Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1674: Đạo lữ quên mình (3)

Chương 1674: Đạo lữ quên mình (3)Chương 1674: Đạo lữ quên mình (3)
“Đến xem thì biết.” Khổ Ngọ Thường tùy ý nói. Không để những lời của những người này vào trong lòng.
Lúc này phù lục của Cổ Linh Nhi sáng lên, nàng kích động nói: “Trình Sầu sư huynh đặt câu hỏi rồi, Giang sư huynh lại giảng đạo thuyết pháp rồi, nhanh, nhanh chúng ta mau đi thôi.”
Mọi người cũng tò mò, nên đi theo. Chỉ là khi đến cửa linh dược viên, Khổ Ngọ Thường cảm nhận được một cảm giác khó nói nên lời.
Đứng ở đây, cư nhiên có một cảm giác thanh minh. Ngay cả cường giả Cự Linh tộc cũng sửng sốt.
Mà Cổ Linh Nhi đã chạy vào, tìm chỗ ngồi.
Mọi người tự giác duy trì trật tự, không thể cản trở việc quản lý linh dược viên. Nếu không sau này sẽ không được đến nữa.
Sau đó, giọng nói của Giang Hạo bắt đầu truyền đến, mỗi câu nói đều rất bình thường, nhưng chỉ cần theo lời nói của đối phương, mỗi người đều có một cảm giác minh ngộ. Một cảm giác như cánh cửa của thế giới mới được mở ra.
Rất nhiều vấn đề về cảnh giới, đều có một tia sáng tỏ.
Cổ Võ Thành đứng sững sờ tại chỗ.
Vấn đề mà hắn đã hỏi từ lâu, cư nhiên vào lúc này bắt đầu được hóa giải.
Đối phương rõ ràng nói về chuyện Luyện Thần, nhưng tại sao lại có thể giải quyết được nỗi khổ của mình về Vũ Hóa?
Đừng nói là hắn, cường giả Cự Linh tộc cảm thấy sự hiểu biết của mình về đạo cũng có tiến triển. Trong chốc lát, mọi người đều đứng yên tại chỗ. Cho đến tận chiều tối.
Như vậy, giọng nói của Giang Hạo mới tiếp tục truyền đến: “Hôm nay nói với ngươi đến đây, trước tiên lĩnh ngộ một đoạn thời gian, có vấn đề lại đến hỏi ta.
“Tiểu Y cũng có thể thử lĩnh ngộ, có vấn đề có thể nói cho Trình Sầu, lần sau cùng hỏi ta. “Lâm Tri đâu?”
“Vẫn còn quét dọn ở Tàng Thư Các.” Trình Sầu trả lời. Giang Hạo gật đầu: “Không sao, lần sau ta sẽ đi tìm hắn.”
Trình Sầu và Tiểu Y đều gật đầu.
Tiểu Y mở to mắt, lộ ra ánh mắt trí tuệ.
Giang Hạo cũng không để ý. Sau đó nói với Trình Sầu: “Chuyện cảnh giới không thể vội vàng, người khác thăng cấp nhanh cũng đừng quá để ý, từ từ mà tiến.”
“Vâng.” Trình Sâu gật đầu. Lúc này, Khổ Ngọ Thường và những người bên ngoài mới bừng tỉnh.
Cổ Võ Thành nhất thời có chút bội phục muội muội của mình. Cư nhiên biết lựa chọn như vậy.
Hắn nhìn Khổ Ngọ Thường, nghiêm túc nói: “Tiền bối, ta có thể đến Đoạn Tình Nhai không? Ta cảm thấy Cự Linh nhất tộc và Thiên Ẩm Tông vẫn nên có nhiều giao lưu hơn, như vậy mới có thể khiến tông môn hòa hợp hơn.
“Tiền bối thấy sao?”
Cường giả Cự Linh: “.” Khổ Ngọ Thường lắc đầu: “Cũng không cần như vậy, người ở đây không chỉ là của Đoạn Tình Nhai, chỉ cân bọn họ đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể đến đây.”
“Vậy nếu ta muốn hỏi riêng thì sao?” Cổ Võ Thành hỏi. “Vậy thì phải hỏi chính bản thân Giang Hạo rồi.” Khổ Ngọ Thường mở miệng nói.
Cổ Võ Thành cảm thấy không thể, nhưng khả năng trở thành sư đệ của Giang Hạo thì lớn hơn. Đáng tiếc, Đoạn Tình Nhai không thu nhận.
Bạch Dịch cười nói: “Sư đệ đã ở trong linh dược viên nhiều năm rồi.”
“Để hắn ở đó đi.” Khổ Ngọ Thường tùy ý nói.
Lúc trước để Giang Hạo trở thành thân truyền, hắn đã đích thân hứa hẹn.
Vẫn luôn để hắn ở lại linh dược viên. Không ngờ Trình Sầu đã Luyện Thần rồi.
Lúc trước Trúc Cơ đều miễn cưỡng mới được vào chứ?
“Thực lực Đăng Tiên có thể giảng ra những thứ này sao?“ Cường giả Cự Linh tộc mở miệng hỏi.
khổ Ngọ Thường nói: “Đi thôi, không quấy rầy bọn họ nữa.”
Cường giả Cự Linh tộc nhìn Khổ Ngọ Thường, có chút không hiểu.
Nhưng vẫn gật đầu.
Chỉ là còn chưa kịp rời đi, Giang Hạo đã đi đến. Nhìn thấy sư phụ, đương nhiên cần phải đến chào hỏi.
“Sư phụ, sư huynh.”
Khổ Ngọ Thường gật đầu, sau đó giới thiệu cường giả Cự Linh nhất tộc.
“Gặp qua tiền bối.” Giang Hạo hành lễ ra mắt.
Không biết tại sao, cường giả Cự Linh tộc bị lễ ra mắt của đối phương làm cho. Thỏa mãn.
Cảm giác như thiên chỉ kiêu tử này, cũng phải khách khí với hắn.
Nhưng người này lại là đệ tử của người bên cạnh hắn.
Điều này khiến hắn có chút ghen ty. “Ra ngoài thuận lợi không?” Bạch Dịch cười mở miệng.
“Thuận lợi.” Giang Hạo gật đầu, sau đó nói:
“Ở bên ngoài nghe được một số tin tức về Hàn Minh sư đệ, nghe nói Hàn Minh sư đệ đề kiếm vấn kiếm Sơn Hải Kiếm Tông, nhất cử thành tiên.”
Nghe vậy, Khổ Ngọ Thường khá bất ngờ, giọng nói trầm xuống: “Xem ra hắn sắp trở về rồi.” Nói rồi lại nhìn Giang Hạo. Ý tại ngôn ngoại.
Giang Hạo hiểu, là cảm thấy Hàn Minh chắc chắn sẽ đến khiêu chiến mình. Bạch Dịch cũng hiểu, nhưng hắn nhớ đến một chuyện khác nói: “Sư đệ, vị trí thủ tịch phải thay đổi rồi.
“Tích cực khiêu chiến đệ cửu, cũng tốt để tranh quang cho sư phụ.”
Giang Hạo hiểu, người xếp sau mình muốn khiêu chiến cũng không được.
Vì vậy gật đầu đồng ý chuyện này.
Còn chưa kịp cường giả Cự Linh tộc mở miệng nói gì. Mục Khởi và Diệu Thính Liên đã chạy đến.
“Sư phụ, sư huynh.” Hai người hành lễ với Khổ Ngọ Thường và Bạch Dịch. Nhìn thấy hai người này, Khổ Ngọ Thường có chút đau đầu.
Hai người này có một nữ nhi, nhưng đã lâu không gặp nàng.
Hai người cũng không bận tâm.
“Các ngươi bận đi.” Nói rồi liên rời đi.
Cổ Võ Thành không đi theo cùng, mà hành lễ ra mắt với Giang Hạo và những người khác, sau đó chạy vào linh dược viên.
Hỏi xem làm thế nào để đi theo trình tự chính quy nghe giảng đạo thuyết pháp.
“Sư đệ, cuối cùng ngươi cũng trở về.” Diệu Thính Liên kích động nói:
“Bây giờ có phải nên thực hiện chuyện trước đây rồi không?”
Giang Hạo khá bất lực nhìn người trước mặt nói: “Được.” Đến lúc đó ảnh hưởng cảm quan của đối phương một chút, coi như lời xin lỗi vì đã làm phiền đối phương, cho một đạo cảm ngộ, chắc có thể giúp đỡ đối phương một chút.
Có ý nghĩ như vậy, Giang Hạo không suy nghĩ nhiều nữa.
“Chỉ có lần này, sư tỷ lần sau đừng dùng quỳ gối nữa.” Giang Hạo mở miệng nói.
“Sư đệ, ngươi xem ta là gì, lần này đến lượt ngươi quỳ.” Diệu Thính Liên chắc chắn nói.
Giang Hạo cười lạnh.
Sư tỷ thật là tự tin.
Nhưng trước đây sư tỷ căn bản sẽ không bận tâm như vậy, lần này không biết là VÌ sao.
Hiện tại mình cũng không nhìn ra tâm thần của nàng bị ảnh hưởng.
“Vậy ta định thời gian, bây giờ đầu tháng hai, vậy thì giữa tháng hai, ta phải sang bên kia nói một chút.” Diệu Thính Liên nhìn người trước mặt nghiêm túc nói: “Sư đệ đã chuẩn bị xong chưa? Gặp một tiên tử đến từ chín tầng trời, đạo lữ có thể khiến ngươi quên mình.”
Giang Hạo: “.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận