỏi.
"Đương nhiên là có thể, Thiên m Tông chúng ta rất coi trọng chữ tín, cho chúng ta thời gian thì nhất định sẽ đưa hắn vào." Ngân Sa tiên tử bảo đảm.
Sau đó, nàng liền quay người rời đi.
Trang Vu Chân nhìn Ngân Sa tiên tử, không khỏi nhớ tới lúc trước.
Khi đó, nhóc con này chỉ biết dùng roi, hơn nữa đều không nhắc đến những chuyện đã đồng ý với mình. Hiện tại đã thay đổi, biết ngụy trang bản thân để giành càng nhiều lợi ích hơn.
Thiên m Tông, Vô Pháp Vô Thiên Tháp, nhất định không thể tin những người này. Trừ khi không có xung đột lợi ích, thuận tiện đưa ra đủ lợi ích thì bọn hắn mới có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn.

Linh Dược Viên, Đoạn Tình Nhai.
Giang Hạo đang quản lý linh dược.
Thủ tịch dự tuyển cần hoàn thành một nhiệm vụ tông môn.
Hắn không quá để ý đến chuyện dẫn đội.
Từ khi bắt đầu trở thành Kim Đan, hắn ra ngoài căn bản đều là người dẫn đội.
Bất tri bất giác, thực lực của mình đã không phải bình thường.
Về việc nhiệm vụ sẽ được công bố vào lúc nào, đại khái phải xem nhiệm vụ tông môn bình thường.
Hắn chắc là sẽ sớm hơn Tiểu Li. Dù sao Tiểu Li mới làm nhiệm vụ tông môn vào đoạn thời gian trước.
Có thể hoàn thành hay không cũng không phải là vấn đề gì lớn, hai ba năm đủ cho Tiểu Li lấy được đầy đủ tài nguyên.
Nếu như mấy năm này nàng không có tấn thăng thì sẽ bị thủ tiêu thân phận thủ tịch.
Trúc Cơ ba bốn năm không tấn thăng, chắc sẽ không có tư cách trở thành thủ tịch dự tuyển.
Yêu cầu đúng là rất hà khắc.
Đệ tử thủ tịch cũng có yêu cầu tương tự.
Suy nghĩ đến đây, hắn liền không nghĩ nhiều nữa.
Tạm thời không có việc gì cần để ý, an tâm quản lý Linh Dược Viên là đủ.
Sư phụ lúc đầu cũng muốn gặp bọn họ, nhưng mà tạm thời đang bế quan tu luyện.
Xem ra là bị thương bởi vì chuyện tối ngày hôm qua.
Nhật nguyệt giao thế, thời gian một tháng trôi qua trong chớp mắt.
Giang Hạo mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, đi qua đi lại giữa sân nhỏ và Linh Dược Viên.
Lúc rảnh rỗi, hắn sẽ bắt đầu giảng giải phương pháp tu luyện cho Trình Sầu.
Sau khi xác định căn cơ của đối phương đã được củng cố, hắn bắt đầu truyền thụ « Sơn Hải Luyện Khí Pháp ».
So với những người khác, Trình Sầu thích hợp với loại Luyện Khí Pháp này hơn. Như này cũng có thể khiến cho đối phương mau chóng tăng lên.
Trong ba năm có thể tăng lên, Tiểu Li sẽ có thể tiếp tục trở thành dự tuyển Trúc Cơ hậu kỳ, sẽ có thêm một khoảng thời gian là bốn năm nữa.
Trước sau có thể ăn tài nguyên của sáu bảy năm dự tuyển.
Đối Trình Sầu mà nói là lợi ích to lớn.
Còn về viên mãn, chắc là không ăn được.
Thời gian bốn năm, không đủ cho Trình Sầu tấn thăng viên mãn.
Tiểu Li cũng sẽ thoát khỏi thân phận thủ tịch dự tuyển.
Giảng giải vẫn tiếp tục, mà người tới nghe cũng bởi vì Giang Hạo trở thành thủ tịch dự tuyển mà trở nên nhiều hơn.
Đây là hiệu ứng do thân phận mang tới.
Như thế sẽ gần như không có người dám đến lỗ mãng với Linh Dược Viên.
Trình Sầu quản lý lên cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Cho dù là Linh Dược Viên ngoại môn, hắn cũng không quá trắc trở.
Tất cả đều là hiệu quả sau khi Giang Hạo trở thành thủ tịch dự tuyển.
Không chỉ như thế, sư huynh sư đệ cùng mạch và ngoài mạch cũng khách sáo hơn rất nhiều.
Dù có khinh thường hắn tu Nguyện Huyết đạo, nhưng không người nào còn dám tùy ý nói năng lỗ mãng.
Đây mới chỉ là thủ tịch dự tuyển, nếu như trở thành thủ tịch, đừng nói là Đoạn Tình Nhai, đệ tử toàn bộ Thiên m Tông đều phải thi lễ gặp mặt với hắn.
Như thế quản lý Linh Dược Viên sẽ càng thêm ổn thỏa, có lẽ cũng sẽ có càng nhiều người đưa hạt giống linh dược thượng phẩm tới hơn.
Chỉ là không biết tác dụng của hạt giống linh dược thượng phẩm hiện tại còn có bao nhiêu.
Giang Hạo khẽ lắc đầu, tiếp tục trải qua cuộc sống yên tĩnh.
Tiểu Li lại đi ra ngoài với Trình Sầu một chuyến, vẫn là về nhà.
Nàng cứ cách mấy năm đều sẽ trở về một chuyến, nói không quay về thì cỏ sẽ mọc kín nhà mất.
Bia mộ đều đã bị cỏ dại bao trùm.
Khiến cho nhà bọn họ giống như là không có ai.
A Công A Bà sẽ tức giận.
Chuyện như vậy đương nhiên cần Trình Sầu đi theo, chờ ngày nào Tiểu Li trưởng thành, Trình Sầu cũng không cần đi theo nữa.
Mặt khác…
Người bình thường sẽ biến mất theo năm tháng, thôn xóm cũng như thế.
Biển cả núi non cũng vậy.
Cuối cùng sẽ có một ngày mộ phần sẽ biến mất bởi một số chuyện ngoài ý muốn.
Không biết đến lúc đó Tiểu Li có thể thản nhiên tiếp nhận hay không.
Thời gian lại qua một tháng.
Đầu tháng ba.
Một ngày này, Giang Hạo cảm thấy Mật Ngữ Thạch Bản chấn động.
Tụ hội tới.
"Cuối cùng đã đến." Hắn chờ đã lâu.
Đúng lúc cần Quỷ tiên tử hỗ trợ đưa tin.
Ban đêm.
Giờ Tý.
Sau khi Giang Hạo chuẩn bị thỏa đáng, liền tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản.
Ngay sau khi hắn tiến vào Thạch Bản, một thân ảnh màu đỏ xuất hiện ở trong căn nhà gỗ. Nàng ngồi bên cạnh bàn đọc sách, nhìn Mật Ngữ Thạch Bản, trầm mặc không nói gì, dường như muốn nhìn thấu tình huống phía sau Thạch Bản.
Cuối cùng không thu hoạch được gì, nàng liền chống cằm rồi nhắm đôi mắt lại.
---
Bên ngoài Thiên m Tông.
Một số người mặc hắc bào, nhìn lên trời cao.
"Theo như kết quả dò xét thì chắc là ở gần đây, nơi này có món đồ liên quan tới Tiếu Tam Sinh, nhưng vẫn luôn không cách nào dò xét được hoàn toàn. Dù không phải ở Thiên m Tông thì cũng ở những chỗ khác gần đây." Lúc này, một vị nam tử trung niên nói:
"Phải nghĩ biện pháp làm ra chút động tĩnh, sau đó dẫn người xung quanh tới."
Lúc này, một vị phụ nhân suy tư chốc lát rồi nói:
"Kẻ địch của Tiếu Tam Sinh không ít, trong đó có Phong Hoa đạo nhân. Hắn đã ở Nam Bộ rất nhiều năm, có lẽ có những biện pháp khác để liên hệ với hắn. Mặt khác, người Đại Thiên Thần Tông tới đây khẳng định mang theo mục đích. Có lẽ có món đồ lợi hại nào đó. Không, nhất định phải có, không có chúng ta cũng phải làm cho có."
Phải có món đồ có đủ lực hấp dẫn, mới có thể dụ Tiếu Tam Sinh ra.
Bên trong phạm vi bẫy, Tiếu Tam Sinh sẽ không có chỗ che thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận