Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 214: Nhất Lực Phá Vạn Pháp

Chương 214: Nhất Lực Phá Vạn Pháp
Thập đại đệ tử thủ tịch là cái ô bảo vệ rất tốt.
Giang Hạo có vài ý nghĩ.
Nếu nâng cao tu vi bình thường có thể đạt tới trình độ này, hắn sẽ không từ chối.
Chỉ là tu vi bình thường của hắn còn là Trúc Cơ hậu kỳ, cách Nguyên Thần quá xa.
Muốn trở thành thập đại đệ tử thủ tịch, khó khăn nặng nề.
Nhưng một khi trở thành thủ tịch, địa vị ở trong tông môn cao cũng sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Cho dù các chủ Thiên Hoan các cũng không dám làm chuyện gì thái quá.
Phiền phức duy nhất chính là ngăn cản con đường của người khác, sẽ bị một số người nhớ thương.
Nhưng chắc hẳn không có vấn đề gì, dù sao tu vi thật sự của hắn vượt xa tu biểu hiện ra vi.
Trốn ở vị trí thứ tám, thứ chín, sẽ không có quá nhiều chuyện rắc rối.
Thật ra vẫn rất tốt.
Ở Ma môn, thân phận và địa vị không đủ, hắn muốn khiêm tốn, người khác cũng sẽ tới gây sự.
Ví dụ như Linh Dược viên, chung quy có vài người muốn tới bắt nạt.
Mấy năm qua yên tĩnh, qua mấy năm nữa sẽ đổi một nhóm người mới tới.
Nhưng nếu hắn là một trong mười vị đệ tử thủ tịch, trông coi Linh Dược viên sẽ không người nào dám tới gây phiền phức chứ?
Bạch Dạ có trong tối ngoài sáng hạ các loại thuật cho hắn không?
Trừ khi Bạch Dạ không muốn sống.
"Bạch Dạ có khả năng thành công không?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
Trước mắt, hắn vẫn không phải là đối thủ của Bạch Dạ. Nếu bây giờ Bạch Dạ muốn chạy nước rút, hắn rất khó ngăn cản.
Thuật của Bạch Dạ quá lợi hại, chung quy khiến người ta có cảm giác Man Long không phải là đối thủ.
"Bạch Dạ rất ít ra ngoài, ta cũng biết rất ít chuyện liên quan tới hắn.
Tuy nhiên, về chuyện có thể thành công hay không, ta thật ra có biết một ít." Liễu Tinh Thần nói với giọng điệu tùy ý:
"Căn cứ theo suy đoán, Bạch Dạ rất khó thành công.
Lúc ta truy tìm điều tra kẻ phản bội đã gặp được Man Long, thuận tiện nói chuyện một lúc.
Hắn nói Bạch Dạ người này không dễ chọc, đừng thấy tu vi của hắn bình thường, nếu thật sự đi vào sân nhà của hắn, dù có mạnh hơn hắn cũng phải chịu thiệt.
Nhưng Bạch Dạ người này lại rất dễ đối phó, chính là chỉ cần rời khỏi sân nhà của hắn.
Cách nói của Man Long đại khái là ở sân nhà của Bạch Dạ, hắn chắc hẳn phải liều mạng mới thắng được, hơn nữa tỉ lệ thua thắng là 3/7, hắn ba Bạch Dạ bảy.
Nhưng tùy tiện đổi một hoàn cảnh xa lạ, hắn dùng tay không có thể giết chết Bạch Dạ.
Mà khi khiêu chiến đệ tử thủ tịch, địa điểm sẽ do người khiêu chiến lựa chọn. Chính là lần này Man Long thua, năm sau hắn vẫn có thể đánh tan Bạch Dạ, đoạt lại vị trí trong thập đại đệ tử thủ tịch.
Cho nên, Bạch Dạ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, hắn thua không nổi."
Giang Hạo gật đầu. Điều này cũng cảnh tỉnh hắn.
Cho dù biết Bạch Dạ ở đâu, hắn cũng không thể tùy tiện đi vào.
Mình ở Đoạn Tình nhai còn trúng phải thuật của Bạch Dạ, nếu bước vào sân nhà của hắn, thuật gì cũng có thể xuất hiện.
Cái này rất phiền phức.
Tuy nhiên, thiên phú tu luyện của Bạch Dạ hình như không cao lắm. Giang Hạo nhất thời nhớ tới hạt châu dinh dưỡng lần trước.
Bạch Dạ chính là dùng nó để thăng cấp, hắn đang mượn những phương pháp khác để thăng cấp.
'Lại nghiên cứu đi, sau này hắn sẽ đáng sợ bao nhiêu?'
Trong lòng Giang Hạo thầm kinh ngạc. Hắn thấy uy hiếp từ Bạch Dạ còn lướn hơn Man Long.
Bởi vì trước mắt, Man Long chỉ cho thấy tu luyện nhanh, thực lực mạnh.
Bản thân hắn tu luyện nhanh hơn, thực lực sẽ mạnh hơn.
Nhưng hắn hoàn toàn không biết gì về các loại thuật do phối hợp linh dược mang đến.
Đây là nguồn gốc sinh ra cảm giác bị uy hiếp.
Còn có một điểm quan trọng nhất, đó là Man Long không ra tay với hắn, Bạch Dạ ra tay.
"Nhất định phải là chân truyền mới trở thành thập đại đệ tử thủ tịch sao?" Giang Hạo chợt hỏi.
"Không phải." Liễu Tinh Thần mỉm cười nói:
"Nội môn cũng có thể. Chỉ cần thực lực đủ, không vượt quá mức tuổi là được.
Tuy nhiên muốn trở thành đệ tử thủ tịch cũng không dễ dàng. Cho dù khiêu chiến thắng thứ mười đệ tử, cũng phải đón nhận sát hạch của ba người cùng cảnh giới sát phía trước.
Đề phòng có người đạt không tới cảnh giới đó nhặt của hời.
Thập đại đệ tử thủ tịch, thà ít chứ không ẩu."
Giang Hạo hiểu rõ đại khái, thập đại đệ tử thủ tịch không nói gì khác, nhưng lực chiến đấu nhất định rất mạnh.
Tương lai, có thể xem thành mục tiêu.
Chỉ là còn chưa đến lúc đó.
Với tốc độ thăng cấp mà hắn biểu hiện ra, cộng thêm có Hàn Minh dùng để so sánh, có thể vào thập đại đệ tử thủ tịch.
Vĩnh viễn ép Hàn sư đệ một bậc là được rồi.
"Sắp tới, sư đệ có ý định ra ngoài sao? Nhiệm Vụ đường của Chấp Pháp phong bảo ta hỏi ngươi." Liễu Tinh Thần đột nhiên đổi trọng tâm câu chuyện.
"Ta tuyệt đối không có quyết định này." Giang Hạo khá bất ngờ:
"Tại sao hắn lại đột nhiên hỏi như vậy?"
"Hắn muốn kiếm tiền của sư đệ, dạo này ngươi quá tốt, bọn họ lo lắng ngươi xuống khỏi danh sách, sẽ không kiếm được tiền nữa.
Dù sao, từ lần nhiệm vụ trước cho thấy Chấp Pháp phong kiếm lớn.
Mặc dù, bọn họ chỉ kiếm mấy nghìn, nhưng quý ở chỗ tiền về nhanh." Liễu Tinh Thần vừa cười vừa nói.
Giang Hạo nhất thời không nói được lời nào.
Tuy nhiên, bây giờ hắn quả thật an phận, nếu không phải tại Liễu Tinh Thần, sẽ không ở lại trong danh sách quan tâm.
Nhất là thỉnh thoảng lập chút công trạng.
'Có cơ hội phải tìm kẻ phản bội, nói chuyện, kéo quan hệ với bọn họ một lát.'
Sau đó, Liễu Tinh Thần lên tiếng chào và trở về.
Giang Hạo cũng đổi hướng.
"Cần phải bàn bạc kỹ hơn về chuyện của Bạch Dạ, nhưng phải quan tâm xem hắn có đề nghị khiêu chiến với Man Long không. Hắn nắm chắc bảy phần thắng, chẳng may hắn còn có chuẩn bị ở phía sau, năm sau Man Long chưa chắc có thể đoạt lại vị trí đệ tử thủ tịch thứ mười."
"Thứ hai, cho dù có thể đoạt lại, không ai biết hắn sẽ nhận được bao nhiêu lợi ích trong đó."
"Thủ đoạn của Bạch Dạ thường thông qua đặc tính của linh dược cùng với mùi vị, hoàn cảnh để gây ảnh hưởng, nếu như đóng kín ngũ quan, có phải có thể bình an không?"
Dọc đường đi, Giang Hạo vẫn luôn nghĩ cách đối phó với Bạch Dạ.
Nhưng cuối cùng, hắn chỉ cho ra một kết luận, một lực phá vạn pháp.
Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả thủ đoạn đều không có hiệu quả.
Xét đến cùng, hắn vẫn quá yếu.
Chỉ có thể bị Bạch Dạ công kích, nhưng không có cách nào phản kích trở lại.
Giang Hạo thở dài, lại nghĩ tới Liễu Tinh Thần. Bây giờ, Liễu Tinh Thần cách trong Nguyên Thần kỳ không xa, chắc hẳn cũng sẽ rất nhanh đạt đến Nguyên Thần viên mãn.
Đến lúc đó hắn buồn chán, có khả năng sẽ tiến vào thập đại đệ tử thủ tịch.
Theo tình hình trước mắt cho thấy, đây có thể cũng là chuyện tốt.
Liễu Tinh Thần càng mạnh, càng dễ giúp được hắn.
Điều duy nhất cần phải cảnh giác là đề phòng đối phương kéo hắn nhập bọn.

Linh Dược viên ở Đoạn Tình nhai.
Giang Hạo vừa trở về, đã nhìn thấy hai Kim Đan đứng ở cửa.
Một người uống rượu có vẻ đã say, một người khác da hơi ngăm đen.
Người trước là nam tu sĩ, người sau là một vị tiên tử.
Giang Hạo từng gặp qua hai người này vài lần. Người uống rượu tên là Tửu Vũ, người da ngăm đen tên là Phi Trúc. Bọn họ đều là đệ tử chân truyền của Đoạn Tình nhai.
"Ra mắt sư huynh sư tỷ." Giang Hạo khách sáo nói.
Một số sư huynh sư tỷ thỉnh thoảng sẽ tới đây, vì nguyên nhân gì đều không quan trọng.
Cũng không liên quan tới hắn.
Hai người khẽ gật đầu, vẫn không nói gì.
Giang Hạo đi vòng qua bọn họ vào bên trong.
Tửu Vũ híp mắt nhìn người đi vào, nói:
"Hắn chính là Giang Hạo kia? Công trạng tốp mười lần trước?"
"Ừ, chính là hắn. Mấy năm nay, hắn vẫn ở trong Linh Dược viên, gặp được kỳ ngộ không tệ, cũng là Trúc Cơ hậu kỳ rồi.
Đáng tiếc, hắn không có chí lớn, chỉ muốn ở lại Linh Dược viên.
Tương lai khó nói được sẽ có thành tựu thế nào." Phi Trúc Tiên tử nói với vẻ đáng tiếc.
"Có lẽ hắn biết mọi thứ mình có được đều dựa vào cơ duyên, năng lực cùng với nhận thức của bản thân không đủ, trốn ở chỗ này sẽ an toàn hơn." Tửu Vũ bình tĩnh nói.
"Ừ, ta nghe nói tác phong làm người của hắn khá chính phái, có phần ấu trĩ, ở chỗ này quả thật càng tốt hơn." Phi Trúc Tiên tử gật đầu.
Sau đó, hai người không nói gì nữa. Dù sao, hắn chỉ là một đệ tử nội môn không quá đặc biệt mà thôi.
Chỉ đủ cho bọn họ bàn tán vài câu.
Không cần thiết phải nói nhiều. Dù sao qua một thời gian nữa, có lẽ sẽ không có người này.
Trên đường tu chân chính là như vậy, người vô tình nhìn thấy lúc trước sẽ đột nhiên biến mất.
Từ nay về sau, không thấy tung tích.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận